Chap 2 : Đêm kích tình
Hồng Ngân bị Hứa Cố Nhiên quát to liền sợ hãi, rưng rưng nước mắt, tay vuốt ve vai của anh, thỏ thẻ :
- Cố Nhiên.. Người ta muốn , anh bảo cô ta về đi
Hoa Mỹ Tịch bị Anh bóp tay đau, hăng hái gật đầu tán thành.
Hồng Ngân áp sát đẩy đẩy hai đầu ngực lên tay Hứa Cố Nhiên làm anh một phen kinh tởm, vội rụt lại tháy cô không nhưng chuốc thuốc mà còn ném anh cho người khác , giận dữ quát to hơn :
- Tôi nói, cô mau cút xéo
Hồng Ngân sợ hãi liền lật đật chạy ra ngoài, không từ mà biệt .
Hoa Mỹ Tịch trợn tròn mắt, nuốt nước miếng mấy cái " cái gì thế này, còn cô vẫn chưa ra mà?? " , mắt cô căng thẳng nhìn Cố Nhiên thấp thỏm :
- Cố..
- Câm miệng.
Hứa Cố Nhiên hít thở không thông giật mạnh tay cô, rồi gắt gao đè xuống
Nơi nào đã chịu không được mà cứng lên cách một lớp quần mà đâm vào bụng cô , cô liền khó hiểu nắm lấy nơi đó như được gọi mời to hơn.
Anh cầm lấy bàn tay đang trêu chọc tính nhẫn nại của anh, ánh mắt khó kiểm soát được nhìn vào rãnh ngực cô ánh mắt mê ly, răng cố cắn vào môi cho tỉnh táo .
- Mình.. Mình về chứ? Tôi buồn ngủ..Ưm ức
Cố Nhiên nâng cầm hôn ngấu nghiến, cái đầu nhỏ không ngoan ngoan mà lắc nguầy nguậy
"Tét ~" Cố Nhiên vỗ mạnh vào mông cô, đau đến chảy nước mắt, mắt cô đỏ lên vẫn mạnh miệng :
- Cầm thú, ai cho phép anh sờ mông, còn hôn tôi, mau cút ..mau cút
Cô cứ đá loạn xạ, liền bị anh ép chặt, bàn tay lạnh lẽo bao trùm lên đầu vú của cô
- Khốn Khiếp , bỏ tay anh ra ngay
Xé toạc, bộ váy rách nát dưới tay anh, 2 nụ hoa bung ra khỏi làn váy nảy ra ngoài, mắt cô đỏ lên, chưa bao giờ có ai dám sỉ nhục cô như vậy ,cô uất ức khóc lên.
- Không phải khi nảy rất mạnh miệng sao?
Hoa Mỹ Tịch lắc đầu
- Xin anh.. Ưm
Nghe lời van xin anh căn bản không khống chế được hôn lên môi cô, mút mạnh, làm cô bật ra tiếng rên the thé, ngay lúc đó xâm nhập vào khoang miệng cô, cần rỡ xâm chiếm.
Bàn tay anh vuốt ve ngực phải, miệng đảo xuống mút ngực trái, răng nanh cắn khẽ đầu ngực làm nó dựng ngược lên, cô không chịu nổi rên to hơn làm anh chẳng thể điều khiển được bản thân mình. Cứ như vậy mà chiếm đoạt.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro