🍀🍀
Tôi là loài hoa dại.
Mọc hoang hoải bên đường.
Không khoe sắc khoe hương.
Như Hướng Dương trông vườn.
Sống khiêm nhường môc mạc.
***** Chỉ xin rằng.*****
Đừng giẫm nát hoa tôi.
Một lần đau được rồi.
Lúc vui hoa nở vội.
Khi buồn tôi khép mi.
*****
Chốn thị phi phố thị.
Tôi không nghị đua chen.
Phố đèn xanh đèn đỏ.
Muôn màu khắp ngỏ phố.
*****
Riêng tôi sống lang thang.
Khắp đường làng quê mẹ.
Một màu hoa rất nhẹ.
Màu hồng nhạt mè (mà)thôi....
.........
HOA TRINH NỮ
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro