Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 6

Manh cùng Hàn đi trên con đường ấy ánh mắt luôn hướng về Hàn . Với Manh có lẻ điều hạnh phúc nhất đó là luôn thấy Hàn như thế này " bình bình an an "
Từ lúc tham gia nhóm nhỏ tới giờ Manh luôn sợ 1 điều đó là " Giữa Hàn và Manh sẽ có khoảng cách "
Hàn gần đây cũng tham gia nhóm nhỏ . Thế nên không có nhiều thời gian như trước . Cả 2 chỉ hỏi thăm nhau được vài câu mà thôi . Thậm trí khi lên công diễn họ luôn phải giữ khoảng cách với nhau . Vì đâu phải ai cũng ship DaiMo ( Đới Mạc ) nên
Manh với Hàn ở trên sân khấu luôn có khoảng cách với nhau . 1 phần là vì fan của họ không thích ship cp Đới Mạc , 1 phần là họ không muốn người này phải vì người kia mà cãi nhau với anti fan . Họ chọn cách thể hiện tình cảm nhẹ nhàng không ồn ào và táo bạo ở trên sân khấu .
Manh đối với Hàn luôn là sự tôn trọng yêu quí . Lời Hàn nói Manh chưa bao giờ cãi lại họ luôn đối xử với nhau 1 cách ân cần và trân thành nhất . Mọi việc của nhóm đều do cả 2 bàn luận với nhau rồi mới đi đến quyết định chung . Nhưng đâu phải ai cũng hiểu được như vậy ngoài các thành viên . Họ luôn dùng những từ ngữ khó nghe khi nhắc với mối quen hệ của 2 người họ . Điều đó càng khẳng định đều ngược lại về mối quen hệ đó . Họ không nói nhiều chỉ dùng hành động hằng ngày để chứng minh nó.
Hiểu được những điều đó thì mới yêu thích Đới Mạc .
_______
Đang suy nghĩ thì Manh chợt nghe Hàn gọi
_ Manh Manh !!! Em sao thế ?
Manh lập tức chuyển mắt nhìn sang Hàn nói
_ Không có gì . Sao thế ?
Hàn cầm tay Manh nói
_ Chị muốn ăn kem . Chúng ta cùng đi mua chứ ?
Manh gật gật cái đầu đi theo hướng cánh tay Hàn đang được Hàn kéo đi .
Hàn
_ Em ăn loại nào ?
Manh nhìn Hàn nói
_ Giống chị .
Hàn cầm lấy 2 cây kem rồi trả tiền . Sau đó đưa 1 cây cho Manh .
Manh nhận lấy
_ Cảm ơn chị nhiều .
Hàn
_ Lo mà ăn đi . Chảy hết bây giờ .
Manh cười cười rồi ăn kem . Họ cùng nhau đi trên đoạn đường về kiến trúc xá . Manh kể Hàn nghe về những áp lực của mình . Hàn cũng kể cho Manh nghe về bản thân mình hiện tại . Cả hai dường như đều bị bế tắc trong khoảng thời gian này. Cùng nhau trải lòng và hiểu về nhau hơn .
Về đến phòng Hàn trước khi chào tạm biệt Manh có đưa cho Hàn 1 tấm vé . Rồi bảo
_ Đi cùng em nhé !!!
Hàn nhìn vào có chút nghĩ gợi rồi nói
_ Là ngày mai sao ?
Manh
_ Đúng vậy .
Hàn
_ Phải xem xét lại .
Manh hơi buồn hạ giọng nói
_ Nếu chị bận thì dịp khác chúng ta đi cũng được .
Hàn gõ đầu Manh nói
_ Phải xem xét lại mai nên mặc gì để đi với em đây .
Manh nghe vậy liền cười nói
_ Vậy là chị .....
Hàn
_ Ngày mai gặp . Đại ngốc !!!
_ Ngủ ngon !!!
Hàn nói rồi đóng cửa lại chưa kịp để người khác phản ứng lại .
Manh đứng ngoài ngơ ngác một hồi rồi cầm chiếc vé còn lại mỉm cười bước về phòng mình .
Manh về phòng cầm điện thoại lên nhắn tin cho Hàn
" Chị ngủ ngon !!! "
Bên kia nhận được chỉ nhắn lại
" Em cũng vậy . Momoda !!!"
Manh nhìn vào màn hình điện thoại rồi bất giác cười lên niềm hạnh phúc nhìn thấy rõ .
Manh rất ít khi chủ động hẹn Mo . Manh sợ Mo từ chối mình . Vì lịch trình gần đây của Mo hơi kín .
Lần này hẹn được quả thật rất vui .
_______
Một buổi tối trôi qua với bao nhiêu đợi chờ của 1 ngày mới .
Manh thức dậy rất sớm chuẩn bị 1 vài thứ cho chuyến đi chơi này .
Hàn hôm nay cũng dậy sớm hơn mọi ngày 1 chút . Thay vì là sẽ chuẩn bị vài thứ cô nàng lại chỉ mang theo 1 ít vật dụng như túi son áo khoác .
Cả hai có mặt tại điểm hẹn rất đúng giờ . Nó đâu xa xôi là trước cửa phòng Hàn  .
Manh gọi
_ Momo !!!
Hàn
_ Hả ?
Manh
_ Chị ăn sáng chưa ?
Hàn lắc đầu cùng 1 với biểu cảm cute .
Manh thấy vậy liền bật cười rồi nói
_ Cùng đi ăn nhé !!!
_ Sau đó chúng ta sẽ đi đến điểm hẹn .
Hàn
_ Từ đây đến đó mất khoảng 3 tiếng . Đơn nhiên phải ăn gì rồi .
Manh
_ Vậy đi thôi .
Hàn gật đầu nhưng vừa đi vừa hỏi
_ Ủa . Em đem theo gì thế ?
Manh cười đáp
_ Môt ít đồ cần cho chuyến đi hôm nay .
Hàn lúc này nghỉ ngay đến đồ ăn hỏi
_ Có ăn được không ?
Manh
_ Được chứ . Em đã thức rất sớm để làm chúng .
Hàn
_ Chắc là sẽ rất ngon.
Manh
_ Đương nhiên . Là Đới Manh em làm mà .
Hàn lắc đầu
_ Đúng là tự tin quá mức .
Manh
_ Không phải học từ chị sao ?
_ Trách ai được .
Hàn không tin Manh nay lại đám chọc mình như vậy liền chéo vào eo của Manh nói với giọng có chút tức giận bảo
_ Được lắm . MANH MANH . Em nay chẳng xem ai ra gì rồi . Càng lớn lại càng hư ra .
Manh vì cơn đau vô tình ập đến chỉ kịp la lên
_ Aaaa ....  Mạc Hàn  ...   em sai .... rồi ....  đau..... nhẹ tay .... thôi ... 
Hàn nói thêm
_ Sau này còn dám nói thế . Chị sẽ không phải là 1 cái đâu nhé . Liệu hồn !!!
Manh sau khi được thả ra thì liền nói nhỏ
_ Em có nói gì sai đâu . Chin dạy mà .
Hàn nghe được đấy liền bảo
_ Em còn dám cãi . Có ngon nói lại xem .
Manh
_ Được rồi . Không chọc chị nữa .
_ Mạc Hàn của em là nhất .
Hàn nghe có chút đỏ mặt liền quay sang hỏi
_ Dọc này em có vẻ tự tin hẳn ra nhĩ ?
Manh
_ Em có đâu .
Hàn
_ Từ khi nào em dám quy ra chị là của em ?
_ Thế không phải gọi là tự tin à ?.
Manh phũ nhận
_ Sai rồi . Đó không phải do em . Là do fan DaiMo .
_ Người ta đã khẳng định dùm em rồi . Nên em chỉ có việc là thừa nhận thôi .
Hàn
_ Em đúng thật là ....  ngang như cua .
Manh nói nhỏ vào tay Hàn
_ Chỉ cũng phải tập dần đi .
Hàn
_ Tập dần gì ?
Manh
_ Về việc thích nghi với cuộc sống này . Trong đó không thể không có em .
Hàn
_ Hơi .... thật sự không thể hiểu nỗi em .
Manh tự tin nói
_ Đó cũng chính là 1 trong những điểm khiến em vẫn đang đứng ở đây với chị .
Hàn lúc này chỉ cười vì đó cũng chính là thứ Hàn không thể phũ nhận được . Manh luôn tạo cho Hàn nhiều cảm xúc mới mẻ . Đôi lúc rất vui vẻ nhưng có khi lại rất trầm lặng . Để hiểu được Manh quả thật cần rất nhiều thời gian .
4 năm qua Hàn với Manh đã có thể hiểu về nhau như thế là tuyệt vời lắm rồi . Hai còn người từ 1 người dưng lại có thể gặp được nhau và đi chung trên 1 con đường . Đó gọi là duyên  .
______
Cả hai cùng nhay đi ăn rồi khởi hành đến chỗ du lịch . ........
Tới chỗ
Manh hỏi Hàn
_ Chúng ta đặt khách sạn trước rồi cùng nhau đi dạo nhé ?
Hàn gật đầu rồi đi theo Manh .
Sau khi đã về khách sạn bỏ đồ đạc xuống . Manh và Hàn cùng đi dạo biển .
Lần này Manh rũ Hàn đi biển là có lý do . Đã rất lâu rồi 2 người không đi chung với nhau như vậy . Cả 2 đều thích biển . Nên lần này có dịp Manh nhất định phải dẫn Hàn đến đây .
Hàn hít thật sâu rồi nói
_ Thoải mái thật .
Manh gật đầu nói
_ Nơi này thật mát mẻ .
Hàn nhắm mắt lại để cảm nhận được rõ hơn nói
_ Đã lâu rồi chị mới cảm thấy thoải mái như thế ?
Manh nhìn Hàn chợt cười rồi đáp
_ Em cũng thế . Đã rất lâu rồi em mới thấy chị thoải mái nhu thế .
Hàn nghe xong câu nói ấy trong lòng có chút gì đó kì lạ . Tuy không mở mắt ra nhưng Hàn biết được Manh đang nhìn mình . Pov " Cảm ơn em vì đã không bỏ rơi chị . Vẫn luôn dõi theo chị " Hàn gọi tên Manh
_ Manh Manh .
Manh
_ Sao thế ?
Hàn
_ Cảm ơn em .
Manh
_ Vì chuyện gì ?
Hàn
_ Vì hôm nay đã dẫn chị đến đây .
_ Vì đã ở bên chị và là vì tất cả .
Manh
_ Chúng ta bây giờ vẫn thế sau này vẫn thế . Thay vì cảm ơn em . Chị hãy sống thật hạnh phúc và vui vẻ là được .
Hàn trách Manh không hiểu ý mình .
_ Đúng là Đại ngốc. Em có thể làm đội trưởng dẫn dắt cả 1 đội SII vậy mà .....
Manh chưa hiểu lắm .
_ Em làm gì sai à ?
Hàn
_ Đúng vậy .
_ Em sai ở chỗ quá tốt
_ Đối với ai cũng rất tốt .
_ Làm sao chị có thể giữ 1 người tốt như em bên cạnh khi xung quanh ai cũng muốn có được như vậy .
Manh giờ mới hiểu liền nói
_ Em không có dễ dãi nhu vậy đâu .
_ Với Mạc Hàn chị cái gì cũng được hết .
_ Còn với người khác là có giới hạn .
_ 2 chuyện đó khác nhau hoàn toàn .
_ Chị có biết chị với họ khác nhau ở chỗ nào không ?
Hàn thắc mắc
_ Là gì?
Manh hơi nhát nói lúng túng
_ Khác nhau ở chỗ .... Em để chị trong... tim mình . ....Còn họ thì không .
_ Chúng ta đi dạo xung quanh thôi .
Nói rồi nhanh chóng quay lưng  đi sợ Hàn trong thấy vẻ mặt của mình lúc này .
Hàn chỉ biết cười khi Manh nói thế .
Ngốc ngốc như Manh nhưng lại luôn khiến Hàn cười . .......
Lời tỏ tình chưa chính thức của Manh liệu Hàn có hiểu không ?
Nhát gì đâu .....






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro