Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

một


bùi anh tú ngồi khoanh chân trên sofa, mắt dán chặt vào màn hình TV. Bộ phim tổng tài đến mức anh vừa xem vừa nhai bỏng ngô, thi thoảng còn thở dài ngao ngán.

Trên màn hình, nữ chính, trong bộ đồ lao công màu xám, tóc tai lộn xộn, đang bị tổng tài ép sát vào tường. Anh ta cúi người, giọng trầm khàn:
• "Từ giờ em chỉ được lau dọn cho tôi, không ai khác."

anh phun bỏng ngô ra, ôm bụng cười lăn lộn:
• "Cái quái gì thế này? Đời nào có chuyện tổng tài lại đi thích... lao công?! Kịch bản ba xu thế này mà cũng có người xem à?"

anh tắt TV, lắc đầu chán ngán:
• "tao đi ngủ cho đỡ phí thời gian đây."

Sáng hôm sau, anh bị đánh thức bởi tiếng chuông báo thức... à không, tiếng mắng chửi oang oang vang lên bên tai. anh mở mắt, thấy mình đang nằm sõng soài trên nền gạch lạnh toát, tay ôm cây lau nhà.

Một người phụ nữ trung niên, đeo bảng tên "Quản lý lao công," đang chống nạnh quát:
• "Cậu Tú! Sao giờ này còn ngủ? Lầu 12 chưa lau xong mà dám ngồi chơi hả? Muốn bị đuổi việc không?"

anh choáng váng, ngơ ngác nhìn quanh. Đây không phải căn hộ của anh. Đây là một tòa nhà văn phòng... và anh đang mặc đồng phục lao công y hệt nữ chính trong bộ phim tối qua!
• "Cái quái gì đang xảy ra vậy?" anh lầm bầm.

Không có thời gian để suy nghĩ, anh bị bà quản lý lôi xềnh xệch lên lầu 12. Cầm cây lau nhà, anh bắt đầu dọn dẹp một cách vụng về, trong đầu vẫn mơ hồ không hiểu sao mình lại ở đây.

Đúng lúc đó, thang máy "ding" mở ra. Một người đàn ông cao lớn, trong bộ vest đen lịch lãm, bước ra. Khuôn mặt đẹp trai lạnh lùng như tạc tượng, thần thái bá đạo đúng chuẩn "tổng tài."
• "Trần Minh Hiếu..." Tú lẩm bẩm.

Hắn đi ngang qua anh , bỗng dừng lại. hắn cúi xuống nhìn anh, ánh mắt sắc bén như muốn xuyên thấu tâm hồn.
• "Làm việc chậm chạp thế này, cậu nghĩ mình đang ở đâu?"

anh ngẩng lên, định nói gì đó nhưng lại nghẹn lời khi bắt gặp ánh mắt của Hắn. Không phải ánh mắt lạnh lùng bình thường, mà là một ánh mắt... đầy hứng thú?

hắn cười nhếch mép:
• "Cậu tên gì?"

Tú chớp chớp mắt, nuốt nước bọt. anh không thể tin nổi mình đang rơi vào tình huống đúng y như bộ phim tối qua.
• "không muốn trả lời."

Hắn nhướn mày, nụ cười càng sâu hơn:
• "hửm? lao công thôi mà láo thế? tôi muốn từ giờ cậu chỉ được dọn phòng cho mình tôi thôi."

anh há hốc miệng. anh lùi lại một bước, cầm chặt cây lau nhà như cầm vũ khí phòng thủ:
• "Cậu đang đùa đúng không? Cậu không thể thích tôi được!"

Hắn tiến thêm một bước, giọng trầm đầy uy lực:
• "Ai nói tôi không thể? Thích hay không là quyền của tôi."

anh cảm giác đầu mình sắp nổ tung. anh hét lên:
• "TÔI MUỐN VỀ NHÀ!!!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro