Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Mở đầu


Dưới chốn địa phủ âm u, một nữ nhân thanh thoát đứng cầm chén canh mạnh bà, nàng nhìn chăm chú, như thể muốn nhìn xuyên qua chén canh nóng hổi ấy, cất tiếng nhẹ nhàng hỏi Mạnh Bà :

- Có phải uống cái này, sẽ quên đi tất cả không?

Mạnh Bà ngước nhìn người con gái ấy, thầm nghĩ ngàn năm nay ai qua cầu đều không muốn uống chén canh mà bà nấu, Mạnh bà gật đầu coi như phải, còn bổ sung thêm :

- Cho dù là thứ ngươi lưu luyến nhất, khi uống chén canh này cũng sẽ quên đi tất cả!

Nữ nhân không nói gì, hai tay cầm chén canh uống hết thảy, sau đó ngẩng đầu nhìn Mạnh Bà hỏi :

- Có thể cho ta thêm chén nữa không? - Không quan tâm ánh mắt ngạc nhiên của Người đàn bà đã vạn năm nhìn biết bao vong hồn lưu luyến ái trần cùng ánh mắt chăm chú của bọn quỷ sai, nàng cười - Ta sợ lưu luyến không thể quên nổi kiếp này!

------------------------------------------

Diêm Vương nhìn kẻ đây đứng trong điện, thở dài bảo;

- Ngài vốn dĩ chinh chiến sa trường lập nhiều công lao, đã có thể được hưởng nhang khói người đời. Song lại một mực cầu xin được luân hồi, nay ta cho người một ân điển, có thể tự chọn nơi kiếp sau đầu thay.

Người nam nhân ngước đầu nhìn vị ngồi trên kia, buông lơi nhẹ câu nói

- Ta chỉ muốn kiếp sau đầu thai, có thể giữ lại ký ức của kiếp này!

---------------------------------------------

Cầu Nại Hà kẻ trước người sau....

Chén canh Mạnh Bà, người xin thêm , kẻ khước từ....

Người mong nhớ, kẻ cầu quên.....

Diêm Vương thở dài, Mạnh Bà lắc đầu...

Rốt cuộc, giữa hai người bọn họ là một khúc bi hài của thế gian.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro