Hình Sự
Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam
Độc lập - Tự do - Hạnh phúc
----o0o----
Xuân Hòa, ngày 18 tháng 05 năm 2009
Tờ Tường Trình
- Kính gửi: Công An(CA) xã Xuân Hòa
- Tôi đứng tên dưới đây là Phạm Văn Bon (20 tuổi) - ngụ tại 801/2, ấp Hòa Lộc 2, xã Xuân Hòa, huyện Kế Sách, tỉnh Sóc Trăng. Nay tôi viết tờ tường trình này kính gửi đến CA xã Xuân Hòa về hành vi vi phạm luật giao thông đường bộ dẫn đến cố ý đánh người một cách ngoan cố của một số đối tượng côn đồ, xảy ra vào chiều 17/05/2009 với nội dung như sau:
- Vào khoảng 15h40' ngày 17 tháng 05 - tôi điều khiển xe môtô mang biển số 83K1-3410 chở em tôi là Phạm Dương Thế Hiển (4 tuổi) chạy ngang qua đoạn đường trường học xẻo Ngang (hướng ra chợ Cái côn) thì bất ngờ bị một chiếc xe máy chạy ngược chiều với tốc độ rất cao, lấn hết phần đường phía tôi, gây va chạm. Kết quả làm xe tôi bị vỡ kính chiếu hậu, em tôi thì rất hoảng sợ. Nhưng chiếc xe gây va chạm lại bỏ chạy nên tôi quyết định quay xe lại và đuổi theo để tính chuyện bồi thường, đến cách cầu Bờ dọc khoảng 200m thì tôi gởi Thế Hiển vào nhà người thân và tiếp tục đuổi theo. Qua khỏi cầu Bờ dọc, qua cầu đúc gần đó khoảng 20m thì bất ngờ chiếc xe gây va chạm với xe tôi lúc nảy lại tiếp tục tông vào một chiếc xe máy chạy cùng chiều phía trước, làm cho người và xe cùa cả 2 chiếc đều lăn ra đường. Lúc này tôi cũng có mặt và tôi đã hỏi "có phải lúc nảy xe anh va chạm xe tôi phải không ?". Thì ngay lập tức người điều khiển xe kia trả lời trong mùi rượu nồng nặc rằng "phải". Tôi nghe vậy nên đã yêu cầu được bồi thường. Sau một hồi thỏa thuận thì bên kia cũng đồng ý bồi thường với điều kiện tôi đưa ra là dẫn đến tiệm sửa xe, thợ nói bao nhiêu thì bồi thường bấy nhiêu. Đi về phía cầu xẻo Lá để tìm tiệm sửa xe, trong lúc đi tôi có gọi cho anh Phạm Văn Tính. Chưa đến cầu xẻo Lá thì có một thanh niên A bước ra chặn xe tôi lại, tôi cho xe dừng lại. Người thanh niên A này nói kính chiếu hậu không có bao nhiêu tiền, nên không chịu bồi thường. Đúng lúc này Phạm Văn Tính cũng có mặt, Tính chưa kịp hiểu chuyện thì bất ngờ A đã tán thật mạnh vào mặt tôi. Kế đến thanh niên ngồi sau xe gây va chạm (B) - đã xuống xe, dùng nón bảo hiểm đập thật mạnh vào đầu tôi, tôi rất đau và không còn biết gì hết. Đến khi tỉnh hồn, tôi định bỏ chạy nhưng một người trong nhóm này đã nắm tay tôi lại và đánh túi bụi. Tôi cố gắng vùng vẩy và cuối cùng cũng đã thoát khỏi vòng vây. Tôi vừa chạy vừa kêu cứu, quay mặt lại thì thấy Tính đã bị bọn chúng đánh văng xuống mương gần đó, không chịu buông tha, thanh niên A còn xuống mương tiếp tục vây đánh Tính. B thì cố tình đập phá xe của tôi, hăm dọa đủ điều. Không ai can ngăn nên A quay sang rượt đuổi tôi, tôi chạy vào một quán nước nhờ người giúp đỡ. Không ngờ A lại xông vào, tôi năn nỉ nên mới thoát khỏi trận đòn thứ hai. Đến khi có người đứng ra hòa giải mà bọn chúng vẫn còn lăm lăm tôi và Tính, chửi bới um xùm.
- Sự việc xảy ra làm tôi rất hoản sợ và bị ảnh hưởng đến phần đầu. Về phần Tính thì tôi xin không nói vì Tính cũng đã tường trình mọi việc cho các cán bộ CA.
- Sáng 18/05 tôi lên Cần Thơ để học và định sau khi tan học sẽ đi kiểm tra lại sức khỏe nhưng do bị nhức đầu nên đành phải nghỉ học để đến bệnh viên.
- Thiết nghĩ, tôi là nạn nhân của một vụ vi phạm luật giao thông không được bồi thường mà ngược lại lại bị chính những người vi phạm đánh "hội đồng" như thế thì có bất công không chứ!? Với ý đồ đánh người một cách ngoan cố- đuổi tận diệt cùng như thế sẽ bị pháp luật trừng trị ra sao? Tôi còn phải đi học, nhưng không biết sau "trận đòn" này tôi có còn đủ sức khỏe và tinh thần để đi học nữa không!? Trước những lời đe dọa của những thanh niên này, không biết tôi có còn dám đi ngang qua đoạn đường này nữa không?
- Tôi mong rằng các cán bộ CA hãy xử lý nghiêm những hành vi vi phạm pháp luật của những phần tử xấu này, để thể hiện tính nghiêm minh và công bằng của luật pháp.
- Tôi xin cam đoan, những lời khai trên đây là hoàn toàn đúng sự thật. Tôi sẽ chịu trách nhiệm trước những lời nói của tôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro