Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[AlScor] Mùa hè và những giấc mơ ...

Tác giả: Tử Lăng

Nhà dịch: Góc nhỏ nhỏ

Couple: Albus Potter x Scorpius Malfoy

Thể loại: Nhẹ nhàng, HE

Ngày đăng: 25 - 03 - 2012

Tóm tắt: Rất nhiều chuyện chỉ do thói quen

Disclaimer: Các nhân vật đều thuộc về J. K. Rowling =)

Tóm tắt: Mùa hè, và những giấc mơ của Scorpius tại trường Hogwarts cũng bắt đầu ở đây...

Đôi lời của tác giả:

Trong này có một số chi tiết rất phi logic, mọi người đừng để bụng >_< Chẳng hạn như tớ lập ra thêm một mùa hè nữa cho hai bạn chẻ =)) Tức là sau lễ tốt nghiệp ở Hogwarts thì các bạn íh chưa được tự do luôn đâu, còn 3 tháng là học sinh nữa, trong 3 tháng đó các bạn thì vẫn được coi là học sinh trường Hogwarts =))

-----------------------------

[1.] Mùa hè đầu tiên tại trường Hogwarts...

Vào một ngày đẹp trời nào đấy trước kì nghỉ hè, Scorpius Malfoy bị Albus Potter lôi xềnh xệch xuống khu vườn phía sau trường sau khi quăng lại một câu ngắn cụt ngủn "Tao có chuyện muốn nói." giữa lúc thằng bé đang ăn trưa cùng lũ bạn của nó, làm Scor ú ớ ngu ngơ chẳng hiểu gì. Thật ra nó không nghĩ quan hệ giữa nó và con trai của Cậu bé Vàng - huyền thoại một thời của trường Hogwarts có quan hệ tốt đến mức này. Một năm học, đụng độ nhau cũng không thường xuyên lắm, mà theo trí nhớ của nó thì nó cũng chỉ nói với Albus vài câu xã giao vô-cùng-bình-thường là cùng.

Và sau đó, Scorpius đã nhận được một câu nói có thể là xác nhận tuyệt vời nhất cho một lời (bày) tỏ tình (bạn) vô cùng chân thành từ Albus. Vẻ mặt của Albus có khiến Scorpius hơi băn khoăn, cứ như là Al phải vận hết sự dũng cảm của một Gryffindor để nói ra câu ấy:

- Chúng ta kết bạn nhé?

Well, rất tốt, là dấu hỏi chấm đó, không phải dấu chấm hay chấm than đâu. Và Scorpius cũng không nghĩ ra được bất cứ lí do nào để nó có thể từ chối lời kết bạn này. Cha nó và cha của Albus có thể đã từng là đối thủ của nhau từ khi còn mài đũng quần trên ghế nhà trường. Nhưng điều đó không có nghĩa nó không thể làm bạn với Albus.

- Uhm.

Scorpius mỉm cười, đưa tay ra nắm lấy tay của Albus. Một cái siết nhẹ, và nó cảm thấy bàn tay của Albus thật sự rất ấm áp. Hơn những gì nó từng .

Mùa hè của Scorpius và những giấc mơ của nó cũng hình thành từ đây, mùa hè này.

[...]

[2.] Mùa hè thứ hai tại trường Hogwarts...

Vào một ngày đẹp trời nào đấy trước kì nghỉ hè, Scorpius Malfoy bị Albus Potter lôi xềnh xệch xuống khu vườn phía sau trường với lí do vô cùng chính đáng "Tao có chuyện riêng cần nói." trong khi thằng bé đang cố nhét nốt cái bánh sandwich vào bao tử của nó. Thật ra nó không nghĩ cả một năm trời học cùng nhau, chơi cùng nhau, sống cùng nhau không đủ để tạo ra một cái gì đó "quá-trịnh-trọng" như thằng bạn của nó đang thể hiện.

Và ngay sau đó, thề có Merlin, Scorpius Malfoy đã nhận được một câu nói có thể coi là minh chứng rõ ràng nhất cho cái quan niệm mà nó luôn tôn sùng "Albus Potter là cái thằng ngu si đần độn ngốc nghếch khờ khạo nhất quả đất":

- Chúng ta trở thành bạn thân nhé?

- Ax... Khục khục...

Và Scorpius cũng chiêm nghiệm ra được một quan niệm khác nữa, rằng: Đừng bao giờ ăn hay uống bất cứ thứ gì khi bạn đang lắng nghe Albus Potter nói. Thật đấy.

Nụ cười rộng như trẻ thơ của Albus làm Scorpius bật cười khúc khích. Nắng đầu hè không hề chói chang, mà ngược lại còn rất ấm áp, như cái ôm của Al dành cho nó vậy. Hình như phản ứng của Albus cho mấy vụ này lúc nào cũng hơi thái quá.

Và, còn nữa, ừ, thì, có lẽ, những giấc mơ của Scorpius cũng bắt đầu từ đây, mùa hè này.

[...]

[3.] Mùa hè thứ ba tại trường Hogwarts...

(Lại) vào một ngày đẹp trời nào đấy trước kì nghỉ hè, Scorpius Malfoy (lại) bị Albus Potter lôi xềnh xệch xuống khu vườn phía sau trường với lí do (lại) vô cùng chính đáng (và quen thuộc) "Tao có chuyện riêng cần nói." trong khi thằng bé đang cố nhét nốt cái hambuger vào bao tử của nó. Đương nhiên là nó biết rút kinh nghiệm đau thương từ mùa hè năm trước nên đã sớm vứt bỏ chiếc hambuger và chai nước trên tay trước khi Albus dừng lại để nói cái điều (có vẻ) vô cùng hệ trọng kia:

- Tao muốn có bạn gái!

- Hửm?

Scorpius ngạc nhiên ngước lên, nhìn thẳng vào Albus, xoáy sâu vào đôi mắt cậu như để tìm kiếm thứ gì đó mà chính nó cũng không hiểu nổi. Nó cảm nhận hai chân mình hơi run rẩy và bụng nó bắt đầu nhộn nhạo khó chịu. Cố nặn ra một nụ cười và gương mặt bình ổn, một là nó rời khỏi đây và hai là Albus rời khỏi đây, nhanh nhất có thể:

- Ừm, thì tìm đi!

Scorpius biết, có một thứ tình cảm nào đó đang lớn dần lên trong trái tim nó. Và nó quyết định lờ cái thứ tình cảm chết tiệt đó đi.

Và, còn nữa, ừ, thì, có lẽ, những giấc mơ của Scorpius cũng đang xa dần, mờ nhạt đi, mùa hè này...

[...]

[4.] Mùa hè thứ tư tại trường Hogwarts...

(Lại) vào một ngày đẹp trời nào đó trước kì nghỉ hè này, Scorpius Malfoy (lại) bị Albus Potter lôi xềnh xệch xuống khu vườn phía sau trường với lí do (lại) vô cùng chính đáng (và quen thuộc, và cũ rích, có lẽ thế) "Tao có chuyện riêng cần nói." trong khi thằng bé đang cố nhét nốt mấy cái xúc xích vào bao tử của nó.

"Quỷ tha ma bắt mày đi, Potter!" - Scorpius gần như là răng muốn nghiến trèo trẹo vì nó lại phải bỏ dở bữa ăn của mình. Nó quyết định cất lời trước khi Albus kịp mở miệng :

- Potter!

- Hửm? - Al nhìn nó có hơi ngạc nhiên.

- Để tao đoán mày muốn nói gì với tao nhé!

-... *gật gật*

- Mày LẠI chia tay bạn gái hả?

-...- Albus gật đầu nhiệt tình và nhìn Scorpius như thể muốn hỏi "Làm sao mày biết hay thế?"

Scorpius vẫn cố giữ cho giọng mình thật điềm đạm, thật nhẹ nhàng, không quá cao cũng không quá thấp. Và cái ánh mắt nó đang ném cho Albus gần như là muốn quát vào mặt thằng nhóc rằng: "Mày nghĩ cả năm vừa rồi bao nhiêu lần tao nghe mày thông báo chuyện này hả?"

- Scorpius!

- Uhm? - Scorpius nghe chính mình thở ra một tiếng thật nhẹ, cảm giác trái tim mình đập những nhịp chậm hơn.

- Mày tìm giúp tao bạn gái nhé!

Đập những nhịp chậm hơn, và đau hơn. Có những nỗi đau là như vậy, trong im lặng và chậm rãi, nhưng từng chút một, từng chút một gặm nhấm trái tim, cứa sâu vào những vết thương chưa lành.

Một tiếng "Ừ!" nhẹ tênh, lẫn vào trong những cơn gió hè, bị gió cuốn đi xa, thật xa...

Scorpius có cảm giác những giấc mơ của mình cũng xa lắm rồi, và cũng rất mỏng manh, chạm vào là sẽ tan biến, mùa hè này.

[...]

[5.] Mùa hè thứ năm tại trường Hogwarts...

Scorpius Malfoy có cảm giác mình đang bị Albus Potter chơi xỏ. Hình như cứ đều đặn mỗi năm, Albus sẽ chọn một ngày đẹp trời nào đấy trước kì nghỉ hè, và cứ lựa lúc nó-đang-ăn để lôi nó đi với cái lí do chết tiệt "Tao có chuyện riêng cần nói.". Well, rất tốt, thứ nhất một Malfoy ghét bị đùa dai, thứ hai Scorpius là một Malfoy và thứ ba Albus Potter là cái thằng ngu nhất quả đất.

- Scor!

- Là Scorpius! - Nó điềm đạm.

- Gọi Scor dễ nghe hơn!

Albus nhe răng cười.

- Tùy mày! - Nó nhún vai, nhưng rõ ràng trên khuôn mặt vẫn nở một nụ cười mỉm - Chuyện gì? Đừng nói với tao là...

- Tao muốn có NGƯỜI YÊU!

- Câu này hình như hai năm trước tao nghe rồi!

Nó nhìn Albus đầy nghi hoặc, trong khi thằng nhóc vẫn lắc đầu lia lịa cùng nụ cười rộng đến tận mang tai. Nhìn đần vô cùng!

- Người yêu?

- Ừ, là người yêu! Không phải bạn gái~

Có sự khác biệt lớn lắm giữa "bạn gái" và "người yêu" à?

Nó hít một hơi thật sâu, thôi được rồi, có bạn gái cũng được, có người yêu cũng được, nó không cần quan tân. Không quan tâm. Không quan tâm...

Scorpius có cảm giác đã xa lắm rồi, và cũng sắp vỡ rồi, những giấc mơ của nó, mùa hè này...

[...]

[6.] Mùa hè thứ sáu tại trường Hogwarts...

Scorpius Malfoy có cảm giác mình thực sự phát điên được rồi đấy. Lịch sử có thể thôi lặp lại được không hả? Scorpius liên tục chửi rủa Albus Potter không tiếc lời... trong tư tưởng. Nhưng Albus thì chẳng có vẻ gì là để ý đến điều đó. Thằng bé nhà Malfoy chỉ biết lầm bầm: "Bộ ai nhà Potter cũng đều đần độn như mày hả Albus? Chú Harry là một tên tuổi phép thuật huyền thoại đấy!"

- Scor! Scor! Scor!

- Mày có thể thôi gọi tên tao và bắt đầu được chưa, Albus ? - Nó khoanh tay trước ngực.

- Tại sao?

- Tại sao cái gì?

- Tại sao mày không gọi?

- Gọi gì?

- Tên tao!

- Albus Severus Potter! Được chưa?

- ... *lắc đầu*

- Vậy rốt cuộc mày muốn gì, Potter? Đó không phải tên mày sao?

- Mày không thể gọi là Al được sao?

- Tại sao?

- Tại vì tao thích thế! - Albus nhe răng cười.

- Sao-mày-không-đi-chết-đi-hả-Al?

Nó gằn từng tiếng.

- Ha ha, được rồi mà! - Albus cười cười, đưa tay vò rối mái tóc nó. - À, Scor, tao có người yêu rồi!

Scorpius có cảm giác mọi thứ xung quanh đều dừng lại trong khoảnh khắc ấy, khi bàn tay của Albus vẫn đặt trên đầu nó và lúc nó ngước mắt lên nhìn cậu. Ngay sau khi câu nói đó vừa thoát ra. Ánh mắt Albus dịu dàng lắm, ánh mắt mà Scor chưa bao giờ từng thấy trước đây. Nhưng đến tận cùng trong đôi mắt xanh ấy, nó vẫn không tìm thấy hình bóng của mình.

Những giấc mơ của Scorpius vỡ tan như bong bóng mùa hè dưới ánh mặt trời lấp lánh, giống hệt những giọt nước mắt...

[...]

[7.] Mùa hè thứ bảy tại trường Hogwarts...

Có những điều thật kì lạ. Scorpius nằm nghĩ vẩn vơ trên bãi cỏ phía sau trường, nơi đã từng có rất nhiều kỉ niệm của tụi nó, à không, là của nó thôi. 7 năm rồi, 7 mùa hè rồi. Thứ tình cảm ấy nó cũng biết không thể lờ đi được nữa. Ngày mai là lễ tốt nghiệp đấy. Ra trường rồi đi làm, với tình bạn 7 năm của tụi nó thì việc giữ liên lạc chẳng có gì là khó cả. Nhưng nó cũng chấp nhận rồi. Buông tay. Nó sẽ không mơ tưởng gì nữa. Dù sao thì những giấc mơ của nó cũng đã vỡ tan từ mùa hè năm trước.

Nắng vẫn ấm áp chảy tràn lên mọi vật. Scorpius bắt lấy một tia nắng bên cạnh nó, siết chặt, rồi từ từ mở lòng bàn tay ra. Tia nắng vẫn vẹn nguyên như thế, rồi lẩn vào trong giọt nước mắt đang lăn trên má nó. Scorpius đưa tay lên lau má, mỉm cười một cách yếu ớt. Ước sao những giấc mơ của nó cũng như tia nắng hè ấy, dù thế nào cũng không vỡ tan ra...

- Mày còn định đứng đấy đến bao giờ hả Al?

Albus mỉm cười, ngồi xuống bên cạnh nó, bàn tay bắt đầu nghịch ngợm vài lọn tóc mềm mại của nó. Scorpius cũng chẳng buồn càu nhàu hay khó chịu.

- Hè này mày định làm gì?

- Vui chơi cho hết những ngày còn là học sinh! Mày thì sao, Scor?

- Muggle!

- ...

- Hè này tao sẽ dành thời gian ở thế giới Muggle! - Nó bật cười - Ở đó cũng rất thú vị mà!

Albus im lặng không nói gì. Bàn tay cậu vẫn đặt trên đầu nó, cuốn một vài lọn tóc mềm mại xung quanh ngón tay mình. Scorpius bất chợt ngoài người dậy ôm chặt lấy Albus, giấu mặt vào vai cậu. Lần này, chỉ lần này thôi, sẽ là lần cuối cùng mà...

Albus thấy vai mình hơi ươn ướt. Cậu siết chặt Scorpius vào trong lòng, mỉm cười dịu dàng. Scor của cậu...

Qua một lúc lâu, Albus bắt đầu thấy vai mình nằng nặng. Scor đã ngủ từ lúc nào. Giấc ngủ có lẽ bình yên lắm, bởi vì trên môi nó vẫn vương một nụ cười thật nhẹ. "Ngủ ngoan, Scor!" Lời thì thầm hòa lẫn vào trong gió...

Đó là lần cuối cùng Scorpius cho phép trái tim mình yếu mềm như thế khi ở cạnh Albus. Tạm biệt, những giấc mơ của một thời học sinh...

[...]

Thế giới Muggle thú vị hơn rất nhiều so với những gì Scorpius tưởng tượng. Nó đã kiếm được một công việc làm thêm nhẹ nhàng trong quán café và một căn hộ xinh xắn cho thuê. Mọi thứ đều rất tốt. Được rồi, mọi thứ, không phải tất cả. Có những lúc nó cứ ngây ngốc đứng nhìn một vật gì đó có thể làm nó nghĩ đến Albus. Có những lúc nó ngồi bó gối trong nhà lặng nhìn trời mưa ngoài kia, lại nhớ về những ngày hè nắng ấm áp. Có những lúc nó nhận ra mỗi đêm gối của nó đều ướt mèm.

Nhưng nói chung mọi thứ ổn.

Trừ hôm nay.

Scorpius nằm bẹp trên giường, người nóng bừng. Hơi thở của nó nặng nhọc và khó khăn. Đầu óc đau nhức kinh khủng. Thật tệ khi bạn đang bị cảm và bạn sống một mình, cũng không có người quen biết.

"Ring ring...!"

Chiếc điện thoại di động rung lên từng hồi. Nó đã sắm một cái để tiện liên lạc với anh quản lí tiệm café. Nhưng theo Scorpius nhớ thì nó đã xin phép anh ấy rồi mà.

Nhìn màn hình, Scor nhíu mày. Một số lạ. Nó đâu quen ai ở đây ngoài anh quản lí?

- Scor, ngạc nhiên không? Tao cũng đang ở thế giới Muggle.

- ...

Scorpius có hàng tá câu hỏi muốn nói, nhưng cổ họng nó đau rát đến mức không cất tiếng được.

- Scor, sao thế? - Giọng Al bắt đầu lo lắng.

- Tao... ốm...

Nó chỉ ậm ừ được hai tiếng như thế rồi cúp máy, đầu óc nó sắp nổ tung ra rồi.

Scorpius có cảm giác chỉ chưa đầy 5′ sau, cánh cửa nhà nó đã bị bật tung bởi một sức mạnh vô cùng khủng khiếp. Đắp khăn, uống thuốc, nấu cháo, Scor ngạc nhiên nhìn Albus loay hoay như một bảo mẫu thực sự. Al thực sự giỏi hơn nó trong mấy vấn đề chăm sóc người khác mà!

Khi Albus lau dọn xong cái bếp thì đã thấy Scor ngồi khoanh tay trên giường nhìn cậu chằm chằm như thể sắp tra hỏi tù nhân.

- Rồi, trước khi mày giải thích mọi chuyện, tao muốn hỏi vài điều. Mày sử dụng phép thuật ở Muggle hay mày ở quanh khu vực nhà tao trong bán kính 10 dặm?

- Tao không mang bất cứ thứ gì liên quan tới phép thuật tới Muggle và tao cũng không ở trong bán kính 10 dặm từ nhà mày trở đi. Có thể mày không tin, nhưng tao đi moto tới đây!

Albus nhe răng cười. Còn Scorpius điềm đạm:

- Al, mày có biết chỉ thằng ngu mới phóng xe với tốc độ đó không?

- Tao không quan tâm. - Albus nhún vai

Scorpius ngạc nhiên với chính mình khi nó khỏe nhanh hơn tưởng tượng rất nhiều.

- Ah, Scor, tao có chuyện cần nói!

- Ừ! - Nó với lấy cốc nước trong khi vẫn đang lắng nghe chăm chú.

- Mày làm người yêu tao nhé!

- Ax... khục... khục...

Scorpius Malfoy dường như đã quên mất cái quan niệm mà nó rút ra từ năm 2 tại trường Hogwarts.

- Thế còn người yêu mày? - Nó nhướng mày.

Albus nhăn mặt.

- Mày chưa trả lời, Scor! Làm người yêu tao nhé!

Rất tốt, Potter, là dấu chấm than chứ không phải dấu chấm hỏi.

- Không.

- Tại sao?

- Mày chưa trả lời câu hỏi của tao.

Albus bật cười. Cậu ngồi xuống cạnh giường nó.

- Vậy nếu tao trả lời xong thì mày sẽ trả lời?

- ...

- Được rồi, im lặng là đồng ý nhé! Người yêu tao... - Al nhún vai - ...làm gì có ai!

Scorpius chớp mắt. Hình như đũa phép của nó vẫn để ở đầu giường. Potter chết tiệt dám lừa nó. Trong khi cái đầu của Scor đang hoạt động hết công suất để nghĩa cách trả thù thì Albus đã khều khều nó, kéo lại sự chú ý của nó:

- Scor, câu hỏi của tao!

- Thứ nhất, tao từ chối và thứ hai, ra khỏi nhà tao, ngay-lập-tức!

Al, với cái đầu đơn giản và đần độn, vẫn chưa kịp tiếp thu xong câu nói của Scor (dữ liệu có vẻ gặp trục trặc trên đường đi tới não bộ của cậu) thì đã bị nó một cước đá văng ra khỏi nhà. Cánh cửa tội nghiệp "RẦM!" một cái không thương tiếc như muốn đập vào mặt thằng nhóc mắt xanh.

A~ Scor, mày nỡ đối xử tàn nhẫn với tao như thế sao?

Albus quả thực là khóc không ra nước mắt mà. Tối nay cậu ngủ ở đâu đây, thậm chí cả một ngày vừa rồi chưa có gì bỏ vào bụng nha!

[...]

Ai, hành trình chinh phục Scorpius bé nhỏ lạnh lùng của Albus chắc chắn sẽ còn kéo dài và nhiều chông gai vất vả lắm đó~

Nhưng, người nhà Potter không bao giờ đầu hàng trước bất cứ khó khăn gì, đúng không nào?

Albus Severus Potter, cố lên!

_The End_

.

Thật ra bạn định chỉnh sửa và viết xong extra mới đăng lên cơ. *mím môi* Nhưng mờ tự nhiên hôm nay dở chứng buồn chán nên post luôn. =))

Ah quên, chúc mừng sinh nhật Bác Hồ kính yêu! *tung hoa tung tym* Dù rằng có lúc cháu rất không thích Bác, nhưng mà thực tâm cháu vẫn yêu Bác Hồ như các bạn khác ạ. :">

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro