Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 20 : Ngày thứ hai.


Ngày thứ hai ở rừng...

Hắn dậy sớm hơn thường lệ. Lũ bạn hắn vẫn đang nằm co quắp ôm nhau ngủ.

Cổ họng khô khốc vì khát, hắn mò dậy tìm nước, tu một hơi hết gần nửa cái chai lavie lít rưỡi, rồi khoan khoái xoa bụng mắt lim dim thích thú khi nghĩ mình đã chu đáo chuẩn bị đến từng chai nước.

Cường "Hùng" đã dậy từ đời nào lùa dê lên núi, trời vẫn dày đặc sương. Hắn cầm khăn ra suối rửa mặt.

Có tiếng người nói ngoài suối, trộn lẫn tiếng với nước chảy róc rách, thanh âm thanh và đục, hắn biết là của phụ nữ liền chạy ra xem...

Hai bà cụ già tầm sáu, bảy mươi tuổi đang ngồi ăn cơm nắm trên một tảng đá lớn cạnh bờ suối, cái gùi to tướng để bên đầy ắp, phủ đầy lá rừng. Hai cụ vừa ăn vừa nói chuyện với nhau bằng một thứ tiếng kì lạ, chẳng nghe ra tiếng gì... Cứ líu lo như tiếng chim...

Hắn đừng xa nhìn thấy cảnh đấy, hơi lạnh gáy khi nghĩ tới những mụ phù thủy trong truyện cổ thường xuất hiện trong rừng, nhưng rồi lại phì cười với cái ý tưởng điên rồ đó của bản thân :

- Không có "Bạch Tuyết", bảy "Chú Lùn"...

Chỉ có 3 thằng bệnh đến ma quỷ còn sợ đang nằm co quắp trong nhà đấy thôi... Nên phù thủy chắc cũng chẳng đến đây làm gì ?

Hắn ra suối đánh răng rửa mặt, cúi đầu chào 2 bà cụ rất tự nhiên, dùng một cái cốc nhỏ hứng nước từ trên dòng thác đổ xuống chải răng thoăn thoắt...

Hai bà nhìn hắn ngạc nhiên, rồi quay sang nói chuyện với nhau bằng thứ tiếng "hắn-vẫn-chẳng-hiểu-cái-khỉ-mẹ-gì-ý"... Rồi một bà nói :

- Bạn của thằng Cường à ?

Cái mồm hắn vẫn đầy bọt, bèn há ra ngậm đẫy nước rồi phun phì phì rồi liến thoắng :

- Vâng hai cụ ! Cháu mới lên chơi ! Hai cụ quen nó ạ..?

Một bà trầm ngâm :

- Tao quen với bố nó, hay đi qua đây xuống chợ bán thuốc nên thỉnh thoảng có rẽ vào lán ngủ nhờ tránh rắn rết... Cháu ăn sáng chưa?

Hắn lắc đầu, bà liền rút cho hắn 2 cái ngô luộc từ trong gùi to cỡ cổ tay, không có vỏ vàng rộm, mồm nói :

- Bà cho!

Giơ hai tay ra nhận, hắn cho vào mồm... Gặm, nhai rau ráu rồi nghĩ :

- "Phù thủy cho táo độc, chứ không phải ngô"

Gì chứ hắn vốn ruột ngựa, khát thì uống, đói thì ăn. Có kiêng dè tính toán trước sau gì đâu !?

Một bà lẩm bẩm :

- Đến khổ, nó đói..!

Hắn hơi ngượng, chào bà cụ đi vào nhà...

Chính "ngố" đang đun nấu cái gì trên bếp, đưa cho Chính một bắp ngô, thằng môi thâm đấy cũng gặm khồn khột mà chẳng thèm quan tâm đến xuất xứ, hắn hỏi:

- Đun gì đấy?

- Hấp lại mấy con cua ăn sáng, sáng có cái mẹ gì ăn đâu??

- Có lương khô tao mua để đầy cặp đó...

- Khô lắm, ăn làm cc gì? Pha nước mắm đi, được rồi đấy...

Hắn một tay gặm ngô, một tay rót nước chấm ra cái bát nhỏ... Chính gắp 4 con ra một cái mẹt. Mấy con cua to bằng bàn tay, xanh như một tảng đá mà khi chín cũng đỏ au như tôm biển, bốc khói nghi ngút, mùi xả thơm lừng...

Đạo "cõm" và B69 chừng như nghe thấy mùi, chẳng thằng nào bảo thằng nào cũng bật dậy cầm khăn và bàn chải ra suối để "chuẩn bị"...

Chính dùng con dao to bản gõ gõ lên vỏ mấy con cua, mồm nói bực tức :

- Cứng như này đập kiểu gì? Mày kiếm đâu cho tao cái búa...

Hắn chạy đi tìm một cái búa gỗ to tướng đưa cho Chính, Chính "Ngố" phá lên trêu ngươi :

- Mày lấy thật à thằng ngu? Đập nó nát bét ra đấy, kiếm chày cối lại đây...

Hắn khệ nệ bưng ra một cái cối bằng đá, Chính hất hàm :

- Chày đâu??

Hắn cười đểu :

- Dùng chày của mày ý thằng mặt l*..!

Chính giả vờ vạch quần ra, hắn lườm lườm định giơ chân sút một cái thì nó đứng phắt dậy, đi kiếm một cái cục đá xanh rửa sạch về, cho mấy con cua vào cối ngồi đập cho vỡ vỏ và càng, tay thỉnh thoảng lại rụt lại cho lên mồm thổi phù phù vì nóng...

Bưng ra để vào một cái bàn giữa nhà, 4 thằng ngồi vào ăn sáng. Thịt cua đá ngon hơn cả cua biển, trắng muốt, ngọt và dai, thơm mùi xả... Lại nóng hôi hổi chấm nước mắm chanh, tỏi, ớt giữa thời tiết lạnh bên cạnh mấy thằng bạn cờ hó...

Chẳng còn gì ngon bằng...

Đạo "cõm" suýt xoa :

- Ngon vl..! Rượu ko??

B69 lắc đầu, hắn cũng vậy, Chính "ngố" nói :

- Đêm qua vừa uống, giờ đã tỉnh đâu? Thèm coca thôi...

Hắn khoe khoang :

- Tao mua mấy chai khổng lồ để trong ba lô kìa...

Chính "ngố" chạy vào lấy, rót đầy ra mấy cái cốc. Thằng nào thằng nấy uống ừng ực như chết khát, một lát chừng như no đẫy bụng. Cả lũ kéo nhau lên phản... Ngủ tiếp.

Đạo "cõm" xuýt xoa :

- Ngon vãi, mà ít quá..!!!

Buổi trưa, Cường "Hùng" vác một xâu chim về nhà ném bịch xuống đất rồi nói to :

- Trưa nắng, dậy đi tắm đi mấy anh ơi..!!

Cả lũ lóc cóc ngồi dậy theo Cường "Hùng" ra suối, nhảy ùm xuống một đoạn suối khá rộng, nước sâu cỡ 2 mét, trong vắt nhìn thấy cả đáy...

Hắn không biết bơi nên chỉ dám quanh quẩn gần bờ...

Lặn ngụp, bơi lội đùa giỡn chí chóe một hồi thì khá lạnh, hắn trèo lên một tảng đá sưởi nắng ngồi hút thuốc lá rồi hắt xì liên tục...

Cường "Hùng" trèo lên theo cười hềnh bệnh :

- Lạnh à anh??

- Lạnh !! Mùa đông mày tắm kiểu gì?

- Đun nước, nồi to đùng, có bồn tắm bằng gỗ hẳn hoi ý anh... Củi đầy rừng.

- Sáng nay tao gặp mấy người ở đây.

- Ai cơ anh?? - Cường "Hùng" hỏi lại.

Hắn mắt hấp háy vì khói thuốc :

- Hai bà cụ đi chợ, có cho tao hai bắp ngô, kêu bảo có quen mày...

Cường "Hùng" trố mắt :

- Anh ăn hả??

Hắn gật đầu , Cường "Hùng" nói tiếp :

- Mấy bà đấy là mấy bà ké người Mông ở bản Tèn, Vân Lăng. Cách đây cỡ hai núi, đi chợ bán thuốc ý mà... Đi bộ cả ngày trời mới tới nơi. Ăn thì không sao đâu. Nhưng lần sau người lạ trên rừng có cho cái gì đừng có ăn anh ạ.

Cường "Hùng" chỉ tay về phía Đông ngọn núi nói tiếp :

- Trên núi Thái Nạo này có một cái bản, gọi là bản Nà Cắn. Toàn người dân tộc Dao... Họ chơi ngải ghê lắm...

Hắn hỏi lại :

- Ngải gì???

- Thì ngải yêu, ngải tử ..

- Như thế nào ??

Cường "Hùng" giọng trầm xuống :

- Người trên đấy có những cây thuốc lạ hái ở rừng, gọi là cây ngải... Có ba loại ngải thường thấy :

Ngải điên, loại này làm từ xác hoặc máu động vật, có thể làm người khác hóa điên hóa khùng, đi lang thang...

Ngải yêu, khiến người ta bị mê hoặc, yêu người dùng ngải...

Ngải tử, để giết người mình ghét... Tối rảnh em kể cho, lạnh rồi kêu mấy anh về đi...

.......

Kéo nhau về, Cường "Hùng" đem mổ rồi ướp mấy con chim. Kêu thịt gà ra luộc ăn...

Hắn bảo để tối nướng, rồi lóc cóc ra vườn hái rau, lấy mấy món thịt và cá hộp trong balo ra xào nấu một lúc. Cả lũ ngồi ăn khá vui vẻ, đả thêm cỡ một lít rượu đưa cơm...

Ngồi đánh bài bôi than đầy mặt, chẳng thằng nào thèm đi rửa. Trên rừng mà, có ma nào nhìn... Cường "Hùng" tranh thủ ngủ một giấc...

Buổi chiều trời khá mát mẻ, đàn dê chăn thả ở một thung lũng cỏ xanh mướt, chạy tung tăng thích thú, mồm không ngớt kêu "be be" ra điều khoái chí...

Bọn hắn nằm dài trên một tảng đá bằng phẳng to cỡ một căn nhà cấp bốn. Cường "Hùng" lựa gió thả diều rồi buộc vào một gốc cây, con diều đung đưa bay lượn lúc lên lúc xuống khi gặp một cơn gió mồ côi...

Một ông già tóc bạc phơ, dài trùm kín cả 2 tai phi ngựa từ đằng xa tới chỗ bọn hắn, nhìn lão làm hắn liên tưởng đến nhân vật Dark Lord (Chúa tể) trong game MU... Hắn đạp chân vào mông Cường "Hùng" hỏi nhỏ:

- Ai thế???

Cường "Hùng" không trả lời, mồm cười ngoạc ra...

Ông già cưỡi ngựa tới trước tảng đá, mồm nói "họoo" một tiếng cho con ngựa dừng lại, ngước lên nhìn bọn hắn tếu táo :

- Chào các đồng chí chăn dê, có điếu thuốc lá cho lão một điếu nào !

Hắn trèo xuống, rút bao thuốc trong túi quần ra đưa cho ông già kia, mồm nói :

- Biếu ông!!

Ông già tóc trắng, da mặt hồng hào nhảy xuống ngựa, bắt tay hắn một cái rồi bảo :

- Khá lắm ! Hôm nào bảo thằng Cường đưa sang nhà lão chơi, lão dẫn đi câu cá..!

Hắn gật đầu lia lịa... Ông lão châm điếu thuốc, thở mạnh làn khói ra, ngước đầu lên nhìn trời cười ngất ngưởng một tiếng rồi lên ngựa phi thẳng đi không thèm nhìn lại, loáng một cái đã đi khá xa...

Hắn ngơ ngác nói vu vơ :

- Phong thái như thần tiên ý ?

Cường "Hùng" ôm bụng cười lăn lộn trên một tảng đá, nước mắt nước mũi ràn rụa rồi bảo :

- Tiên gì?? Lão Khởi "hủi", sống trên này ngót mấy chục năm rồi, hồi trẻ lão giàu lắm, sau này bị bạn thân lừa tán gia bại sản, chán đời cùng thằng em lên núi lập nghiệp, đào ao nuôi cá, bỏ qua thế thái nhân tình... Mấy năm trước thằng em xuống núi lập gia đình... Lão ở một mình đến tận bây giờ...

Hôm nào em dẫn bọn anh qua chơi...

Ngồi nói chuyện với lão chắc cười không khép được mồm vào, lão bốc phét thành thần, hài hước lắm...

Hắn lẩm bẩm:

- Thần gió ..!

Chính "ngố" lên tiếng :

- Lão khọm già này khỏe thật, tuổi từng đấy mà cưỡi ngựa đi phăm phăm...

Hắn trèo lên tảng đá nằm dài, ngước lên nhìn bầu trời xanh trong vắt không một gợn mây. Nắng mùa thu nhẹ và khá dịu nên không chói gắt, thỉnh thoảng lại có cơn gió mát thổi qua... Hắn lim dim mắt thở làn khói thuốc từ mồm lên trời vẽ thêm mây...

Đàn dê kêu be be bên tai nhè nhẹ như ru hắn ngủ, hắn chợt nghĩ tới con dê què đang nằm ở chuồng...

Gãy cả bốn chân, không ăn uống nổi nên cứ gày xọm đi, mồm cứ ngọac ra gào vì đau đớn, nằm chờ bọn hắn giết...

Kiếp con vật, không còn giá trị lợi dụng nữa...

Không bị vứt bỏ thì cũng bị giết thịt ra mà ăn..

Hắn tặc lưỡi bỏ qua cái suy nghĩ thương hại, tự an ủi bản thân :

- "Thôi thì hóa kiếp cho nó"...

Rồi phì cười với suy nghĩ...

- "Kiếp sau con dê đó lại hóa thành một thằng đê tiện như Nhã ổi"...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: