Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5

Ngày hôm đó, khi ánh nắng chiếu rọi qua những đám mây xám, nhóm của Miyuki gặp phải một thử thách mới. Một nhóm quái quỷ đang tàn phá một ngôi làng nhỏ ở gần đó, và họ cần phải đến đó ngay lập tức để hỗ trợ. Cảm giác trách nhiệm dâng lên trong Miyuki, mặc dù cô không thể chiến đấu, nhưng cô có thể giúp đỡ những người dân trong làng và chữa trị những người bị thương. Khi nhóm của Rengoku đến nơi, họ phát hiện một cảnh tượng hoang tàn. Ngôi làng đã bị phá hủy nghiêm trọng, nhà cửa bị đổ nát, và những người dân lâm vào cảnh nguy hiểm. Những Trụ Cột lập tức lao vào chiến đấu với quỷ, trong khi Miyuki tìm cách giúp đỡ những người dân bị thương.

Cô nhẹ nhàng bước vào một ngôi nhà đổ nát, nơi một nhóm trẻ em đang ẩn náu, nỗi lo lắng rõ rệt trong ánh mắt của họ. Miyuki đến gần, miệng cô mỉm cười dịu dàng, cố gắng xoa dịu tâm trạng hoảng loạn của họ. Cô vỗ về một đứa trẻ bị thương, nhẹ nhàng xoa đầu nó và bắt đầu băng bó vết thương.

Đột nhiên, có một tiếng động nhẹ. Miyuki quay lại và nhận ra một cậu bé đứng trong góc phòng, mắt sáng ngời nhìn cô. Cậu bé ấy không giống như những đứa trẻ khác, vẻ mặt cương nghị và ánh mắt kiên định, dù vẫn còn sợ hãi.

"Chị... là ai?" Cậu bé hỏi, giọng nói có phần nghi hoặc nhưng cũng chứa đầy sự ngưỡng mộ.

Miyuki mỉm cười nhẹ nhàng, xoa đầu cậu bé. "Chị là một người giúp đỡ những người cần giúp đỡ. Em không phải lo lắng, vì chị sẽ làm hết sức để bảo vệ các em."

Cậu bé nhìn Miyuki một lúc lâu, rồi tự nhiên nở một nụ cười rạng rỡ. "Chị thật tốt bụng, giống như Tanjiro vậy."

Cái tên Tanjiro vang lên bất chợt, khiến Miyuki ngạc nhiên. Cô chưa từng nghe về cậu bé này trước đây, nhưng điều đó làm cô tò mò. Cô nhìn cậu bé, lòng bất chợt nhớ đến những người cô đã từng gặp trong hành trình của mình.

"Tanjiro?" Miyuki hỏi lại, ánh mắt dịu dàng.

"Vâng, Tanjiro là anh của tôi. Anh ấy cũng giống chị, rất hiền lành và hay giúp đỡ người khác," cậu bé nói, đôi mắt sáng ngời. "Chị sẽ gặp anh ấy một ngày nào đó, chắc chắn như vậy."

Miyuki cảm thấy trong lòng mình dâng lên một cảm giác ấm áp. Những đứa trẻ này, những người mà cô giúp đỡ, luôn làm cho cô cảm thấy công việc của mình có ý nghĩa. Cô tự nhủ rằng, nếu một ngày nào đó có thể gặp được Tanjiro, cô sẽ cảm thấy rất hạnh phúc vì đã giúp đỡ những người như thế này. Một thời gian sau, khi nhóm của Rengoku đã giải quyết xong các nhiệm vụ và quay trở lại hành trình, họ tình cờ gặp phải một nhóm kiếm sĩ giết quỷ đang chiến đấu với một con quỷ lớn. Trong nhóm đó, một cậu thanh niên có khuôn mặt hiền lành, tóc đen, mắt nâu đầy ấm áp đang đứng đối diện với con quỷ, tay cầm thanh kiếm gỗ bền chắc.

Miyuki nhận ra ngay người đó chính là Tanjiro Kamado, cậu bé mà cô đã nghe nói qua lời của cậu bé trước đó. Tanjiro, với ánh mắt kiên định, nhưng cũng tràn đầy lòng nhân ái, đang chiến đấu với con quỷ trong sự bình tĩnh, dũng cảm. Những chiêu thức của cậu nhẹ nhàng nhưng mạnh mẽ, giống như một con suối trong lành không bao giờ cạn kiệt.

Khi trận chiến kết thúc, và Tanjiro đứng đó, thở dốc nhưng vẫn giữ vững tư thế, Miyuki bước đến gần. Cô mỉm cười nhẹ nhàng, và nói với anh:

"Tanjiro... em là người mà cậu bé trong làng đã kể về. Anh thật sự là một người rất đặc biệt."

Tanjiro quay lại, ánh mắt ngạc nhiên, rồi nở một nụ cười thân thiện.

"Chị là ai?" Tanjiro hỏi, giọng nói ấm áp như những cơn gió nhẹ. "Cảm ơn vì đã giúp đỡ những người dân trong làng. Anh thật sự rất cảm kích."

"Chị là Miyuki," cô trả lời, giọng nói nhẹ nhàng, dịu dàng. "Anh làm tốt lắm, Tanjiro. Em có một sức mạnh rất đặc biệt."

Tanjiro cười vui vẻ, nhưng trong ánh mắt của anh có một điều gì đó rất đặc biệt. Cảm giác như hai con người có chung một lý tưởng, một trái tim hướng về những điều tốt đẹp, đã tìm thấy nhau.

Miyuki nhìn Tanjiro, và trong lòng cô cảm nhận được một điều gì đó rất đặc biệt. Cô cảm thấy một sự kết nối vô hình giữa họ, dù họ chưa hề gặp nhau trước đó. Miyuki và Tanjiro cùng nhóm kiếm sĩ giết quỷ tiếp tục hành trình của mình. Dù có sự khác biệt về cách chiến đấu, nhưng họ cùng chung một mục tiêu, một lý tưởng. Miyuki cảm thấy những bước chân của mình nhẹ nhàng hơn khi có sự hiện diện của Tanjiro bên cạnh. Và trong sâu thẳm trái tim cô, một cảm giác ấm áp dần nảy nở.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #kny