*đây là bộ truyện đầu của ta, mấy lão cứ tự nhiên cho ý hiến*
Nhịp chuyện có thể xảy ra hơi nhanh,vì ta cũng chưa viết tốt
-----o0o-----
Chương I : Thôn Sơn Trấn
-----o0o-----
" Ca ca ! "
" Linh nhi sắp phải đi rồi, sẽ không thể ngày nào cũng nấu cơm cho ca ca được " Nguyên Linh Nhi khuôn mặt tái nhợt cố gắng cất tiếng nói, nàng biết mình hẳn phải chết, biết phải chết nhưng trên khuôn mặt nàng lại hiện rõ một sự giải thoát, nàng chăm chú nhìn vào ca ca mình.
Nguyên Ân nhìn muội muội hắn, hắn trách bản thân mình quá vô dụng.Lòng hắn rất đau, đôi mắt của thiếu nhiên 11-12 tuổi hiện rõ sự tuyệt vọng, sự đau khổ, đôi mắt to đầy hiện đầy tơ máu, nước mặt hắn không thể chảy, hắn khóc quá nhiều.
Nguyên Ân cùng Nguyên Linh Nhi cả từ nhỏ sinh ra đã mẹ hắn bỏ rơi, gia đình vì nghèo khổ nên cha hắn phải thường xuyên vào rừng săn bắt yêu thú, cha hắn Nguyên Minh một tu sĩ luyện khí kỳ nhị trọng, ở phàm nhân nay một khi đã bước vào luyện khí kỳ đã xem như cao thủ, sức mạnh hơn phàm nhân rất nhiều.
Tuy tu sĩ luyện khí kỳ nhưng hai đứa con hắn, Nguyên Ân cùng Nguyên Linh Nhi linh căn tầm tường, tư chất yếu kém nên không thể nào thành tu sĩ, Nguyên Minh biết điều đó nhưng cũng chỉ đành chấp nhận.
Tháng 3 năm không biết của Thôn Sơn Trấn, cha hắn cùng 8 người trong trấn tiến vào rừng săn bắt yêu thú, yêu thú trung rừng tuy không mạnh nhưng rất đông, mặc dù không thể cảm nhận thiên địa linh khí nhưng thực vật nơi đây sinh trưởng rất mạnh, chính vì thế ngày nhiều yêu thú xuất hiện.
Lần này Nguyên Minh cùng cả đội đi vào rừng nhưng không về, hiển nhiên đã lành ít dữ nhiều.Yêu thú ngày càng đông, Thôn Sơn Trấn chắc chắn sẽ bị yêu thú tấn công.
Một ngày nào Thôn Sơn Trấn bị yêu thú tấn công, bên một con sông, có thiếu niên đang ôm một cô bé, trên thân cả hai đầy những vết tính bị thương do yêu thú gây ra, hắn chính là Nguyên Ân.
Hôm nay hắn chạy rất nhanh, đầu hắn chỉ vang lên tiếng của Nguyên Linh Nhi :" Ca ca phải sống, nhất định phải sống !"
Từ miệng cha hắn, hắn biết trên đời này thực sự có tiên, tiên nhất định có thể cứu Linh Nhi, chấp niệm duy nhất bây giờ của Nguyên Ân phải cứu Linh Nhi.Hắn chặt từng cây quanh sông, lấy lá tạo thành một cái quan tài nhỏ, hắn bỏ Linh Nhi vào đó, hắn cũng làm thành một cái bè. Hắn từng bước, từng bước đi ra sông, hắn phải đi tìm tiên nhân.
Qua lời kể có người trong Thôn, Nguyên Ân đi theo công sông này hắn sẽ tới Thanh Sơn Khâu. Thanh Sơn Khâu lớn hơn Thôn Sơn Trấn rất nhiều, phải nói cả Thôn Sơn Trấn cũng chỉ bằng một góc nhỏ của Thanh Sơn Khâu, nơi này có rất nhiều cao thủ, mạnh nhất hắn biết được qua lời kể của cha hắn là Hắc Thạnh Bang, cầm đầu cao thủ luyện khí lục trọng, phải biết cha hắn mất 50 năm mới đạt được luyện khí nhị trọng.
Nguyên Ân lại nhìn quan tài hắn tự mình làm thành,khuôn mặt đầy sự bi thương.
Kẽo kẹt*kẽo kẹt*
Hai tiếng kẽo kẹt vang lên, chiếc bè hắn tự làn thành bị tách ra.Nguyên Ân tỉnh lại, hắn ôm chặt chiếc quan tài.Hắn có thể từ bỏ tất cả nhưng không thể từ bỏ thứ này.
Hắn ôm chiếc quan tài, hắn cùng chiếc quan tài cả hai cùng trôi đi.
- Lên đây đi.
Một âm thanh già nua vang lên làm hắn nhìn lại.
Nguyên Ân nhìn người tới sắc mặt vui vẻ, Lão Khất:
- Mau mau lên đây.
Nguyên Ân không nói nhiều lập tức đưa tay ra,hắn hiểu mình đang trong tính trạng gì.Lão Khất nhìn quan tài sau đó đôi mắt chợi lóa lên tinh mang rồi tắt.Nguyên Ân quay lại cung kính cảm ơn Lão Khất, lão làm nghề chèo thuyền đã rất lâu, khi nhỏ Nguyên Ân hay ra sông chơi cùng với Lão Khất.
Lão Khất nhìn thằng Nguyên Ân hỏi:
- Ngươi muốn đi đâu.
Nguyên Ân đáp:
- Ta muốn tới Thanh Sơn Khâu tìm tiên nhân.
- Tìm tiên nhân? Ngươi muốn cứu Linh Nhi sao.
Lão Khất nhìn quan tài nói.
Nguyên Ân kinh ngạc nhìn lão:
- Sao người biết?
Lão Khất liếc nhìn Nguyên Ân sau đó rời đi một góc tiếp tục chèo thuyền.
Nguyên Ân cảm giác nay Lão Khất rất khác so với hắn biết.
- Tiên nhân cũng không thể nào giúp được ngươi.Lão Khất lên tiếng.
- Làm sao có thể, Trưởng Thôn nói tiên nhân pháp thuật thông thiên có thể làm bất cứ thứ gì?
Nguyên Ân cũng đáp lại nhưng trong trong lòng hắn nổi lên sự bất an, hắn chưa từng gặp tiên nhân, chuyện hắn biết cũng chỉ nghe người trong Thôn nói lại.
Bỗng nhiên Lão Khất cười ha ha.Cảnh vật xung quanh thay đổi, con sông bỗng biết thành huyết hải, khu rừng phía trước đã không còn thay vào đó một biển thây khô, mùi máu tươi khắp trong không phí.Chỉ cần hít một hơi cũng đủ để làm người ta cảm thấy buồn nôn.
Nguyên Ân sắc mặt sợ hãi nôn vào huyết hải sau đó quay lại nhìn Lão Khất, hắn không nghĩ người cũng hắn từ nhỏ tới lớn này lại như thế.
- Ngươi là quỷ, đừng giết ta, ta phải sống.
Nguyên Ân đầy sợ hãi nhìn Lão Khất.
Lão Khất im lặng rồi liên tiếng.
- Cho ta lý do không giết ngươi.
Nguyên Ân hắn có cái gì để người ta không giết hắn cơ chứ, từ nhỏ hắn đã hiểu chuyện hơn người, sau khi cha hắn mất, hắn đã tự nuôi muội muội hắn, nhưng Nguyên Ân hắn không cam lòng, hắn phải cứu muội muội mình.
- Ta phải cứu muội muội ta.Giết ta lão có thể đổi lấy mạng muội muội ta được không?
Lão Khất nhìn Nguyên Ân không nói gì.Sau hồi im lặng lão thở dài:
- Đùa tiểu tử người chút thôi, tiểu tử ngươi có muốn bái ta làm lão sư không?
Nguyên Ân vẫn hết sức sợ hãi nhìn Lão Khất, tiên nhân mà hắn biết là người có thể ngự tiên kiếm phi hành, hết sức vì bách tính như hắn, cảnh tượng vừa rồi làm hắn rất sợ.
Như biết được Nguyên Ân nghĩ gì Lão Khất cất tiếng.
- Hừ cái rắm chó tiên nhân chứ, chẳng qua chỉ là bọn phàm nhân không biết gì nói, thế giới người biết quá nhỏ, có những thứ ngươi không thể nào tưởng tượng ra được.
- Thế giới các người gọi là tiên giới nó khác so với các người nghĩ rất nhiều, thực lực vi tôn, ngươi có thể làm đủ mọi điều miễn người có thức lực.Nếu không phải lão phu sắp không nổi cũng không muốn thu kẻ phế vật như người làm gì.
Nghe Lão Khất như thế Nguyên Ân cũng hiểu được một chút, khi cha hắn mất của cải nhà hắn cũng bị những người trong Thôn lấy đi, địa vị bọn họ quá cao nên Nguyên Ân không thể làm gì ngoài im lặng.Hắn nghĩ Lão Khất chắc cũng sắp chết già.
- Bái ngươi có thể giúp ta cứu muội muội ta chứ.
Lão khất thâm ý cười nói" Không thể !? "
- Thiên đạo có quy tắc của nó, luân hồi cũng thế, việc cải tử hoàn sinh là điều không thể
- Tiểu tử nói nhiều thế ngươi có chịu bát ta làm sư không hả? Ta không thể giúp ngươi nhưng nếu người muốn cứu muội muội phải có thực lực, phải áp đảo mọi thứ khi đó ngươi mới có thể thay đổi quy tắc.
Nguyên Ân hắn tưởng chừng hết khi vọng, hắn cười đồng ý với Lão Khất.
Nguyên Ân quỳ xuống dập đầu 3 lần với Lão Khất
- Haha, hảo đồ nhi ngoan
Còn tiếp nhé mọi người...
-----o0o-----
Chương 2 : Huyết Hải Ma Kinh
-----o0o-----
Con thuyền đi rất nhanh, mới đó đã nửa đường.Lão Khấc lấy từ trong người ta một chiếc nhẫn đưa cho Nguyên Ân.Sau đó lão đưa ngon tay lên điểm vào trán của hắn.Nguyên Ân chỉ cảm giác được có một luồng thông tin to lớn tràn vào não hắn, làm hắn rất thống khổ.Cơm đau đến nỗi làm hắn ngất đi.
Nửa ngày sau, Nguyên Ân tỉnh lại thấy trước mắt hắn khung cảnh phồn hoa,nơi đây rất nhiều người đi lại, hắn nghĩ mình đang ở Thanh Sơn Khâu.Hắn hơi thất thần một lúc vì nơi đây khác rất xa với nơi hắn sống, ở Thôn sơn trấn nhiều nhất cũng chỉ có hơn 30 người, có thể nói rách nát cằn cỗi.Lúc này hắn chợt nhớ tới Lão Khất, hắn nhìn khắp nơi muốn tìm kiếm thân ảnh Lão Khất nhưng chẳng thấy ai, dị biến phát sinh, hắn ôm đầu kêu thảm thiết.
Người qua đường nhìn nhắn như kẻ điên, trên tử lâu có đám thiếu niên nhìn hắn cười ha hả.Trong đó có một tên thanh niên lên tiếng:
- Lý Sơn huynh, bây giờ ra ngoài nhiều tên giả khất cái muốn huynh giúp đỡ a
Nghe vậy cả đám thiếu niên lên tiếng phụ họa, hiển nhiên lấy thiếu niên lên Lý Sơn cầm đầu.
Người tên Lý Sơn chỉ người khẩy, khuôn mặt hắn lộ rõ sự kinh miệt với Nguyên Ân, hắn lấy ra túi tiền nhỏ nắm cho Nguyên Ân.
- Mau cút đi, số tiền này đủ để người sống cả đời.
Nguyên Ân không để ý tới số tiền đó, đầu hắn đau như muốn nổ tung ra một dạng
" Huyết Hải Ma Kinh "
3 chữ này hiện ra trong đầu Nguyên Ân, khung cảnh trước mặt hắn thay đổi, hắn không biết nơi đây là đâu, nơi đây dầy những chùm sáng, có cả những khối hình cầu to lớn, xung quanh đều màu đen.Trước mặt hắn có một thân người khổng lồ.Hắn không thấy rõ mặt người đó, thân ảnh làm hắn mãi không quên, một tôn chiến thần đỉnh thiên lập địa.Nguyên Ân thấy người đó nhấc tay đánh ra một chưởng lên trời, một chưởng này mang theo sức mạnh hủy thiên diệt địa đánh vào tầng trời.
Trong hư không bỗng âm thanh vọng xuống, một sinh vậy 2 đầu xuất hiện, thân hình nó to khổng lồ.Nguyên Ân cùng lắm cũng chưa bằng một cái vảy trên thân hình con sinh vật khổng lồ kia
Chưởng lực khổng lồ kia đánh vào thân hình con sinh vật khổng lồ, nó kêu lên những âm thanh gào thét chói tai, tay người đàn ông khổng lồ kia vẽ ra từng đạo chữ văn làm Nguyên Ân khó hiểu, những đạo văn này đi tới con sinh vật khổng làm nó càng kêu lên những âm thanh thống thổ kịch liệt.Người đàn ông khổng lồ tay cầm đại đạo to lớn đi tới con sinh vật khổng lồ.Con sinh vật kia không cách làm chống cự chỉ có thể bị người đàn ông chặt đi hai cái đầu, Nguyên Âm thấy thân thể con sinh vật khổng lồ đần khô héo lại, thối rữa chết đi.
Người đần ông quay lại nhìn Nguyên Ân.Giờ đây hắn mới cảm giác được sực khủng bố của người đần ông này, người đàn ông nhìn Nguyên Ân mở miệng nói:
- 3 vạn năm, ta đã chờ ngươi.
Âm thanh chứ đầy sự tang thương phát ra từ người khổng lồ, còn mang theo sự kích động không hề che giấu.Người đần ông tiếp lục nói:
- Cửu Ma Giới.
Thanh âm vang vọng trong đầu hắn, Cửu Ma Giới, Cửu Ma Giới... Nói đến đây người khổng lồ im lặng.Nguyên Ân dần tỉnh lại, chuyện này phát sinh rất nhanh.
Nguyên Ân nhìn vào chiếc nhẫn Lão Khất đưa cho hắn, hắn từng nghe cho hắn nói qua nên hắn cũng biết thứ này gọi nhẫn trữ vật có thể để một số đồ đạc giúp đi săn, bên trong cũng chỉ có một mạnh giấy nhỏ cùng cỗ quan tài của muội muội hắn.
Đọc xong giấy nhỏ Lão Khấc để lại cho hắn, Nguyên Ân cũng hiểu đại khái cấp độ tu luyện thế giới này.
- Luyện Khí – Trúc Cơ – Kim Đan – Nguyên Anh
- Luyện khí : đây là giai đoạn người tu luyện sẽ chắt lọc tinh hoa trong thiên địa hấp thu vào cơ thể tồn tại trong đan điền dưới dạng khí. Luyện Khí kỳ là giai đoạn cơ bản có hầu hết trong các truyện tu chân nói chung.Các tu sĩ luyện khí kỳ sẽ tu luyện công pháp quyết trụ cột cơ bản chia ra 5 thuộc tính ngũ hành bao gồm 13 tầng. Đối với Hàn Lập là tu Trường Xuân Công Mộc thuộc tính. Khi đến mức nhất định sẽ đột phá theo tầng.
- Luyện khí chia làm 9 trọng.
Đang suy nghĩ thì dị biết phát sinh, đám công tử trên tửu lâu thấy hắn mãi vẫn không đi tức giận quát.
- Tiểu tử ngươi muốn chết phải không.
Nguyên Ân hồi thần hắn cũng hiểu bản thân mình đang ở nơi nào nên không nói hai lời trực tiếp rời đi nơi đây,điều hắn quan tâm nhất bây giờ Huyết Hải Ma Kinh có tác dụng gì?
Nguyên Ân từng bước đi vào trong rừng, đi hơn nửa ngày rút cuộc hắn cũng tìm thấy một hang động để ở, Nguyên Ân ngồi xuống ngưng thần tĩnh khí, qua giấy nhỏ hắn biết muốn bước vào Luyện khí cần có công pháp hoặc cảm ngộ thiên địa linh khí. Hắn biết mình tư chất yếu kém nên chỉ có thể tu luyện công pháp tiến vào luyện khí.Hồi lâu sau, Nguyên Ân dần chìm đắm vào Huyết Hải Ma Kinh.1 tháng trôi qua, Nguyễn Ân tỉnh lại, hắn hết sức bất ngờ về tác dụng của môn công pháp này
Huyết Hải Ma Kinh không có giới hạn, chỉ cần cắn nuốt sinh cơ hay thôn phệ ai đó sẽ tự thăng cấp và chuyển hóa sức mạnh cho mình sử dụng.Môn công pháp này không có cấp bậc.
Nơi hắn tu luyện đã hoàn toàn bị hút hết sinh cơ cho hắn sử dụng hơn 1 tháng nay.Điều cấp bách nhất bây giờ hắn cần đó là tăng cao tu vi, qua giấy nhỏ hắn cũng biết thế giới này như thế nào.Nguyên Ân thân hình nhỏ nhắn từng bước đi vào sâu trong rừng
Trong trung tâm khu rừng, xác yêu thú khắp mọi nơi, có một thiếu niên đang cùng một con yêu hổ chiến đấu, con yêu hổ này thực lực luyện khí tam trọng, người thiếu niên đó chính là Nguyên Ân.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro