Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phiên ngoại (1)

Phiên ngoại (1)

Cuộc họp thường niên

Scandal xảy ra trong cuộc họp thường niên của Công ty sinh học Nặc Sâm có liên quan đến tổng giám đốc Đỗ Hoài Lâm.

Nếu công ty bọn họ có một tờ báo lá cải nội bộ, vậy thì tiêu đề trang đầu tiên của kì này sẽ là: SỐC! Lần đầu tiên sếp Đỗ tham gia phần trò chơi thể hiện phong độ quý ông, rốt cuộc là hứng thú nhất thời hay có ý nghĩ khác?!

Tất nhiên là không có tờ báo nào như vậy cả.

Thực ra nói là scandal cũng không đúng lắm, chỉ có thể gọi là đề tài bàn tán mà thôi. Chuyện này không bình thường, không có ai đoán ra được tâm tư của sếp tổng. Nhưng hễ là những tin đồn có liên quan đến tình cảm nam nữ thì đều là chủ đề mà người ta say sưa đàm tiếu nhất, dù sao cũng không ảnh hưởng đến ai, vụng trộm tán gẫu mấy câu mà thôi, cho dù truyền đến tai đương sự thì cũng chẳng biết từ miệng ai. Đừng nào chuyện hôm đó tất cả đều chứng kiến, ai mà chẳng có mắt chứ.

Mở đầu câu chuyện là thế này. Cuộc họp thường niên của công ty mà, không thể nào thiếu các tiết mục văn nghệ, chơi trò chơi, bốc thăm trúng thưởng. Bận túi bụi suốt một năm, những lãnh đạo ngày thường luôn chỉ tay năm ngón, tác phong đúng mực hôm nay cũng sẽ bớt làm giá hạ mình xuống chơi cùng con dân, không khí sôi nổi vô cùng, đây chính là hiệu quả mà mọi ngươi cần. Chỉ có tổng giám đốc Đỗ là ngoại lệ, trừ đọc diễn văn mở đầu, cho nhân viên rút thưởng ra, anh chưa từng biểu diễn bất cứ tiết mục gì, cũng không tham gia phần chơi trò chơi tương tác.

Năm nay cũng vậy, sếp Đỗ lời ít ý nhiều tổng kết lại một năm vừa qua như thường lệ, sau đó yên vị ở hàng ghế lãnh đạo làm khán giả.

Đầu tiên là tiết mục đàn hát ghi-ta của phòng thị trường, người biểu diễn được xưng là Phác Thụ (*) của giới kỹ thuật sinh học, người đi đầu làng nhạc dân ca, anh ta cover lại bài "Con đường bình phàm" đầy da diết. Nhân viên nữ của phòng tài vụ và phòng nhân sự tương đối đông, hai phòng kết hợp lại nhảy một điệu múa cổ điển. Trưởng phòng nghiên cứu Quan Đồng Chu là người gây bất ngờ nhất, ông trổ tài biểu diễn ảo thuật có độ khó cao nhưng lại bị vỡ trận. Nhìn ông luống cuống tay chân cố bắt lại mấy con bồ câu bay tán loạn trên sân khấu, mọi người đều được dịp cười nghiêng ngả.

(*) Phác Thụ là ca sĩ nổi tiếng ở Trung Quốc đại lục. Bài "Con đường bình phàm" của Hoa Thần Vũ chắc nhiều người cũng nghe rồi, còn đây là bản của Phác Thụ: .

Đan xen với chương trình văn nghệ là phần trò chơi tương tác, bầu không khí dần dần nóng lên, đến trò chơi cuối cùng thì càng được đẩy lên cao trào. Trò chơi cần một nhóm hai người phối hợp, dùng cơ thể để chuyển bóng bay, khi chuyển bóng bay đến đích thì chèn cho nổ, tổng cộng có năm quả, ai nhanh nhất sẽ là người chiến thắng.

"Quy tắc chỉ có vậy thôi, tuyệt đối không được chạm tay vào bóng bay. Ngoài ra phải nhấn mạnh một điều, dùng lưng kẹp cũng không được nhé!" MC tinh nghịch bổ sung thêm một câu.

Trong công ty thanh niên chiếm đa số, một chút mờ ám của trò chơi này cũng không tính là quá đà, ngược lại còn rất thú vị và có tính cạnh tranh nữa, đã lên là lên luôn. Ban đầu Hề Vi cũng cười ha há ngồi bên dưới xem trò vui, không ngờ sang vòng hai, MC bốc thăm chọn người, ngờ đâu lại bốc trúng Hề Vi.

Kể ra cũng khéo, trong năm nhóm ở vòng này, ngoại trừ bạn cặp của Hề Vi là nữ ra thì các nhóm khác đều là cùng giới. Cậu thậm chí còn quen cô gái này, cô họ Kinh, tên An Kỳ, năm nay vừa mới nhậm chức, nhân viên phòng hậu cần. Hề Vi từng trò chuyện với cô vài lần, cô có khuôn mặt ưa nhìn, vóc người nhỏ nhắn, tính cách hướng nội, hễ trông thấy Hề Vi là đỏ mặt. Hề Vi bất giác nhìn xuống khán đài, Đỗ Hoài Lâm đang khoanh tay, nghiêng người nói gì đó với phó giám đốc đang ngồi bên cạnh, ánh mắt lơ đãng lướt qua cậu và Kinh An Kỳ, trên mặt không có biểu cảm gì.

Hề Vi thu lại ánh mắt. Cậu không quen tiếp xúc cơ thể với người khác giới, nhưng đây chẳng qua chỉ là trò chơi thôi, nếu từ chối không chơi phá hỏng bầu không khí thì có vẻ hơi lập dị.

"Đừng căng thẳng, lát nữa cứ đi theo tiết tấu của tôi là được." Giọng nói của Hề Vi vừa lịch sự vừa trầm ấm. Kinh An Kỳ ngẩng mặt lên nhìn cậu mỉm cười với mình, mặt càng đỏ hơn.

Sau khi trò chơi bắt đầu, Hề Vi cố gắng tỏ ra tự nhiên bám nhẹ vào vai Kinh An Kỳ để chắc chắn rằng quả bóng bay kẹp giữa hai người sẽ không rơi xuống. Lúc dẫn bóng còn đỡ, khi đến đích phải chèn nổ bóng thì mới thành vấn đề. Chiều cao của hai người chênh lệch xa nhau, đầu của Kinh An Kỳ còn chưa tới bả vai Hề Vi, mà vị trí của quả bóng thì rất tế nhị, Kinh An Kỳ không dám dùng sức, cô xấu hổ thử ép hai lần, quả bóng xẹp xuống rồi lại phồng lên không hề hấn gì. Hề Vi cũng không tiện đơn phương dùng sức, hai người lúng túng ở vạch đích. Khán giả bên dưới vỗ tay rào rào, ngay cả người chơi trên sân khấu cũng mặc kệ cuộc thi, tất cả đều dừng lại xem trò vui, xem đến bao giờ hai người họ mới chèn nổ được quả bóng bay.

Đỗ Hoài Lâm lạnh mặt nhìn một lúc rồi đột nhiên vươn tay ra hiệu. MC vội vàng hô ngừng, trước những ánh mắt ngạc nhiên khó hiểu của mọi người, anh bước lên sân khấu, mỉm cười vỗ vai Kinh An Kỳ nói: "Trò chơi này rất thú vị, để tôi thế chỗ cô đi, phần thường là của cô."

Anh vừa mới giải vây như vậy, trò chơi bị gián đoạn liền bắt đầu lại từ đầu, Hề Vi và Kinh An Kỳ đều thở phào nhẹ nhõm. Kinh An Kỳ cảm động suýt khóc, luôn miệng nói cảm ơn, mặt đỏ bừng chạy xuống khán đài.

Đỗ Hoài Lâm vịn bả vai Hề Vi, miệng nở nụ cười khuôn sáo, nhưng ngón tay sau lưng Hề Vi lại nhẹ nhàng gãi gãi hết sức mờ ám. Tinh thần vừa mới thả lỏng của Hề Vi lại căng như dây đàn, tim đập thình thịch. Trước mặt các đồng nghiệp, cử chỉ trêu chọc như có như không này vậy mà lại khiến cậu cảm thấy kích động một cách kỳ lạ.

Rõ ràng chỉ là một trò chơi thôi mà, cứ như đang làm chuyện gì không thể để người khác thấy không bằng. Hề Vi lén bĩu môi liếc nhìn Đỗ Hoài Lâm, ánh mắt lộ vẻ xấu hổ.

Bọn họ phối hợp rất ăn ý, Hề Vi chỉ cần bám vai Đỗ Hoài Lâm đi theo bước chân của anh, không cần phải suy nghĩ gì cả. Lúc đến đích Đỗ Hoài Lâm ôm chặt eo cậu đè mạnh một cái, quả bóng lập tức nổ tung. Mùi nước hoa Cổ Long như có như không vờn quanh chóp mũi cậu, dù sớm đã quen với mùi hương trên người anh, Hề Vi vẫn cảm thấy choáng đầu hoa mắt. Trước mặt bao nhiêu người, lồng ngực nóng bừng của Đỗ Hoài Lâm áp sát vào cậu, chỉ có cậu biết khi trút bỏ bộ quần áo kia xuống, làn da tiếp xúc với cơ thể trần trụi của mình nóng đến mức nào, cơ bắp rắn chắc ra sao, anh mạnh mẽ tiến vào thật sâu, cánh tay ôm chặt lấy cậu, không cho cậu cơ hội chạy trốn...

Đỗ Hoài Lâm véo nhẹ eo cậu, Hề Vi giật mình hoàn hồn. Đỗ Hoài Lâm chèn nổ quả bóng cuối cùng, nhân lúc hai người áp sát nhau anh phả hơi nóng bên tai cậu, môi cũng lướt nhẹ qua vành tai.

Hề Vi run lên, lập tức hít thở dồn dập.

Vòng này nhóm họ về nhất, MC khen sếp chơi giỏi, Đỗ Hoài Lâm nói đùa: "Dù muốn bọn họ cũng không dám thắng tôi."

Phần thưởng của hạng nhất là một bộ tai nghe điện thoại, Đỗ Hoài Lâm đã hứa là sẽ cho Kinh An Kỳ. Trong ánh mắt hâm mộ của mọi người, cô ngượng ngập nhận lấy phần thưởng, lí nhí nói cảm ơn sếp Đỗ. Đỗ Hoài Lâm đáp lại một tiếng nhưng ánh mắt vẫn dõi theo Hề Vi, sau khi xuống khán đài cậu không trở về chỗ ngồi mà lại đi thẳng ra ngoài hội trường.

Mãi đến khi giải tán cậu vẫn chưa về. Đỗ Hoài Lâm gọi điện thoại cho cậu thì bị ngắt máy luôn. Lúc anh về đến nhà thì trời đã tối, trong nhà không bật đèn, có tiếng nước loáng thoáng vọng ra từ phòng tắm. Đỗ Hoài Lâm cởi áo khoác nhẹ nhàng đi tới, cửa phòng tắm chỉ đóng một nửa, Hề Vi đứng dưới vòi hoa sen, một tay chống lên tường, thân thể lay động theo nhịp, dường như đang thở gấp.

Đỗ Hoài Lâm đi vào, anh ôm eo cậu từ phía sau, thay Hề Vi bọc lấy dương vật cương cứng của cậu.

"..." Hề Vi thở hổn hển, tay trái của Đỗ Hoài Lâm chậm rãi chuyển động, tay phải thì xoa nắn eo cậu giống hệt lúc anh giữ bả vai cậu trên sân khấu, chỉ là động tác suồng sã hơn nhiều. Anh cười cắn tai Hề Vi: "Mới thế đã không chờ được rồi, trốn ở đây làm chuyện xấu... Lúc chơi trò chơi, con cũng nghĩ điều gì không nên nghĩ phải không, hửm?"

Áo sơ mi của anh vẫn chưa cởi ra thấm đẫm nước, dán lên người Hề Vi nóng hầm hập.

"Chẳng phải tại ba..." Giọng Hề Vi run run, cậu giữ cổ tay anh nói, "Sao ba lại lên sân khấu, bao nhiêu con mắt đang nhìn, ngộ nhỡ..."

"Không sao, đã có bình phong rồi mà. Chắc chắn họ sẽ nghĩ sếp Đỗ thấy cô gái kia ngượng quá nên không nỡ, lên sân khấu làm anh hùng cứu mỹ nhân..."

"Bình phong gì chứ, con thấy ba nghĩ vậy thật thì có... Á!" Đỗ Hoài Lâm đột nhiên bóp mạnh một cái, Hề Vi không kìm được kêu lên.

"Đúng là vô lương tâm, chẳng lẽ con không biết sao ba lại phải lên? Lại còn nói ba, không biết ai mới là người cười tỏa nắng với con gái nhà người ta đâu."

"Cười một cái thì sao chứ, chỉ, chỉ chơi trò chơi thôi mà..." Hề Vi nói đứt quãng, "Nếu ba... Nếu ba không muốn cho con lên... Lúc đó con..."

Cậu muốn nói rằng lúc đó con nhìn qua ba, ba có tỏ vẻ gì đâu? Có ý kiến thì nói ra, ba là sếp cơ mà, không thích thì hủy luôn trò chơi đi là được.

"Thú vị thế tội gì không chơi?" Đỗ Hoài Lâm chuyển từ vành tai sang bả vai cậu, liên tục thả nhiều nụ hôn xuống, "Chơi với cưng còn thú vị hơn..." Ngón tay anh bất ngờ cọ lên quy đầu, rồi lòng bàn tay xoa quanh chỗ đó. Kích thích bất ngờ mạnh mẽ ập đến, Hề Vi kêu lên một tiếng, hai chân run rẩy suýt ngã khuỵu xuống. Đỗ Hoài Lâm nhanh tay đỡ lấy eo cậu, tốc độ bàn tay thì không chậm lại chút nào, Hề Vi run rẩy bắn ra trong lòng anh.

"Lần này nhanh quá nhỉ." Đỗ Hoài Lâm đưa bàn tay dính đầy tinh dịch cọ bên môi Hề Vi như trêu chọc.

"Ba cố tình... Ba phạm quy rồi." Hề Vi nghỉ một lúc lâu, não bộ trắng trơn mới dần lấy lại lý trí.

"Phạm quy? Còn có trò phạm quy hơn cơ... Thử không?." Tuy anh nói bằng giọng thương lượng nhưng động tác tay thì không hề cho cậu cơ hội thương lượng. Mượn nước và tinh dịch bôi trơn, Đỗ Hoài Lâm đưa hai ngón tay vào hậu huyệt Hề Vi, không có màn dạo đầu mở rộng, cắm thẳng đến chỗ yếu hại.

"Không được, vừa mới bắn xong, không được, xin ba..." Cảm giác khác thường dâng lên, Hề Vi khó chịu uốn éo người cầu xin anh. Cũng không biết rốt cuộc anh làm gì bên trong, chỉ ít phút sau khoái cảm lại tích tụ, dương vật mềm nhũn của cậu lại cứng lên, chuẩn bị bắn tiếp lần thứ hai. Hề Vi hoàn toàn xụi lơ nằm trong ngực Đỗ Hoài Lâm, gần như xương cốt khắp người đều bị rút mất.

"Bảo bối nhạy cảm quá... Sướng không?" Đỗ Hoài Lâm chưa vội rút ngón tay ra, hậu huyệt của Hề Vi vẫn đang co rút chứng tỏ cậu chưa thoát khỏi cơn khoái cảm này.

"Trước đây ba đã phát hiện ra con rất dễ lên đỉnh từ phía sau... Nhạy cảm cực kì." Cảm thấy tần suất co rút chậm lại anh mới rút ngón tay ra, cởi áo tháo thắt lưng, đặt dương vật chỉ chờ cơ hội là vọt vào ở rãnh mông cậu, chậm rãi cọ xát.

"Đừng, không được, thật đấy, thực sự không được đâu..." Hề Vi vừa vội vàng bò về phía trước, vừa nức nở xin tha. Cơn cực khoái vừa rồi quá mạnh mẽ, cậu không chắc mình có thể chịu được một cuộc làm tình dữ dội hơn nữa hay không.

"Con dùng miệng giúp ba được không?" Hề Vi xoay người đối mặt với anh, thành kính quỳ xuống, ngước lên nhìn anh bằng đôi mắt ướt át. Sau đó cậu dùng cả hai tay cầm dương vật cứng đanh của anh, vươn lưỡi ra liếm phần đỉnh tựa như lấy lòng, rồi lại liếc nhìn anh một cái, sau đó mới há miệng ngậm tất cả vào.

...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #dammy