Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

hoa ngoc anh - hon don loi tu 7 (90-94)

Tiết thứ 90

Nội môn Đại Bỉ

Dịch: _Thanh Long_

Biên: MrChelsea

Nguồn: 4vn

Nội dung thu gọn

" Hắc hắc, không để ý đến các người nữa, con đi chơi đây" Nói xong, Hồng Ảnh liền bước lên Đạp Vân Sáp Sí Hổ, cả người hóa thành một đạo lưu quang bay đi, nhưng vẫn không quên quay lại hô một câu " Bàn ca ca, Bàn ca ca, huynh mau đuổi theo muội a, mau tới, mau tới đi"

Hồng Ảnh đương nhiên là có thể muốn đi thì đi, thích ở thì ở, bất quá Tiểu Bàn lại không thể tùy tiện như vậy, chỉ đành cười khổ nhìn hai vợ chồng chưởng viện, xin ý kiến của bọn họ.

Chưởng viện thái độ vô cùng tiêu sái, trực tiếp cười to nói " Tiểu tử ngốc, còn không mau đuổi theo?"

"Hắc hắc, đệ tử đi đây" Tiểu Bàn lúc này mới cười một tiếng, sau đó liền bước lên ĐạpVân Sáp Sí Hổ bay đi.

Chờ cho đến khi cả hai biến mất, chưởng viện vuốt râu, cười khổ nói " Tiểu Bàn Đôn này thật không ngờ lại giống phụ thân của hắn đến vậy, vừa nhận nhân tình của chúng ta liền nghĩ cách trả lại. Nàng trước đó dạy cho hắn Bính Hỏa Thần Lôi thì hắn bây giờ lại tặng cho Hồng Ảnh một con Đạp Vân Sáp Sí Hổ, thật là sòng phẳng"

"Cái này gọi là có khí khái, nếu đổi là người khác chỉ vì muốn có quan hệ với chúng ta thì ta cũng chẳng để ý. Bất quá hài tử này lại không quan tâm chuyện hơn thua, thật sự rất hợp ý muội" Chưởng viện phu nhân gật gật đầu nói.

"Ân, ta cũng vậy, cũng rất thích tính tình của hắn" Chưởng viện mỉm cười nói " Chỉ mong rằng sau này hắn có thể đi xa hơn cha hắn."

Nói xong, vợ chồng chưởng viện nhìn nhau cười, sau đó cầm tay nhau bước vào trong phòng.

.............................

Cưỡi Đạp Vân Sáp Sí Hổ uy mãnh, hơn nữa lại có mỹ nữ tuyệt sắc phụng bồi, tư vị này thật là không tồi a. Mà Tiểu Bàn hôm nay lại có may mắn như vậy suốt mấy canh giờ, đến khi ánh trăng đã lên cao, hắn mới lưu luyến tiễn Hồng Ảnh về chỗ phương viện của vợ chồng chưởng viện.

Hai người lúc chia tay, tuy yên lặng không nói gì, nhưng đều cảm thấy dường như mình đang hiểu được đối phương đang nghĩ gì. Đó là một loại cảm xúc vô cùng mới mẻ, ngay cả Tiểu Bàn tuy đã ngoài hai mươi tuổi, đối với tình trường cũng đã trải qua khá thành thục nhưng lần này vẫn không nhịn được hồi hộp.

Khi nhìn thấy bóng hình của Hồng Ảnh dần biến mất, Tiểu Bàn dường như cảm giác thấy trong lòng mình đang mất đi một thứ gì đó. Mang theo cảm xúc phức tạp, Tiểu Bàn đi về U Vân tiểu trúc.

U Vân Tiểu Trúc mặc dù tên là tiểu, nhưng trên thực tế lại chiếm diện tích đến hơn mười mẫu, trong viện có cả cổ thụ ngàn năm, giả sơn, trì ngư. Ở giữa là một cao lâu hoa lệ cao ba tầng.

Đối với nơi này, Tiểu Bàn tự nhiên là vô cùng quen thuộc. Khi hắn lên sáu tuổi, đây chính là nơi gia đình ba người nhà hắn ở. Nơi này đối với hắn có rất nhiều kỷ niệm tốt đẹp thời ấu thơ.

Được trở về chốn cũ khiến cho Tiểu Bàn vô cùng xúc động, thậm chí khiến cho hắn quên đi sự tình của Hồng Ảnh. Mang tâm tình phức tạp, Tiểu Bàn dùng ngọc phù của môn phái mở dần từng đạo cấm chế ở U Vân Tiểu Trúc, cuối cùng mới đi vào được mật thất ở dưới. Truyện "Hỗn Độn Lôi Tu " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Nơi này vốn trước kia là nơi cha mẹ của Tiểu Bàn lưu giữ của cải, mà bây giờ lại bị tên tu sĩ Kim Đan Chương Hành Vũ chiếm dụng, đương nhiên, dựa theo mệnh lệnh của chưởng viện thì tất cả nơi này hiện tại đã thuộc về Tiểu Bàn.

Chương Hành Vũ trước kia đương nhiên là đã bày ra trùng trùng cấm chế, tuy nhiên sớm đã bị chưởng viện phái người toàn bộ phá hết, vì thế nơi này hiện tại tuyệt đối an toàn. Cho nên Tiểu Bàn mới không e dè gì cả, đi tới kiểm kê vật phẩm.

Tên Chương Hành Vũ này không hổ là Kim Đan đệ tử phụ trách ngoại môn sự vụ, mấy năm nay quả thật cũng thu nhập không ít. Tại gian mật thất này, Tiểu Bàn gặp được rất nhiều đồ vật, bình bình, lọ lọ đan dược cũng có đến mấy trăm bình, các loại linh thạch có hơn mười vạn, trong đó khoảng bốn, năm vạn là trung phẩm linh thạch, còn có rất nhiều tài liệu cùng pháp khí, bất quá cũng chỉ có chút mã ngoài, không lọt được vào mắt của Tiểu Bàn.

Sau khi xem hết mật thất, Tiểu Bàn không chịu được có chút thất vọng tự nhủ " Cộng lại bất quá cũng chỉ là một trăm ngàn linh thạch, còn không bằng số lẻ của ta, thật là khó tin a"

Đương nhiên, Tiểu Bàn tuy ngoài miệng nói thế, nhưng trong lòng vẫn vô cùng cao hứng. Dù sao thì đây cũng đều là tiền của phi nghĩa tự nhiên lấy được, hơn nữa giá trị của nó cũng đủ để khiến Tiểu Bàn vui mừng.

Khi Tiểu Bàn đang định kiểm kê một chút thì bỗng nhiên hắn cảm giác được có người bên ngoài tác động vào cấm chế, hẳn là có khách nhân bái phỏng, Tiểu Bàn liền không dám chậm trễ, vội vàng bay ra ngoài, vừa hay nhìn thấy một bạch y mỹ nữ, tóc dài phiêu lãng, vẻ mặt mỉm cười nhìn hắn. Dáng người cao gầy, dung mạo quen thuộc kia không phải là Hàn Ngọc Phượng sao?

Vừa thấy giai nhân đang đêm đến bái phỏng, nhãn tình của Tiểu Bàn nhất thời sáng lên, đồng thời một cỗ nhiệt khí từ tiểu phúc truyền lên.

"Rống" Tiểu Bàn lập tức gầm lên một tiếng như dã thú, sau đó trực tiếp tiến lên, đem giai nhân thô bạo ôm vào ngực, sau đó vọt vào bên trong U Vân Tiểu Trúc.

Sau đó, không khí vốn yên tĩnh liền bị từng tiếng thở gấp, rên rỉ bao phủ, không gian tràn ngập xuân ý.

............................

Một lúc sau, Tiểu Bàn ôm Hàn Ngọc Phượng thoải mái nằm ở tầng cao nhất trong U Vân Tiểu Trúc, hắn một bên vỗ về, chơi đùa,một bên cười híp mắt nói " Sư tỷ, bình cảnh của tỷ có phải có đột phá không?"

"Không có" Hàn Ngọc Phượng nhắc tới việc này liền không nhịn được, uể oải nói " Đây mới chỉ là thập trọng thiên mà đã khó khăn thế này, nếu như sau này là Trúc Cơ, thậm chí là Kết Đan thì biết phải làm sao?"

"Không nên gấp, từ từ rồi nó sẽ đến, ta tin tỷ sẽ thành công" Tiểu Bàn khích lệ nói.

"Nhưng cũng đã hơn nửa năm, mà ngay một chút tiến triển cũng không có" Hàn Ngọc Phượng bực bội nói. Truyện "Hỗn Độn Lôi Tu " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

"Ân" Tiểu Bàn nghe xong, dường như suy nghĩ một chút, nói " Một khi đã như vậy, tỷ hãy tạm thời đình chỉ tu luyện, có khi nửa năm sau sẽ có đột phá."

"Cái gì? Ngươi có bị bệnh không? Không giúp ta thì thôi, lại còn bắt ta chờ nửa năm gì nữa?" Hàn Ngọc Phượng không phục nói " Ngươi, tên mập mạp này, ngươi có còn chút lương tâm không vậy?"

"Hãy nghe ta nói đã" Tiểu Bàn bất đắc dĩ cười khổ nói " Ta sở dĩ bảo tỷ tạm dừng tu luyện là vì sau nửa năm nữa sẽ tiến hành tổ chức Đại Bỉ mười năm mới có một lần a. Phải biết rằng Đại Bỉ sẽ phân ra ba tầng để tỷ thí, nếu tỷ hiện tại tiến vào thập tầng trọng thiên cảnh giới thì khi đó nhất định sẽ phải đối mặt với thập nhất thậm chí là thập nhị hoặc thập tam trọng thiên cao thủ. Nhưng nếu tỷ không thăng cấp thì với cửu trọng thiên này, tỷ thật sự rất có hy vọng đoạt được giải nhất ở tầng dưới."

"Cái này" Hàn Ngọc Phượng nghe xong, khẽ cau mày nói " Cho dù có thắng được Đại Bỉ thì tiền thưởng cũng không bù lại được thời gian trậm chễ a, Từ khi giao đi Ngũ Hành Linh Quáng, ngươi nghĩ rằng ta với ngươi còn thiếu linh thạch sao?"

"Đây không phải là vấn đề linh thạch mà là ta lo cho tỷ" Tiểu Bàn nghiêm nghị nói " Ta chỉ sợ sau khi tỷ thăng cấp, lúc tỷ thí sẽ bị người khác đánh trọng thương."

"Không đến mức như thế chứ? Bên trong Đại Bỉ đâu được phép đả thương người, hơn nữa, chỉ vì một chút phần thưởng nhỏ nhoi, cũng không đáng phải liều mạng a?" Hàn Ngọc Phượng kỳ quái nói.

"Bình thường thì đúng là như thế, nhưng bây giờ đã có chút bất đồng" Tiểu Bàn nghiêm nghị nói " Mười người được bài danh đứng đầu sẽ được trọng thưởng đặc biệt, thậm chí ngay cả vợ chồng chưởng viện cũng xuất quan, chỉ vì mong nữ nhân của họ có thể tiến vào thập cường."

Tiết thứ 91

Tin tức Đại Bỉ

Dịch: mrchelsea

Biên: MrChelsea

Nguồn: 4vn

Nội dung thu gọn

"Cái gì?" Hàn Ngọc Phượng sau khi nghe lời nói của Tiểu Bàn, lập tức lắp bắp kinh hãi, vội vàng hỏi: "Ngay cả thiên kim chưởng viện cũng tham gia Đại Bỉ lần này?" Truyện "Hỗn Độn Lôi Tu " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

"Đúng vậy, không chỉ Hồng Ảnh, ngay cả những đứa con của các đại nhân vật khác, chỉ cần ở tiên thiên cảnh giới, hơn nữa đạt được tầng thứ mười, đều phải tham gia Đại Bỉ lần này, hơn nữa bọn họ đều bị nghiêm lệnh nhất định phải lấy được một trong mười thành tích đầu." Tiểu Bàn nghiêm túc nói: " Cho nên lần cạnh tranh này cực kỳ kịch liệt, những đứa con của các đại nhân vật này trên tay đều có thượng phẩm pháp khí, hơn nữa bọn họ một đám tâm cao khí ngạo, không để ai trong mắt, nói không chừng gặp phải ai tâm tình không tốt, cũng sẽ bị đả thương. Cho nên ta cho rằng tốt nhất tỷ không cần tham dự vào trong đó!" Truyện "Hỗn Độn Lôi Tu " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

"Nếu thật như thế, đương nhiên ta tốt nhất là rời xa những tên đó, nhưng vấn đề là, tại sao lại như vậy?" Hàn Ngọc Phượng khó hiểu hỏi : "Những lần trước, không phải bọn hắn đều không tham gia sao?"

Phải biết rằng, cái gọi là Huyền Thiên biệt viện mười năm Đại Bỉ, bất quá chính là khảo nghiệm đệ tử cấp thấp mà thôi, tất nhiên nếu thành tích tốt người đó sẽ có cơ hội tiến vào nội môn, hơn nữa sẽ được thưởng những thứ xa xỉ. Nhưng những thứ kia, đối với đệ tử bình thường tất nhiên là rất thích thú, tuy nhiên căn trong mắt của nội môn đệ tử bản chỉ là phế vật.

Trên thực tế, phần thưởng này chủ yếu là cấp cho những đệ tử bình thường một cơ hội, cho nên, đã âm thầm yêu cầu là nội môn đệ tử không được tham gia trong đó. Mà ngay cả Hồng Ảnh, cơ hồ muốn cái gì có cái đó, theo như bình thường hẳn là không tham dự việc này, nếu nàng tham gia, chỉ có thể bị người ta chê cười. Thật giống như một kẻ có tiền và một tên khất cái cùng nhau ăn xin, đúng là một hành vi dọa người. Cho nên Hàn Ngọc Phượng mới vạn phần khó hiểu.

Tiểu Bàn hơi do dự, cuối cùng nói: "Trong môn phái chúng ta sẽ tuyên bố ra ngoài, Đại bỉ trăm năm lần này, chỉ muốn cấp cho đệ tử bình thường một cơ hội, còn những thứ khác thì vẫn bình thường"

"Tuyên bố ra ngoài?" Hàn Ngọc Phượng nghe xong nhãn tình sang lên, vội vàng nói: "Vậy hiển nhiên còn có tin tức bên trong? Ngươi có phải nghe được chút gì đó không?"

"Ân" Tiểu Bàn gật gật đầu, nói: "Tháng trước trong lúc chưởng viện phu nhân dạy ta phương pháp luyện chế Bích Hỏa thần lôi, phu nhân từng nói với ta việc này. Phu nhân muốn tận lực cho ta tranh thủ tiến trước, bởi vì trong đó có cất giấu một đại cơ duyên."

"Đại cơ duyên? Có thể nói cho ta không?" Hàn Ngọc Phượng lập tức tò mò nói.

"Việc này" Tiểu Bàn có chút khó xử nói: "Việc này là thượng tầng cơ mật, phu nhân không cho ta tùy tiện nói cho người ngoài."

"Mập mạp chết tiệt, người ta cái gì cũng cho ngươi hết rồi, ngươi còn cho ta là ngoại nhân à?" Hàn Ngọc Phượng lập tức vặn vẹo thân hình như rắn nước cuốn lấy Tiểu Bàn, sau đó u oán nói: "Ngươi rốt cuộc có lương tâm hay không?"

Tiểu Bàn bị nàng cuốn lấy cũng không có biện pháp, đành phải cười khổ nói: "Được rồi được rồi, dù sao việc này không ít người biết, thêm một người cũng không nhiều, nhưng là, tỷ đừng có đi ra ngoài nói bừa, nếu như bị phu nhân biết ta tiết lộ tin tức ra ngoài, ta chắc không còn mặt mũi gặp người."

"Yên tâm đi, ta cũng không phải là nữ nhân nhiều chuyện." Hàn Ngọc Phượng vội vàng nói.

Đối với điểm này, Tiểu Bàn vẫn rất tin Hàn Ngọc Phượng. Hai người quan hệ cơ mật nhiều năm, bên ngoài một chút bóng gió cũng không có. Có thể thấy được miệng Hàn Ngọc Phượng kín bao nhiêu. Trên thực tế, làm công chúa của một nước, nàng cũng không phải là một cái bình hoa, trừ bên ngoài có chút ngịch ngợm, tâm kế thì phi thường trầm ổn. Cho nên Tiểu Bàn đem cái bí mật không phải đặc biệt quan trọng nói cho nàng, coi như là làm sâu sắc tình cảm của hai người. Truyện "Hỗn Độn Lôi Tu " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Thì ra, trong lúc Tiểu Bàn tu luyện Bính Hỏa thần lôi, chưởng viện phu nhân nói cho hắn một cái bí mật vô cùng trọng yếu, phía sau Đại Bỉ lần này, còn quan hệ đến một loại linh quả.

Loại này tên là Huyên Linh Quả, chỉ có Thương Mang Sơn mới có nhưng cực kỳ thưa thớt. Trăm vạn dặm Thương Mang sơn cũng chỉ có bảy tám cây Huyền Linh Quả, sinh trưởng ở một chỗ bí mật.

Huyền Linh Quả sở dĩ trọng yếu, bởi vì nó có khả năng cường đại năng lực, mở rộng cùng gia cố kinh mạch tu sĩ. Phải biết rằng, tu sĩ trong lúc tu luyện, toàn bộ linh khí đều phải vận hành theo kinh mạch, kinh mạch càng dẻo dai kiên cường hay là rộng lớn, linh khí đi qua cũng càng nhiều, trực tiếp quyết định tốc độ tu luyện của một người

Căn cứ theo tính toán, Huyền Linh Quả đối với tu sĩ cảnh giới Trúc Cơ và trên Trúc Cơ hoàn toàn không có hiệu quả. Nhưng đối với tu sĩ cảnh giới tiên thiên lại có thể mở rộng kinh mạch một phần mười, hơn nữa gia tăng cường độ thêm ba thành. Kết quả như vậy, khiến cho tốc độ tu luyện tăng thêm 2 thành, nói cách khác, ban đầu tu luyện 100 năm lấy được thành tựu, hiện tại chỉ cần 80 năm là có thể đạt được.

Phải biết rằng, tu sĩ càng tu luyện về sau, nhất là sau cảnh giới Kim Đan, động một tí là tu luyện trăm năm, thậm chí mấy trăm năm mới có thể thăng cấp, mà 2 thành giúp cho bọn họ tiết kiệm thời gian rất nhiều, chính là lấy trăm năm để tính. Khi thọ nguyên sắp hết thì có thể nhờ vào 2 thành này mà thăng cấp, do đó kéo dài thêm mấy trăm năm thọ nguyên.

Mà đó chỉ là công hiệu của một khỏa Huyền Linh Quả, nghe nói, loại quả này có thể ăn nhiều nhất 3 quả, tuy rằng hiệu quả mỗi lần càng suy yếu, nhưng cũng có chút trợ giúp.Nghe nói, sau khi phục dùng tam khỏa Huyền Linh Quả công hiệu có thể đạt tới 3 thành.

Mặt khác, trực tiếp dùng Huyền Linh Quả, mặc dù đối với tu sĩ cấp cao là vô dụng, nhưng nếu làm phụ liệu luyện đan, lúc luyện chế linh đan, nghe nói cũng có trợ giúp nhất định.

Hiển nhiên, bảo bối như vậy thì có ai mà không thèm muốn. Cho nên, từ khi bị người ta phát hiện lần đầu tiên, đã dẫn phát lên các cuộc tranh đấu, cuối cùng lan đến Thương Mang Sơn. Bất luận chính tà toàn bộ tu sĩ đều điên cuồng.

Trận đại chiến này duy trì nhiều năm, nhiều Nguyên Anh tu sĩ vẫn lạc trong lúc chiến đấu, về phần Kim Đan cùng Trúc Cơ tu sĩ, thương vong chỉ sợ là trên vạn. Cuối cùng song phương mười mấy đại môn phái đều bị thương vong trầm trọng, không thể không ngồi xuống đàm phán giải quyết phân tranh.

Mà kết quả chính là, cây Huyền Linh Quả do chính tà song phương cùng nhau trông coi. Về phần Huyền Linh Quả, thật sự là không có biện pháp phân phối tốt, mười mấy môn phái quan hệ phức tạp, hơn nữa kéo bè kéo cánh, căn bản không có khả năng cho ra kết luận nhất trí.

Huống hồ, Huyền Linh Quả trăm năm mới ra trái, mỗi lần số lượng đều không giống nhau, bọn họ cũng không thể mỗi trăm năm lại khắc khẩu phân phối một lần sao?

Vì thế, bất đắc dĩ các phái đành phải chọn dùng một phương thức phân phối mới lạ này.



2 ngày trước

endlesskid

-=[ Lương Sơn Anh Hùng ]=- Ngày gia nhập: 15.01.2011

Bài viết: 1720 / Điểm: 289

Tâm trạng:

Tiết thứ 92 Truyện "Hỗn Độn Lôi Tu " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Ta rất cường đại

Dịch: mrchelsea

Biên: MrChelsea

Nguồn: 4vn

Nội dung thu gọn

Phương pháp cụ thể, mỗi lần kết xuất, Huyền Linh quả đều bị phong ấn, sau đó từ phía trên ném tới một nơi trong phương viên trăm dặm của Hoàn Hình Sơn. Bên ngoài Hoàn Hình Sơn được hạ cấm chế, tu sĩ trên cảnh giới Tiên thiên không được tiến vào. Mà mỗi môn phái lệnh cho mười tên đệ tử tiến vào tìm kiếm. Cho dù là ai lấy được. Đương nhiên, điều kiện trước tiên là người đó phải còn sống đem Huyền Linh Quả ra.

Phải biết rằng, chính tà song phương sớm đã có cừu oán, tại địa phương đặc thù này, lại vì bảo vật mà đến, như thế nào lại giải quyết trong hòa bình? Cho nên mỗi lần tham dự tranh đoạt Huyền Linh Quả, đệ tử xuất sắc của các phái đều chết rất nhiều. Nghe nói, thảm thiết nhất là một năm, hơn một trăm người đi vào, nói cách khác, tham dự chuyện này tỉ lệ tử vong cao đến trên 5 thành.

Mặc dù như thế, các phái làm như không biết mệt, mỗi lần tham gia đều đem những đệ tử có tiềm lực nhất đi vào. Một là vì Huyền Linh quả hấp dẫn quá lớn, mà một nguyên nhân khác, cũng là chuyện này một trăm năm mới có một lần, cũng không phải toàn bộ tinh anh đệ tử đều không có cơ hội vượt qua. Cho nên cho dù là đệ tử đó có xảy ra chuyện, bọn họ cũng sẽ không tổn thương gân cốt. Mà một khi có đệ tử lấy được Huyền Linh quả, liền có ý nghĩa như trong phái lại có thêm một vị Nguyên Anh cao thủ. Vì tham dự vào chuyện này đệ tử đều là tinh anh, hơn nữa qua tác dụng của Huyền Linh quả, ngày sau muốn thăng cấp Nguyên Anh cũng không phải khó khăn.

Mặt khác, những đứa con của các đại nhân vật nguy cơ tử vong cũng không cao, dù sao tài nguyên bọn họ rất nhiều, được trang bị pháp bảo cấp cao, phù chú thì dùng tùy tiện. Khiến cho khả năng chiến đấu của bọn họ vượt xa đệ tử bình thường, hơn nữa còn được đồng môn tương trợ,cho nên xác suất bọn họ đạt được Huyền Linh quả cũng hơn xa người khác. Đây là lý do vì sao vợ chồng chưởng viện lại mạo hiểm cho Hồng Ảnh tham gia.

Trong nháy mắt, một trăm năm lại đến, Huyền Thiên Biệt Viện cũng phải chuẩn bị tranh đoạt Huyền Linh quả. Mà tham gia cũng không chỉ định người tham dự, cho nên bọn họ liền dứt khoát nắm chắt cơ hội Đại Bỉ lần này. Chỉ cần trên cảnh giới Tiên thiên tầng thứ mười, và lấy được một trong mười thành tích đầu, là có quyền lợi tham gia tranh đoạt Huyền Linh Quả.

Đương nhiên, vì chiếu cố nội môn tinh anh đệ tử, trong phái quyết định, trong Đại Bỉ chia làm mười tổ, mười vị nội môn tinh anh đệ tử phân biệt ở trong mỗi tổ. Như vậy cũng là tránh cho bọn họ vì chém giết lẫn nhau mà mất tư cách.

Trên thực tế, người thông minh một chút cũng có thể nhìn ra,nội môn tinh anh đệ tử tất nhiên chiến thắng. dù sao bọn họ đều có danh sư chỉ điểm, còn có pháp khí tốt để sử dụng. Chuyện này ngoại môn đệ tử không thể nào so sánh được.

Căn cứ vào tin tức của chưởng viện phu nhân, chưởng viện chi nữ Hồng Ảnh không hề nghi ngờ trở thành tuyển thủ tinh anh, chỉ là sợ quá rõ ràng, mới phân tới tổ 5. Mà Tiểu Bàn là ở tổ 3, điều này cũng đáng tiếc, hắn tuy rằng ở trong nội môn, nhưng như cũ vẫn không phải là nội môn đệ tử,, nếu hắn muốn đoạt Huyền Linh Quả, cũng chỉ có thể theo tổ 3 cùng nội môn đệ tử tranh đoạt. Truyện "Hỗn Độn Lôi Tu " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Mặt khác, chia tổ là dựa theo thực lực, thực lực cực mạnh ở tổ thứ nhất, yếu nhất ở tổ thứ mười, nói cách khác, Tiểu Bàn phải đối mặt với đối thủ trong môn phái phải là tinh anh đứng thứ ba.

Truyện "Hỗn Độn Lôi Tu " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Đối với phương thức chia tổ này, chưởng viện phu nhân cũng cực kỳ bất mãn. Nhưng việc chia tổ này là do người của hệ Hỏa Long đạo nhân tiến hành. Nàng làm chưởng viện phu nhân, cũng không thể trực tiếp cưỡng bức môn hạ. Cho nên chỉ có thể trong lúc tu luyện Bính Hỏa Thần Lôi, âm thầm lộ ra tin tức cho Tiểu Bàn, đồng thời còn tính toán đưa cho hắn vài món pháp bảo chân chính, để cho hắn thuận lợi vào vòng kế tiếp.

Trên người Tiểu Bàn chứa tòa bảo sơn nên tự nhiên kiên quyết từ chối hảo ý của chưởng viện phu nhân, đồng thời còn hướng nàng cam đoan nói mình nhất định sẽ vượt qua.

Nhưng mà hiển nhiên, chưởng viện phu nhân cũng không xem trọng Tiểu Bàn, Đầu tiên là thực lực của Tiểu Bàn, vốn là trong tổ thấp nhất, đối mặt với nội môn cao thủ là tiên thiên tầng mười ba, hơn nữa tên này một thân pháp bảo cấp cao, căn bản có thể nói hai người không cùng một cấp bậc.

Đáng nhắc tới cuối cùng là, tỷ thí lần này đặc biệt quy định, bất luận bảo vật gì cũng được thi triển, ngoại trừ phù chú cùng thần lôi. Thực hiển nhiên, đây là quy định của Hỏa Long Đạo Nhân đặc biệt nhằm vào Tiểu Bàn kiêm Lôi tu.

Chưởng viện phu nhân xem ra, Tiểu Bàn không có thần lôi, chỉ sợ đệ tử Tiên Thiên tầng thứ mười bình thường cũng không bằng.Cho nên đối với quy định này, vợ chồng chưởng viện cực lực phản đối.

Nhưng Hỏa Long đạo nhân lại hùng hồn đầy lý lẽ nói, nếu Tiểu Bàn có thể dùng thần lôi, người khác cũng có thể dùng phù chú, mà phù chú do Kim Đan tu sĩ luyện chế có uy lực cũng gần như thần lôi của Tiểu Bàn. Chẳng qua, Đại Bỉ lần này dù sao cũng là khảo nghiệm thực lực, mà không phải ai cũng có tiền để phục dùng phù chú?

Ý tứ của hắn rất rõ ràng, chính là ám chỉ cho vợ chồng chưởng viện, nếu chấp nhận cho Tiểu Bàn sử dụng thần lôi, hắn sẽ không tiếc cho môn hạ đệ tử dùng phù chú của Kết Đan tu sĩ ngăn cản, như vậy đối với đôi bên đều không tốt. Hơn nữa hai đồ vật kia uy lực thật lớn, làm không tốt sẽ lưỡng bại câu thương.

Đối mặt với sự uy hiếp vô lại này, vợ chồng chưởng viện cũng không có biện pháp. Cho dù là bọn họ kiên trì, tu sĩ khác cũng sẽ phản đối, dù sao ai cũng không muốn môn hạ phải đối mặt với phù chú thần lôi cùng Kim Đan tu sĩ. Dưới tình huống như thế, phù chú cùng thần lôi đều bị cấm chế.

Cho nên chưởng viện phu nhân mới tính toán cấp cho Tiểu Bàn pháp bảo để bù thiếu sót về thực lực, nhưng không nghĩ tới Tiểu Bàn lại có cốt khí cự tuyệt. Bởi vì thái độ của Tiểu Bàn cực kỳ kiên quyết, hơn nữa đối với vòng kế tiếp không chút nghi ngờ, chưởng viện phu nhân tuy rằng tiếc nuối, cuối cùng cũng phải thu hồi lại hảo ý, tận lực chuẩn bị cho Tiểu Bàn, có thể tạm thời đem thần lôi luyện chế để xuất ra.

Mặc dù Tiểu Bàn mặt ngoài cung kính đáp ứng, nhưng trên thực tế hắn lại không có chút nào khẩn trương. Cho dù không có thần lôi, hắn còn có Đại Thiết Chung, khôi lỗi nhân, còn có Đạp Vân Sáp Sí Hổ. Có những bảo bối này hắn còn sợ gì? Đừng nói tu sĩ Tiên Thiên kì, ngay cả Trúc cơ kì tu sĩ, Tiểu Bàn đều có thể đánh cược một lần.

Sau khi Tiểu Bàn đem mấy tin tức đó tiết lộ cho Hàn Ngọc Phượng, hắn một bên nhẹ nhàng vuốt ve da thịt bóng loáng của nàng, một bên mỉm cười nói: "Lần này tỷ tuy rằng mất đi cơ hội cướp lấy Huyền Linh Quả, bất quá còn có ta. Tỷ cứ yên tâm, bất kể như thế nào ta cũng cho tỷ ăn Huyền Linh Quả!"

"Thật sao?" Hàn Ngọc Phương thần tình kinh hỉ nhìn Tiểu bàn nói: "Mập mạp chết tiệt, không phải ngươi đang an ủi ta chứ?"

"Không phải, ta cam đoan sẽ đem Huyền Linh Quả đến cho tỷ" Tiểu Bàn nghiêm túc nói.

"Nhưng, lần này ngươi đối mặt với nội môn đệ tử tầng thứ mười ba? Bọn hắn đều có một thân pháp bảo, ngươi , ngươi có thể đánh thắng được sao?" Hàn Ngọc Phượng nghi ngờ hỏi.

"Ngừng, tỷ cũng quá xem thường ta." Tiểu Bàn nhịn không được ấm ức nói: "Lão Tử đã từng đại chiến với bốn tên cướp trúc cơ kì đấy."

"Thật sao?" Hàn Ngọc Phương lập tức kinh hô: "Khi nào? Như thế nào ta lại không biết?"

Tiểu Bàn lúc này mới ý thức được mình lỡ lời, không nên nói ra chiến tích chói lọi như vậy, vì thế liền dứt khoát nói, " Tỷ chỉ cần biết rằng ta rất mạnh là được! Không tin chúng ta thử xem?" Khi nói chuyện, Tiểu Bàn lại như hổ chụp mồi áp lên thân dưới của Hàn Ngọc Phượng, không để ý đến lời cầu xin của đối phương, đó là một trận tập kích mãnh liệt.



1 ngày trước

endlesskid

-=[ Lương Sơn Anh Hùng ]=- Ngày gia nhập: 15.01.2011

Bài viết: 1720 / Điểm: 289

Tâm trạng:

Tiết thứ 93

Kiều nữ khiêu khích

Dịch: _Thanh Long_

Biên: MrChelsea

Nguồn: 4vn

Nội dung thu gọn

Trong nháy mắt, nửa năm đã trôi qua, Đại Bỉ mười năm mới có một lần chính thức bắt đầu. Tin tức tựa hồ như đã sớm truyền đi khắp nơi, vì thế không thiếu những tiên thiên cao thủ bế quan đã lâu xuất hiện tại Đại Bỉ lần này, kể cả những người trước kia không quan tâm đến, lần này cũng sôi nổi xuất quan, báo danh tham gia.

Những lần trước, mỗi lần tổ chức dành cho những người đã ngoài thập trọng thiên cảnh giới tối đa cũng chỉ được ba bốn mươi người, nhưng lần này lại có đến tám mươi người, chia thành mười tổ, mỗi tổ tám người. Cũng từ đó, trong mỗi tổ chỉ cần người nào có thể liên tiếp đánh bại ba người thì liền có thể tiến vào thập cường, tham gia sự kiện tranh đoạt linh quả.

Khi thấy có nhiều cường giả xuất hiện như vậy, Hàn Linh Phượng lúc này mới thấy sáng suốt khi nghe lời của Tiểu Bàn, may là nàng chưa thăng cấp vì thế có thể tham gia vào vòng Tiên Thiên trung cấp cảnh giới. Khi đó chỉ cần dựa vào thực lực cửu trọng thiên và một thân bảo vật, khẳng định nàng có thể dễ dàng thu thập những đệ tử bình thường khác dễ như trở bàn tay, sau đó đoạt giải quán quân, dù sao ở cấp bậc đó cũng không có nội môn cao thủ đệ tử. Truyện "Hỗn Độn Lôi Tu " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Về phần Tiểu Bàn thì chắc chắn sẽ phải trải qua một phen chém giết thì mới có thể tiến vào vòng Thập cường. Trong tổ của hắn có một đối thủ vô cùng mạnh mẽ, được xưng là Thanh Y Thần Kiếm Mộc Tử Dung. Nghe nói, nàng khi trước ở Huyền Thiên Biệt Viện là một trong bốn Tứ Đại Tân Tú. Bài danh thứ ba, chính là cháu ngoại của Hỏa Long Đạo Nhân, được hắn vô cùng sủng ái. Là một Mộc thuộc tính Kiếm Tu, sở trường là Thanh Ảnh Kiếm Thuật, phi kiếm trong tay là một pháp bảo bậc cao, tên là Thanh Ảnh. Truyện "Hỗn Độn Lôi Tu " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Truyền thuyết về Mộc Tử Dung trong Huyền Thiên biệt viện có rất nhiều, trong đó nói đến nhiều nhất là ngạo khí vô song của nàng. Một người có thiên phú cực cao, sau lưng lại có nhân vật như vậy, khiến cho thực lực của nàng mạnh hơn rất nhiều so với những đệ tử cùng thế hệ. Mà cũng vì điều đó, lại gặp được quá nhiều sự khích lệ, nịnh bợ, khiến cho nàng trở nên vô cùng tự cao tự đại, nóng nảy, bất kể là ai, nếu nàng nhìn không vừa mắt, liền ra tay giáo huấn, ngoại môn đệ tử, ngay cả tinh anh ở nội môn cũng không ít người đã nếm qua sự trừng phạt của nàng. Vì vậy, tuy thanh danh của nàng ở Huyền Thiên biệt viện rất lớn, nhưng cũng không được nhiều người yêu mến.

Một người lòng dạ hẹp hòi như vậy, một khí Tiểu Bàn đánh bại nàng, chỉ sợ nàng sẽ bám theo, gây sự với Tiểu Bàn không thôi. Vừa nghĩ đến mình phải đối đầu với một kẻ điên như thế, Tiểu Bàn liền vô cùng đau đầu. Thậm chí hắn còn có ý định bỏ qua tỷ thí lần này. Bất quá, hắn cuối cùng vẫn hạ quyết tâm, nhất định phải từ trong tay nàng chiếm lấy cơ hội để được tranh đoạt Linh Quả, đơn giản chì vì hắn đã đáp ứng với Hàn Linh Phượng rằng, phải thay nàng đoạt lấy ít nhất một khỏa linh quả.

Tiểu Bàn có chút sợ phiền phức, nhưng hán tử nhất ngôn ký xuất, tứ mã nan truy ( Một lời đã nói, bốn ngựa khó đuổi) bất kể thế nào hắn cũng không thể để giai nhân thất vọng.

Ôm quyết tâm như vậy, Tiểu Bàn liền khống chế Kim Ưng kiếm , đi tới nơi tỷ thí.

Huyền Thiên biệt viện cực kỳ rộng lớn, nơi tỷ thí cũng được phân bố ở mấy chục nơi trong phương viên trăm dặm. Trung cấp, hoặc hạ cấp đệ tử thì đều thi đấu ở ngoại môn, còn hơn tám mươi đệ tử trên thập tầng thì sẽ trực tiếp thi đấu ở một nơi nào đó trong nội môn.

Tiểu Bàn vừa đi đến, đã nhìn thấy hơn mười tên tinh anh đệ tử, chỉ thoáng đánh giá qua, hắn đã không nhịn được âm thầm kinh hãi. Đám người này đúng là nhân tài ẩn dật a" Tiên Thiên thập trọng thiên chỉ sợ không quá năm người, thập nhất trọng thiên cũng không có mấy, đại bộ phận đều là thập nhị thậm chí thập tam trọng thiên cao thủ cũng có. Đám nguời này khí thế hiên ngang, trên đầu và quanh thân đều có pháp bảo bay lượn tỏa ra linh khí bức nhân. Thần thái nhàn nhã như không, nhưng chỉ là đang âm thầm che dấu sát khí.

Nhất là khi Tiểu Bàn đi vào, cả đám người cơ hồ như không hẹn mà gặp, đều đem ánh mắt tập trung lên người hắn. Ánh mắt toát ra vô số hàm ý, khinh bỉ có, căm tức có, còn có rất nhều ánh mắt đố kỵ, duy chỉ có một ánh mắt tràn ngập ôn nhu. Chính là của Hồng Ảnh.

Bất quá, Hồng Ảnh tuy nhìn thấy Tiểu Bàn nhưng quang người nàng có đến ba vòng người đang vây quanh, đều là loại thấy người sang bắt quàng làm họ. Nguyên bản nàng khi vừa thấy Tiểu Bàn đã định chạy ra chỗ hắn, nhưng đột nhiên lại phát hiện Tiểu Bàn nháy mắt với mình một cái, sau đó quay đi như không nhìn thấy. Nàng lập tức hiểu ra Tiểu Bàn không muốn cùng mình trước mặt mọi người quá thân mật, bởi vì như thế hắn sẽ thành mục tiêu công kích của cả đám người đó. Truyện "Hỗn Độn Lôi Tu " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Hồng Ảnh nhíu mày, nhưng cuối cùng cũng vâng theo lời Tiểu Bàn, quay sang mỉm cười với hắn.

Đúng lúc này, hơn mười vị Kim Đan tu sĩ chủ trì Đại Bỉ từ đằng xa bay tới, bọn họ lăng không đứng, sau đó giảng giải một chút quy tắc, luật lệ cho đám đệ tử. Quy tắc của Đại Bỉ sớm đã ban hành, vì thế những cao giai tu sĩ kia chỉ là giảng qua vài câu, sau đó liền phân phối sân bãi cùng trọng tài.

Hành động của các tu sĩ đều rất nhanh, chỉ một lát sau, mười tổ đã tập trung, sau đó trở về sân thi đấu của mình.

Tiểu Bàn cùng với tám người, sáu nam hai nữ. Theo sau là một vị Kim Đan tu sĩ mặc thanh sắc đạo bào đi vào một phương viên trăm trượng. Sau đó cũng không nói lời thừa, trực tiếp đọc tên hai nam tu sĩ tỷ thí.

Hai gã tu sĩ nọ đều là Kiếm Tu, một cao một thấp, thân đều mặc đạo bào, khống chế phi kiếm chiến đấu. Một người là Hỏa Hệ, người kia là Thổ Hệ. Sau khi vào sân thi đấu, hai người khách khí chào hỏi một chút, rồi liền xuất kiếm tiến lên.

Không thể không nói, cuộc chiến của Kiếm Tu trông vô cùng đẹp mắt. Chỉ thấy hai người lăng không, đứng cách xa nhau hàng trăm trượng, thi triển kiếm quyết. Vô số đạo kiếm quang trong nháy mắt tràn ngập khắp nơi. Tiếng kêu, rít cơ hồ khiến người khác cảm thấy vô cùng đau tai, cát, đá bay tán loạn, cảnh tượng vô cùng hoành tráng. Mọi người đứng chung quanh đều không nhịn được mở to mắt cẩn thận quan sát.

Mà đúng lúc này, Tiểu Bàn lại cảm thấy bên người mình truyền đến một làm gió thơm, gần như ngay lập tức liền có một vị cô nương mĩ lệ mặc lục sắc y sam đến bên cạnh hắn. Người này bộ dáng vô cùng nóng nảy, tuy rằng niên kỷ cũng không lớn, trên vầng trán còn lộ ra một chút tính trẻ con, tuy nhiên nếu so với Hàn Linh Phượng thì dáng người còn muốn đầy đặn hơn.

Bất quá, tuy đôi mày liễu vô cùng xinh đẹp, nhưng lại luôn luôn hướng lên cao, tạo thành một loại ngạo khí khó tả. Khiến cho tư sắc diễm lệ của nàng có chút xa cách.

Sau khi đi đến bên người Tiểu Bàn, nàng vờ như đang xem đối chiến, nhưng trong miệng lại khinh miệt thấp giọng với Tiểu Bàn nói " Ngươi chính là Tống Chung sao? Cái tên xấu xí này cùng với bộ dạng của ngươi thật là xứng a"

Tiểu Bàn nghe xong, nhất thời giận dữ trong lòng. Hắn lúc trước còn lo lắng không biết phải thắng thế nào để tránh không phải đắc tội với đối phương, nhưng hiện giờ nàng đã chủ động khiêu khích, hắn làm sao còn có thể nhẫn nhịn a?



4 tiếng trước

endlesskid

-=[ Lương Sơn Anh Hùng ]=- Ngày gia nhập: 15.01.2011

Bài viết: 1720 / Điểm: 289

Tâm trạng:

Tiết thứ 94

Thanh Ảnh Thần Kiếm

Dịch: _Thanh Long_

Biên: MrChelsea

Nguồn: 4vn

Nội dung thu gọn

Do chung quanh có một vị Kim Đan tu sĩ coi chừng, vì thế Mộc Tử Dung chỉ dám nhỏ giọng khiêu khích, Tiểu Bàn cũng không dám cãi lộn, bởi vì nếu làm thế cũng chỉ khiến cho mình mất phong độ trong lòng nàng, còn bị người khác cười. Bởi vậy Tiểu Bàn cố làm ra vẻ không hề tức giận, vẻ mặt cười cười nói " Kỳ thật ta thấy cái dạng như ta, thật sự rất xứng với sư tỷ"

" Thúi lắm" Mộc Tử Dung nghe xong, nhất thời giận tím mặt, bất chấp cả vị Kim Đan tu sĩ kia đang đứng, trực tiếp chửi ầm lên nói " Bằng vào một tên mập mạp ngươi mà cũng xứng sao?"

Khi Mộc Tử Dung quát lên như thế, liền khiến cho tất cả mọi người chung quanh nhìn về nơi đó, ánh mắt tò mò đánh giá bọn họ. Mà vị Kim Đan tu sĩ nọ lại nhướng mày, lạnh lùng liếc mắt nhìn đến.

Mộc Tử Dung lúc này mới cảm thấy mình vừa rồi đúng là có hơi quá, thật sự có chút mất phong độ, nàng vội vàng hướng đám người chung quanh cười cười, ý bảo nơi này không có chuyện gì. Chờ khi đám người đó tiếp tục chuyển qua xem trận tỷ thí. Nàng mới thở hổn hển, thấp giọng nói với Tiểu Bàn " Tên béo chết bằm, ngươi nếu là nam nhân thì sau này có tỷ thí với ta thì đừng chủ động đầu hàng, ta nhất định sẽ hảo hảo dạy dỗ ngươi" Truyện "Hỗn Độn Lôi Tu " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

"Ta đương nhiên là có thứ của nam nhân, hơn nữa lại đem theo, ngươi không tin có thể tự mình thử xem?" Tiểu Bàn cười đáp.

Mộc Tử Dung đối với loại mắng chửi thô tục này hiển nhiên là không lành nghề, nàng căn bản là không hiểu được ý của Tiểu Bàn, bộ dáng mờ mịt. Mà đám người chung quanh hai vai lại run lên từng chập, cơ hồ như không nhịn được, tất cả đều cười ha hả. Thanh âm của Tiểu Bàn tuy nhỏ, nhưng ở đây dù sao cũng đều là cao giai tu sĩ, lẽ nào lại không nghe thấy? Thậm chí ngay cả vị Kim Đan tu sĩ kia nghe được, cũng phải hung hăng trừng mắt, sát khí không hồ che dấu nhìn Tiểu Bàn. Hiển nhiên nếu không phải Tiểu Bàn cùng với chưởng viện có quan hệ thì chỉ sợ rằng hắn đã thẳng tay thu thập Tiểu Bàn.

Nhìn vẻ mặt đám người chung quanh, Mộc Tử Dung có ngốc cũng biết mình bị Tiểu Bàn trêu chọc, nàng nhất thời cả mặt đỏ bừng, cả người run rẩy, lập tức muốn rút kiếm đem cái tên mập mạp này chém chết.

Đúng lúc đó, hai gã tu sĩ đang chiến đấu đồng thời hô to một tiếng, tự mình thi triển ra tuyệt học. Mọi người chỉ nhìn thấy một đạo thổ hoàng sắc cự long cùng với hàng vạn đạo kim sắc kiếm quang hung ác đụng vào nhau. Thổ long tuy bị kim sắc kiếm quang không ngừng tiêu hao, nhưng vẫn như trước ương ngạnh xông về phía trước, đem vị kim hệ kiếm tu nọ đánh cho hộc máu, cũng may vị Kim Đan tu sĩ đứng đằng sau ra tay đúng lúc, thay hắn đỡ một phần công kích, sau đó lại cho hắn uống một viên đan dược, mới có thể bảo trụ được tính mạng nhỏ. Bất quá, hắn chắc chắn phải nghỉ ngơi ít nhất một hai năm mới có thể khôi phục.

Mà vị Thổ hệ kiếm tu kia tuy rằng đánh bại đối phương nhưng nhìn bộ dáng mệt mỏi, mồm thở dốc của hắn thì tám phần chắc cũng không chịu nổi, chỉ sợ là trong thời gian ngắn không thể khôi phục được. May là loại tỷ thí như thế này sau khi đánh xong liền được nghỉ ngơi ba ngày, vì thế cũng không đến mức quá khẩn cấp.

Nhưng mới chỉ là trận tỷ thí đầu tiên mà đã có thập nhị trọng thiên cao thủ phải đổ máu, cái này thật quá sức tàn khốc a, khiến cho mọi người đối với Đại Bỉ lần này càng thêm lo lắng.

Kim Đan tu sĩ sắc mặt vô thần, tuyên bố Thổ Hệ kiếm tu tiến vào vòng sau, sau đó liền phất tay bảo hắn đi ra ngoài, tiếp theo hắn vừa định tiếp tục chỉ định tuyển thủ chiến đấu, nhưng không ngờ Mộc Tử Dung lại sớm không kìm nén được, trực tiếp nhảy vào giữa sân, chỉ vào mặt Tiểu Bàn, cả giận nói " Tên mập mạp, ngươi có dũng khí thì đi ra đây"

Đối mặt với sự khiêu khích như thế, Tiểu Bàn căn bản cũng không thèm liếc mắt nhìn nàng một cái, trực tiếp tiến đến vị Kim Đan tu sĩ nọ, cười nói " Có tiền bối trấn thủ nơi này, vãn bối xin người làm chủ, còn người nào đó cậy sau lưng có người chống lưng, không thèm để tiền bối vào trong mắt."

Đám người chung quanh nghe được, nhất thời dở khóc dở cười, thầm nghĩ, người này thật gian xảo, rõ ràng là không dám nghênh chiến nhưng vẫn còn dùng lời lẽ hùng hồn nói. Thậm chí còn đem vị tiền bối kia làm mộc đỡ, cái này thật sự là có chuyện hay để xem a"

Vị Kim Đan tu sĩ kia sau khi nghe Tiểu Bàn nói xong nhất thời liền rơi vào hoàn cảnh vô cùng khó xử. Nếu hắn cứ như vậy cho phép Mộc Tử Dung chiến đấu thì có khác nào hắn bị đệ tử cấp Tiên Thiên coi thường sao? Vì mặt mũi, thể diện của mình,hắn không thể làm thế a?"

Kỳ thật trong lòng hắn vốn đã định ủng hộ Mộc Tử Dung, nhưng vừa bị lời nói của Tiểu Bàn chen ngang, khiến cho bị rơi vào tình huống khó xử, chỉ có thể hung hăng trợn mắt nhìn Tiểu Bàn một cái, sau đó lạnh lùng tuyên bố " Yêu cầu của Mộc Tử Dung không được cho phép, trận này ngươi đi di" Nói xong, hắn dùng ngón tay chỉ vào một đệ tử thập tam trọng thiên cảnh giới.

Mộc Tử Dung thấy thế,nhất thời vừa tức giận vừa hối hận, nàng biết nếu lúc trước mình khéo léo nói với vị Kim Đan tu sĩ kia, thì chắc chắn sẽ được toại nguyện, nhưng chỉ vì một chút nóng nảy mà làm hỏng việc.

Nhưng việc đã đến lúc này, nàng có hối hận cũng đã muộn, chỉ có thể đem lửa giận trút lên người đối thủ. Chỉ thấy nàng oán giận dậm chân, sau đó ngọc thủ vung lên, thanh quang trong nháy mắt đã xuất hiện, đem phương viên trăm trượng chiếu rọi thành một mảnh xanh biếc. Ất mộc linh khí cường đại từ trên thân kiếm dài chưa đến ba thước từng trận truyền đến, tạo ra từng đợt hàn ý khiến cho mọi người đứng chung quang không chịu nổi, rùng mình một cái.

Chuôi kiếm dài gần ba thước, rộng chừng hai ngón tay, hình dáng như một chiếc lá cây màu xanh, đúng là bổn mạng pháp bảo của Mộc Tử Dung, Thanh Ảnh thần kiếm. Nghe nói mấy trăm năm trước là do một vị Nguyên Anh tu sĩ làm ra, lưu truyền đến nay, cuối cùng bị Hỏa Long đạo nhân đưa cho Mộc Tử Dung.

Thanh Ảnh thần kiếm vừa xuất, Mộc Tử Dung căn bản một lời thừa cũng không nói, cổ tay run lên, liền xuất ra vô vàn những đạo thanh sắc kiếm quang, mang khí thế bài sơn đảo hải tiến về phía tu sĩ đối diện. Đối phương căn bản còn chưa kịp phòng bị. Nguyên bản hắn còn muốn trước hết thi lễ, sau đó mới triển khai chiến đâu. Không ngờ, lúc hắn hành lễ, thì đối phương đã xuất thủ.

Đến khi hắn tỉnh ngộ thì kiếm quang hùng hậu đã sớm đánh tới nơi. Tuy không kịp chuẩn bị nhưng hắn cũng miễn cưỡng ném ra được vài món pháp khí ngăn cản. Đáng tiếc là pháp khí dù có mạnh cũng chỉ là pháp khí, căn bản không thể đánh đồng cùng pháp bảo. Dưới uy lực cường đại của Thanh Ảnh thần kiếm, đám pháp khí này vừa đối mặt đã bị phá hủy, kiếm thế sau đó không hề chững lại, trực tiếp đánh lên người hắn. Truyện "Hỗn Độn Lôi Tu " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Đáng thương cho vị tu sĩ này đã khổ tu mấy chục năm, đạt tới Tiên Thiên thập tam trong thiên cảnh giới, lúc này chỉ kịp hét thảm một tiếng, trong nháy mắt liền bị vô số đạo kiếm ảnh thôn phệ.

Kim Đan tu sĩ thấy vậy liền vô cùng kinh hãi, vội vàng xuất ra một đạo kim sắc kiếm quang tiến lên ngăn trở, thật không dễ dàng mới ngăn cản được thanh sắc kiếm ảnh. Kết quả sau khi toàn bộ kiếm quang biến mất, mọi người chỉ nhìn thấy một thân ảnh huyết nhục mơ hồ, toàn thân đầy những vết thương sâu đến mấy tắc. Tuy rằng không đến mức mất mạng nhưng tình cảnh hơn một trăm vết thương cùng nhau phun máu, thật sự cũng khiến những kẻ khác run sợ. Truyện "Hỗn Độn Lôi Tu " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

het c 94

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #shinhe