Cái chết bí ẩn , làm sao có chuyện tự tử.
Ngày hôm nay sao lạ thế .
Chẳng có ai rủ tôi đi học , chẳng còn giọng nói trầm hối thúc tôi đi học .
A , thì ra là Dương chưa đến , mãi mãi sẽ không đến được nữa .
Sáng hôm nay ,1 điều lạ lùng đã xảy ra với tôi , tôi không thấy Bảo Dương , không tìm thấy , phải chính xác hơn là cậu ta không tồn tại .
Lục đục với chiếc xe đạp một hồi , Tư Thanh tôi quyết định sẽ đến nhà và tìm Dương .
- Không , con bé đi rồi , nó bảo có bạn rủ nó đến trường , cô cứ tưởng là cháu -
- Vâng ,cháu chào cô ! Cháu đi đây -
Mẹ của Dương chào tôi , Dương như phiên bản thu nhỏ của cô ấy vậy , nhìn thì lạnh lùng nhưng thực chất lại sống tình cảm , tốt bụng .
Leo lên xe ,tôi đạp thật nhanh đến trường , có lẽ , cậu ấy đang ở trường , chắc hôm nay đến phiên trực .
Chắc chắn là thế rồi .
Tôi an ủi chính mình .
" ò ,e , ò e " tiếng xe cứu thương cùng các nhóm nhỏ tụ tập trước lớp của tôi.
Chuyện gì thế nhỉ .
Tôi cố chen để nhìn xem .
- Tránh đường , xin tránh đường -
Y tá cùng các cứu trợ đẩy cáng xe về phía cổng trường , tôi nhìn thấy mặt của người đó , vậy mà lại là cậu ta .
Sau đó , chúng tôi được triệu tập để tra khảo , những học sinh biết chuyện đều được đưa cho khoản tiền nhỏ để bịp miệng .
Trường tôi sẽ nổi tiếng nếu có 1 bài báo được đăng với tiêu đề vào sáng nay : Học sinh tự tử tại trường Minh .
Thấy không cạy miệng được gì từ đám chúng tôi , cảnh sát phải thả về , nhưng khi học sinh ra về, họ để ý có tờ giấy với nhiều dòng chữ nghệch ngạc .
Nhìn sự ngạc nhiên và im lặng kia , tôi biết mình đã thành công .
Tôi đến thăm Dương khi có thời gian rảnh , nó vẫn chưa tỉnh , là do tôi .
Đêm đó , đã có 2 người phụ nữ khóc thật thảm thiết , vì Dương.
Tôi muốn trả thù cho Dương , mẹ bạn ấy cũng thế , chúng tôi đều có cùng ý nghĩ ấy ,
mẹ Dương còn tới tận trường để gặp thầy hiệu trưởng .
Nhưng kì lạ , gặp hiệu trường xong , bà ấy suy sụp và buồn rầu hơn nhiều .
Đám học sinh ấy có tiền còn bà thì không, sao đấu lại được chứ .
Cũng từ lúc đó , trong đầu tôi xuất hiện giọng nói của kẻ nào đó .
+ chào ,tôi là Cá muối , hãy để tôi giúp bạn +
////////////////////////////////////////////////////////////////////////
Cá muối : Thấy tôi ngầu không ╰(*°▽°*)╯
Tư Thanh : Thế cậu giúp được gì cho tôi ???^_____^
Cá muối : Làm màu
(~ ̄▽ ̄)~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro