[r18] sweet
tmh x lqh||
.
.
.
"take me to church// i'll worship like a dog at the shrine of your lies"
_____
ceo trần minh hiếu là một lãnh đạo rất có trách nhiệm. vào ngày đầu tiên nhậm chức, gã đã hứa danh dự trước toàn thể hội đồng là sẽ cống hiến hết sức lực mình vì sự phát triển của công ty – và quả không ngoài sức mong đợi, dưới sự dẫn dắt của minh hiếu mà công ty kem hãng c nay đã là một thương hiệu có tiếng.
nắm giữ chức quyền cao, minh hiếu đã quá quen với những lời gọi mời thấm đẫm mùi mật ngọt; những cuộc trò chuyện xã giao trên bàn tiệc, những bản ký kết đối tác, và những cú liếc mắt đưa tình từ tận đầu bên kia của phòng họp khi gã đang bận bịu với đống giấy tờ. gã có thể làm lơ hai điều đầu tiên — minh hiếu không ngốc đến mức tự đâm đầu vào những cái bẫy kia, gã đủ thông minh để nhận ra điều đó.
thứ duy nhất minh hiếu không thể chối từ, vì lạy chúa nó khó cưỡng hơn bất cứ mỹ vị nào trên đời, đang nhìn gã với một ánh mắt mà gã chỉ có thể diễn tả bằng hai từ tội lỗi.
đã hơn một năm trôi qua kể từ khi minh hiếu bắt đầu mối quan hệ mập mờ với đồng nghiệp kiêm người tình bé nhỏ của gã, lê quang hùng. gã đã cảm nắng em ngay khoảnh khắc em bước vào phòng làm việc của gã dưới danh thực tập sinh; dù lớn hơn gã tận hai tuổi, em vẫn dành cho gã một sự tôn trọng mỗi khi cả hai giao tiếp, và đôi khi em cẩn thận đến mức gã phải bật cười. phải bỏ ra một khoảng thời gian và công sức lớn để em đáp trả lại tình yêu của gã, và khoảnh khắc em nỉ non gọi tên gã giữa hơi thở dồn dập làm minh hiếu tưởng như thể mình là kẻ hạnh phúc nhất trên đời.
nhưng rồi, khi em đã quen thuộc hơn với gã, em dần dần trở nên bạo gan hơn. quang hùng đang thử thách tính kiên nhẫn của minh hiếu. những ánh nhìn lưu luyến quá lâu, trò chơi vờn bắt tiêu khiển dưới gầm bàn, đôi môi mà em đã tự cắn đến sưng lên; cả hai như mắc kẹt trong một cuộc chơi mèo và chuột, và vai kẻ săn mồi như được trao đổi qua lại giữa hai bên.
trong suốt buổi họp, có những lúc minh hiếu hận rằng mình không thể vồ lấy người bên cạnh mà chơi em dưới ánh mắt của tất cả mọi người — chúa ơi, vì khuôn mặt xấu hổ của em sẽ xinh đẹp biết bao nhiêu. em sẽ cố gắng che đậy nó đi bằng hai cánh tay mảnh khảnh, và gã sẽ không cho phép điều đó xảy ra. đây là hình phạt thích đáng cho những bé không vâng lời.
tiếc rằng, gã vẫn phải giữ lấy hình tượng của một ceo chuẩn mực. gã chỉ có thể bắt nạt em sau khi căn phòng đã trống người, và cánh cửa nối giữa hai thế giới được khép lại — là thế giới tẻ nhạt bên ngoài, và thế giới của em và gã.
em nhẹ nhàng nắm lấy cà vạt của gã và kéo gã lại gần, bản thân đã yên vị trên bàn từ lúc nào. quang hùng phả một hơi nóng cạnh vành tai người lớn hơn, và giọng anh có một chút run rẩy khi những ngón tay bận bịu cởi bỏ hàng cúc áo đầu tiên.
"sếp ơi, em đã nhớ anh nhiều lắm."
một tiếng thở dài nho nhỏ thoát khỏi cổ họng của vị ceo, một tay gã nắm lấy phần eo nhỏ nhắn phía sau lớp áo rộng, và những cú vuốt ve khiến em rùng mình. quang hùng đặc biệt thích thú với tiết mục hoán đổi xưng hô, và minh hiếu sẵn lòng chiều ý em trong vở kịch này như thể em là một vị thần.
minh hiếu đặt một nụ hôn phớt lên cần cổ trắng mềm của em, mút lấy phần da như đang thưởng thức một viên kẹo ngọt; bàn tay đặt trên eo dần dần chuyển dời xuống cánh mông căng mẩy, và quang hùng cố nén đi tiếng rên khi phần thịt mềm được xoa nắn.
"bé yêu, hôm nay em không ngoan."
em bĩu môi, tỏ vẻ giận dỗi ra mặt, và gã tặng em một nụ hôn lên đó. em như tan chảy khi đôi môi chạm nhau, và gã đẩy em chìm sâu vào cơn đê mê. chiếc lưỡi ranh ma quấn quýt lấy tình yêu của nó, và một chút nước bọt trào ra khỏi khoé môi em khi cả hai dứt ra khỏi cơn hoan lạc thoáng chốc.
cậu bé nhỏ nhắn của em bẽn lẽn ngóc đầu phía dưới lớp quần lót, hồng hào và đáng yêu y như mọi thứ còn lại của em. đầu khấc của em rỉ ra một chút dịch nhờn, và tiếng rên nho nhỏ bật ra khỏi chiếc miệng xinh khi ngón cái của gã chầm chậm rê qua. đũng quần đang trướng đau được bờ mông cọ xát lại càng chật chội hơn, và em nở một nụ cười ranh mãnh khi gã rít một hơi đột ngột.
"hiếu ơi..."
hông em đưa đẩy từ từ, tự ý sử dụng bàn tay gã như món đồ chơi; em nhắm mắt hưởng thụ cảm giác sướng râm ran, chẳng thèm bận tâm lấy gã người tình trước mặt mình. em vòng tay ôm lấy cổ minh hiếu, gừ gừ cạnh tai gã như một chú mèo ngoan, nhưng minh hiếu biết rõ con mèo này vốn lắm mưu mô.
"hùng," gã gọi trống không, và tình yêu khẽ run lên, "không đợi được đến lúc về nhà sao?"
quang hùng lắc đầu, có lẽ một nụ cười đang nhảy múa trên môi em. cùng một đôi môi đó lả lướt trên vành tai gã, rê theo đường quai hàm sắc lạnh, dọc xuống cổ của gã để mút mát. tay minh hiếu luồn vào trong lớp quần lót của em, và gã không giấu được sự bất ngờ khi cảm nhận được sự mềm mại ẩm ướt nơi hậu huyệt. phía dưới dường như càng trướng đau.
"em đợi lâu lắm rồi."
chà, đời nào gã lại từ chối em được cơ chứ?
_____
hì hì.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro