Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

9 (end)

Đệch mợ! Nói cho ta biết, Hiểu Tinh Trần bị ai đó đoạt xá rồi đi, Tiết Dương cắn răng thầm hận.

Hiểu Tinh Trần nói xong thì không để ý tới hắn nữa, lại tiếp tục lúc sờ lúc bóp trên người hắn, còn phát ra tiếng thở dốc thỏa mãn. Nửa giờ sau y bắt đầu kéo tay áo nội y của Tiết Dương xuống rồi ném sang một bên, hôn nhẹ cánh tay trắng nõn, nhịn không được cắn hắn một cái.

"Hiểu Tinh Trần, ngươi là chó à!" Tiết Dương dám nói, đây là lần đầu tiên hắn mắng Hiểu Tinh Trần như vậy.

Người bị mắng nhả ra, để lại một dấu răng mờ nhạt, Tiết Dương thở phào, sau đó mông đột ngột lạnh lẽo, giờ hắn mới phát hiện quần đã bị lột đến đầu gối, lúc này cái gì cũng lộ ra hết, giữa nơi màu đen thần bí lộ ra đồ vật màu trắng nộn, sạch sẽ đến mức vừa nhìn đã biết chưa từng sử dụng, hai chân thon dài tinh tế.

Có lẽ vì đã lâu không vận động nên trên đùi khác với bụng, không có một chút cơ bắp nào, rất xinh đẹp, chân ở tư thế nửa co, ánh trăng chiếu lên phản xạ ánh sáng như ngọc, mái tóc cột đuôi ngựa chưa tản ra. Cảm giác này giống như đang bắt nạt trẻ con, Hiểu Tinh Trần cảm thán, rõ ràng không hơn mấy tuổi sao trông lại chênh lệch lớn như vậy chứ?

Hiểu Tinh Trần nâng một chân Tiết Dương lên, hôn bắp đùi hắn. Lúc này dây thần kinh xấu hổ bị Tiết Dương ném mười mấy năm cuối cùng cũng thẳng tắp trở về não, tay chống người muốn ngồi dậy, lại bị y phát hiện ra ý đồ, lấy đai lưng màu đen của Tiết Dương trên đầu giường, buộc một đầu vào chân giường, một đầu quấn quanh cổ tay khảnh mảnh của Tiết Dương, trắng đen đối lập có vẻ phá lệ sắc tình.

Dưới thân bị Hiểu Tinh Trần cố định lại nếu hắn muốn ngồi dậy sẽ vướng phải quần áo ngay lập tức, đai lưng cột chặt làm hắn muốn dùng sức cũng không dậy nổi, trừ phi thoát khỏi khống chế của người trên thân, bò đến mép giường mới có thể ngồi dậy. Do Tiết Dương không chịu phối hợp nên tình huống hiện tại bắt đầu thay đổi theo hướng quái dị, Tiết Dương cảm thấy mình dạng này như sủng nô hủ bại trong truyền thuyết, vì không nghe lời nên bị chủ nhân giam cầm.

Mặt hơi hơi phiếm hồng làm hắn trông càng thêm ngon miệng, Hiểu Tinh Trần dùng một tay cầm lấy tính khí tinh xảo nửa cứng của hắn, tuốt lên tuốt xuống theo bản năng giống đực. Cả người Tiết Dương run lên, bởi vì hạ thân quá mức thoải mái mà kìm lòng không được vặn vẹo thân thể. Thật ra ham muốn tình dục của Tiết Dương lãnh đạm đến mức có thể nói là không có, chỉ có lúc mười bảy tám tuổi là từng có dục vọng, cũng tự làm qua loa tiết ra cho xong việc.

Mà hiện giờ chỗ rất nhiều năm chưa từng phát tiết bị người khác cầm lên thưởng thức, cái cảm giác kia căn bản không giống lúc tự mình cầm, chỉ nói trên tinh thần thì kích thích không ít. Hắn vung tay trái nhưng lại bị vải vóc căng chặt cưỡng ép buông xuống, thở hổn hển. Hiểu Tinh Trần vừa hầu hạ hắn vừa theo dõi vẻ mặt của hắn, nhìn vẻ mặt Tiết Dương sung sướng xen thống khổ, kiều diễm tột cùng, tốc độ trên tay nhanh hơn nữa, người dưới thân kinh hô một tiếng rồi tiết ra.

Thời gian dài không phát tiết nên hơi nhiều, dính đầy tay, chảy xuống theo vân tay, có một ít rơi lên cái đùi trắng nõn của người dưới thân, trắng và trắng đi với nhau càng thêm đẹp mắt. Chất lỏng màu trắng đục trượt qua đùi chảy vào rừng cây màu đen, dính một chút trắng trắng.

Hiểu Tinh Trần chỉ cảm thấy hạ thân của mình sưng đau, theo bản năng nâng hai chân Tiết Dương lên tìm kiếm miệng có thể cho vào, Tiết Dương vừa phát tiết nên thân thể còn đắm chìm trong kích thích mới dâng trào nên vẫn chưa chú ý tới động tác của Hiểu Tinh Trần.

Vì mở rộng hai chân nên miệng huyệt màu hồng phấn lộ hết ra, nó đóng chặt, ngượng ngùng không chịu mở cửa. Hiểu Tinh Trần vươn một ngón tay ra đâm vào, miệng huyệt co rút lại một chút, nếp gấp trên đó sâu hơn. Hiểu Tinh Trần không cần thầy dạy cũng tự biết mà đưa chất lỏng trên tay bôi lên miệng huyệt, cặp mông trắng nõn cũng bị lây dính một chút, nhìn qua như vừa mới bị người ta bắn vào.

Có bôi trơn, Hiểu Tinh Trần chậm rãi đưa vào một ngón tay, thân thể Tiết Dương căng chặt, miệng huyệt vừa nhận lấy lập tức kẹp chặt ngón tay, không thể lùi cũng không thể tiến nên y bèn dùng một bàn tay còn lại chậm rãi vuốt ve mông hắn để hắn thả lỏng.

Chờ đến lúc Tiết Dương hoàn hồn thì cảm giác dị thường khi thân thể bị xâm nhập cực kỳ mãnh liệt, nhưng chỗ bị Hiểu Tinh Trần nắn bóp mềm như bãi nước rất nhanh. Hắn muốn đưa cánh tay lên nhúc nhích lại phát hiện sức lực toàn thân đã bị hút sạch, không thể động đậy nổi. Đầu lưỡi Hiểu Tinh Trần còn ở bên trong đùi của Tiết Dương ngập ngừng để lại một mảnh dịch thể ướt át, mà ngón tay đã đưa vào hai ngón, hậu huyệt được hầu hạ thoải mái chảy ra một ít chất lỏng cũng đủ bôi trơn.

Đợi cho thời cơ chín muồi, Hiểu Tinh Trần bày xong tư thế, gập chân Tiết Dương lên, dịch nhầy trên ngón tay cũng đẫm trên làn da của Tiết Dương, miệng huyệt trước đó còn đóng chặt mở ra một cái khe nhỏ, bên trong còn có một ít dịch thể sắp chảy ra. Y nhẹ nhàng nhắm ngay cái miệng nhỏ, thử nhét phần đầu dục vọng của mình vào, sau đó đỉnh eo một cái, theo một tiếng "bạch", hai người hoàn toàn hợp thành một thể.

Tiết Dương bị đỉnh trong mắt nổi lên nước mắt sinh lý, Hiểu Tinh Trần nhìn xuống, trái tim khẽ động, cúi đầu hôn lên mắt hắn. Tiết Dương bị ép nhắm mắt lại, người trên thân vẫn còn làm việc, ép Tiết Dương lên tiếng thở dốc. Mãi cho đến khi Hiểu Tinh Trần hôn lần từ đôi mắt xuống phía dưới, lấp kín cái miệng nhỏ muốn mạng người kia, môi răng giao hòa. Hai cái miệng nhỏ đều bị người ta tiến vào, Tiết Dương cảm thấy hạ thân của mình bị nhét căng đầy, không thể không dùng miệng thở, kết quả môi lại bị ngậm lấy, cảm giác hơi thở mỏng manh và khoái cảm từ xương sống truyền lên ngập đầu, kết hợp lại sinh ra một loại ảo giác có lẽ sẽ chết mất, đôi tay vô lực bắt lấy lưng người trên thân, phân tâm điều động một chút linh lực để khôi phục lại ít sức.

"Không tập trung." Tình huống nửa kia không chú ý là chuyện khiến người còn lại rất khó chịu, Hiểu Tinh Trần dùng sức đỉnh sâu.

"Đừng! "Tiết Dương muốn kêu lên nhưng miệng lại bị lấp kín, tiếng kia bị nghẹn lại. Không khí bỗng nhiên nóng lên, hơi thở hai người ướt nóng phả lên người đối phương, mập mờ lại sắc tình.

Nếu có người nhìn chỗ bọn họ tương giao nhất định sẽ phát hiện, bởi vì đồ của người trên thân cực lớn, người dưới thân lại quá nhỏ hẹp, nếp gấp căng chặt trơn nhẵn, thậm chí vách thịt bên cạnh căng lên, bị xỏ xuyên từng bước, nhưng tiểu huyệt yếu ớt vẫn thừa nhận sự đỉnh lộng đến từ người trên thân từng chút một.

"Ngươi chậm.... Ha!" - Tiết Dương bấm lưng Hiểu Tinh Trần, làm người trên thân tạm thời buông bờ môi của hắn ra. Tiết Dương vừa được thả đã hít sâu mấy miệng không khí, chưa nói được hai chữ lại bị một cái đỉnh sâu ngắt lời.

Nước mắt ngầm lưu chuyển trong mắt, khóe mắt ửng đỏ, bờ môi đỏ tươi bị chà đạp hơi sưng lên càng gợi cảm đến tột cùng. Y đã quen nhìn dáng vẻ thiếu niên này mượn rượu làm loạn, bây giờ diễm sắc lạo phong tình khác, là người đều không từ được cảnh đẹp như vậy.

Trong lòng Hiểu Tinh Trần dâng lên cảm giác may mắn và thỏa mãn, thỏa mãn người đó là mình, may mắn tất cả dáng vẻ dụ người của hắn chỉ mình y mới có thể thưởng thức. Y lật người qua, nâng mông hắn lên tiến vào trong tiểu huyệt căng mịn ấm áp kia, như vậy có thể nhìn cảnh đẹp rõ hơn, thấy tiểu huyệt phấn hồng trước đó bị y chà đạp biến thành màu đỏ thẫm giống như trái cây sớm đã chín dụ người ta hái lấy.

Chất lỏng trong suốt chảy ra từ chỗ hai người giao hợp nhiễm ướt rừng cây rậm rạp, trên cặp mông trắng nõn dính chất lỏng, tràn đầy mùi tình dục, mà người bị giữ thừa nhận toàn bộ dục vọng của y phủ kín màu hồng nhạt toàn thân, đẹp không chịu được. Cảnh sắc diễm lệ nhất thế gian cùng lắm cũng chỉ như thế này thôi. Chuyện cho tới bây giờ, rốt cuộc Hiểu Tinh Trần cũng biết vì sao nhiều người tâm trí không kiên cường lại bị hồ ly yêu mị mê hoặc như vậy. Mùi hồ ly yêu mị trên người một thân nam nhân truyền thuyết kia sao có thể so với mùi thơm ngọt của người dưới thân.

Dục vọng thúc giục khiến y thao lộng người dưới thân một cách mất kiểm soát, muốn nhìn thấy hắn khóc, muốn nhìn thấy hắn run rẩy vì y, muốn nghe mỗi một tiếng rên rỉ của hắn, muốn hắn la hét rên rỉ vì mỗi một động tác của y.

"Đừng, dừng lại đi..." Nước mắt sinh lý chảy đầy mặt, không phải hắn đau mà là quá mức thoải mái, thoải mái đến tận cùng là một loại tra tấn, jắn muốn chạy trốn, hắn cảm giác mình không được nữa, tiếp tục như vậy sẽ chết mất.

Vốn dĩ nam tử không hầu hạ người khác được, bây giờ bị đè dưới thân đỉnh lộng từng đợt khiến Tiết Dương chưa từng trải nghiệm sinh lòng sợ hãi.

"A Dương, kiên trì một chút nữa." Hiểu Tinh Trần hôn lướt qua mặt của Tiết Dương, cúi người xuống, dán một nụ hôn vào lưng của hắn, vì động tác này nên dục vọng dưới thân đỉnh tới chiều sâu trước nay ​chưa từng có, chỉ thấy người nọ run rẩy một cái sau đó "A" một tiếng cao vút rồi trực tiếp mềm nhũn, nam căn trước người hắn bắn ra từng luồng tinh dịch, dính lên trên đùi hai người.

Vừa mới qua cao trào nên thân thể càng thêm mẫn cảm mảnh mai, không động đậy được. Hiểu Tinh Trần thuận theo ôm lưng hắn lên vỗ nhẹ trấn an nhưng lại làm hắn run rẩy khó kìm nén, nắm chặt khăn trải giường, gập một chân lên bò đi, tính ngồi dậy lại do sức yếu ngã về. Hiểu Tinh Trần giữ chặt hai chân người dưới thân, không cho hắn tránh thoát.

Bản tính phúc hắc hiện ra vào giờ khắc này, "A Dương phải ngoan."

Chỉ ngoan ngoãn mới được cưng chiều, không ngoan thì phải nhận trừng phạt.

"Đạo trưởng... A ~" Giọng nói ngọt ngào của Tiết Dương biến thành tiếng nức nở đầy mềm mại, người bình thường ai nghe tim cũng phải tan chảy, dưới tình huống như thế chỉ khiến người ta sinh ra ý muốn ngược đãi mãnh liệt.

Hiểu Tinh Trần thọc vào rút ra một sâu một cạn, nheo mắt hưởng thụ, "Giọng của A Dương nghe thật là hay."

Đúng vậy, nghe thấy y lại lớn một vòng, "Ta muốn..." Y ghé vào tai Tiết Dương nói như vậy, ai không biết còn tưởng rằng người bị bắt nạt chính là y.

Cảm giác đồ vật trong cơ thể đã lâu như vậy không những không nhỏ xuống ngược lại càng lớn hơn, không khỏi lắc lắc đầu, hơi tan vỡ nói: "Không cần..."

Hiểu Tinh Trần ôm chặt eo Tiết Dương, thì thầm: "A Dương cho ta đi." Nói xong lại hôn lên môi người dưới thân lần nữa, ngăn chặn toàn bộ sự từ chối của hắn.

Vách thịt trong huyệt sít chặt dục vọng của y, sâu trong đó có một chỗ nhỏ nhô lên, Hiểu Tinh Trần biết đó là điểm mẫn cảm của Tiết Dương, không ngừng va chạm nơi đó. Tiết Dương có thể cảm nhận được gân xanh trên côn thịt kia, theo tiếng va đập của thân thể, tiếng chất lỏng dồn nén, vang lên lép nhép lép nhép.

Tay Hiểu Tinh Trần mò lên hai điểm anh đào trước ngực Tiết Dương lôi kéo, dùng móng tay khảy nhẹ là có thể cảm nhận được sự run rẩy của người dưới thân, cảm thán: "A Dương thật nhạy cảm."

Tiết Dương không muốn để ý đến y chút nào, khoái cảm bị đỉnh lộng cắn nuốt lý trí hắn, cuối cùng chỉ có thể tùy ý hùa theo. Mấy luồng dịch thể bắn vào cơ thể, mệt mỏi bắt đầu kéo đến, hai mắt tối sầm lại, trước khi hắn bất tỉnh dường như nghe thấy Hiểu Tinh Trần nói một câu: "Lòng ta duyệt ngươi."

Hoàn.

————————

P/s: Thế là xong òi, chuyển sang lấp các hố khác hoi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro