Chương 24: Hăng Hái Xâm Phạm, Bắt Nạt Dữ Dội Và Trừng Phạt
Thẩm Cửu nghiêng đầu nhìn vào bên trong xe, lớn giọng gọi:
"Bảo bối?"
Lăng Lạc sợ hãi lắc đầu, muốn khóc nhưng đã khóc đến cạn nước mắt, chỉ còn đôi mắt đỏ hoe, sưng như quả óc chó.
Cậu ngẩng đầu lên, nhìn Thẩm Cửu đang đứng ngoài cửa, sắc mặt tái nhợt, giọng nói khàn khàn, yếu ớt như tiếng mèo con, bất kỳ ai nghe thấy cũng phải đau lòng:
"Chú Cửu, em muốn về nhà… Chú có thể đưa em về không?"
Mặc dù Thẩm Cửu đang rất tức giận với Lăng Lạc, nhưng anh ta nhanh chóng lấy lại vẻ cứng rắn, dứt khoát nói:
"Bảo bối, từ giờ trở đi, nơi này sẽ là nhà của em."
Lăng Lạc lắc đầu liên tục:
"Không, không phải! Chú Cửu, xin hãy để em trở về… anh trai em."
Trần Cửu kiên nhẫn dỗ dành:
"Hôm nay ai đến cũng vô ích thôi. Bảo bối, đừng làm anh mất kiên nhẫn, ngoan ngoãn lại đây nào."
Lăng Lạc không dám bước tới, cậu có linh cảm rằng chỉ cần tiến thêm một bước, phía trước sẽ là vực sâu vô tận, và cậu sẽ bị lão già Thẩm Cửu này trừng phạt một cách thích đáng.
Cậu sợ hãi.
Đặc biệt là sau khi tận mắt chứng kiến Giang Dã bị ném xuống biển…
Vừa nghĩ đến Giang Dã, toàn thân Lăng Lạc run rẩy không ngừng.
Thẩm Cửu cuối cùng cũng mất kiên nhẫn. Anh cúi người xuống, trực tiếp nắm lấy cổ tay Lăng Lạc rồi kéo ra ngoài.
"Aaaa! Không, không!"
Lăng Lạc tuyệt vọng hét lên, ra sức đạp mạnh, vùng vẫy điên cuồng.
Nhưng tất cả chỉ là vô ích.
Cuối cùng, cậu vẫn bị Thẩm Cửu dễ dàng nhấc bổng lên, vác lên vai.
Ngay khi rời khỏi mặt đất, cậu sợ hãi hét lên thất thanh, hai tay túm chặt quần áo của Thẩm Cửu, điên cuồng đấm đá:
"Thả tôi ra! Thả tôi ra!"
Một vệ sĩ mặc đồ đen đứng bên cạnh thấy vậy, cung kính đề nghị:
"Ông chủ, cần chúng tôi làm thay không?"
Thẩm Cửu lạnh lùng liếc hắn một cái, đôi mắt đen sâu thẳm, giọng nói trầm thấp mà nguy hiểm:
"Anh làm?"
Vệ sĩ mặc đồ đen lập tức cúi đầu nhận lỗi:
"Xin lỗi, ông chủ."
Không ai dám lên tiếng nữa.
Thẩm Cửu vác Lăng Lạc đang giãy giụa, gào khóc thẳng một mạch vào biệt thự.
Những người hầu trong biệt thự nghe thấy tiếng động liền vội vã đi ra.
Vừa thấy dì Lưu, Lăng Lạc lập tức đưa tay ra, như bấu víu vào hy vọng cuối cùng:
"Dì Lưu! Dì Lưu, cứu con!"
Dì Lưu là người đã chăm sóc Thẩm Cửu từ nhỏ, anh đối xử với bà rất tốt, cũng luôn nghe lời bà.
Thấy Lăng Lạc như vậy, bà không khỏi lo lắng, cất giọng khuyên nhủ:
"Tiểu Cửu, Lạc Lạc…"
Thẩm Cửu trực tiếp bế Lăng Lạc lên lầu hai, cắt ngang lời bà:
"Dì Lưu, nghỉ ngơi đi."
Lăng Lạc trơ mắt nhìn dì Lưu thở dài một tiếng, rồi xoay người rời đi.
Thẩm Cửu ôm Lăng Lạc bước vào phòng ngủ, không nói một lời liền đi thẳng vào phòng tắm.
Anh thả cậu vào bồn tắm lớn, sau đó mở công tắc, dòng nước nóng ào ào chảy xuống, bắn lên người Lăng Lạc.
Áo sơ mi của Lăng Lạc lập tức bị thấm ướt, dính chặt vào cơ thể, trở nên trong suốt…
Ánh mắt của Thẩm Cửu lập tức trầm xuống.
Trên người Lăng Lạc đầy những vết đỏ chói mắt – dấu vết Giang Dã để lại. Ngay cả qua một lớp vải mỏng, những vết hằn ấy vẫn lộ rõ ràng.
Sát ý trong mắt Thẩm Cửu lạnh lẽo đến đáng sợ.
Lúc này, hắn chỉ muốn có người kéo Giang Dã từ dưới biển lên, sau đó xé hắn thành từng mảnh.
Lăng Lạc co người lại trong bồn tắm, hai tay siết chặt lấy đầu gối, cả người run rẩy.
Cậu có cảm giác Thẩm Cửu sẽ nhào tới cắn xé mình ngay giây tiếp theo.
Thẩm Cửu bước lên một bước.
Lăng Lạc lập tức phản ứng như một con mèo nhỏ bị dọa sợ, hoảng hốt lùi về sau.
Rầm!
Lưng cậu đập mạnh vào thành bồn tắm.
Cơn đau đột ngột khiến nước mắt trào ra.
Thẩm Cửu túm lấy quần áo của Lăng Lạc, xé toạc ra, ném xuống đất, sau đó đôi bàn tay to lớn buông xuống, không nói một lời mà bắt đầu xoa nắn cơ thể cậu.
Bắt đầu từ bờ vai phủ đầy vệt đỏ, rồi đến xương quai xanh đầy vết răng, tiếp theo là trước ngực và sau lưng phủ đầy những đóa hoa đỏ thẫm, rồi đến vòng eo thon thả uyển chuyển, đôi chân dài thẳng tắp...
Sức mạnh của Thẩm Cửu vô cùng lớn, chỉ trong chốc lát, làn da trắng nõn của Lăng Lạc đã chuyển sang màu đỏ thẫm, loang lổ như mây, những dấu vết cũ dần mờ đi, thay vào đó là những vệt ửng đỏ mới lan khắp làn da.
Cơ thể Lăng Lạc đau rát, Thẩm Cửu dường như đã chà xát đi mất một lớp da của cậu.
Cuối cùng, Lăng Lạc không thể chịu đựng được nữa, cậu sợ nhất là đau đớn.
Cậu khẽ nức nở, "Đau quá~"
"Chú Cửu, đừng xoa nữa, đau quá~"
"Đau quá?" Thẩm Cửu khẽ khịt mũi, sau đó nói, "Chưa đủ."
Có ý gì?
Lăng Lạc nhìn Thẩm Cửu, Thẩm Cửu không giải thích, dừng lại, đứng thẳng người, dùng ngón tay thon dài cởi cúc áo sơ mi.
Anh ta hất áo sang một bên, để lộ phần thân trên với những đường nét mượt mà và cơ bắp săn chắc. Tám cơ bụng của anh ta xếp chồng lên nhau, không khoa trương nhưng đầy sức mạnh nam tính. Đường cong nhân ngư gợi cảm của anh ta biến mất bên dưới cạp quần.
"Cạch--" Anh ta đưa tay tháo thắt lưng và cởi quần, để lộ đôi chân thon dài rắn chắc.
Điều khiến Lăng Lạc kinh ngạc hơn nữa là khi quần đùi của Thẩm Cửu tụt xuống, thứ đó trực tiếp bật ra, cảnh tượng vô cùng ngoạn mục.
Là một người đàn ông, Lăng Lạc không khỏi liếc mắt nhìn thêm vài lần, không thể không thừa nhận, Thẩm Cửu có rất nhiều thứ nam tính vốn có, tuyệt đối có thể nổi bật giữa đám đông.
Thẩm Cửu giơ chân lên.
"Rầm ——" Một tiếng nước vang lên, Thẩm Cửu tiến vào bồn tắm.
Lăng Lạc: “......!”
Lăng Lạc đẩy Thẩm Cửu đang đi tới, “Chú Cửu, chú đang làm gì vậy?”
“Em nghĩ sao?” Thẩm Cửu hỏi ngược lại.
Nói xong, hắn nắm lấy cổ tay Lăng Lạc, kéo cậu vào trong ngực, hai người đều trần truồng, da thịt áp sát vào nhau, lông tóc Lăng Lạc trong nháy mắt dựng đứng.
Ngay lúc cậu sắp bỏ chạy, đôi chân thon dài và khỏe mạnh của Thẩm Cửu đã kẹp chặt chân cậu, khiến cậu không thể nhúc nhích.
Cùng lúc đó, hai tay của cậu cũng bị Thẩm Cửu khóa ra sau lưng.
Tay còn lại của Thẩm Cửu nhẹ nhàng vén mái tóc ướt của cậu sang một bên, sau đó cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên trán, lông mày và sống mũi cậu...
Dịu dàng như người yêu.
Lúc này, ngón tay của Thẩm Cửu chạm vào một chỗ sau lưng Lăng Lạc, môi của Thẩm Cửu lướt đến bên tai Lăng Lạc, nhẹ nhàng nhưng ẩn chứa mùi nguy hiểm hỏi: "Bảo bối, hắn ta có chạm vào chỗ này của em không?"
Là một người đàn ông, Lăng Lạc hiểu được suy nghĩ của đàn ông, nhưng hẹn hò đươc với người đàn ông khác là một chuyện, lên giường với đàn ông lại là một chuyện khác.
Bản chất của hai thứ này hoàn toàn khác nhau.
Lăng Lạc vội vàng lắc đầu: "Không, không. Chú Cửu, xin hãy để em trở về."
"Bảo bối, khi nào muốn, chú sẽ đón em về, đến nhà em cầu hôn." Vừa nói, ngón tay của Thẩm Cửu lại đi thẳng vào trong.
"A!!" Lăng Lạc kinh ngạc kêu lên, dị vật mạnh mẽ xâm nhập, theo bản năng cậu xiết chặt nơi đó, trong nháy mắt kẹp chặt ngón tay của Thẩm Cửu.
Nơi bí mật chưa từng được khám phá này ấm áp nóng bỏng đến mức Thẩm Cửu trong chốc lát gần như không thể khống chế được bản thân, trong lòng kích động đến mức gợn sóng xuất hiện thành từng vòng tròn, một luồng nhiệt không thể khống chế chạy thẳng đến bụng dưới.
Thứ đó vốn đã dựng lên thẳng đứng, càng sưng tấy không chịu nổi, đè thẳng vào đùi mềm mại của Lăng Lạc, trông vô cùng nóng bỏng và đáng sợ.
Trong lòng Lăng Lạc run rẩy vì sợ hãi, chỉ có thể cứng đờ thân thể, không dám động đậy, đồng tử cậu cũng không ngừng run rẩy, lông mi dày cong cong hơi chớp vì sợ hãi.
Dưới góc nhìn Thẩm Cửu.
Đôi mắt tròn hình quả hạnh của thiếu niên toát lên dáng vẻ như một chú mèo con bị thương, đáng thương, sợ hãi và yếu đuối, đôi môi sưng đỏ mím chặt phát ra những tiếng nấc nghẹn ngào.
Trông thiếu niên có vẻ rất dễ bị bắt nạt.
Nhìn thấy cậu như vậy, Thẩm Cửu thật muốn đè Lăng Lạc vào bồn tắm, xâm phạm cậu một cách dữ dội và trừng phạt cậu nghiêm khắc nhất.
Ánh mắt của Thẩm Cửu ngày càng trở nên nóng bỏng, thẳng thắn và mạnh mẽ đến mức không thể nào bỏ qua. Hơi thở của anh trở nên nặng nề và nóng rực, vương vào tai Lăng Lạc, khiến đôi tai trắng trẻo của cậu bỗng chốc đỏ bừng.
Lăng Lạc vẫn duy trì tư thế như đi trên băng mỏng, không dám nhúc nhích, cảm thấy có lẽ không cứu được cái mông của mình...
Thẩm Cửu không phải đang nói đùa hay dọa cậu, Thẩm Cửu thật sự muốn cậu.
Trong tầm nhìn của cậu, hung khí giết người cao lớn đầy mạnh mẽ, nó dựng lên thẳng đứng, vì kích động mà không ngừng sưng đỏ lên, với những đường gân xanh bao quanh, trông thật kinh khủng và hung dữ.
Lúc này, anh đang áp vào đùi cậu với vẻ tham lam, trông có vẻ rất háo hức muốn thử…
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro