Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Vũ Hiên

Có phải giấc mơ là nơi phản ánh mong ước thầm kín và mãnh liệt nhất của mỗi con người không. Vì tối qua, tôi đã mơ thấy chị, mơ thấy cảnh chúng tôi dắt tay nhau trong một buổi chiều hoàng hôn ngập gió. Mơ thấy chị nói với tôi người chị thích là em. Giấc mơ chân thật đến lạ lùng, tôi vẫn còn có thể nhớ về nó bằng mọi giác quan. Nắng chiều nhẹ nhàng trên làn môi hồng hào luôn rạng rỡ nụ cười của chị, một nụ cười rất khác với mọi ngày, một nụ cười mà tôi luôn muốn thấy, nụ cười nói rằng chị hạnh phúc khi ở cùng tôi. Tất cả mọi thứ trong giấc mơ đó đều hoàn hảo, trừ việc nó chẳng hề xảy ra...

Theo đuổi chị đến nay cũng đã hơn tháng, đã có những bước tiến triển trông thấy, chị cũng đã có cảm tình với tôi. Tôi hoàn toàn không biết mình đã phải lòng chị từ khi nào, chỉ biết mỗi ngày lúc bình minh ló dạng đến khi hoàng hôn nhen nhóm, lòng lại thích chị thêm một chút. Thế nhưng, việc theo đuổi chị, không phải chỉ mình tôi biết làm...

Tôi chân ướt chân ráo lên một thành phố xa hoa lạ lẫm để học đại học. Vũ Hiên là người bạn chí cốt, nơi đất khách quê người này chỉ có anh ấy và vài người là tôi tin cậy được. Vũ Hiên và tôi đều thích chị. Vũ Hiên biết, tôi cũng biết, vì cả hai chúng tôi đều gặp chị trong một đợt ngoại khóa và đều phải lòng chị ngay từ những nụ cười đầu tiên. Tôi có thể vì chị mà trộm nắng, trộm mưa, hay bất cứ việc gì, nhưng lại không thể vì chị mà để tình bạn giữa tôi và Vũ Hiên sứt mẻ. Thế nên tôi quyết định từ bỏ, người con gái đầu tiên mà tôi đem lòng thương mến ở Thành Phố này chắc là chẳng có duyên với tôi rồi. Chỉ mong Vũ Hiên sẽ tìm được hạnh phúc cùng cô gái có nụ cười đến nắng tháng mười cũng phải hờn ghen đó.

Chị này! Em thích chị, thật sự rất thích

Sài Gòn ơi! Có phải đang buồn?
Sao cứ trút cơn mưa hoài tầm tã
Xuống dòng người ngược xuôi đang vội vã
Giữa phố chiều đoạn hối hả tan tầm

Sài Gòn ơi! Đang buồn lắm phải không?
Vì người Sài Gòn cũng đang buồn lắm đấy
Vào một ngày trời mây đen trông thấy
Nơi quán cũ nhớ một người vừa quen

Có thể nào mượn lén chút gió mưa
Để gói ghém tâm tư chưa thành lời
Gửi một người cũng đang ngắm mây trời
Giữa Sài Gòn chẳng thể ngớt mưa rơi....

Và Chị ơi Chị ơi
Làm sao quên được chị khi nỗi nhớ không vơi

                                                                                                          Thành Phố 13/10/18

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro