Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 12

"Cởi dây thừng trên tay ta nhanh lên!"_ Hiên Viên Lãng ra lệnh cho cả hai, cô im lặng nhìn hắn mà thở dài

" Một xin đàng hoàng, hai bị chém hai tay "

"A, được, lấy liềm chém nhé, tỷ tỷ"_ Thiên Cốt chuẩn bị tư thế chém tay của người bị trói

" Á, đừng đừng có chém, nhỡ ‘đi’ luôn tay ta thì làm sao! "

" Ừm thì đó mục đích của ta đây mà, xin đàng hoàng đi rồi sẽ được giúp "_ Cô chống hông giải thích, Viên Lãng cắn môi ngần ngại và cuối cùng

" Làm ơn giúp ta cởi dây thừng đi "_ Hắn với mặt đỏ ửng mà cầu xin

" Vậy tốt hơn không? Nhờ đệ đấy "_ Cô mỉm cười

" À vâng ! "

Hoa Thiên Cốt tháo dây thừng ra, ngồi xổm xuống phủi bùn đất dính trên quần áo cho hắn không quan tâm quần áo trên người hắn mà cứ thế tiến triển cởi trói. Thiên Cốt cởi xong thì bình thản hỏi hắn

" Sao ngươi lại bị treo trên cây thế?"

" Liên quan quái gì đến ngươi, không được hỏi nhiều."_ Hắn phang một câu như thế, cô mắt cá chết, miệng vẫn cười mà đi, tay nhanh chóng nắm lấy muội muội mình.

" Vậy thì thôi, ngươi bảo trọng. Ta có việc bận, khi khác gặp nhé."

" Tạm biệt và không bao giờ gặp lại "

Từ biệt hắn xong liền cầm hành trang chuẩn bị đi, dù gì cả hai còn phải tranh thủ thời gian lên núi nữa mà. Đâu rảnh tạo mối quan hệ vời người này đâu.

" Này, này, này! Ngươi đi đâu?"

Thiếu niên nóng nảy, vội vàng khập khiễng đuổi theo, cô nhìn lấy tốc độ cũng phải thầm khen ngợi đấy chứ.

" Đệ đệ nhà ngươi đã cứu ta, nói đi, cả hai muốn gì? Bạc vàng, mỹ nhân, nam nhân, chức tước, ngươi mặc sức chọn!"

" Chức tước? Không cảm ơn, ta với đệ đệ không liên quan đến triều đình "

Cô nói xong, nàng cũng gật đầu đồng tình và nói thêm

"Không cần, chỉ tốn chút sức thôi mà."

" Không được, ta không muốn nợ ai. Ngươi gặp chuyện phiền phức hay muốn gì cứ nói ra."

Viên Lãng chạy tới trước mặt ngăn trước mặt cả hai, Bạch Thiên thật sự cảm thấy điều này phiền phức. Thiên Cốt cũng thế và thủ sẵn lưỡi liềm.

" Muội hỏi hắn một mấy thứ liên quan điều phụ thân mong muốn đi "_ Cô thì thầm vào tai nàng

" Thôi được rồi, trông ngươi cũng có vẻ có đạo hạnh, ta hỏi ngươi chuyện này, ngươi biết những đạo sĩ trên Mao Sơn này không? Họ thật sự có thể diệt trừ yêu ma quỷ quái sao? Có thể bay trên trời giống thần tiên nữa à? "_ Thiên Cốt một tràng, ngẫm lại mấy câu hỏi này y chang như lúc mình hỏi Hắc Bạch vô thượng.

" Cả hai người chuẩn bị lên Mao Sơn?"_ Viên Lãng hỏi, Bạch Thiên gật đầu đáp lại

" Bé tí như thế mà còn một mình đi bái sư? "

" Người thân không còn, chúng ta chỉ biết đường bái sư như ý phụ thân thôi. "_ Cô nhẹ đáp Viên Lãng thấy bản thân có câu trả lời hợp lý và hỏi tiếp mà hỏi tiếp

" Có người giới thiệu không?"

" Giới thiệu gì cơ?"_ Nàng hỏi, cô giả vờ ngơ ngác

"Ý ta là thư giới thiệu ấy, thư giới thiệu! Đồ ngốc nhà ngươi! Thế gian bây giờ yêu ma quỷ quái hoành hành rất nhiều, ngươi tưởng muốn tu là tu được luôn hả? Không chỉ cần có bạc thôi đâu, còn cần thư giới thiệu nữa!"_ Hắn cũng nhịn cục tức mà giải thích rõ ràng cho cả hai nghe.

"Thư giới thiệu là cái gì? Dùng làm gì?"_ Thiên Cốt hỏi tiếp, cô cũng im lặng giả ngơ

"Đó chính là đánh giá về tư chất tu tiên của ngươi do cao nhân đắc đạo nổi tiếng nào đó nhận xét, còn có cả lí do giới thiệu, vân vân và mây mây. Ài, nói toạc ra là đi cửa sau đó…"_ Viên Lãng cố gắng nhớ lại những lời sư phụ đã nói với hắn. Cô cũng thở dài cũng không muốn nói gì thêm.

" Cần thật sao? "_ Thiên Cốt hỏi tiếp

"Đương nhiên, vào đạo quán sẽ được cho ăn cho ở, còn được tập võ tu tiên, nếu không cần người giới thiệu thì mấy tên ăn mày trên đường không cần xin cơm, chạy tới đây học nghệ luôn rồi."

" Chê ta với đệ đệ là ăn mày? "_ Cô nheo mắt hỏi lại, Viên Lãng đơ cưng, hắn nhìn tay cô hút kiếm bây giờ ăn cũng chẳng vũ khí gì đâu mà một chút rối loạn

" Ạch, ta xin lỗi, mong cô nương đây tha lỗi "

" A! Nhưng ta chẳng quen ai cả, biết tìm thư giới thiệu ở đâu bây giờ?"_ Thiên Cốt nói, Viên Lãng nghe thế mà đắc ý nhanh chóng

"Thư? Thể hiện tí lòng thành xem nào. Xin ta đi, xin ta đi, ngươi xin ta, ta sẽ cho ngươi.

" Lấy cái đó trả nợ "_ Cô bình thản nói, tay cũng cất kiếm đi.

" À được, sư phụ Hoan Hỉ Thiên Ưu Lạc Hà Đông của ta không ai không biết. Ông ấy viết cho ngươi một bức thư giới thiệu, vào Mao Sơn dễ như trở bàn tay, cam đoan còn bái được Thanh Hư đạo trưởng làm thầy, thành đệ tử ruột của ông ấy, được đeo cung linh luôn. "_ Hắn đắc ý thêm, cô cũng không quá quan tâm lắm. Để Thiên Cốt học hỏi thêm từ những lời từ hắn cũng được.

Còn cô thì bỏ cả hai đi lượm thêm củi để đốt lửa, may mắn thù bắt được vài con gì đó để làm thịt cho bữa tối làm quen với nhau. Dù gì sắp đến nhìn thấy khung cảnh đó rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro