Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Hoa và nước

Ngày đầu tiên Quang Anh gặp Duy là một ngày mưa, cơn mưa mùa hè ập đến bất ngờ, làm ướt sũng mọi thứ trên con phố. Quang Anh, người luôn tựa như một dòng nước dịu dàng giữa thế giới ồn ào, lúc ấy đang đứng dưới mái hiên của một quán cà phê nhỏ, ngắm nhìn những giọt mưa rơi xuống mặt đường. Anh không vội về, không muốn bước ra ngoài vì trời quá lạnh. Nhưng rồi, từ phía sau, một âm thanh nhẹ nhàng vang lên.

"Chúng ta có thể vào trong đây không? Đừng để bị ướt nữa."

Quang Anh quay lại, và từ đó, ánh mắt của anh không thể rời khỏi Duy. Duy là người mà anh không thể ngờ tới—tựa như một bông hoa, dịu dàng và rực rỡ. Cái cách em ấy nói, cái ánh nhìn nhẹ nhàng, tất cả đều khiến trái tim Quang Anh không ngừng đập mạnh. Duy đưa anh vào trong quán, rồi ngồi xuống bên cạnh anh, như thể họ đã quen biết từ lâu.

Quang Anh, người vốn sống một mình trong thế giới của những con chữ và sự tĩnh lặng, giờ đây lại cảm thấy một thứ gì đó rất khác lạ. Anh như một dòng nước mát, chảy nhẹ nhàng nhưng lại bị cuốn hút vào vẻ đẹp rực rỡ của Duy. Duy ngồi bên cạnh, dịu dàng như một bông hoa trong gió.

"Anh là nước, còn tôi... là hoa," Duy cười nhẹ, đôi mắt sáng lên khi nhìn Quang Anh. "Vậy thì chúng ta sẽ có sự kết hợp tuyệt vời, đúng không?"

Quang Anh nhìn em ấy, đôi mắt mở to ngạc nhiên. Duy giải thích, "Hoa cần nước để sinh trưởng, nhưng nước cũng cần một bông hoa để thể hiện vẻ đẹp của mình. Chúng ta là hai phần không thể thiếu trong nhau."

Kể từ đó, họ bắt đầu tìm hiểu nhau hơn. Quang Anh, tựa như một dòng nước, luôn dịu dàng, lặng lẽ bao bọc xung quanh Duy, người như một đóa hoa luôn cần được chăm sóc. Duy thì ngược lại, đôi khi quá rực rỡ, quá mãnh liệt như một bông hoa lớn trong vườn, nhưng trong em luôn có sự dịu dàng và yêu thương vô bờ bến.

Họ dành nhiều giờ bên nhau dưới ánh sáng của những buổi chiều tà. Quang Anh thường ngồi bên cửa sổ, nhìn ra vườn, nơi có những bông hoa khoe sắc. Duy, không nói gì, chỉ im lặng chăm sóc những bông hoa, tưới nước cho chúng. Mỗi lần Quang Anh nhìn thấy em ấy, trái tim lại rung lên một nhịp, như thể mình là nước, và Duy là hoa, là tất cả những gì anh cần.

Có những ngày, khi Quang Anh cảm thấy mệt mỏi, anh lại nhìn vào đôi mắt của Duy và cảm thấy an yên. Duy, với sự kiên nhẫn của mình, luôn biết cách khiến Quang Anh cảm thấy bình tĩnh, như thể mọi lo âu đều tan biến trong dòng nước mát lạnh của anh.

Tình yêu của họ như vậy, nhẹ nhàng nhưng lại mạnh mẽ. Quang Anh là nước, có thể dịu dàng bao bọc, nhưng cũng dễ bị cuốn theo sự rực rỡ của Duy, còn Duy là hoa, luôn đẹp đẽ và cần được chăm sóc, nhưng chính vẻ đẹp ấy cũng khiến Quang Anh trở thành thứ không thể thiếu trong cuộc sống của mình.

Ngày qua ngày, tình yêu giữa họ phát triển như những bông hoa nở rộ, được chăm sóc bởi những dòng nước ngọt ngào và kiên nhẫn. Quang Anh hiểu rằng, tình yêu không phải lúc nào cũng là những lời nói ngọt ngào hay những hành động lãng mạn, mà đôi khi là sự chăm sóc, là sự im lặng hiểu ý, là những lần cùng nhau ngồi cạnh nhau trong một không gian yên bình.

Nhưng cũng có lúc, sự khác biệt giữa họ khiến họ giận dỗi. Quang Anh cảm thấy ngột ngạt khi Duy quá mạnh mẽ và tự do, như một bông hoa không bao giờ chịu dừng lại. Duy đôi khi cảm thấy Quang Anh quá yếu đuối, dễ bị tổn thương và cần được bảo vệ quá nhiều. Nhưng chính trong những lúc ấy, họ lại nhận ra rằng tình yêu không phải là sự đồng điệu tuyệt đối, mà là sự chấp nhận và hiểu rằng, dù có khác biệt, họ vẫn cần nhau để cùng nhau tồn tại.

Và rồi, một ngày, khi Quang Anh và Đức Duy đứng dưới ánh chiều tà lung ling, giữa một vườn hoa rực rỡ còn đọng biết bao giọt sương nước long lanh, nhìn vào chúng, anh cảm thấy một điều gì đó rất đặc biệt. Họ nhận ra rằng, dù mình có là nước hay hoa, sự kết hợp giữa họ là một phép màu, một điều kỳ diệu mà không thể thiếu. Duy bước lại gần, nắm tay anh, và lần này, không có lời nói nào, chỉ có sự kết nối từ trái tim đến trái tim.

Vì họ hiểu rằng, tình yêu không cần phải hoàn hảo, chỉ cần là sự hòa quyện giữa hai trái tim, giữa hoa và nước.

-----------------------------------------------

Đủ tình chưa ạ, oneshort nên chỉ đc thế thuiiii.

Các nàng cho nhận xét ạ!!! lov uuuuuuuuu 🥰 ❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro