Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

#2

   Nếu thời gian biến nha đầu Hoa Tư trở thành đệ nhất Thần Vũ tướng quân, anh dũng xuất chúng. Thì thời gian cũng biến Hoa Nguyệt trở thành một tiểu mĩ nhân xinh đẹp bậc nhất Đại Đô. Cảnh vương phi đương nhiên vui mừng. Khao khát có một đứa con gái xinh đẹp đã thành hiện thực, đám hài tử do bà thân sinh cũng không được cưng chiều bằng ngũ tiểu thư của phủ Bát vương.

       Ngày gia đình đoàn viên, bọn họ cứ đứng nhìn nhau như thể không biết thơi gian đã trôi qua bao lâu chỉ biết họ đều muốn khắc sâu hình dáng người kia sau bao năm xa cách vào tiềm thức, đời này kiếp này không quên.

      Trong yến tiệc, hoàng thượng và hoàng hậu đều cố ý nhắc tới chuyện hôn phối của các hoàng tử, vương tử hoàng thất. Lục Hoàng Tử Vương Anh và Cửu Hoàng Tử Vương Sử đều đã đến tuổi lập thất nhưng vẫn chưa cho chính phi nào. Ba vị vương tử của Bát vương tới giờ vẫn phòng không gối chiếc. Điều này dĩ nhiên đáng để đặt tâm tư. Đôi lúc Hình quý phi lại liếc nhìn cửu hoàng tử rồi hỏi chuyện Hoa Nguyệt.

" Tiểu Nguyệt nhi năm nay cũng 16 tuổi mà chưa có mối đính hôn nào, không biết Bát vương phi có ưng ý được nhà nào trong Đại Đô chưa ? "

" À cái này,...." - Cảnh thị ấp úng hết nhìn Vương gia đang giả vờ uống rượu rồi nhìn con gái đang ngây ngốc không hiểu gì, bà chỉ biết thở dài.

      Đâu phải bà không muốn sớm tìm cho hài nữ một ý trung nhân, gia thế tốt, yêu thương con bé. Nhưng cái tính nhút nhát suốt ngày thu mình ở trong nhà khiến cho A Nguyệt được người trong Đại Đô gọi là Ẩn Nguyệt mĩ nhân. Dù có xinh đẹp đến thế nào, gia thế chống lưng là cả một hoàng thất, hồi môn đồ sộ trải dài mười con phố thì khi về nhà chồng cũng dễ bị người ta ức hiếp. Huống hồ A Nguyệt luôn yếu ớt, luôn dịu dàng, luôn ở bên cạnh bà và nói: "Nhi nữ nguyện đời này ở nhà phụ dưỡng phụ mẫu, không có ý muốn xuất giá." Nên trong lòng Cảnh thị sau không ít lần phập phồng cũng buông tay.  Gia đình sau bao năm mới được đoàn viên, ngoài hỷ tin từ chiến trận thì nhị vương tử Tử Nhiễm cũng đắc đạo thành tài, rời núi Vân Sơn trở về nhà, tam vương tử Tử Mân cũng trở về sau nhiều năm bỏ nhà đi ngao du sơn thuỷ. Quả thật là tam hỷ lâm môn, cười không thể khép miệng.

      Thực ra ý tứ của Hình quý phi và Nghê hoàng hậu thì ai ai cũng hiểu rõ. Thu nạp được một mĩ nhân xinh đẹp yêu kiều vốn là chuyện tốt, nhưng lôi kéo được Kỳ vương phủ về phía họ còn tốt hơn gấp vạn lần. Thấy Hình quý phi có ý ngỏ lời, Nghê hậu nào chịu nhún nhường, lập tức lên tiếng.

" Đệ phụ nếu chưa tìm được nhân duyên tốt, hay nhờ tới hoàng thượng đích thân ban hôn, tìm cho tiểu Nguyệt nhi một hôn sự tốt, đệ phụ và tiểu thúc cũng không phải lao tâm khổ tứ."

"bệ hạ bận trăm công nghìn việc, muội muội thực không dám làm phiền" - Cảnh thị thấy Nghê hoàng hậu nói vậy, lòng bỗng thấp thỏm.

"Trẫm thật ra vốn đã có dự định cho bọn chúng từ lâu, nhưng lại sợ chúng không vừa ý, thời đại này nên là để đám trẻ tự quyết định, Bát đệ nói xem có phải không ?  "

      Thấy mũi nhọn hướng về mình, hoàng thượng không thể ngồi yên làm mồi cho đám chị em dâu bọn họ xâu xé, lập tức hướng mũi kiếm tới vị bát vương nào đó vẫn đang ngây thơ ăn uống. Bát vương liếc mắt nhìn hoàng thượng nhếch môi cười giễu cợt , lòng không khỏi thầm thán phục tài năng hiếm có của hắn. Quả thật là kế li gián này cao tay. Bát vương gia cuối cùng liền đặt đũa xuống, nhìn Hoa Nguyệt, nói.

" Tiểu Nguyệt nhi là nghĩa nữ mà chúng ta yêu thương nhất, thật sự không nỡ xa rời, ta nghĩ nên gả nha đầu này cho một trong ba đứa con trai ta là tốt nhất, ta không lãi cũng không lỗ".

    Nói rồi hắn cười hề hề, mặt Nghê hoàng hậu và Hình quý phi liền biến sắc như hoa kim tuyền. Đúng lúc ấy, hoàng thái hậu lên tiếng.

"Lão Bát, cẩn trọng hành ngôn. A Nguyệt và tam tử nhà con là huynh muội, trong cung còn có tiểu Lục tiểu Cửu, gả vào cung há chẳng phải vẫn là ngừoi nhà sao ?"

" A Nguyệt đối với chúng con là nghĩa nữ, đối với huynh đệ Tử Nhiễm là cùng nhau trưởng thành, nếu tương đầu ý hợp thì nên tác thành...". - Bát Vương Gia hiểu rõ tâm tư con gái đặt ở đâu.

" Tiểu Vũ, con là ca ca ruột của A Nguyệt, việc này con có ý kiến gì không ?" - Hoàng thượng thấy chuyển biến có vẻ không tốt, liền lôi tân Thần Vũ tướng quân vào cuộc.

" thần là phận vãn bối, chuyện hôn phối nên để các trưởng bối quyết định thì hơn."

Người này đẩy trách nhiệm cho người khác , cuối cùng chẳng đi tới đâu.Hoàng Thượng cuối cùng không chịu được, đành đặt ra một điều kiện, các vương tử không cần tiếp tục tranh giành.

"Như vậy đi, một tháng nữa là là tiết lập thu, trẫm tổ chức đi săn, người chiến thắng sẽ là phò mã của Quận Chúa Nam Yên" 

      Hoa Tư cuối cùng thở phào nhẹ nhõm, tưởng mình thoát khỏi tầm ngắm của các trưởng bối. Nào ngờ đó chỉ là sơ xuất nhất thời, trước khi rời yến tiệc hoàng thượng không quên bổ sung một câu.

" Vũ nhi , con cũng nên để ý các cô nương, nếu ai vừa ý thì chính ta sẽ tác thành."
           ————————————————

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro