
chương 26
Sau khi kết thúc cuộc họp, Naruto và Gaara ngay lập tức gửi thư cho các làng để tìm kiếm Sasuke và đề phòng những kẻ ám sát lãnh đạo làng khác. Quận chúa, cùng với những người hộ vệ, rời khỏi phòng họp chuẩn bị trở về nơi nghỉ ngơi và chờ đợi kết quả. Trên đường đi về, cô nhìn thấy các con trai của Kazekage đang chơi đùa trong sân. Thấy quận chúa ra, bọn trẻ nhanh chóng chạy đến hỏi: "Ba con đâu rồi, thưa quận chúa?"
Quận chúa trả lời: "Ba các con đang bận công việc. Chắc sẽ xong sớm thôi. Có muốn đi dạo quanh làng Lá cùng với ta không?"
Bọn trẻ nhí nhố đồng thanh đáp: "Dạ, chúng con rất muốn, thưa quận chúa. Nhưng có được nhắn lại với ba con trước không?"
Quận chúa đồng ý: "Được rồi, ta sẽ nhờ người canh gác nhắn lại." Cô ra hiệu cho một người canh gác gần đó: "Ngươi nhắn lại với ngài Kazekage là ta và các con của ngài sẽ đi dạo quanh làng. Có gì ta sẽ hộ tống các bọn trẻ về an toàn."
Sau đó, quận chúa quay lại và nói với bọn trẻ: "Yên tâm chưa, lũ nhóc?"
Các con của Gaara đáp lễ phép: "Dạ rồi ạ!" và nhanh chóng nắm tay quận chúa, vui vẻ dẫn cô đi dạo quanh làng. Chúng tinh nghịch dắt cô đi từng nơi, giới thiệu từng người, cười nói rất là vui vẻ.
Trên đường, bọn trẻ không ngừng nói chuyện và cười đùa, khiến quận chúa cảm thấy vui vẻ hơn. Khi đi ngang qua một cửa hàng vũ khí, họ gặp Tenten đang luyện tập. Tenten nhìn thấy quận chúa và các con của Gaara, liền bước tới chào: "Chào quận chúa! Ngài đến thăm làng Lá, thật vinh hạnh!"
Quận chúa mỉm cười: "Xin Chào. Nghe nói cô là một bậc thầy vũ khí, rất mong có dịp học hỏi thêm."
Tenten khiêm tốn: "Ngài quá khen. Nếu ngài có thời gian, tôi rất sẵn lòng giới thiệu một vài loại vũ khí độc đáo ở đây."
Bọn trẻ hào hứng kéo quận chúa vào cửa hàng: "Quận chúa, vào xem đi! Ở đây có nhiều thứ hay lắm!"
Tenten dẫn quận chúa và các con của Gaara vào cửa hàng, giới thiệu từng loại vũ khí một cách tỉ mỉ. Cô nói: "Đây là shuriken mới nhất mà tôi đã thiết kế. Nó có thể thay đổi hướng bay giữa chừng, rất hiệu quả trong các trận chiến."
Quận chúa cầm lên một chiếc shuriken, ánh mắt đầy sự quan tâm: "Thật là ấn tượng. Sự sáng tạo của cô thật đáng khâm phục."
Tenten cười, hơi ngượng: "Ngài quá lời rồi. Tôi chỉ muốn làm cho các chiến binh của làng Lá mạnh mẽ hơn thôi."
Tiếp tục cuộc hành trình, họ gặp Kakashi đang ngồi đọc sách gần cổng làng. Thấy quận chúa và bọn nhóc con của ngài kazekage, Kakashi khép cuốn sách lại, đứng dậy và chào hỏi: "Chào quận chúa, chào các cháu. Các cháu đi dạo với quận chúa à?"
Các con đồng thanh đáp, giọng đầy phấn khích: "Vâng, chúng con đã đi thăm rất nhiều nơi!"
Quận chúa cúi đầu chào Kakashi, giọng nói trang trọng: "Ta đã được bọn nhóc dẫn đi khắp nơi, rất thú vị."
Kakashi mỉm cười sau chiếc mặt nạ: "Thật tốt khi ngài có trải nghiệm tốt đẹp ở đây. Các cháu đã giới thiệu những gì với quận chúa rồi?"
Một trong các nhóc nhanh nhảu kể, giọng nói ríu rít: "Chúng con đã tham quan tiệm của Tenten, và bây giờ là gặp chú Kakashi!"
Kakashi gật đầu: "Tốt lắm. Hãy tiếp tục dẫn quận chúa đi thăm quan, nhưng nhớ phải cẩn thận và không quên lời dặn của ba các cháu."
Họ tiếp tục cuộc dạo chơi và đến khu chợ, nơi họ gặp Ino và Sakura đang mua sắm. Ino nhìn thấy quận chúa và vẫy tay, giọng nói kính cẩn: "Chào quận chúa! Ngài đến thăm khu chợ à? Ở đây có rất nhiều đồ thú vị."
Sakura cũng chào với giọng kính trọng: "Chào quận chúa, nếu cần gì, cứ nói với chúng tôi nhé. Chúng tôi sẽ giúp ngài tìm."
Quận chúa cười đáp lại: "Cảm ơn hai cô. Tôi chỉ đi dạo cùng các con thôi. Nhưng nếu có gì thú vị, tôi sẽ nhớ đến các cô."
Ino chỉ vào một gian hàng hoa tươi: "Ngài có thích hoa không, quận chúa? Chỗ này có nhiều loại hoa đẹp lắm."
Quận chúa cười: "Tôi rất thích hoa. Chắc chắn tôi sẽ ghé qua đó."
Sakura thêm vào: "Chúng tôi có một cửa hàng hoa ở làng, nếu ngài rảnh, hãy ghé thăm. Ino là người chăm sóc và cắm hoa rất giỏi."
Quận chúa gật đầu: "Tôi sẽ ghé thăm. Cảm ơn các cô đã giới thiệu."
Cuối cùng, họ gặp Temari, Cô của bọn trẻ, đang đứng chờ ở một góc phố. Thấy các cháu của mình mình vui vẻ, Temari cảm thấy yên tâm.
Temari chào quận chúa, giọng nói nghiêm trang: "Chào quận chúa. Cảm ơn ngài đã chăm sóc bọn trẻ."
Quận chúa mỉm cười: "Không có gì, chúng rất ngoan và vui vẻ. Tôi cũng thấy rất vui khi đi cùng chúng."
Temari nói thêm: "Ngài có kế hoạch gì tiếp theo không? Nếu ngài cần bất cứ điều gì, hãy cho tôi biết."
Quận chúa đáp: "Tôi chỉ muốn đi dạo thêm một chút nữa. Cảm ơn cô đã quan tâm."
Cuộc dạo chơi vẫn chưa kết thúc. Quận chúa dẫn bọn trẻ đến một nhà hàng nổi tiếng trong làng Lá. Quán ăn nhỏ nhưng ấm cúng, mùi thức ăn thơm nức khiến bọn trẻ háo hức.
Quận chúa mỉm cười, nhìn bọn trẻ: "Các con có đói không? Hãy chọn món gì mình thích đi."
Bọn trẻ reo lên vui sướng: "Dạ, chúng con đói lắm! Cảm ơn quận chúa!"
Cô gọi những món ngon nhất của quán, ngồi xuống cùng bọn trẻ. Khi thức ăn được mang lên, bọn trẻ háo hức ăn uống, trò chuyện rôm rả.
Một đứa trẻ ngẩng đầu lên, miệng vẫn đầy thức ăn: "Quận chúa ơi, ngài có thích ăn món này không?"
Quận chúa cười, gắp một miếng và nếm thử: "Ngon lắm. Các con có vẻ thích món này nhỉ?"
Bọn trẻ gật đầu, mắt sáng lên: "Dạ, món này là ngon nhất! Cảm ơn ngài đã dẫn chúng con đi ăn."
Quận chúa mỉm cười, cảm nhận sự hạnh phúc từ bọn trẻ: "Không có gì. Ta rất vui khi thấy các con vui vẻ."
Khi hoàng hôn buông xuống, ánh nắng cuối ngày nhuộm vàng cả con đường. Quận chúa cùng bọn trẻ trở về nơi nghỉ ngơi, lòng đầy ắp kỷ niệm đẹp về làng Lá và những con người tuyệt vời ở đây.
Khi trở về, Gaara và Naruto đã đứng chờ sẵn. Gaara nhìn thấy nụ cười trên khuôn mặt các con mình và sự vui vẻ của quận chúa, cảm thấy yên lòng hơn. Naruto nở một nụ cười rạng rỡ: "Có vẻ như các nhóc đã có một ngày thật vui vẻ!"
Gaara và Naruto cúi chào quận chúa, giọng nói chân thành: "Cảm ơn ngài đã chăm sóc bọn trẻ. Có vẻ bọn trẻ đã khiến ngài rất mệt mỏi."
Quận chúa nói, giọng nói trầm ấm: "Không đâu. Nhờ bọn trẻ mà lòng ta mới nhẹ đi gánh nặng. Chính tôi mới phải là người cảm ơn."
Gaara ngồi xuống, ánh mắt đầy tình cảm nói chuyện với các con của mình: "Các con đi chơi vui vẻ chứ?"
Bọn trẻ đồng thanh, giọng nói vui tươi: "Dạ, tụi con rất vui. Đi với quận chúa tụi con có cảm giác rất dễ chịu. Tụi con rất thích."
Gaara mỉm cười, đôi mắt ngập tràn tình yêu thương: "Vậy sao? Các con phải cảm ơn quận chúa mới được."
Bọn trẻ cười tươi: "Tụi con cảm ơn ngài, quận chúa!" rồi chạy đến ôm chân quận chúa. "Tụi con thích mùi hương thơm nhẹ nhàng từ ngài lắm ạ."
Quận chúa bất ngờ được ôm cũng cười nhẹ: "Mùi gì cơ? Cả ngày nay ta chưa tắm đấy," cô chọc ghẹo bọn trẻ.
Bọn trẻ xấu hổ đỏ mặt: "Aaa, quận chúa chọc con. Người kì quá đi!"
Gaara và Naruto bật cười trước câu nói của quận chúa, không ngờ rằng cô lại nói những lời đùa hài hước như vậy.
Sau khi quận chúa nói lời chào tạm biệt với Gaara, Naruto và các em nhỏ, trước khi rời đi, cô ấy cảm thấy lòng bồi hồi về nỗi lo lắng về Sasuke và mong chờ tin tức từ Kazekage và Hokage.
Bọn trẻ vẫy tay chào tạm biệt cô và hỏi: "Ngày mai chúng con có thể đón quận chúa đi chơi tiếp không ạ?"
Quận chúa trả lời: "Được, ta rất mong chờ."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro