Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4: Trong Vòng Xoáy Bí Mật


Một ngày mưa khác lại đến với Bangkok. Bầu trời xám xịt, những đợt mưa rào bất chợt trút xuống như muốn cuốn đi mọi sự tĩnh lặng. Billkin đang ngồi trong phòng khách tại căn biệt thự của gia đình, tay cầm cuốn sách bìa đen mà PP đã đưa. Dù đã đọc qua vài chương, anh vẫn cảm thấy những dòng chữ kia như một câu đố không hồi kết, luôn đẩy anh vào trạng thái tò mò xen lẫn bối rối.

Từ hôm đó, Billkin không thể ngừng nghĩ về PP. Nụ cười dịu dàng của cậu, cách cậu nhìn vào anh như hiểu rõ tất cả, và cả Nyx - chú mèo với đôi mắt xanh lục như chạm thẳng vào tâm hồn anh. Hiệu sách The Forgotten Pages giống như một chiếc hộp Pandora mà PP đã khéo léo mời anh mở ra. Nhưng cùng lúc, nó khiến anh cảm thấy lạc lối trong chính những câu hỏi của mình.

Cuối cùng, Billkin quyết định quay lại hiệu sách.

Cánh cửa gỗ kêu lên một tiếng cọt kẹt nhẹ khi anh đẩy vào. Không khí bên trong vẫn thoang thoảng mùi giấy cũ, pha lẫn một chút hương thơm ngọt ngào của gỗ trầm. Nhưng lần này, PP không đứng sau quầy như thường lệ.

Thay vào đó, Nyx ngồi trên quầy, đôi mắt sắc lạnh nhìn thẳng vào anh. Chú mèo vươn mình, bước từng bước chậm rãi như dẫn đường, rồi nhảy xuống, biến mất vào một dãy kệ sách phía cuối phòng.

"PP?" Billkin gọi, nhưng không có tiếng trả lời.

Anh quyết định đi theo Nyx, cảm giác như bị một sợi dây vô hình kéo đi. Con mèo dẫn anh đến một cánh cửa gỗ nhỏ ở cuối hiệu sách, nơi mà trước đây anh chưa từng để ý đến. Khi anh chạm vào tay nắm cửa, nó bật mở dễ dàng, để lộ một căn phòng nhỏ với ánh sáng mờ ảo từ chiếc đèn treo tường cũ kỹ.

PP đang ngồi ở giữa căn phòng, cúi đầu chăm chú đọc một cuốn sổ tay dày cộp. Cậu không ngẩng lên khi Billkin bước vào, nhưng dường như đã cảm nhận được sự hiện diện của anh.

"Anh đến rồi à?" PP hỏi, giọng nhẹ nhàng như thể cậu đã mong chờ anh từ trước.

"Cậu đang đọc gì thế?" Billkin tiến đến gần, ánh mắt dừng lại trên cuốn sổ tay có bìa da nâu mà PP đang cầm.

PP ngước lên, nụ cười nhẹ thoáng qua môi. "Là nhật ký của ông tôi, người sáng lập hiệu sách này. Trong đây có nhiều thứ tôi nghĩ anh cũng sẽ thấy thú vị."

Cậu đưa cuốn sổ cho Billkin. Khi anh mở ra, những dòng chữ trên trang giấy lập tức cuốn hút anh. Đó là những ghi chép chi tiết về cách ông nội của PP phát hiện ra sự tồn tại của những cuốn sách kỳ lạ - những cuốn sách không chỉ chứa đựng câu chuyện, mà còn mang trong mình ký ức, cảm xúc và bí mật của người đã viết nên chúng.

"Ông cậu tin rằng mỗi cuốn sách ở đây đều có một linh hồn?" Billkin hỏi, cảm giác như đang bước sâu hơn vào một câu chuyện hoang đường.

"Không chỉ ông tôi," PP đáp, ánh mắt lóe lên tia nhìn bí ẩn. "Tôi cũng tin điều đó. Và tôi nghĩ anh cũng đã cảm nhận được điều gì đó đặc biệt từ những cuốn sách này, đúng không?"

Billkin không trả lời ngay. Những câu chuyện trong cuốn sách bìa đen anh đang đọc gần đây đã khiến anh mơ thấy những giấc mơ kỳ lạ. Trong mơ, anh thấy mình đứng giữa một khu rừng u tối, với những giọng nói thì thầm vang lên từ mọi phía. Anh không thể nhớ rõ những gì họ nói, nhưng cảm giác lo lắng xen lẫn tò mò vẫn còn đọng lại.

PP tiến lại gần, đôi mắt sâu thẳm nhìn thẳng vào anh. "Billkin, anh có bao giờ cảm thấy rằng mình thuộc về nơi này không? Hiệu sách này, những cuốn sách ở đây, thậm chí cả Nyx - tất cả đều đang mời gọi anh."

Câu hỏi của PP khiến trái tim Billkin khẽ run lên. Anh không biết phải trả lời thế nào, nhưng sự gần gũi trong ánh mắt của PP như kéo anh lại gần hơn, như thể chỉ cần một bước nhỏ nữa, anh sẽ bước vào thế giới của cậu - một thế giới đầy bí ẩn, nhưng cũng đầy ấm áp.

Khoảnh khắc ấy, Nyx nhảy lên chiếc bàn gần đó, phát ra một tiếng kêu nhỏ như nhắc nhở sự hiện diện của mình. PP khẽ bật cười, ánh mắt dịu dàng nhìn chú mèo.

"Nyx luôn biết khi nào chúng ta đang lạc lối," PP nói, tay nhẹ nhàng vuốt ve bộ lông mềm mại của nó. "Chỉ cần anh tin tưởng vào cảm giác của mình, mọi thứ sẽ trở nên rõ ràng."

Những lời nói ấy như một sự trấn an, nhưng cũng là một lời mời gọi. Billkin cảm thấy một sự thôi thúc mãnh liệt muốn ở lại, muốn hiểu rõ hơn về PP, về hiệu sách này, và cả những bí mật đang chờ đợi anh khám phá.

"Tôi không biết điều gì đang chờ phía trước," anh nói, ánh mắt kiên định nhìn PP. "Nhưng tôi sẽ không bỏ cuộc."

PP mỉm cười, và lần này, nụ cười của cậu ấm áp hơn bao giờ hết.

"Chúng ta sẽ cùng nhau tìm ra câu trả lời," cậu nói, ánh mắt ánh lên tia hy vọng.

Và từ giây phút ấy, cả hai như bước vào một hành trình mới, nơi mà tình yêu và bí mật đan xen, nơi mà mỗi trang sách là một phần của câu chuyện mà họ đang cùng nhau viết nên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: