Chương XXVII
Ngày 18 tháng 10 năm 950.
Mới sáng sớm ngày 18, âm thanh ồn ào tấp nập ngoài đường đã vang lên đến tận phòng tôi, lúc đó khi còn đang trong giấc ngủ không yên lại tỉnh giấc.
Nhìn ra ngoài đường, thấy khắp mọi nơi đều treo cờ Vương Quốc Rose, trên lá cờ là một hình bông Hồng, giống như tên của nơi này vậy.
Vừa lúc tôi chạm vào cửa định mở ra thì Oko-san đột nhiên xông vào, cậu ấy khoác lên mình bộ trang phục truyền thống của Thị trấn Eunchanter.
- Yuuko-chan! Lễ Tạ Ơn đến rồi, mau chuẩn bị thôi!!!
Tôi đang ở sau cánh cửa bị choáng váng vì va chạm mạnh vào cửa, còn cậu ấy thì vẫn đang loay hoay không biết tôi đã bốc hơi ở đâu.
- Oko-san...t-tôi ở đây.
Cánh tay vẫy vẫy ở phía sau cánh cửa kia là của tôi và chắc chắn là Oko-san đã nhìn thấy nó.
- Ra là cậu ở đây à, mau ra ngoài thôi, Lễ Tạ Ơn đã đến và đang rất nhộp nhịp đấy!
Cậu ấy bỗng kéo tôi ra ngoài trong khi tôi vẫn chưa tỉnh táo hẳn, đầu tôi như được trở về với đất mẹ vậy...
Vừa mở cánh cửa kia ra, bùm một phát, âm thanh reo hò của người dân nơi đây vang khắp nơi, tôi vừa bước xuống bật thang thì đám trẻ con vui đùa chạy nhảy vụt ngang qua tôi, bọn trẻ cười rất nhiều, ai ai cũng cười.
- Cưng thấy sao? Lễ Tạ Ơn năm nay, thật sự rất tuyệt đấy.
- Thật sự.. quá tuyệt!
Khung cảnh này, tôi không biết phải diễn tả như thế nào...
Nó quá vui, quá sôi nổi, lòng tôi rạo rực như muốn khiêu vũ, nhưng mà, đây chỉ mới là buổi sáng thôi, buổi tối nhất định sẽ tuyệt hơn thế này!
- Đi nào, tôi muốn "hai ta" tận hưởng cuộc vui này!
Oko-san đã kéo tôi đi, trên môi còn nở một nụ cười, tôi thật sự thấy an tâm.
Trên con phố đông đúc người qua lại, bên trong từng đoàn người ấy có hai cô gái nhỏ đang nắm lấy tay nhau chạy nhảy, vừa khiêu vũ, như thể đây chính là sân khấu dành riêng cho họ, từng cánh hoa Hồng giấy rơi xuống như một bông hoa tuyết rơi chầm chậm trong không trung, tôi đưa tay bắt lấy một cánh hoa, nó toát lên mùi thơm thoang thoảng, cơn gió ồ ạt kéo đến khiến cánh hoa Hồng giấy bay ra nhiều hơn, mùi hương cũng từ đó mà thoáng ra.
Tôi dường như quên rằng, sáng mai bọn tôi sẽ lại lên đường, chuyến đi tiếp theo đang dang tay chờ chúng tôi vào sáng mai.
Trong đoàn người qua lại, phản chiếu trong đôi mắt của tôi là hình ảnh của Kanoto-san đang nhìn tôi, cậu ấy cười rồi biến mất trong đám đông, tôi nghĩ rằng mình đã hoa mắt...
Nhìn sang Oko-san, gương mặt đang cười tươi như một đứa trẻ mãi không chịu lớn, cậu ấy kéo nhẹ tôi đi, tiếng bước chân từ chiếc giày gỗ va chạm với mặt đất như một âm thanh từ bữa tiệc khiêu vũ, hoà nhịp với tiếng nói xôn xao nơi đây, tôi như lạc vào chốn Thần tiên.
- Hãy để tôi...để tôi ở bên cậu trong chuyến đi tiếp theo nhé?
- Cậu nói gì vậy? Đương nhiên, Oko-san chính là người bạn đồng hành tuyệt vời nhất của tôi!
Trong giây phút bất chợt, tôi đã thấy được giọt nước mắt sáng bóng do bị ánh sáng chiếu vào, Oko-san lấy tay gạt nó đi, rồi tiếp tục đưa tôi "khiêu vũ" quanh nơi đây.
Rồi đến một nơi, đây là đài quan sát nằm ở trung tâm Thị trấn, bọn tôi đi lên đó, ngắm nhìn xung quanh.
Thứ mà tôi nhìn thấy nó quá đỗi hào hùng, nhìn xem phía đường chân trời kia, những ngôi nhà đang tưng bừng đón Lễ, mọi người nhảy múa, ca hát, và cả...nơi đây nhìn được cả rìa Eunchanter, nó...tăm tối đến đáng sợ.
- Yuuko-chan...nếu như tôi đột nhiên không còn ở bên cậu trong chuyến đi, cậu sẽ tìm tôi chứ?
- ...Đương nhiên. Oko-san, cậu sẽ không đi đâu cả, không biến mất...
- ...
----------------
Còn tiếp...
Thông tin mới được chui ra khỏi kho lưu trữ ở Đài Rose:
- Mỗi Quận sẽ được phân chia bằng Cổng Thành.
- Đối với các Thị trấn lại khác, các Thị trấn sẽ được phân chia bởi "Rìa", tuỳ vào Thị trấn mà rìa được gọi theo tên khác. Ví dụ: Rìa Kaneshon, rìa Eunchater,...v.v..."Rìa" là một thung lũng sâu tách riêng các Thị trấn, như vậy là để tránh các loài vật nguy hiểm ở các Thị trấn ảnh hưởng đến những nơi khác, để đi qua rìa, người qua cần có "Thẻ Thông hành" để mở Cây cầu Năng lượng, Cầu Năng lượng sử dụng Ma năng từ Thẻ Thông hành để nối với đất liền. Còn CobraWolf là loài Mãnh thú bảo vệ rìa để tránh kẻ xâm nhập trái phép.
- Bonus: CobraWolf có thể thuần chủng để nhận quyền quản lí, như Taji đã từng nói, nhưng mà quản lí CobraWolf cũng giống như thi lấy bằng lái xe ở hiện đại vậy.
[Thông tin này hoàn toàn là do Nữ Hoàng Rose cấp phép].
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro