NaruSasu Doujinshi
Những chuyện đi lượm lặt về cặp Nar x Sas ^^ ~ có cả sự góp mặt những n/vật phụ :) Sanjiko_Cook…
Warning:
- FIC OOC, KHÔNG LIÊN QUAN ĐẾN NGƯỜI THẬT, MỌI THỨ ĐỀU LÀ TƯỞNG TƯỢNG.
- Angst with a happy ending.
Chủ đề: Cheating/Cờ vây/Thiền =)))
[Tóm tắt]
Mặc dù Hách Phú Thân đã được minh oan là trong sáng, và rằng ẻm bận làm wibu lấy đâu ra thời gian ngoại tình 14 cô một lúc, nhưng tui vẫn muốn hành hạ ẻm một chút :)) Giả sử ở một thế giới song song, ẻm dại dột mà làm điều đó với Tiểu Hú thì sao?
Thì người anh em Du Lượng sẽ phải ra tay thôi.
* * *
Nhan sắc và sự nổi tiếng cũng có thể trở thành vật cản.
Câu chuyện này không có kẻ xấu. Kẻ xấu là những tham, sân, và si bên trong mỗi con người.
Cầu cho chúng ta đều tìm lại được ánh sáng bên trong.
Những chuyện đi lượm lặt về cặp Nar x Sas ^^ ~ có cả sự góp mặt những n/vật phụ :) Sanjiko_Cook…
Tác giả: Lâm Quang Hi Credit hình ảnh: 画师: 黄兜兜Niên hạ thiếu gia công nhìn như nghiêm túc nhưng thực chất lại rất không đứng đắn, bá đạo sủng thê (Thẩm Quan Lan) x "Mẹ nhỏ" bên ngoài lạnh lùng bên trong cấm dục, ôn nhu nhạy cảm đào hát thụ (Từ Yến Thanh), song xử nam, có thịt, HE.Nguồn raw: Trường Bội, khotangdammyfanficTình trạng bản gốc: 76 chương chính văn+ 4 chương phiên ngoạiTừ Yến Thanh vì một lần bị thương bất ngờ mà phải cáo biệt sân khấu, còn bị ép gả cho Thẩm lão gia hơn 70 tuổi (chưa từng cùng phòng, các bạn hiểu đó~)Không những mỗi ngày đều phải uống "canh hạ hỏa" của ông già kia, mà còn phải đối mặt với sự nhục mạ của một đám thê thiếp.Chính vào thời khắc sắp không chịu đựng nổi nữa, con thứ của Thẩm lão gia là Thẩm Quan Lan du học xong trở về.Người này tư tưởng đầu óc đều được Tây Dương khai hóa, thiếu niên thế mà lại động tâm với y. Ở ngoài mặt, từng chữ từng câu đều cung kính gọi y là "mẹ Tư", nhưng sau lưng lại đối với y không quy củ một chút nào, còn mang những thứ tư tưởng Tây Dương "cởi mở" ra mà dày vò y. Trọng điểm: dân quốc, giá không, không sinh tử, mẹ nhỏ cẩu huyết văn, công 21 tuổi, thụ 23 tuổi.Xem tóm tắt giới thiệu để biết mìn ở đâu. Thẩm lão gia hơn 70 tuổi, ốm yếu, tương đương với việc chỉ là trang trí, thụ hoàn hảo không chút tổn hại. Mặt khác, "canh hạ hỏa" ở đây không giống như giải thích theo kiểu truyền thống.Bản edit phi lợi nhuận chưa có sự đồng ý của tác giả.…
Dịch truyện tự do.---###20 năm trước, Mộ Sơ Tình được đưa về nhà họ Hoắc làm "cô dâu nuôi từ bé" của Hoắc Bắc Cảng.Vốn là một đôi thanh mai trúc mã, Mộ Sơ Tình đã thích Hoắc Bắc Cảng từ khi còn bé, luôn quấn quýt bên anh mỗi khi có cơ hội, còn Hoắc Bắc Cảng lại xem cô là đồ phiền phức luôn tìm cách tránh né và ghét bỏ.Ngày Hoắc Bắc Cảng đính hôn, vì bị người ta ngầm cho uống thuốc kích thích mà anh và Mộ Sơ Tình xảy quan hệ, điều này làm cho vị hôn thê của Hoắc Bắc Cảng lập tức giải trừ hôn ước, bỏ ra nước ngoài.Mất đi người yêu, Hoắc Bắc Cảng luôn một mực cho rằng đây là kế hoạch của Mộ Sơ Tình, vì thế càng hận cô hơn.Sau đó, Mộ Sơ Tình phát hiện mình mang thai, vì không muốn Hoắc Bắc Cảng căm ghét mình thêm, cô lặng lẽ trốn đến một thành phố khác sinh con một mình, sau đó lại vì tình yêu không thể từ bỏ được mà lặng lẽ trở về, vào làm ở Hoắc thị để ngày ngày có thể được nhìn Hoắc Bắc Cảng từ xa.Tiểu Bao năm tuổi, thằng nhóc quyết định cho ba mẹ mình một cơ hội để đến với nhau.Hoắc Bắc Cảng tuyên bố cưới cô vì Tiểu Bao và vì trả thù chuyện cô làm anh mất đi vị hôn thê.Thế nhưng, dần dần, những tâm tư trong lòng anh dần dần bị bóc tách, anh dần dần nhận ra tình cảm của mình dành cho Mộ Sơ Tình.Chỉ là, trong mắt Mộ Sơ Tình, cô luôn tỉnh táo nhận ra mình chỉ là kẻ thế chân cho Hứa Hạ Đồng, trong trái tim anh sẽ mãi mãi không có chỗ cho cô…
Tác giả: Bánh Bao Thịt Hem Có Thịt.Thể loại: Đam mỹ, cổ đại, HE, tu chân, ngược luyến, niên hạ, sư đồ, 1v1, trọng sinh , chủ công Văn án của tui: (trích đoạn chương 24)Trời vừa hừng sáng, một đêm điên cuồng đã trôi qua, bóng tối dần bị lột bỏ, tia sáng ban mai rạch lên chân trời, thái dương nhô lên đỏ rực như một trái tim vỡ nát đẫm máu, giãy dụa vùng thoát khỏi vực sâu tăm tối, ánh sáng diễm lệ huy hoàng tưới rực một góc trời.Sở Vãn Ninh ngược sáng mà đứng, đứng ngay ranh giới của bóng tối đang ngày một sáng tỏ, đứng giữa một mảnh trời ngập tràn ánh nắng ban sơ.Hắn, áo cưới như máu, nghiêng thân mà đứng, vầng thái dương vừa mới ló dạng chiếu lên sườn mặt hắn một đường viền sáng mờ ảo, không thấy rõ biểu tình trên gương mặt.Bỗng nhiên, linh lực phát ra, áo cưới bị một sức mạnh cường hãn xé toạt.Vải vụn đỏ tươi, tựa như những cánh hoa hải đường rơi rụng bay lả tả đầy trời, gió bỗng nổi lên, phiêu tán tứ phía.Áo cưới tản nát, để lộ một thân bạch y, cuồn cuộn tung bay trong gió, cùng với mái tóc dài đen như mực của hắn.Máu tươi ướt đẫm trên đầu vai.Lụa đỏ vụn vỡ bay trong gió.Vết thương loang lỗ máu vì bảo vệ Mặc Nhiên mà thành, có vẻ đặc biệt diễm lệ chói mắt nổi bậc trên nền áo trắng.Thật lâu sau, Sở Vãn Ninh cười lạnh, rất trào phúng: "Mặc Vi Vũ, giữa ta và ngươi, có cái gì có thể khiến cho người khác hiểu lầm?"ngu banh nóc husky công*ngạo kiều sư tôn thụ…
🥑 Hán Việt: Bị tháo hán quân nhân mãi hồi gia chi hậu (lục linh niên đại)🥑 Tác giả: Kiểu Kiểu🥑 Nguồn: Vespertine + Hàn Lạc 🥑 Thể loại: Ngôn tình, Cận đại, HE, H văn, Xuyên việt, Ngọt sủng, Song khiết, Cưới trước yêu sau, Nhẹ nhàng, 1v1🥑 Ngày đào hố: 2/10/2021 Ngày lấp hố: 22/01/2024🥑 Nội dung ~ 70% so với bản Convert…
Mơ Tưởng Em Ấy Cũng Vô Dụng Tác giả: Giai Nhân Thể loại: Đam mỹ, hiện đại Văn án Tô Thành là đại thiếu gia của Tô gia, là người đứng đầu trong danh sách thừa kế gia sản, tính tình vốn là cuồng ngạo liều lĩnh, không sợ trời không sợ đất, cuối cùng lại gặp ngay phải Đồ Du Du một bụng chính kinh hàm hồ linh tinh. Lúc mới quen biết: - Đồ Du Du - Học sinh Tô, tôi là thầy giáo không được gọi thẳng tên của tôi như vậy - Văn nhã bại hoại, không giống thầy giáo Sau khi quen biết: - Du Du - Học sinh Tô, cậu gọi tôi một tiếng thầy thì chết hả - Văn nhã bại hoại, không giống thầy giáo Trong mắt của học sinh Tô nào đó luôn coi thầy giáo của mình là một bộ dáng văn nhã bại hoại, từ đầu đến cuối so với người yêu nhỏ bé của mình vẫn là thích hợp hơn một thầy giáo, thế cho nên học sinh Tô luôn bá đạo lớn tiếng ở trước mặt mọi người nói rằng: - Chuyển lời cho nhau, mơ tưởng em ấy cũng vô dụng! Thầy giáo Đồ chỉ còn biết tức giận đỏ bừng bừng mặt quát lớn: - Học sinh Tô!…
Tác giả: Mạt trà khúc kỳ (Mạt Trà Cookie)Thể loại: Cổ đại, trùng sinh, ngọt sủng văn.Chương: 155c + 5 ngoại truyệnEditor: Skinny Cat, meoOmNguồn: Diễn đàn Lê Quý ĐônGiới thiệu:Đời trước Chân Bảo Lộ cao ngạo xinh đẹp, tham mộ hư vinh, nằm mộng cũng muốn thấy người sang bắt quàng làm họ, tiếp tục trải qua cuộc sống ăn sung mặc sướng, kết quả đi đời nhà ma.Sau khi sống lại, Chân Bảo Lộ quyết định chân thật sống qua ngày, chăm sóc thật tốt cho hai đệ đệ sinh đôi, còn kén chồng theo tiêu chuẩn: khỏe mạnh, thành thật, biết làm chút ít việc nhà.Thành thân, Chân Bảo Lộ rất hài lòng với lão công của mình, dù cho lớn lên có bộ dáng rất đào hoa. Chân Bảo Lộ thành thành thật thật làm một thê tử ngoan, mỗi ngày tính toán tỉ mỉ sống qua ngày.Chứng kiến lão công nhà mình từng bước thăng chức, Chân Bảo Lộ chẳng những không có cao hứng, ngược lại lo lắng,Cho đến một ngày truyền tới tin tức - -Lão công tạo phản thành công...- -Tiết Nhượng: Nàng muốn cuộc sống ăn sung mặc sướng, ta cho nàng.PS: Nam chủ không nói nhiều lắm, nhưng là đau lòng thay cho lão bà ~Ăn vào hiểu ra: Ngọt sủng, hằng ngày. Không thích chớ phun.Nội dung nhãn hiệu: Trùng sinh ngọt vănNhân vật chính: Chân Bảo Lộ, Tiết Nhượng ┃ Vai phụ: Song trùng sinh ┃ Khác: Nhường đường vợ chồng, ngọt sủng ~…
Vì để hoàn thành di nguyện của mẹ, cô buộc phải lấy người đàn ông đứng đầu giới tài chính - Nam Cung Nghiêu, đằng sau giấc mộng khiến cả thế giới phải ghen tị đó là nổi đau và sự nhục nhã không bao giờ chấm dứt.Anh yêu sâu đậm người con gái khác mà anh không cách nào có được, nhưng lại bá đạo độc chiếm cô. Chỉ cần có bất cứ người đàn ông nào khác đến gần cô, ghen tuông cùng tức giận trong người anh bắt đầu trổi dậy.Cô đau lòng bỏ đi, bảy năm sau trở về nước, bên cạnh cô lại có thêm một tiểu bảo bối thông minh lém lĩnh ai gặp cũng đều yêu mến. Anh chặn đường cướp người: "Nhóc con, ba là ba của con!" Cô bất lực ôm lấy đầu con mình: "Anh ta thực sự không phải!" Dưới dáng vẻ lạnh lùng của anh hiện lên một nụ cười xấu xa: "Con chính là con của ba! Em, là của tôi!"…