Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

8. Cậu nấu cho tôi ăn..

Oikawa chẳng bao lâu đã tìm ra được cách đối phó với chiêu thức mà cô đã vạch ra cho Karasuno, lại một lần nữa đưa những chú quạ non về lại thế bị động. Cô không được làm gì khác ngoài cổ vũ tinh thần cho họ cả.

Và hiệp ba đã về tay của Aoba Jousai một cách dễ dàng.

...

- Mika-chan, tớ đã thắng dồi đó. - Oikawa hí hửng chạy về phía cô định ôm lấy thì bị Iwaizumi tóm cổ lại. 

- Vâng vâng, cậu giỏi nhất. - Cô chỉ biết khoanh tay nịnh đểu hắn chứ chả biết phải làm gì nữa.

- Vậy...đấu với tớ đi. - Oikawa đột nhiên nghiêm túc lại, khí phách cầm trái bóng hướng về chỗ cô.

- Này này, đã gần trưa rồi đấy. - Iwaizumi lên tiếng nhắc nhở thằng bạn quá khích của mình nhưng tất cả mọi người đều chờ đợi câu trả lời của cô.

- Được thôi. Chiến luôn, đừng có mà khóc đấy nhá. - Cô cũng kiêu ngạo chỉ tay vào hắn. Karasuno có vẻ là bên mong chờ nhất vì họ biết thực lực của cô ra sao.

..

- Tớ sẽ nhường cậu giao bóng trước. 5 trái giao và 5 trái đỡ. Tổng số điểm serve và receive của ai cao hơn thì người đó thắng, hình phạt vẫn như cũ. - Oikawa thách thức với thái độ tự tin.

- Okay. - Cô tiến về bên kia lưới và vào tư thế đứng. Đột nhiên Iwaizumi tiến đến đưa cho cô hai cái băng đệm đầu gối được thêu chữ O.T của Oikawa Toruu.

Mikarin vui vẻ cầm lấy rồi nhìn tên bên kia, hắn đang đấu tranh, vừa muốn ăn đồ cô mua vừa không muốn cô bị thương, cưng gì đâu vậy á. Mikarin kéo cao cái quần dài lên ngang đầu gối rồi đeo cái đệm vào, đúng là đồ của con trai, nó có chút rộng hơn so với của con gái.

Đập trái bóng xuống sàn vài cái, mà quên, cô cũng chưa khởi động nữa, lát nữa mà bị căng cơ thì đi đời luôn. Cơ thể cô nếu muốn thì nó sẽ hoạt động hết công suất nhưng khi đang trong trạng thái nghỉ thì nó chả khác gì người bình thường cả, vậy nên mới phải khởi động.

Mikarin gập duỗi cơ thể vài điệu rồi bắt đầu lùi lại, đứng cách vạch sân khoảng 2,7m rồi bắt đầu tung bóng lên chạy lấy đà. Động tác vô cùng giống với của Oikawa khiến cậu cũng có chút giật mình chứ đừng nói đến các thành viên khác của Aoba Jousai.

- Cú tung đẹp thật. - Cả đội Seijou đều thẫn thờ quan sát từng chút một.

Cách vạch chỉ vài cm, cô bắt đầu dồn hết lực vào cổ chân và bật nhảy, tiếng giày giậm xuống sàn vang lên như tiếng trống, cả cơ thể cô lơ lửng trên không trung rồi đập thật mạnh vào trái bóng đang rơi thẳng xuống.

Bộp..Bùng!!...

Âm thanh nghe thật đau đớn nhưng cũng rất đã tai, một luồng gió thổi qua khiến Oikawa sững sờ không hề cử động, chỉ có mỗi mái tóc và quần áo đều phấp phới. 

Trái bóng lăn lóc trên sàn rồi chạm vào chân của Oikawa từ đằng sau.

Các nữ sinh bên trên đều xanh mặt và ngầm đồng ý rằng không nên gây chuyện với người con gái này.

Khuôn mặt của cậu giống như lần đầu tiên chứng kiến đòn công nhanh của Kageyama và Hinata vậy, thất kinh không nói được gì.

- Wooo.... Sukke na!! - Cả team Seijou nhốn nháo, đến HLV và cả Iwaizumi cũng bị làm cho hồn vía phách tán. Đám học sinh bên trên cũng thôi bàn tán những điều xấu về cô nữa.

- Đấy, Kobayashi Mikarin của bọn tôi đấy. - Tanaka và Nishinoya đứng khoanh tay phì mũi đầy tự hào.

- Một trên năm. - Mikarin cầm trái bóng hướng về Oikawa, phong thái cực kỳ cao cao tại thượng y như ai đó.

Oikawa dù nghiến răng khó chịu nhưng cậu cũng phải ngầm công nhận là sức mạnh thật ghê hồn, điều đó khiến cậu càng nâng cao cảnh giác hơn, đáp trả lại hoàn hảo cú giao kế tiếp của cô.

...

*Hộc.. hộc*

Sau một hồi ăn miếng trả miếng không ai nhường ai, Oikawa đã đáp trả lại tấm lòng thành của cô rất nồng nhiệt và bây giờ chỉ còn một trái giao của Oikawa thành công nữa là cô sẽ thua.

Mikarin service ace được 2/5 và receive được 2/5. Oikawa thì receive 3/5 và service ace 2/5. Vậy nên, chỉ cần Oikawa giao thành công thì tiền túi cô sẽ bay đi hết.

Tiếng bóng va đập xuống sàn thật đáng sợ, Oikawa đang rất tự tin chuẩn bị nhắm rồi giáng xuống một cú xoáy với tốc độ kinh hoàng.

Chỉ trong một khoảnh khắc, cô nhắm được dư ảnh của bóng và di chuyển đến gần sát biên thì đột nhiên, cơ chân của cô bắt đầu co rút khiến cô ngã nhào xuống đất còn trái bóng thì sượt qua mặt.

Mọi người chưa kịp tiếc nuối thì Oikawa đã chạy qua bên chỗ cô lo sốt vó. Cái tình trạng đó, cậu đã từng được chứng kiến rồi.

- Có chuyện gì vậy? - HLV Ukai nhận ra điều không đúng liền chạy đến.

Mikarin nhăn mày ấn mạnh vào bắp chân đang căng cứng của mình đầy khổ sở, Oikawa biết vậy liền thay cô bóp thật mạnh để cơ giãn ra.

- Bắp chân cậu căng thật đấy, nó quá tải rồi. - Oikawa không mặn không nhạt nói, tay vẫn di chuyển đều đều. Mọi người bắt đầu ùa đến xem tình hình.

- Mikarin-san....

- Không sao, không sao. Chị chưa khởi động kĩ nên cơ bắp nó gào lên ấy mà. Yên tâm. - Dù nói vậy nhưng mặt cô vẫn không khỏi nhăn nhó vì bắt đầu bị chuột rút rất đau, trong đời, cô ghét nhất là cái cảm giác này.

Bàn tay cô bám chặt vào cánh tay Oikawa như cầu cứu, nước mắt sắp chảy ra đến nơi. Anh biết vậy, liền tháo giày cô ra rồi gập bàn chân cô lại với cảng chân, dùng cơ thể ép xuống thật mạnh để duỗi cơ, không hề nao núng và rất thành thục.

Nhìn như vậy, các thớ cơ chân đều nổi lên qua lớp da mỏng, nó cứ cuồn cuộn lên giống như một sinh vật đang bò ở trong đấy. Đau không thể chịu được. Khuôn mặt Oikawa vô cùng nghiêm túc ép lấy bàn chân cô xuống sàn.

Kageyama liền quỳ xuống rồi ấn mạnh vào chỗ bị đau của cô. Iwaizumi chạy đi lấy air-salonpas để xịt lên làm dịu cơn nhức. Mikarin suýt xoa, liên tục đấm xuống sàn nhà để phân tán cơn đau rồi dần dần nó dịu đi.

- Ổn rồi. Cám ơn mọi người. - Cô vã mồ hôi cười tươi rồi được anh đỡ đứng dậy.

- Ngu ngốc. Đây đâu phải lần đầu. - Oikawa bực dọc đỡ lấy vai cô bước đi, mắt chẳng thèm liếc qua một cái rồi tự nhiên làm ra vẻ hối lỗi. - Xin lỗi, tôi nên nhớ ra sớm hơn mới phải.

- Rồi rồi, đâu phải lỗi của cậu. - Cô đưa tay lên cao vỗ vỗ lên đầu Oikawa như đang dỗ trẻ, mặc dù đứa trẻ này có hơi lớn xác một chút. 

Karasuno và Seijou đều nhìn vào hai bóng lưng tình tứ ấy mà câm lặng.

- Tớ thua rồi. Tớ sẽ đi mua đồ ăn cho cậu..

- Trái đó đâu tính, phải chơi công bằng chứ..

- Nếu cứ vậy thì cậu sẽ chẳng bao giờ được tớ mua đồ ăn cho đâu.

- Mai mốt nấu cho tớ là được...

Và sau đó, Oikawa đã bị cô bổ tay lên đầu một phát.

- Cậu ác quá Mika-chan....

..

- Iwaizumi-senpai, anh có chắc là hai người họ chưa kết hôn không? - Kindaichi tiến tới hỏi, mắt vẫn không thể rời khỏi hai thanh thiếu niên đằng trước.

- Anh mày cũng đang bắt đầu nghi ngờ đây..

......

Aoba Jousai mời Karasuno ở lại để ăn trưa ở trường của họ luôn vì hôm nay Karasuno được nghỉ. Và tất nhiên, cô đã bị tên Shittykawa kia lôi về bàn ăn của mình mặc cho cả đội Karasuno và mấy fangirl đang ném ánh mắt hình viên đạn về phía hai người.

Oikawa lại có thêm dịp dắt Mikarin đi thăm thú trường mình, có vẻ như anh vẫn chưa từ bỏ ý định muốn cướp cô về Aoba Jousai.

..

- À này, Oikawa. Cậu có biết Shiratorizawa ở đâu không? - Cô chợt nhớ ra liền quay sang hỏi anh.

- Cái trường đó... *Hằm* *hằm* biết. Cậu hỏi làm gì? - Oikawa có chút không vui trả lời lại.

- Tớ muốn qua đó gặp bạn mà chưa có dịp, tiện thể hôm nay đi luôn. - Mikarin hí hửng kể khiến Oikawa cũng có chút tò mò.

- Chiều nay tớ chỉ có hai tiết, vậy 4 giờ gặp trước cổng Seijou, tớ sẽ dẫn cậu đi. Không được từ chối. - Oikawa nhí nhảnh chặn miệng nên cô cũng chỉ biết im lặng chịu trận.

-----------------

- Oikawa, đi thôi.. - Mikarin vui vẻ vẫy tay và có chút sốc vì phong cách ăn mặc khá thời thượng của Oikawa, giống kiểu... Boyfriend Material vậy.

Oikawa quay đầu thì cũng sững sờ khi cô đang mặc một chiếc áo phông trắng đóng thùng trong một chân váy màu đen ngang đùi, có sợi xích nối với thắt lưng và một chiếc quần tất cũng đen nốt.

- Cậu mặc như vầy cũng thấy ổn à? Shiratorizawa tỉ lệ nam nhiều hơn nữ đấy. - Oikawa bất mãn nhìn xuống, dù có đẹp nhưng đâu chỉ mình anh ngắm.

- Chiếc quần tất này nó cũng giống như quần dài mà, giống đồng phục nữ sinh của trường thôi. - Mikarin bất tuân liền quốc bộ đi trước.

- Sai.hướng.rồi.. - Oikawa nắm lấy đầu cô để bẻ hướng rồi dắt đi.

...

Suốt quãng đường, Oikawa luôn nhìn xuống Mikarin mà mỉm cười khiến cô có chút không tự nhiên.

- Sao? Có gì thì nói đi, hay muốn tôi mua đồ ăn cho?

- Không phải...chỉ là vẫn không thể tin được cậu đang ở đây thôi...

Giọng nói đó có chút nhu hòa khiến mặt cô nóng dần lên, liền bước nhanh hơn để né tránh.

- Sai hướng rồi.. - Oikawa vui vẻ gọi cô lại, thành công khiến cô ngượng đỏ mặt chùn bước mà đợi cậu.

-------

Cả hai đang đứng trước phòng bảo vệ để xin phép được vào. Dù gì an ninh ở đây cũng cao, không biết có được vô hay không nữa.

- Cháu chào bác. - Oikawa nở nụ cười thương hiệu cúi thấp người xuống để nhìn qua cửa sổ.

- Ah. Là Oikawa Tooru của Aoba Jousai đúng không? - Bác ấy lập tức nhận ra ngay khiến cô có chút bất ngờ.

- Vâng, cháu cùng với cô bạn này xin phép được vào để gặp bạn có được không ạ? - Oikawa vẫn tươi tắn hỏi.

- Được chứ. Hai đứa mau vào đi.

..

- Trường lớn dữ. May quá, câu lạc bộ vẫn đang hoạt động này. - Mikarin vui vẻ bước vào khiến các nam sinh khác đỏ mặt nhìn theo.

- Câu lạc bộ đó...? Cậu ta chơi bóng chuyền? - Oikawa thắc mắc nhưng vẫn không quên kè kè theo cô để cảnh cáo mấy đứa khác.

- Kia không phải Oikawa Toruu của Aoba Jousai sao? - Một vài học sinh liền nhận ra rồi bàn tán.

Mikarin bước lên bậc thang với cánh cửa được ngăn cách tạm bằng tấm lưới. Ushijima vẫn chả thay đổi gì mấy vì từ nhỏ cậu ta đã đô con như vầy rồi, nhất là cái ánh mắt cá chết đó.

- Này.. - Oikawa lên tiếng nhưng vô dụng..

Wakatoshi chuẩn bị giao bóng thì cô liền chạy vô như một tia chớp đứng ngay phía sân bên kia để chuẩn bị đỡ. Ushijima bị bất ngờ nhưng lực giao đã định nên không thể dừng lại.

Bùng...Uỳnh..!!

Trái bóng hoàn hảo được trả lại về cho chuyền hai, cả phòng tập đều im phăng phắc, mọi người đứng hình nhìn xem ai đã đỡ được cú đó.

- Là..là một cô gái...

- Hể? Cô gái đó đỡ được cú giao của Ushijima sao?? - Một cậu thanh niên có mái tóc đỏ bất ngờ nói.

Wakatoshi cũng sững sờ, bóng dáng mờ mờ phía bên kia lưới có chút quen thuộc, cả cái cách đỡ bóng nữa. Oikawa cũng im lặng mà nhìn vào hai con người ở mỗi sân, cảm giác bất an ập đến.

- Cú giao của anh vẫn kinh khủng như ngày nào. Đau tay chết mất. - Mikarin xoa xoa lấy cổ tay mình, chỉ có đúng giọng của cô vang lên trong cái sân tập này khiến Ushijima choáng váng.

- Cậu là.... - Ushijima chui qua lưới để nhìn rõ, nửa tin nửa ngờ nhìn cho kĩ.

- Anh quên rồi sao? Ushijima-san?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro