Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3: Những Bí Mật Được Giấu Kín

Ngày hôm đó, Billkin không thể ngừng suy nghĩ về lời của PP. Lúc đầu, anh chỉ nghĩ rằng sự hấp dẫn giữa họ chỉ đơn giản là một sự tò mò về những điều kỳ lạ trong hiệu sách The Forgotten Pages và về con mèo Nyx. Nhưng càng dành nhiều thời gian bên PP, Billkin nhận ra rằng điều gì đó lớn lao hơn đang bắt đầu nảy sinh trong lòng anh. Không chỉ là sự tìm tòi về những bí mật mà cậu ấy giấu kín trong suốt bao năm, mà còn là một cảm giác đặc biệt mà anh chưa từng có trước đây, một sự gắn kết không thể lý giải bằng lời.

Sáng hôm sau, Billkin lại quay lại The Forgotten Pages. Trái tim anh vẫn đập nhanh khi nghĩ về cuộc trò chuyện đêm qua. Mỗi lần bước vào cửa hiệu sách này, anh cảm thấy như lạc vào một thế giới khác, nơi những quy tắc thông thường của cuộc sống không còn tồn tại. PP vẫn luôn là người dẫn dắt anh qua những câu chuyện kỳ bí, nhưng lần này, Billkin nhận thấy mình cũng đang dần trở thành một phần không thể thiếu trong thế giới của PP.

Khi Billkin bước vào, PP đang đứng sau quầy sách, chăm chú nhìn vào một cuốn sách cổ. Ánh sáng mờ nhạt từ chiếc đèn treo trên trần nhà làm nổi bật lên những vết bụi nhẹ trên các kệ sách. PP ngẩng đầu lên khi nghe tiếng chuông cửa, và một nụ cười nhẹ nhàng nở trên môi cậu.

"Chào buổi sáng, Billkin," PP nói, giọng cậu ấm áp nhưng lại có gì đó rất riêng biệt, như thể đang chứa đựng những suy nghĩ sâu sắc chưa được thổ lộ.

"Chào cậu," Billkin đáp lại, lòng dâng lên một cảm giác kỳ lạ. Anh không thể không nhận thấy ánh mắt của PP hôm nay sáng hơn thường lệ, như thể cậu đang tìm kiếm một câu trả lời nào đó mà chỉ có thể tìm thấy trong chính lòng Billkin.

Cả hai ngồi xuống bên nhau, một khoảng lặng trôi qua trong không khí. Chỉ có tiếng nhạc nhẹ nhàng phát ra từ chiếc loa nhỏ trong góc phòng và âm thanh của những trang sách lật giở. Billkin không thể không nhìn vào PP, và lần này, ánh mắt của cậu không hề né tránh. Cậu mỉm cười nhẹ, như thể cảm nhận được sự bất an của Billkin, và rồi mở lời:

"Anh có bao giờ cảm thấy mình đang bị dẫn dắt đến một nơi mà mình không hiểu lý do vì sao không?" PP hỏi, đôi mắt sáng rực. "Tôi nghĩ chúng ta đều có những con đường riêng, những ngã rẽ mà nếu không để ý, chúng ta sẽ bỏ qua."

Billkin cười nhẹ, nhưng trong lòng anh lại tràn ngập những câu hỏi. Cảm giác kỳ lạ mà anh đang trải qua với PP dường như không phải là một sự trùng hợp ngẫu nhiên. Cậu ấy, những cuốn sách kỳ lạ, và cả Nyx - tất cả đều tạo thành một bức tranh hoàn hảo, nhưng liệu anh có đủ can đảm để khám phá hết mọi thứ?

"Tôi cảm thấy... như mình đang tìm kiếm một thứ gì đó mà tôi không thể giải thích được," Billkin thừa nhận, đôi mắt anh nhìn vào PP, lạ lùng nhận ra rằng cậu ấy là người duy nhất có thể giúp anh giải mã những bí ẩn này.

PP không nói gì, nhưng trong ánh mắt của cậu, Billkin nhận ra sự thấu hiểu sâu sắc. Cậu ấy không chỉ là người giúp anh tìm ra những manh mối trong cuốn sách kỳ bí mà anh đang đọc, mà còn là người mà anh có thể chia sẻ những cảm xúc khó diễn đạt bằng lời.

Cuối cùng, PP nhẹ nhàng đặt xuống một cuốn sách mỏng từ kệ gần đó, những trang giấy vàng vọt ánh lên dưới ánh đèn mờ. Cậu đặt cuốn sách trước mặt Billkin, mắt cậu sáng lên với một vẻ bí ẩn.

"Đây là cuốn sách tôi muốn anh đọc," PP nói, giọng cậu trầm xuống. "Nó không giống những cuốn sách khác đâu. Nó sẽ thay đổi cách anh nhìn nhận về thế giới này."

Billkin ngước mắt lên, tò mò và có phần lo lắng. "Cậu chắc chắn không?" anh hỏi, vừa cẩn thận mở cuốn sách.

PP gật đầu nhẹ, không trả lời, chỉ lặng lẽ quan sát.

Cuốn sách có tên "The Story of the Lost Souls"(Câu Chuyện Của Những Kẻ Lạc Lối). Những dòng chữ đầu tiên khiến Billkin cảm thấy một luồng cảm xúc khó tả. Những câu chuyện kỳ bí, những vụ án không lời giải, những hiện tượng siêu nhiên mà khoa học không thể lý giải. Dường như những câu chuyện này được viết ra không phải để giải trí, mà để mở rộng tâm trí người đọc, để gợi nhắc những ký ức đã quên lãng.

"Anh thấy không?" PP hỏi, giọng cậu đầy hàm ý. "Đây chính là những điều mà Nyx và có lẽ cả tôi đều đã biết."

Billkin ngẩng đầu lên, đôi mắt mở to đầy ngạc nhiên. "Nyx cũng biết sao?" anh hỏi.

PP chỉ mỉm cười và gật đầu. "Nyx không phải là một con mèo bình thường. Nó đã sống lâu trong hiệu sách này, và nó biết những điều mà chúng ta không thể cảm nhận được."

Khi cuộc trò chuyện tiếp diễn, Billkin cảm nhận được một sự thay đổi trong cách anh nhìn nhận về PP. Anh không còn chỉ thấy cậu như một người bạn đồng hành trong cuộc khám phá này mà còn là một phần trong cuộc sống của mình. Mỗi lần tiếp xúc với PP, anh lại cảm thấy một sự kết nối mạnh mẽ hơn, một sự gắn bó ngày càng lớn mà anh không thể lý giải bằng lý trí.

Họ cùng ngồi uống trà, thảo luận về cuốn sách và những câu chuyện kỳ lạ trong đó. Đôi khi Billkin lặng nhìn PP, nhận ra rằng cậu ấy không chỉ là người giúp anh mở ra những cánh cửa bí ẩn, mà còn là người mà anh có thể chia sẻ những cảm xúc thầm kín mà lâu nay chưa thể bày tỏ.

Một buổi tối muộn, khi cửa hiệu sách đã vắng lặng, chỉ còn lại hai người và một không gian tĩnh mịch, Billkin không thể ngừng suy nghĩ về những gì cậu vừa nghe. Lời nói của PP, những cuốn sách kỳ lạ, Nyx - tất cả dường như đang dẫn dắt anh vào một hành trình mà anh không thể quay lại. Và trong lúc này, anh nhận ra rằng mình đã không còn chỉ là một người khách trong The Forgotten Pages nữa.

Khi bước ra khỏi hiệu sách, anh nhìn lại lần cuối vào chiếc cửa sổ đằng sau, nơi PP đang đứng, ánh sáng mờ ảo chiếu ra từ trong. Anh không biết tương lai sẽ dẫn anh đến đâu, nhưng có một điều chắc chắn rằng hiệu sách này, PP và Nyx sẽ mãi là một phần không thể thiếu trong hành trình cuộc sống của anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: