Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

huệ tây đỏ ở pháp

Pháp ngày 30 tháng 9 năm 1976..

Khi chiếc máy bay hạ cánh xuống sân bay Charles de Gaulle, ánh sáng vàng ấm áp của Paris bắt đầu len lỏi qua cửa sổ. Nhã và tôi, như đôi mới cưới, hân hoan bước ra khỏi cổng, lòng đầy háo hức.

'Paris! Cuối cùng thì mình cũng đến đây!'
   
     Tôi reo lên, đôi mắt lấp lánh. Nhã cười, tay xách vali nặng trĩu, nhưng không cảm thấy mệt mỏi chút nào. Chúng tôi đứng lại một giây, hít thở không khí trong lành, nồng nàn mùi bánh mì baguette mới ra lò.

'Mình sẽ đi thăm tháp Eiffel đầu tiên!'

   Tôi đề nghị. Nhã gật đầu, ánh mắt rực rỡ. Chúng tôi lại bắt taxi, lòng tràn ngập những giấc mơ về những con phố cổ kính, những quán cà phê xinh xắn và những bữa ăn tuyệt vời.

Khi chiếc taxi lăn bánh, khung cảnh Paris hiện ra với những tòa nhà cổ, những hàng cây ven đường. Tôi thì thầm: 'Chúng ta sẽ ghi lại tất cả những khoảnh khắc này, đúng không?' Nhã gật đầu, tâm trí đã bay bổng đến những cuộc phiêu lưu phía trước. Cả hai đều biết, chuyến đi này sẽ là một phần ký ức đẹp đẽ, gắn kết tình yêu của chúng tôi mãi mãi. Chiếc taxi lướt trên những con phố Paris, không khí bên ngoài thoang thoảng mùi bánh mì nướng và café. Tôi ngồi ở ghế sau, mắt sáng rực rỡ, từng dãy phố, từng tòa nhà đều mang một vẻ đẹp lạ lẫm, như những bức tranh sống động.

“Nhìn kìa, anh Nhã!” Tôi chỉ tay ra ngoài cửa sổ, nơi những tòa nhà mang màu sắc pastel đứng san sát nhau, khung cảnh thật nên thơ. Nhã khẽ cười, cảm giác như mình đang lạc vào một cuốn sách cổ, nơi mọi điều đều đẹp đẽ và lãng mạn.

'Chúng ta sắp tới tháp Eiffel rồi,'
  
    Tài xế taxi nói bằng giọng Pháp ngọt ngào. Tôi hồi hộp, tim đập nhanh hơn. Nhã, với chiếc máy ảnh trong tay, đã sẵn sàng để ghi lại khoảnh khắc này.

Khi chiếc taxi rẽ vào một góc phố, tháp Eiffel bỗng hiện ra như một giấc mơ. Nó cao lớn và lấp lánh dưới ánh nắng, khiến cả hai chúng tôi ngỡ ngàng. 'Wow!' Tôi thốt lên, cảm giác như mình vừa bước vào một thế giới mới. Nhã nở nụ cười mãn nguyện, biết rằng họ sẽ có những kỷ niệm không thể nào quên ở nơi này, cả hai chúng tôi đứng dưới tháp Eiffel, cảm giác như mình đang lạc vào một giấc mơ. Tôi ngước nhìn lên, tháp Eiffel vươn mình vững chãi giữa bầu trời xanh, ánh nắng chiếu rọi tạo nên những bóng đổ lung linh. Nhã, với chiếc máy ảnh trong tay, không ngừng bấm máy, muốn lưu giữ từng khoảnh khắc tuyệt đẹp này.

'Mình nên tìm một quán cà phê gần đây,'
  
     Nhã nói, mùi thơm của bánh mì và phô mai làm họ thấy đói. Tôi gật đầu, lòng háo hức. Họ đi bộ dọc theo những con đường nhỏ, vừa trò chuyện vừa ngắm nhìn quang cảnh.

Cuối cùng, chúng tôi tìm thấy một quán cà phê xinh xắn, với những chiếc bàn nhỏ kê ngoài trời. Hương vị của các món ăn Pháp ùa về, từ bánh mì baguette giòn rụm đến salad tươi mát. Tôi gọi một đĩa crepe, trong khi Nhã không thể cưỡng lại món thịt bò nướng.
Khi món ăn được bưng ra, ánh nắng chiều vàng ấm áp chiếu rọi, mọi thứ như trở nên lung linh hơn. Chúng tôi ngồi thưởng thức, cười đùa và chia sẻ những cảm xúc về chuyến đi.
   
   Sau một ngày dài khám phá Paris, Minh và Hưng rảo bước trên những con phố nhộn nhịp, cảm giác mệt mỏi nhưng đầy phấn khích. Ánh đèn lung linh từ các cửa hiệu và quán cà phê phản chiếu trên mặt đường ướt, tạo nên một khung cảnh thật đẹp.

'Phòng khách sạn của chúng ta gần đây không?' Tôi hỏi, vừa nhìn bản đồ trên điện thoại. Nhã gật đầu, nụ cười nở trên môi. 'Chỉ một chút nữa thôi, mình gần tới rồi!'

Khi họ đến trước khách sạn, tòa nhà cổ kính hiện lên với những chi tiết trang trí tinh xảo. Tôi ngước lên, thấy những bông hoa treo trên ban công, lòng bất chợt cảm thấy như đang sống trong một câu chuyện cổ tích. Nhã đẩy cửa vào, mùi thơm của hoa oải hương từ những bình hoa trên bàn lễ tân lan tỏa khắp không gian.

'Chúng ta có thể ngồi ở ban công phòng mình và ngắm Paris vào buổi tối!' Tôi nói, ánh mắt sáng bừng. Nhã vui vẻ đồng ý, hai chúng tôi cùng nhau bước vào thang máy. Khi cửa thang mở ra, họ bước vào phòng, ánh đèn vàng ấm áp chào đón. Bỗng, tôi và Nhã nhìn nhau bằng ánh mắt khó nói, căn phòng đầy ái muội.

   Trong ánh đèn mờ ảo của căn phòng khách sạn, không gian ngập tràn hương thơm nhẹ nhàng của hoa oải hương. Tôi và Nhã ngồi bên nhau trên giường, nhìn ra khung cửa sổ rộng mở, nơi tháp Eiffel lấp lánh trong đêm. Một cảm giác ấm áp và gần gũi bao trùm lấy họ.

Khi những giây phút yên lặng trôi qua, Nhã nhẹ nhàng nắm tay tôi, ánh mắt chúng tôi gặp nhau, chứa đựng bao điều chưa nói. Nhã mỉm cười, cảm nhận được sự kết nối sâu sắc giữa chúng tôi. Những nụ hôn đầu tiên nhẹ nhàng, như những cơn gió thoảng qua.

Cảm xúc dâng trào, chúng tôi quấn quýt bên nhau, như thể chỉ có họ tồn tại trong khoảnh khắc này. Những tiếng cười vang lên, lẫn vào những lời thì thầm đầy yêu thương. Ánh đèn vàng như càng tôn thêm vẻ đẹp của tình yêu chúng tôi đang chia sẻ, tạo nên một bức tranh hoàn hảo giữa lòng Paris. Khi đêm dần trôi, những cơn sóng tình cảm đưa mình vào một thế giới khác, nơi chỉ có hai người, nơi thời gian không còn ý nghĩa. Chúng tôi sống trọn vẹn từng giây phút, biết rằng khoảnh khắc này sẽ mãi là một ký ức đẹp trong hành trình tình yêu của mình.
  






___________________________
  
  Buổi sáng ở Paris bừng tỉnh thật từ tốn, ánh nắng nhẹ nhàng xuyên qua cửa sổ phòng khách sạn, làm mọi thứ trở nên ấm áp và rực rỡ. Tôi mở mắt, ngửi thấy mùi thơm của bánh mì nướng và café từ những quán nhỏ bên dưới. Nhã đã thức dậy trước, đứng bên cửa sổ, ánh mắt đắm chìm vào khung cảnh phố phường.

'Nhìn kìa, Paris thật đẹp!' Nhã nói, chỉ tay ra ngoài. Tôi lười biếng ngồi dậy, kéo chiếc chăn ra khỏi người và bước lại gần. Dưới phố, những người đi bộ, xe đạp và xe buýt hòa quyện vào nhau, tạo nên một bức tranh sống động.

'Chúng ta phải ra ngoài ngay thôi!' Tôi phấn khích. Nhã đồng ý gật đầu, cả hai nhanh chóng thay đồ và chuẩn bị cho một ngày mới.

Chúng tôi rời khỏi khách sạn, hòa mình vào dòng người tấp nập. Không khí mát mẻ, trong lành và đầy hương vị của thành phố. Tôi cảm nhận từng giọt nắng rót xuống, và lòng tràn đầy hào hứng. 'Mình muốn ăn sáng ở một quán café thật đặc biệt,' Tôi đề nghị.

Nhã cười, mắt sáng lên. 'Vậy thì hãy tìm một nơi có bánh croissant ngon nhất nhé!' Chúng tôi cùng nhau đi lang thang trên những con phố cổ kính, biết rằng buổi sáng này sẽ mở ra những cuộc phiêu lưu mới, và những kỷ niệm tuyệt vời. Tôi và Nhã bắt đầu hành trình khám phá Paris vào một buổi sáng đẹp trời. Chúng tôi ghé thăm bảo tàng Louvre đầu tiên, nơi mà những tác phẩm nghệ thuật vĩ đại như Mona Lisa đang chờ đón. Cả hai chúng tôi đứng trước bức tranh nổi tiếng, tôi thì thầm: 'Nhìn ánh mắt của cô ấy, thật kỳ lạ và cuốn hút.'  Nhã khẽ gật đầu, ánh mắt cũng không rời khỏi bức tranh.

Sau đó, chúng tôi quyết định đi bộ qua công viên Tuileries, nơi hoa nở rực rỡ và những chiếc ghế dài mời gọi. 'Chúng ta phải chụp một tấm hình ở đây!' Tôi nói, và Nhã nhanh chóng tạo dáng bên những bông hoa. Tiếng cười của chúng tôi vang vọng giữa không gian xanh mát, mang theo sự phấn khích của tuổi trẻ.

Tiếp theo, chúng tôi di chuyển đến tháp Eiffel một lần nữa với lí do đơn giản là sáng hôm qua chúng tôi ngắm chưa đã. Cảm giác đứng dưới chân công trình vĩ đại khiến lòng tôi trào dâng niềm tự hào. 'Chúng ta sẽ lên đỉnh, đúng không?' Tôi hỏi, ánh mắt sáng bừng. Nhã gật đầu, rồi cả hai hăng hái xếp hàng chờ đợi.

Khi lên đến đỉnh, cảnh vật mở ra trước mắt như một bức tranh khổng lồ. Paris hiện lên trong ánh nắng chiều, những con phố nhỏ uốn lượn, những tòa nhà cổ kính, tất cả đều tuyệt đẹp. Nhã và tôi  đứng cạnh nhau, lòng tràn ngập cảm xúc. 'Đây chắc chắn là một trong những khoảnh khắc tuyệt vời nhất của chúng ta,' tôi nói, và Nhã cười, thỏa mãn với những kỷ niệm mà chúng tôi đang tạo ra cùng nhau.

Trên đỉnh tháp Eiffel, không gian ngập tràn ánh nắng vàng rực rỡ, Paris hiện ra như một bức tranh sống động. Tôi và Nhã đứng bên nhau, gió thổi nhẹ làm tóc tôi bay bay. Chúng tôi ngắm nhìn thành phố từ trên cao, lòng tràn đầy cảm xúc.

'Có lẽ đây là nơi lãng mạn nhất mà chúng ta từng đến,' tôi thì thầm, ánh mắt long lanh. Nhã quay sang, nắm chặt tay tôi. 'Chỉ có chúng ta ở đây, giữa Paris,' anh nói, nụ cười rạng rỡ.

Tôi ngước lên, đôi mắt tôi chạm vào ánh mắt của anh, đầy yêu thương. Trong khoảnh khắc ấy, thời gian như ngừng lại. Anh kéo tôi gần hơn, và không chần chừ, anh cúi xuống hôn tôi. Đó là một nụ hôn nhẹ nhàng, tràn ngập những cảm xúc ngọt ngào.

Gió lùa qua, làm cho khoảnh khắc ấy trở nên hoàn hảo hơn. Những người xung quanh dường như tan biến, chỉ còn lại chúng tôi trong thế giới riêng. Tôi mỉm cười khi anh kéo tôi vào lòng, cảm nhận trái tim anh đập rộn ràng bên cạnh mình. Ở độ cao này, giữa thành phố lãng mạn nhất thế giới, tình yêu của họ như được thắp sáng thêm, mãi mãi in dấu trong ký ức...











Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #healing