Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5 Những cơn sóng ngầm

Buổi sáng hôm đó, Thanh ngồi một mình trong văn phòng, mắt đăm đăm nhìn vào màn hình máy tính nhưng tâm trí lại không hề ở đó.

Cô vừa đưa ra một quyết định lớn trong công ty về việc từ chối hợp tác với đối tác Nhật Bản, và mặc dù đây là quyết định cô tin là đúng, nhưng nó cũng kéo theo những hệ quả không hề nhỏ.

Các giám đốc khác trong công ty đang dần mất kiên nhẫn với cô. Họ muốn kiếm tiền, và họ muốn kiếm thật nhanh. Còn Thanh, cô lại vẫn đi theo con đường của riêng mình, một con đường đầy thử thách.

Những ngày gần đây, cô không chỉ phải đối mặt với áp lực công việc mà còn là những cảm xúc lạ lùng và mâu thuẫn trong lòng. Đặc biệt là khi Lam bắt đầu xuất hiện nhiều hơn trong cuộc sống của cô.

Mỗi lần gặp gỡ Lam, cô lại thấy mình lấn cấn. Lam không giống những người khác mà Thanh từng quen biết.

Cô ấy có một sức hút khó cưỡng, nhưng cũng có những bí mật mà Thanh chưa hề khám phá.

Đột nhiên, điện thoại của Thanh rung lên. Là một tin nhắn từ Lam. Một cuộc hẹn ở quán cà phê cũ, nơi hai người lần đầu tiên gặp gỡ.

Thanh không biết tại sao mình lại đồng ý. Cô đã có một dự cảm chẳng lành, nhưng cuối cùng vẫn không thể từ chối. Dù gì, chuyện công việc đang tạm ổn, còn chuyện tình cảm... có lẽ cô cần phải đối diện với nó.

Quán cà phê nơi Thanh và Lam hẹn gặp lần này vẫn như xưa, nhưng không khí lại khác hẳn. Cảnh vật xung quanh là những mảng sáng tối đan xen, gợi lên cảm giác hỗn độn trong lòng Thanh. Lam đã có mặt trước, ngồi lặng lẽ bên cửa sổ, ánh sáng nhàn nhạt chiếu lên gương mặt thanh thoát của cô.

Mái tóc đen nhánh, khuôn mặt không biểu cảm khiến Thanh cảm thấy như đang nhìn thấy một bóng hình huyền bí, không thể chạm vào.

"Chào, Thanh." Lam lên tiếng, giọng nói nhẹ nhàng nhưng lại có một chút gì đó như đang dò xét.

Thanh gật đầu, ngồi xuống đối diện. Mối quan hệ giữa họ dường như đã bắt đầu phức tạp hơn kể từ lần gặp đầu tiên.

Ban đầu, tất cả chỉ là công việc. Nhưng bây giờ, mỗi cuộc gặp gỡ lại gợi lên những câu hỏi về cảm xúc, về những điều chưa được nói.

"Dự án của bạn tiến triển thế nào?" Thanh cố gắng giữ thái độ chuyên nghiệp, nhưng trong lòng cô không thể không cảm thấy có điều gì đó kì lạ.

Lam nhìn cô, ánh mắt không chút lay động, như thể đang cố gắng giấu một điều gì đó quan trọng.
"Rất tốt. Nhưng tôi không chỉ muốn nói về công việc hôm nay. Tôi muốn nói về bạn, Thanh."

Lam nghiêng đầu nhẹ, giọng nói trở nên trầm hơn. "Cô gái quyết đoán, lạnh lùng và có thể làm mọi thứ vì sự nghiệp. Nhưng tôi cảm thấy... có một điều gì đó không ổn trong cách bạn nhìn tôi."

Thanh ngẩng đầu, đôi mắt sắc lạnh. "Cô đang nói gì vậy? Tôi không hiểu."
Lam không vội trả lời, chỉ im lặng một lúc rồi mới nói tiếp.

"Tôi nghĩ bạn là người rất mạnh mẽ. Nhưng có lẽ, có một phần trong bạn đang sợ hãi. Sợ hãi khi đối mặt với những gì bạn thực sự cảm thấy."

Thanh cảm thấy một sự chột dạ, nhưng cô nhanh chóng lấy lại sự điềm tĩnh. "Tôi không sợ hãi điều gì cả. Tôi chỉ không thích cảm xúc lộn xộn này. Cảm xúc không giúp ích gì cho công việc."

Lam mỉm cười nhẹ, nhưng trong nụ cười đó lại chứa đựng một sự thách thức không hề nhỏ. "Vậy sao? Nhưng tôi thấy bạn đang không còn chỉ là người làm việc lạnh lùng ấy nữa. Cảm giác tôi có được là bạn đang tìm kiếm một thứ gì đó khác, một cái gì đó mà bạn chưa từng dám đối mặt."

Thanh không trả lời, nhưng sự thật là câu nói của Lam đã chạm vào một vết thương sâu trong lòng cô. Cô đã bỏ lại cảm xúc, đã giấu đi những khao khát và nỗi đau trong quá khứ để xây dựng sự nghiệp, để trở thành một người mà không ai có thể đụng đến.

Nhưng có thật sự như vậy không? Thanh tự hỏi, liệu mình có đang đánh mất một phần của chính mình?

Trong khi Thanh vẫn đang ngập trong suy nghĩ, bất ngờ, điện thoại của cô vang lên một lần nữa. Lần này là một cuộc gọi không thể bỏ qua.

Là Minh Hoàng. Giám đốc tài chính của công ty gọi đến, giọng anh ta gấp gáp, đầy lo lắng.
"Thanh, tôi cần bạn đến công ty ngay. Có chuyện không ổn."

Thanh vội vã rời khỏi quán cà phê mà không nói lời từ biệt. Đầu óc cô quay cuồng với những suy nghĩ về công ty, về quyết định mà cô vừa đưa ra. Chuyện gì có thể xảy ra mà Minh Hoàng lại có thể gọi cô gấp gáp như vậy?

Khi đến công ty, Thanh không thấy Minh Hoàng ở phòng làm việc như thường lệ. Cô vội vàng đi đến phòng họp, nơi tất cả các giám đốc đang tụ tập. Nhưng vừa bước vào, Thanh liền cảm nhận được sự căng thẳng trong không khí.
Các giám đốc đều cúi gằm mặt, không dám nhìn vào mắt cô.
"Minh Hoàng, có chuyện gì?" Thanh hỏi, giọng nghiêm nghị.

Minh Hoàng đứng dậy, mặt anh ta trắng bệch. "Có một vấn đề lớn, Thanh. Chúng ta đã bị hack. Các dữ liệu quan trọng của công ty đã bị rò rỉ ra ngoài, và tôi nghi ngờ... là Lam."

Cả phòng im lặng như chết lặng, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Thanh. Cô không thể tin nổi những gì mình vừa nghe. Lam? Người mà cô vừa gặp, người mà cô vừa trao đổi về dự án? Làm sao có thể?

Minh Hoàng không dừng lại ở đó, giọng anh ta run rẩy. "Chúng tôi đã phát hiện ra rằng dữ liệu quan trọng về kế hoạch mở rộng thị trường đã bị xâm phạm. Và theo dấu vết, người đứng sau vụ này là một trong những đối tác của Lam."

Thanh không còn đủ kiên nhẫn để lắng nghe thêm. Cô đứng bật dậy, mặt tái nhợt. Mọi thứ dường như đang sụp đổ quanh mình. Liệu Lam có thật sự là một phần trong vụ này? Hay chỉ là một cái bẫy mà cô vô tình rơi vào?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro