Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 8

Cả 2 ở cạnh nhau tối hôm đó ,một buổi tối bình yên . Sáng hôm sau Manh dậy sớm vệ sinh cá nhân rồi tiến lại giường ngồi cạnh thỏ con đang cuộn mình trong chăn , Manh khẽ lây nhẹ cánh tay Hàn kêu
_ Dậy đi nào . Đã gần trưa rồi đó .
Hàn lây mình qua phía Manh khẽ mở mắt ra nhìn Manh rồi lại nhắm lại làm trò ôm lấy 1 bên chân của Manh nói
_ Vẫn còn sớm mà Đới Manh . Chị ngủ miếng nữa thôi . Đi mà !!!
Manh cười với hành động trẻ con này của Hàn . Không nỡ đánh thức Hàn vì hôm qua cả 2 đã tâm sự với nhau rất nhiều thứ nên dẫn đếnngủ hơi muộn . Manh ngồi đó mặc cho Hàn ôm chân mình , một tay vuốt ve mái tóc đen mượt của Hàn .
Manh thích cảm giác bình yên như thế này . Tối ngủ có thể bình yên ôm người mình thương vào lòng . Sáng mở mắt ra lại nhìn thấy người đó đầu tiên ở bên cạnh . Không ồn ào với thế giới đầy khắc nghiệt ngoài kia . Nhưng tiếc hay họ không phải là những người bình thường ở ngoài kia . Họ là idol người của công chúng . Chuyện họ làm đều ảnh hưởng đến bản thân chính họ . Cuộc sống của họ gắn liền với cuộc sống thị phi ngoài kia . Họ phải làm theo ý của người khác, không được làm trái nếu như vẫn muốn tồn tại . Việc Manh và Hàn chính thức quen nhau nhất quyết không được truyền ra ngoài nếu không hậu quả khó lường . Trở về với cuộc sống ấy họ làm gì cũng phải để ý trước sau và xung quanh . Có quan tâm chăm sóc nhau cũng phải cẩn thận 1 chút . Đó là cái giá rất đắt cho việc trở thành 1 idol của công chúng . Bạn không được phép yêu ai ,thương ai và quan tâm ai nếu như họ không tốt . Nếu làm trái thì chẳng khác nào bạn muốn mình bị đào thải ra khỏi cuộc sống này .
Chính vì thế Manh rất trân trọng từng phút giây như thế này bên Hàn . Hạnh phúc đôi khi chỉ đơn giản là được ở bên cạnh người mình yêu . Cùng người đó đi chơi và làm những điều mình thích cùng nhau .
......
Gần trưa Hàn cũng chịu dậy và đi xuống khách sạn ăn chút gì đó cùng Manh . Rồi cả 2 lại đi đến 1 nơi . Manh nhìn nơi đó một lúc rồi lên tiếng hỏi Hàn
_ Liệu rằng cuộc sống của chúng ta có được bình yên giống nơi này không ?
Hàn nhìn sang Manh với đôi mắt có chút đau lòng nói
_ Không phải là không thể chỉ là .... không phải bây giờ .
Manh nhìn bầu trời nơi ấy nói
_ Chúng ta phải đánh đổi rất nhiều thứ đúng không ?
Hàn gật đầu
_ Rất nhiều . Kể cả chuyện tình cảm .
Manh lại hỏi tiếp
_ Nếu một ngày 1 trong 2 chúng ta không thể chịu đựng được nữa . Chúng ta sẽ như thế này ?
Hàn lúc này có chút hoản sợ quay sang ôm lấy Manh thật thật chặt . Đáp lại với giọng run rẩy và nghẹn lại
_ Đừng như vậy Đới Manh à .... chị thật sự rất sợ .... sợ mình sẽ đánh mắt em ... sợ 1 ngày nào đó cả 2 chúng ta không còn như thế này nữa .
_ Chúng ta dường như cả 2 đều rất sợ nhưng đừng vì thế mà đánh mất nhau. Có được không em ?
Manh cố bình tĩnh rồi ôm Hàn lại đáp
_ Em sẽ không cho phép bản thân mình gục ngã đâu . Yên tâm .
_ Đới Manh em sẽ không bao giờ bỏ rơi chị . Em cần chị !!! Em yêu chị rất nhiều Mạc Hàn à .
_ Hứa với em . Chị không được buông tay em ra hãy nắm tay nhau đi hết đoạn đường . Được không ?
Hàn ở trong lòng Manh gật đầu đồng ý nói
_ Chị hứa . Em hứa . Chúng ta đều đã hứa hết rồi . Không được thất hứa đấy .
Manh xoa đầu Hàn một cách ôn nhu . Manh cố gắng ôm Hàn thật chặt để Hàn có thể cảm nhận được hơi ấm và tình yêu mà Manh dành cho Hàn . Manh pov " Giá như chúng ta là 1 người bình thường thì hay biết mấy . Sẽ không phải giấu đi tình cảm của mình . Sẽ không phải lén lút quan tâm nhau "
Manh suy nghĩ " Chúng ta đã cá cược rồi . Dù đúng hay sai vẫn phải đi tiếp . Chỉ cần chị không buông tay . Đới Manh này nhất quyết không từ bỏ . Bởi vì ..... "
Manh nhẹ nhàng hôn lên tóc Hàn rồi nói với giọng vô cùng ấm áp
_ Em yêu chị . Thỏ con !!!
Hàn bây giờ mới lấy lại được nụ cười sau khi vừa bị Manh dọa cho 1 phen . Cứ liên tục hỏi những câu khiến người khác phải đau đầu như thế . Hàn cười thật tươi vùi đầu vào người Manh tận hưởng cảm giác hạnh phúc . Đã lâu lắm rồi cả 2 mới có dịp đi riêng và xa như thế này . Dường như cả 2 đều có thể buông bỏ 1 phần gánh nặng của công việc . Cùng nhau tận hưởng cảm giác bình yên và hạnh phúc .
Chỗ Manh và Hàn đang đứng đó là 1 nơi có thể gọi là cảnh đẹp hoàn mỹ . Nơi có sóng biển , gió biển , cát biển và có 2 người . Tuy không phải là nơi cao sang cảnh đẹp tuyệt vời nào . Nhưng với 2 người được cùng nhau đi đến 1 nơi bình yên như vậy . Đã có thể gọi là cảnh đẹp rồi .
Manh nhẹ nhàng rời khỏi cái ôm của Hàn . Và lấy trong túi ra 1 cọng dây chuyền . Manh đưa tay qua đeo vào cho Hàn . Sau đó nói
_ Lời hẹn ước của chúng ta đã được kí kết . Đây sẽ là 1 minh chứng cho đều đó . Tặng chị đấy !!!
Hàn nhìn xuống cổ mình rồi cầm mặt dây chuyền lên xem . Mĩm cười nhìn Manh rồi đáp
_ Đâu ra thế ?
Manh
_ Là ... là em biến ra đấy .
Hàn cười độ trẻ con của Manh .
_ Vớn vẩn . Mua thì nói mua .
Manh
_ Ừ  thì... chị biết sao còn hỏi .
Hàn ngay lập tức hôn nhẹ lên má Manh nói .
_ Cảm ơn em . Coi như là đền bù .
Manh có chút bất ngờ mặt đỏ cả lên . Lỗ tai như vừa mới bị ai nhéo thật mạnh vào vậy . Vừa đỏ vừa nóng lên .
Manh cố che đi vẻ mặt của mình nhưng vẫn bị Hàn chọc .
_ Mặt em đỏ lên hết rồi kìa . Phản ứng lẹ nha !!!
Manh lắc đầu phũ nhận
_ Đâu có ... em chỉ do nắng quá nên mặt đỏ lên vậy thôi .
Hàn
_ Vậy sao . Say nắng hả ?.
Manh
_ Chắc là vậy .
Hàn
_ Hay là say chị ?
Manh
_ Chắc là cả hai . Không nói nữa . Đứng lâu quá rồi . Mỏi chấn quá . Em đi kiếm quá nước thôi .
Manh nói rồi bước đi không quên nắm lấy bàn tay Hàn cùng dẫn đi . Tuy bị ghẹo nhưng vẫn không bỏ rơi Hàn lại .
Hàn đi theo nhưng vẫn không quên cười . Chọc Manh với Hàn là 1 niềm vui .
Kết thúc ngày hôm đó Manh và Hàn đều trở về kiến túc xá . Cùng nhau chuẩn bị cho công diễn sắp tới . Những ngày phép đã khép lại rồi .












1 bước ngoặc mới được mở ra hay là 1 đều khó khăn sắp ập đến ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro