Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 84

Hiện menu
doc truyen
Truyện[18+] Đồ Biến Thái! Tránh Xa Tôi Ra!Chương 181
[18+] ĐỒ BIẾN THÁI! TRÁNH XA TÔI RA!
181: Kéo xuống

Dương Quá tử chiến Trương Vô Kị ai sẽ chiến thắng - Có thể bạn chưa biết0.2B viewsEntertainment
“Gin này, em đẹp quá!” Joyce vừa khen, vừa nhẹ khéo chiếc áo sơ mi craptop của cô xuống, bật từng nút áo. “Anh này...không được, em sắp thi rồi” Gin khẽ thì thầm vào tai Joyce. “Chỉ một chút thôi mà” Giọng nói êm dịu mà trầm của anh khiến cô dường khi không thể kiềm được bản thân mình. Cô thích cảm giác này, cái cảm giác được chạm vào từng đường nét trên cơ thể.

Gin bị đè xuống giường, gương mặt đỏ ửng khi bị lộ hơn 50% bộ ngực của mình. Gin cũng không ngần ngại cởi chiếc áo sơ mi trắng mà Joyce đang mặc. Cơ thể rắn chắc đầy nam tính của anh hiện ra. Thật khó để ngăn bản thân không khỏi sờ vào những múi bụng ấy. Không phải là những múi bụng to và săn cứng như những anh chàng tập tạ, nhưng nhìn vào, chị em ta đều phải thốt lên trầm trồ mà khen.

Họ quấn quít lấy nhau, hơn nữa, từ từ. Chiếc quần giả váy của Gin cũng dần được kéo xuống. Cô mặc bộ đồ lót trông thật quyến rũ làm sao. Lướt trên cái đùi thon dài nõn nà của Gin, Joyce bắt đầu hôn lên nó. Anh có thể thấy được, Gin hoàn toàn đang bị anh làm cho mềm nhũng cả ra.

Trong lúc Gin còn đang mơn man với bàn tay rắn rỏi của Joyce, anh chợt lên tiếng “Gin này” “Vâng...?” Cô nàng đáp. “Em có nhớ lần anh kể, anh có một người em gái sống ở đây không?” “Em nhớ chứ” “Em ấy học cùng trường với em đó, và em ấy cũng biết em đó.” Joyce bắt đầu xoáy vào câu chuyện.

Contact - ToS
Hiện menu
doc truyen
Truyện[18+] Đồ Biến Thái! Tránh Xa Tôi Ra!Chương 182
[18+] ĐỒ BIẾN THÁI! TRÁNH XA TÔI RA!
182: Có quen biết?

Dương Quá tử chiến Trương Vô Kị ai sẽ chiến thắng - Có thể bạn chưa biết0.2B viewsEntertainment
Anh hai già! Chỉ em...” Nigi chạy qua phòng Joyce để nhờ sự trợ giúp với đống bài ôn nhưng không thấy anh đâu. Cô chạy xuống phòng khách, phòng bếp, cũng không có. “Haizz, lại đi ngao du đâu rồi” Cô thở dài ngồi lại vào bàn học. Fuu nằm trên giường ôn bài. Joyce hôm nay không có nhà, có khi nào là đi tìm Ayman để hỏi rõ? Fuu suy nghĩ. Với cái đầu thông minh đó, chắc Joyce sẽ tìm ra nhanh chóng cho mà xem. Chỉ e là, anh sẽ biết nên làm gì với sự thật đó. Fuu lại gần Nigi “Cần gì, anh giúp cho”

“Ồ, trùng hợp vậy!” Gin kêu lên ngạc nhiên khi Joyce bảo có đứa em gái học cùng trường với cô “Em ấy là ai vậy nhỉ?” “Em gái anh, hẳn là em có quen biết đấy” Joyce vừa nói, vừa sờ lấy cơ thể đang lâng lâng của Gin. “A...vậy à...” Gin quấn lấy cổ Joyce. Anh trầm giọng “Em ấy, là người, đang đem lòng yêu một anh chàng hot cùng lớp em” “Ưm...” Vừa cảm nhận, Gin vừa lắng nghe. Joyce tiếp tục “Mà em biết không, em gái anh nó không dám nói anh một chuyện quan trọng, anh em mà lại chẳng tin tưởng nhau” “Ôi, sao em ấy kì thế?...” Cả hai bắt đầu chạm vào nhau nhiều hơn.

“May mà nhờ gặp được bạn em ấy, cậu ta kể cho anh nghe...” “Vâng...” Họ hôn nhau, rồi Joyce ôm lấy cơ thể trần của Gin “Cô em gái của anh, nó bị người yêu cũ nó bỏ thuốc mê. Rồi thằng đó đem em ấy vào phòng kín, cho em ấy uống thuốc kích dục. Đến khi em ấy thức dậy thì cơ thể khó chịu, sẽ nhào vào đòi làm chuyện ấy với cậu ta. Không chỉ vậy, cậu ta còn lén đặt máy quay phim trong đó...”

Contact - ToS
Hiện menu
doc truyen
Truyện[18+] Đồ Biến Thái! Tránh Xa Tôi Ra!Chương 183
[18+] ĐỒ BIẾN THÁI! TRÁNH XA TÔI RA!
183: Tái
0.2B views
00:00 / 03:13
Gin nghe tới đây, lòng bỗng trở nên lo lắng “Sao mà...cái cậu đó là con người gì vậy...?” Joyce tiếp lời khi nhận ra sự thay đổi trên khuôn mặt gợi cảm của Gin “May là, bạn bè của em ấy kịp tới cứu, không là em của anh... Nhưng mà, cậu ta không phải là người lên kế hoạch đó. Người đúng đằng sau chuyện kinh khủng đó, là một cô gái rất đẹp. Cô ấy thích cậu bạn trai của em gái anh, nhưng do cậu bạn trai đó không có tình cảm lại, thế là, cô gái đó nghĩ ra kế hoạch để trả thù. Thật nhẫn tâm...em nhỉ?” “Vâng...đúng vậy ạ...”

Gương mặt Gin tái rõ thấy. Hình như, cô đã nhận ra ý của Joyce rồi. Joyce ngồi dậy, vuốt lấy mái tóc của Gin “Anh thật sự rất sốc, sao em lại...Nigi đã làm gì có lỗi?” Đôi mắt Gin trở nên rưng rưng “Tại...tại vì...nếu cô ấy không xuất hiện...thì em đã...” Nước mắt cô bắt đầu rơi “Lẽ ra, Fuu đã là của em rồi... Cô ta thì có gì chứ, sắc đẹp, tiền tài, địa vị, danh tiếng...đều thua...” “Em không được phép xúc phạm em ấy!” Joyce nãy giờ cố kìm nén cơn tức giận bên trong. Đến giây phút này rồi, Gin cũng không chịu tỏ ra có lỗi hay hối hận gì. Nắm tay anh nắm chặt, đấm vào giường một cái mạnh. “Em tưởng chỉ có mình em có sắc đẹp, địa vị, tiền bạc và cả danh tiếng thôi ư?” Anh nói rồi, khoác lên chiếc áo của mình rồi hậm hực bước đi.

Tại sao chứ, tại sao đến giờ phút này rồi mà cô ta vẫn chưa biết nhận lỗi. Chỉ cần Gin chịu sai và tỏ ra ăn năn, anh chắc chắn sẽ có cách hòa giải sự bất đồng giữa hai bên. Vậy mà...cô làm anh thất vọng quá. Tại sao chứ...cứ nghĩ là, mình đã tìm được một người con gái để dành tình cảm cho, sau sự việc đau lòng đó, thế mà... Tim anh lại đau nhói. Một người như anh, luôn cố học hành thật tốt, làm việc để trở thành người thành đạt, nhưng sao lại không thể có một cuộc tình yên ổn.

Trong tình huống này, anh không thể nào chọn Gin được. Nigi là đứa em gái duy nhất của anh, là người nhà anh, là người con gái anh yêu quý nhất. Lí do, đơn giản là tình máu mủ thôi. Anh hoàn toàn không thể chấp nhận một người chị dâu mà lại căm ghét Nigi của anh. Lúc nào, lựa chọn cũng mang lại đau đớn cả. Anh ghét cảm giác này. Anh rời khỏi quán Bar, tìm đến một quán rượu khác.
Hiện menu
doc truyen
Truyện[18+] Đồ Biến Thái! Tránh Xa Tôi Ra!Chương 184
[18+] ĐỒ BIẾN THÁI! TRÁNH XA TÔI RA!
184: Phũ phàng
0.2B views
00:00 / 00:00
Gin thẫn thờ một mình với bốn bức tường. Chuyện gì vừa xảy ra vậy? Nước mắt đã ngừng rơi. Chuyện gì vậy? Mọi thứ xung quanh trở nên trống rỗng dù trong phòng cô vẫn nghe được tiếng vang của âm nhạc của quán bar nhộn nhịp kia. Sao lại có sự trùng hợp đến rợn người thế. Tại sao, mọi thứ của cô đều bị người con gái Nigi kia cướp đi hết. Từ Fuu, và cả bây giờ, Joyce. Thì ra, Joyce là anh trai của Nigi à? Cô cười. Một sự thật quá ư là bất ngờ, quá ư là...ngoài sức tưởng tượng. Cô lại cười, cười lên thật to. Trái tim khó chịu khôn xiết, khó thở, dòng máu như không thể lưu thông được nữa. Mọi chuyện, cứ phũ phàng với cô thế này mãi ư?

“Rầm rầm” có tiếng động lớn bên ngoài. Rồi đột ngột, cánh cửa mở sầm ra.

Hôm nay, Shita lại thấy Gin và Joyce ngồi trò chuyện vui vẻ với nhau. Cậu làm vẻ không quan tâm, vẫn vô tư với những cô nàng bao vây của mình dù nhức nhói. Lúc mà cậu thấy hai người dắt nhau vào phòng riêng, cậu đã dốc hết cả mười ly rượu. Lòng bỗng dưng tê tái. Cậu mơ hồ nhận ra, từ khi nào, mình đã thích chị ta mất rồi. Cậu cũng không biết, lí do là tại sao. Rồi, khi Shita thấy Joyce hậm hực bước ra về một mình, cảm giác chuyện không hay xảy ra, cậu liền chạy vào khu phòng riêng để tìm Gin.

Contact - ToS
Hiện menu
doc truyen
Truyện[18+] Đồ Biến Thái! Tránh Xa Tôi Ra!Chương 185
[18+] ĐỒ BIẾN THÁI! TRÁNH XA TÔI RA!
185: Đau
0.2B views
00:00 / 00:00
“Gin!” Shita mở rầm cửa kêu to khi thấy cô ngồi thẫn thờ trên giường, một mình. Cậu liền đóng sầm cửa chạy tới gần đầy lo lắng “Này! Không sao chứ?” Gin ngồi, trên người chỉ vỏn vẹn bộ đồ lót. Mà nó cũng bị xệch xoạc. Nhìn chị mà cậu ta đau lòng, liền lấy chăn khoác lên cho cô.

Gin nhìn Shita chằm chằm, không trả lời. “Nè! Rốt cuộc hắn đã làm gì chị!?” Shita lay lay người Gin, trông cô như bất động rồi vậy. Đột nhiên, hai hàng nước mắt rơi xuống một cách vô thức. “Sao chị lại khóc!?” Shita giật mình khi thấy cô khóc. Cậu chạm tay vào mặt cô, gương mặt tỏ rõ vẻ đau xót.

“Sao cậu ta lại ở đây?” Khuôn viên trống rỗng trong đầu Gin vang lên câu nói đó khi thấy Shita chạy tới với khuôn mặt hớt hải. “Có phải là...đang quan tâm mình không? Tại sao lại quan tâm mình? Tại sao...?” Những suy nghĩ ấy khiến cô òa khóc lên, ôm chầm lấy Shita vào lòng. Gin gào lên đầy đau đớn, trái tim như thắt chặt lại, rỉ máu “Tại sao chứ!? Tại sao!? Tại sao mọi chuyện lại...” Tay cô run run nắm chặt lấy áo Shita, nước mắt làm ướt cả áo cậu. “Gin...” Shita lúc đầu hơi bất ngờ, rồi sau đó cũng ôm lấy cô vào, đầy dịu dàng “Đừng lo, có tôi rồi”

“Anh hai! Dậy đi, trễ lắm rồi!” Nigi đập cửa rầm rầm kêu Joyce dậy. Anh ta đã ngủ hết cả buổi sáng trưa chiều rồi. Giờ là 7h30 tối chủ nhật. Joyce xoa đầu, ngồi dậy từ từ “Nhức đầu quá” Cũng đúng thôi, anh đã uống quá nhiều vào tối qua rồi.

Mơ hồ, anh lần lần bước ra mở cửa “Biết rồi, xuống liền”. Nigi nhìn anh hai mình, chau mày “Anh sao vậy?”, rồi cô đưa mu bàn tay lên trán anh “Sao nóng vậy!? Anh bệnh à!?”. Joyce cố làm ra vẻ khỏe mạnh dù đôi mắt như muốn nhắm tịt lại “Chắc một xíu thôi...Không sao đâu...”

Contact - ToS
Hiện menu
doc truyen
Truyện[18+] Đồ Biến Thái! Tránh Xa Tôi Ra!Chương 186
[18+] ĐỒ BIẾN THÁI! TRÁNH XA TÔI RA!
186: Sốt

Dương Quá tử chiến Trương Vô Kị ai sẽ chiến thắng - Có thể bạn chưa biết0.2B viewsEntertainment
Nigi nhìn thôi là cũng đủ biết Joyce bệnh nặng nhẹ rồi. Bình thường, khi bệnh, anh ấy vẫn chạy nhảy lung tung đến nỗi không ai biết là anh ấy bệnh, tối khuya chạm vào mới thấy nóng hổi. Nhưng bây giờ thì, vừa nóng vừa mệt mỏi trông thấy, chắc là có chuyện không ổn rồi. “Anh bệnh rồi! Nằm xuống đi!” “Anh không sao...” “Nằm xuống!” Nigi ra mệnh lệnh khiến người anh trai đang chóng mặt buộc phải tuân theo.

41 độ, quá nóng. Nigi lo lắng cho anh trai mình, khuôn mặt đỏ ửng, thở hồng hộc. Đã vậy còn có mùi rượu. Cô nàng vừa giận vừa lo, đắp khăn ướt nóng lên trán anh, nấu cháo cho anh. “Rốt cuộc thì, tối qua anh đã làm gì kia chứ?” Fuu nhìn hai anh em, im lặng, không nói gì. Có khi nào, anh ta đã biết hết mọi chuyện rồi? Sâu bên trong sự mệt mỏi đó, chất chứa một nỗi đau, nỗi buồn da diết. Fuu tự hỏi lòng mình, có nên nói cho Nigi biết một tiếng, hay là, cứ để chuyện này quên lãng dần đi.

“Ưm...” Xoa xoa mắt, cô vươn vai. Gin trở người, nhìn sang chàng trai nằm bên cạnh. Nước mắt đã khô, không gian cũng vắng lặng trở lại. Trời sáng rồi. Cô chạm tay vào mặt Shita, nhẹ nhàng. Tối qua, một lần nữa, lại là cậu.

Contact - ToS

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro