Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHAP 4: ĐÓNG GIẢ

- Hai! Hai! Hai ..... _ Khánh Vũ chạy vào nhà hớt hải

- Có chuyện gì vậy Vũ? _ Titi hỏi với vẻ mặt hoảng hốt

- Bé Long đi đâu mất tiêu rồi...

- E nói cái gì ? _ Titi vừa dứt lời lập tức chạy về phía vườn

- Tụi bây nói cái gì Long nào ?

- Con ko biết đâu tại Tía hết đó .... _ Nói xong Khánh Vũ cũng chạy ra khỏi nhà

- Long lánh lóng lánh gì mà tụi bây nói cái gì tao ko hiểu gì hết vậy?_ Vừa nói ông Tía vừa đi ra ngoài theo hai đứa con xem rốt cuộc chuyện gì xảy ra

- A Hùng a tìm được bé Long chưa? _ Khánh Vũ và Titi chạy tới hỏi Hùng

- Chưa nữa

- Mà mày canh bé Long cái kiểu gì vậy

-Tao xin lỗi! Tao ko cố ý làm lạc mất bé Long đâu

- H này mà hai người còn đứng đó cãi nhau được nữa hả? Điều quan trọng bây h là phải kiếm được bé Long đã

- Bé Long ơi! Con đâu rồi?

- Bé Long ơi! Bé Long

Ba người chạy khắp vườn kiếm bé Long mà ko biết được là sắp tại họa giáng đầu . Ko biết trời xui đất khiến thế nào mà Bé Long lại chạy đi và gặp ông nội chứ. Đúng lúc đó hai a e cho tới thì đã muộn màng

- Ủa? Con là con ai zậy? Con ai zậy bây?

- Con là con của ba ... _ Bé Long vừa nói vừa khóc

- Ba mẹ thằng bé này là ai zậy bây?

- Dạ nó là con của .... của ...

- Con ai?

- Dạ con con của ...

- Tao hỏi nó là con ai? _ Ông Tía hỏi một cách gắng giọng

- Dạ nó là con của ...

- Của ai? _ Ông tía Gằng giọng nặng hơn

- Dạ con của ... của Hai Ti _ Khánh Vũ nói trong lo sợ và run rẩy

- Hả??? _ Titi mặt hốt hoảng

- Mày mới nói nó là con ai? _ Ông tía Gằng giọng nặng hơn lúc nãy

- Dạ nó là con của Ti .... Rồi tí chết con luôn òi! _ Titi nói trong nước mắt nhẹ và run sợ

- Vô nhà. .._ Ông tía Gằng giọng

Ba người đi vô nhà còn Hùng đứng từ xa nhìn thấy mọi chuyện sợ run người ko dám ló mặt chỉ dám tò tò đi theo sau. Vào tới nhà thì thấy Titi đang nằm trên giường, Ông Tía ngồi kế bên tay cầm một cây roi mót, Khánh Vũ ôm bé Long đứng kế bên

- Ti! Tao nói mày sao ?

- Dạ

- Mày quá lắm rồi

- Mày ha Tao cho mày ăn học để h về mày bôi tro trét trấu vô mặt Tao vậy đó hả? _ Ông Tía nói lớn tiếng và vung cây roi lên

- Á!Á!Á!........._ Khánh Vũ và Titi cùng la lên Titi thì nằm chõng mông lên

- Tao quánh mày chưa mà mày la. _ Vừa nói ông Tía quốc nhẹ cây roi xuống mông Titi

- Âyda! _ Titi đang nằm chõng mông thì nằm bẹp xuống một cái ịch

- Hai đứa bây ha. Tao quýnh một đứa mà hai đứa bây cùng la. Lần nào cũng vậy. Hai đứa bây bôi tro trét trấu lên mặt tao hoài.

- Con đâu .... có bôi tro trét trấu lên mặt Tía đâu Tía tự làm chứ bộ..... Tía nãy h Tía nói lớn quá trời! _ Titi vừa nói vừa miếu

Ông Tía bụm miệng mình rồi nhìn xung quanh

- Tao mặt kệ h tao hỏi mày nó là con của mày với đứa nào hả? _ Ông tía hỏi và đập cây roi xuống giường h ko chỉ Khánh Vũ với Titi mà ngay cả bé Long cũng giật mình mà khóc thét theo

- Oa! Oa! Oa!

- Thằng Vũ đem nó ra nhà sau vỗ cho nó nín coi ....... Đi lẹ lên ... _ Vừa nói ông Tía vừa quay xung quanh xem coi có ai ko

- Dạ! Dạ! ....._ Khánh Vũ ôm bé Long đi xuống dưới

- Vũ! Đừng có bỏ Hai mà _ Titi dơ tay cầu cứu

- Hai! Hai! .......

- Đi vô chưa ..... _ Ông Tía đập cái cây xuống giường và nói lớn

- Ti! H mày có chịu nói chưa? Hôm nay mà mày ko nói Tao đánh chết

Từ đằng sau cái cửa sổ Hùng thấy Tía của Titi giơ cây lên thì hoảng hồn chạy vào đỡ

- Âuch! 

- Á!

- Mày á cái gì Tía mày quýnh trúng tao mà

- Ủa? Mày có sao ko?

- Ko hơi đau

- Mày là thằng nào ?

- Tui là ... là con rể của ông

- Âyda! _ Hùng bị Tía của Titi đánh một cái vào lưng và té ịch xuống giường

- Có sao ko Hùng?

- Mày kêu mày là con rể tao mà mày chỉ vào mặt tao mà mày nói vậy hả?

- Con xin lỗi bác con ko cố ý

- Thôi được rồi!  _ Vừa nói ông Tía vừa gõ cây roi xuống giường

- Dạ ! _ Hùng và Titi sợ quá cơ người lên

- Hai thằng bây làm gì vậy?

- Dạ sợ Tía đánh

- Tụi bây mà sợ ..... sợ thì đâu có dám làm ra chuyện động trời này

- Thôi được rồi! _ Ông tía lại tiếp tục gõ cây xuống giường

- A! _ Titi run người

- Mày a cái gì có ăn đòn là tao xong mới tới mày mà mày la cái gì

- Tao mệt hai thằng bây wá . Tao cũng ko phải người cổ hữu gì đã lở rồi thì thôi . Rồi chừng nào mày định cưới con tao

- Dạ về ..... về chuyện đó thì .... thì ....

- Thì sao?

- H sao ? _ Hùng quay wa nói với Titi

- Tao đâu có biết mày nói đại đi ....

- Thiệt luôn á!

- Nói đại đi. Tao lạy mày mà ... _ Vừa nói Titi vừa chắp hai tay lạy Hùng

- Chừng nào? _ ông Tía Gằng giọng tập n

- Dạ ... con định .... hôm nay con về thưa với bác rồi mới tính tiếp

- Ngay từ đầu mày nói vậy sớm đi tao đỡ mệt hông?

- Thôi hai đứa bây xuống nhà sau tắm rửa nghỉ ngơi đi rồi chuẩn bị ăn cơm

- Dạ

Hai người đi xuống nhà sau mà vui như được thoát khỏi cái chết zậy
(Tui thấy đúng thiệt )

- Hai người có sao ko? Ở dưới đây mà e nghe hai người là wá trời

- Tụi a ko sao ... Chỉ hơi sợ thôi

- Mày có sao ko nãy h mày bị dính cây hơi nhiều đó

- Tao ko sao chỉ hơi phê thôi . Mà tao xin lỗi ! Tao biết chuyện tao đã làm ra ko đáng được mọi người tha thứ

- Thôi có gì đâu thay vì xin lỗi thì mày cố gắng làm lại đi

- Đúng rồi đó a Hùng

- Ừhm! 

Tới h ăn

- Dạ tụi con mời Tía ăn cơm

- Dạ con mời bác ăn cơm

- Ừ! Mấy đứa ăn đi

- Mà con tên gì ? _ Ông Tía quay qua hỏi Hùng

- Dạ ... con tên Hùng

-Ừhm

- Thôi ăn đi con

- Ăn đi con ... _ Vừa nói Khánh Vũ và Titi quay qua đút cho bé Long ăn

- Vũ ! Mày làm gì vậy

- Dạ con phụ Hai cho nó ăn cơm

- Ai biểu mày

- Con của thằng Ti với Hùng thì để hai đứa nó cho ăn chứ mắc mớ gì tới mày

- Dạ tại con quen rồi

- Mày quen gì

-Để cho hai đứa nó làm

Thế là Bé Long được chuyển chỗ ngồi qua giữa Hùng và Titi

- Ăn đi con ....  _ Vừa nói Titi và Hùng dụ cho bé Long ăn

(Haizzz! Tội nghiệp hai người ghê ăn uống mà cũng ko yên với bé Long và ông Tía khó tính của Titi và Khánh Vũ)

Tới h đi ngủ

- Tối nay hai a e ngủ trên đi để a ngủ ở dưới

- Ừhm!

- Được ko zậy?

- Hồi nãy mày mới ăn đòn h nằm dưới đất sao được

- Đúng đó a . Sáng a dậy thế nào người cũng đau ế ẩm và cảm lạnh cho coi
- Kệ đi h này lo chuyện đó làm gì cho mệt

- Mền và gối của a nè

- Thôi khỏi mền đi

- Tối ngủ cảm lạnh đó

- Thôi! Đưa đây

Ba người vừa nằm được nửa tiếng thì ông Tía của Khánh Vũ và Titi bước vào

-Ủa? Sao thằng Hùng nằm dưới đất zậy?

- Dạ ... Dạ ... _ Ba người giật mình ngồi dậy

- Thằng Vũ ôm thằng Long vào trong phòng kia ngủ đi. Để hai anh ngủ ở đây

- Thôi khỏi đi Tía tụi con ngủ zậy được rồi mà Tía

- Dạ! Đúng rồi đó Bác

- Được cái gì mà được. Hai đứa bây ngủ chung rồi mà còn bày đặt ngại hả?

- Thôi mà kì lắm Tía

- Dạ đúng rồi đó Bác

- Tao nói mà tụi bây cãi hả? _ Ông tía lại tiếp tục gằng giọng

- Dạ ..... Dạ ..... Dạ .... _ Ba người làm theo Khánh Vũ ôm bé Long vào phòng trong còn Hùng sợ wá nhảy lên giường ôm Titi

- Tụi bây thiệt tình muốn làm thì cũng phải đợi Tía ra ngoài đã chứ! Thiệt tình _ Ông Tía vừa nói vừa bịt mắt lại và đi ra ngoài

Khi đã chắc chắn là Ông tía khó tính đã ra ngoài rồi thì Hùng và Titi mới bỏ nhau ra

- Đi chưa?

- Rồi.

- H sao?

- Ngủ cũng chết ko ngủ cũng chết

- Thôi ngủ đại đi

- Ừhm! Vậy đi

Nói zậy thôi chứ hai người có ngủ được đâu, hai người nằm cách xa nhau ra sát mép giường. Và rồi chuyện gì đến cũng sẽ đến " Auch! Đau wá" thế là a Hùng nhà ta rớt giường.

- Có chuyện gì zậy? _ Titi lòm khòm bò zậy

- Âyda ! Đau wá

- Mày bị cái gì vậy Hùng ? Có sao hông?

- Tao rớt giường .... 

- Mày có sao hông? Để tao đỡ mày dậy. _ Vừa nói anh Titi bước xuống giường trong căn phòng tối đen như mực và 

- Á! _ a Hùng la lên

- Mày bị gì nữa?

- Mày ...  dặm lên ..... người tao  ... nè!

- Hả? Mày có sao? 

- Mày leo lên ... gường đi ... để tao ... tự mò lên

Và thế là a Hùng tự mò lên giường

- Mày có sao hông?

- Tao ko chết ...  vì té giường ... mà tao bị mày dặm chết đó Titi à!

- Tao xin lỗi ! Tao ko cố ý

- Tao biết mày ko cố ý ... Nếu mày cố ý là nãy h tao thăng thiên luôn rồi!

- Thôi tao xin lỗi ... mà mắc mớ gì giữa giường mày ko nằm mà nằm sát mép giường chi cho té zậy

- Tao ... mà thôi bỏ wa chuyện đó đi. Khuya rồi. Ngủ đi

- Ừhm! ... Mày nằm xít vô đi chút té giường nữa bây h. _ Vừa nói a Titi vừa để cái gối của a Hùng vào trong giừơng 

Cuối cùng hai a cũng đã có thể ngủ yên ổn mà ko bị ai làm phiền

Sáng hôm sau
- Dạ con xin phép bác con về

- Ừ! Về đi. Mà khoan trước khi về cũng phải để lại cái gì cho con bác coi như vật đính ước chứ!

- Dạ ..... Dạ. .... thôi khỏi đi Tía _ Titi khua tay nói

- Mày im đi biết cái gì mà nói

- Dạ ... Dạ ...

- Mày có gì ko lấy ra đại đi

- Tao ko biết là có hay ko nè ! _ Vừa nói Hùng vừa mò khắp người và ba lô

- LẸ  ĐI!

- Dạ .... Dạ ...

- Ê! Tao có cái đồng hồ mới mua được ko? _ Hùng nói nhỏ với Titi

- Được mà mày đưa đại đi.

- Dạ có cái này được ko bác. _ Vừa nói Hùng vừa đưa cái đồng hồ ra

- Mày hỏi nó chứ sao hỏi tao mày với nó đính ước chứ bộ tao hay sao mà mày hỏi.

- Dạ được rồi mà tía

- Đeo zô đi. Nhìn cái gì.

- Dạ .... Dạ ... _  Vừa Hùng vừa  đeo cái đồng hồ vào tay Titi

- Zậy được chưa bác?

- Mắc mớ gì mày hỏi tao hoài zậy.

- Vậy thôi con xin phép bác cho con về

- Ừ! Về đi

- Dạ thưa bác con về. _ Nói xong Hùng đi ra ngoài

- Mày đứng đây làm gì sao ko ra mở cổng cho nó về

- Dạ .... Dạ ...

Ra ngoài cổng

- Thôi tao về nha!

- Ừhm! Thôi mày về đi. Ê! Tao trả cái đồng hồ.

- Thôi mày giữ đi chứ h mày đưa cho tao lỡ Tía mày hỏi rồi mày trả lời sao?

- Ờ ha ... Thôi coi như mày cho tao mượn chừng nào lên Sài Gòn rồi tao trả

- Ừhm! Thôi tao về

- Mày về cẩn thận

- Bye!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro