chương 2
Một lát sau.... (Ở nhà Hoàng)
.
.
Hoàng :nek uống đi cha cho tỉnh*đưa cốc nước có thuốc.. Kd=)*
Minh:ê sao nước đắng đắng z?
Hoàng: bình thường mà cóa gì dou..*nói điêu*
.
.
.
Một lúc sau...
Hoàng: ha... công nhận thuốc hiệu lực nhanh thật~
Minh:khốn nạn*mặt có hơi ửng hồng tại do thuốc*
Hoàng:ha... Giờ cậu làm gì đc tôi đâu*đè Minh xuống giường*
Minh: thằng tồi, cậu lừa tôi, khốn nạn!
Hoàng:mạnh mồm thế, tổn thương lắm ó~*cắn mạnh vào vai Minh*
Minh:Ah!, đau cha, mọe...
Hoàng:giờ banh ra đi tôi làm gì dou
Minh:đell tin, bằng chứng dou
Hoàng:nằm im đi lì xì cho 5 củ*tách hai chân Minh ra*
Minh:hứa đấy nhá 5 củ của bố
.
.
.
Một lát sau...
Hoàng:*thúc mạnh vào trong*
Minh:Ah~.. ưm
Hoàng:nay Minh đáng yêu thế~*thúc liên tục*
Minh: từ từ, đau...*giọng có hơi mếu*
.
.
.
Thế là nguyên đêm Minh bị Hoàng hành cho một đêm ngủ éo đc , có một đêm mà đổi cỡ chục tư thế , (à mà trong nam giới (O) vẫn có bầu nha ABO mà=) còn dính đc bầu hay ko thì...ko bít=) )
.
.
-...
Hoàng:cậu biết gì không~*mỉm cười*
Hoàng:cậu đẹp nhất khi... Trong người cậu có tt của tôi đó~.. *vuốt ve mặt Minh*
.
.
Đến sáng hôm sau...
Ở trường..
Minh đi có hơi lạ nhưng hok sao và đang dỗi Hoàng vì quỵt tiền bé..
Hoàng : thôi mà xl , vợ.. *nắm tay Minh lại*
Minh:ai vợ cậu, mọe..*đỏ hết cả mặt*
? :ê, ụa mà.. Sao m đi lạ z cha??
Minh:ờ... Bth mà ơ.. *tát vô lưng Hoàng*
Hoàng:đúng òi, đúng rồi nó tập thể dục nên đi lạ thoi...
?:ê nghi ngờ nha mấy cha..
.
.
Ở trong lớp không khí im lặng đến lạ...
Một lát sau...(tiết sinh)
Hoàng thì thầm với Minh rằng "ê đi vệ sinh ko?"
Minh gật gật đầu...
Ở nhà vệ sinh
Hoàng kéo Minh vào một phòng vệ sinh đóng cửa lại...
Hoàng:"ê thèm thịt quá Minh ơi"
Minh:"thèm thịt thì về nhà t mua cho ăn"
Hoàng:ko, ý là cục thịt này nek*ép sát người Minh*
Minh:"hả? "
Hoàng:*cắn vào cổ Minh*
Một lát sau...
.
.
-..
Trở lại trong lớp.. Minh và Hoàng vào chỗ ngồi, Minh che đi vết cắn của Hoàng không thì lớp lại đồn thì chết.. Đến khi ra chơi..
? :*nhìn thấy vết cắn trên cổ Minh*
Minh: nhìn gì z má?
? :"ai cắn m z Minh"
Minh:chó cắn ấy mà..
Hoàng :Minh à.. *nhột*
?:chó cao gần 1m9 mấy á hả?
Hoàng:*nhột x2*
.
.
.
-...
Chuông vang lên.. (Chiều)
Hoàng:Minh! *mặt không vui lắm*
Minh:hả?
Hoàng:*bế Minh vào trong xe*
Minh: ơ... Tôi đi chơi mòa=<
.
.
.
Hoàng chở Minh về nhà nhưng bẻ lái qua bên ban nhạc của Hoàng cho vui còn Minh kiểu "tui dân vẽ mà Hoàng??" còn Hoàng kiểu "có sao dou"
.
.
.
Ở phòng thu âm
Hoàng : hát đi ko sao đâu
Minh:*gật đầu*
Nhạc dạo...
Minh:hẹn gặp anh trong những giấc mơ..
Minh:em chìm mỗi đêm..
Minh:hẹn tình yêu mới đến bên anh..
Minh:đẹp như đã từng với em..
Minh:rồi mai đây có bao nhiêu kí ức...
Minh:sẽ thay em khiến anh cười...
Minh: chỉ mong anh đừng buồn, vì dù sao chúng ta cũng đã từng...
Minh:là hai người hạnh phúc nhất trên đời..
Hoàng:chớp mắt anh lại quay lại mùa hạ..
Hoàng:khi hai chúng ta vẫn đang xa lạ...
Hoàng:chớp mắt em nhìn anh cười ngọt ngào...
Hoàng:ngay khi anh bước đến nói lời chào...
Hoàng:em thật quá đáng, quá đáng để yêu, quá đáng để thương...
Hoàng:quá đậm sâu để nhớ...
Hoàng:như là ánh sáng, trong bóng tối em tìm thấy anh
Hoàng : khi anh còn loay hoay tìm mình..
Hoàng:từ lạ đến quen đến thân rồi thương...
Hoàng:mùa hạ đã khép nhưng tim vẫn vương...
Hoàng:thời gian giá như biết chậm lại..
(Nguồn:AMEE/Thật quá đáng...để yêu)
(Bà con tự bắt nghe đi chứ lười quá🥲)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro