Truyện Tranh Kinh Dị 1
những câu truyện kinh dị mk thấy hay nên mk coppy thôi!!!!Truyện mình lấy từ nhiều nguồn khác nhau ạ!! ❤❤❤…
"Protecting him is my duty!" Rudrakshini said wiping blood
"Just duty or something else Rudra!" Shouted Manikantha
"What do you mean? We don't have time to waste!"
"You forgot your duty, it's never gonna happen. What are you? Mere dust for him, if you're gone a new protector will be assigned. Remember... you. are. nothing!" He said and took charge of the Madhya Raksha Shreni
And left Rudrakshini in the middle of the Battlefield with a bloody sword, thinking about loosing someone who was never hers to loose.
những câu truyện kinh dị mk thấy hay nên mk coppy thôi!!!!Truyện mình lấy từ nhiều nguồn khác nhau ạ!! ❤❤❤…
Tác giả : Tế Dương Phi VũThể loại : xuyên không, cải nam trang, oan gia, HETình trạng RAW : 91 chương hoànTình trạng edit : đã hoàn Editor : Chris Nguyenhttp://www.bachgiatrang.com/showthread.php?t=3053Văn ánPhủ tướng quân -----Tấn Dương nghe phụ thân nói dứt lời liền kinh hãi, cái gì ? Muốn đem đại ca ở rể tại Thẩm gia , nói đùa gì vậy, ở rể chẳng phải giống như đem đại ca "Gả" đi ra ngoài sao ?! Đại ca đúng là con trai lớn, cho dù báo ân cũng không thể đem đưa cho người khác a. Muốn ở rễ cũng phải là ta gả, dù sao ta chỉ là con nhà giàu, "Gả" đi ra ngoài còn có thể giúp trong nhà giảm bớt chi tiêu. Đến lúc đó chỉ cần bắt được từ thư là coi như xong....Ha ha ha, Thẩm gia đúng không, từ thư ta là muốn định rồi.Thẩm phủ ----Thẩm Uyển nghe được gia gia định cho mình một mối hôn sự, cái gì tiểu thư khuê cát, thục nữ khí chất đều không để tâm, liều mạng chạy về phía gia gia. Hoàng thân quốc thích thì như thế nào, phủ tướng quân thì như thế nào, Thẩm Uyển nàng khinh thường, trong lòng mình đã có ý trung nhân. Có thể nhìn gia gia tuổi già nhiều bệnh trên mặt lộ ra vẻ vui thích, lời nói đến bên miệng lại nói không nên lời, không đành lòng cô phụ kỳ vọng của gia gia. Đáp ứng. Nàng nhất định có thể nghĩ đến biện pháp khôi phục tự do cho bản thân...Một người là con nhà giàu, một người là tài nữ. Một sống phóng túng, một cầm kỳ thư họa. Một tên lưu manh côn đồ, một nàng tri thức hiểu lễ nghĩa thục nữ khí chất...Hai người hoàn toàn không liên quan phải ở cùng nhau, thế nào tạo ra tia lửa tình a......…
Cuộc sống này chỉ là những con số.Tác Giả: Lam TịchEdit: Pmk (Bạch Tử Khả Lạc - Đại Hoa Tâm củ cải :)) ~)Thể loại: Đô thị tình duyên, tình hữu độc chung.Tiến độ bản Raw: HoànTiến độ edit: Hoàn!Giới thiệu:Phương Ngưng: Tổng thanh tra thiết kế, châm ngôn: dù thời điểm nào, cũng phải ngẫng cao đầu, ưỡn ngực, mỉm cười, tốt tính, bất luận tâm tình, mặc kệ hoàn cảnh.Diệp Lê: Kiến trúc sư, châm ngôn: Dù có thế nào, cũng không thể tự tạo cho chính mình sự ngột ngạt.Hồng San: Giám định đồ cổ, châm ngôn: Phương thức làm việc bình thường, luôn cho đối phương một con đường lui.Điền Hàm: Phóng viên tòa soạn báo, châm ngôn: Không cần biết người da trắng hay da đen, chỉ là cần là người yêu sách đều là người tốt.Có người nói, khi làm một chuyện gì đó, nếu muốn chuyện đó trở thành vĩ đại, trước tiên phải xem bản than kiên trì được bao lâu, nếu là một năm, tuyệt đối không có khả năng, nhưng nếu là hai mươi năm, tự khắc có cơ hội.Tôi nghĩ, cuộc sống hay tình yêu cũng đều như vậy.Nhân vật chính: Phương Ngưng, Diệp Lê | Nhân vật phụ: Hồng San, Điền Hàm,...…
"Một câu chuyện nhẹ nhàng, hài hước với những tình tiết vụn vặt xoay xung quanh tình bạn, tình yêu gia đình và những rung động đầu đời..." ---- Anh cũng không biết từ lúc nào... Chỉ là, anh thích nhìn em ngồi tỉ mẩn đào hầm cho kiến, thích nhìn em nhảy nhót trêu con chó nhà hàng xóm rồi lại cắp mông chạy té khói khi nó bị tuột xích. Thích nhìn em chơi đồ hàng, ép anh và thằng Tùng ăn lá me đất cho bằng được. Thích nhìn em mặc áo của bố, giả làm bác sĩ tâm thần, cột chân cột tay con mèo lại để rồi bị nó cào cho hai phát, sưng vêu mặt. Anh thích em mỗi lần giận anh, lại mò ra vườn, vẽ bậy lên tường: "Đồ Đông chó, đồ chó Đông"... Thích em mỗi sáng nở nụ cười, chào con Rô trước khi đi học. Thích cách em quan tâm đến người khác, không vồ vập, không ồn ào, chỉ lặng lẽ ngồi cạnh, cho họ biết sự tồn tại của em, thích cả lúc em rơm rớm nước mắt, mếu máo nói với anh: "Chết em rồi anh Đông ơi..." Nói đến đây, hắn hơi dừng lại, khe khẽ cười, ngẫm nghĩ một hồi rồi mới nói tiếp. - Có lẽ... từ những cái thích nhỏ nhặt ấy, ngày này qua tháng khác đã tích thành cái thích to lớn, đủ để tạo thành lí do anh thích em...-------------*NOTE: Truyện bắt đầu viết từ năm 2012, 2013 gì đó (Chẳng nhớ chính xác nữa vì lâu quá rồi), cũng đã 6,7 tuổi có lẻ nên mong không bạn nào cmt kiểu sao giống truyện A, truyện B... thế? Block thẳng cánh đấy. Xin cảm ơn!…
Tác giả: A Phì A.TRUYỆN COVER.Chaeyoung thân là bà chủ phòng trọ, lại đi yêu một người mới đến thuê trọ, còn là một người bốc vác ở công trường.Mỗi khi nhìn thấy cô đi làm về, cởi quần áo ra, rồi nhìn thấy thân thể của cô, nàng lại muốn để cho cô làm một lần.Nghĩ đến cô đã cảm thấy ngứa ngáy, vì muốn dụ dỗ cô lên giường với mình mà đã nghĩ ra vô số thủ đoạn.----------"Tôi bị bệnh rồi, cô có thể chăm sóc tôi được không?""Phía dưới của tôi ngứa quá à, có phải đã sắp hỏng rồi không?""Hỏng rồi, bị làm đến hỏng mất rồi."…
Cô chỉ là một cô gái bình thừơng với học lực bình thừơng gương mặt cũng bình thừơng nốt. Thế thì tại sao ông trời lại đẩy cho cô 3 ông anh trai có thể nói là quá không đựơc bình thừơng.Ba cô lấy vợ mới rồi cùng vợ 1 mực đi hửơng tuần trăng mật. Đẩy trách nhiệm chăm sóc cô cho 3 ngừơi con trai cô chưa gặp lần nào. Ba cô đây là trực tiếp đem cô đưa vào miệng sói rồi.…
Tên truyện: Trêu chọc hôn nhân.Tác giả: Dạ Tử Tân.Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, hào môn thế gia, nghiệp giới tinh anh, ngọt văn, HE.Số chương: 66 chương chính văn + 27 phiên ngoại.Editor: LQNN203.Thiết kế bìa: Fan Ruột Bánh Mì.📢Truyện edit chưa được sự đồng ý của tác giả vui lòng không reup hay chuyển ver.📢Truyện chỉ đăng duy nhất tại Wattpad LQNN203.…
Tác giả: Tiếu DươngThể loại: Nữ chính xuyên không, nam chính trọng sinh. Tuyệt đối sủng.Nữ chính: Trong một lần sét đánh đột ngột mà bỏ mạng, lại đầu thai đến nơi vô tình nhất là bậc Đế Vương. Có một mẫu thân là hoàng hậu đoan trang dịu dàng, có hai vị huynh trưởng yêu thương mình đến cực điểm. Vừa sinh ra đã loại trừ mối họa trong lòng phụ hoàng.Cung đấu, trạch đấu, tất cả ta chưa từng trải qua, nhưng cũng không có gì đáng sợ, chỉ cần ôm chặt đùi phụ hoàng, chắc chắn sẽ thuận lợi ăn thơm uống cay cả đời...Nam chính.Điều hối hận nhất trong đời trước của Bùi Nguyên Tu chính là bảo thủ tuân theo lễ nghi, mãi đến khi thê tử chết trước mặt mới hiểu rõ, một cái nhăn mày, một nụ cười của nàng đã sớm xâm nhập vào cốt tủy của mình, trên linh đường cả một đêm khiến mái tóc bạc đi rất nhiều....Mà nay khi trọng sinh trở lại, đời này hắn muốn dồn hết khả năng để cưng chiều nàng cả đời....Nhưng mà, lúc mọi chuyện lặp lại, dường như toàn bộ đều đã lệch khỏi quỹ đạo của kiếp trước.Hắn còn có thể ôm mỹ nhân về không?Mà mỹ nhân có còn là mỹ nhân trước kia không?…