Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 12: Những Bí Mật Lẩn Khuất

Sáng hôm sau, Bangkok vẫn chìm trong lớp sương mù mỏng manh, bầu không khí ẩm ướt như muốn nhấn chìm mọi vật. Tại The Forgotten Pages, không khí cũng dày đặc bởi sự im lặng không lời. PP ngồi sau quầy, ánh mắt không rời khỏi cuốn sách cổ mà anh và Billkin đã tìm thấy đêm qua. Cuốn sách đó, với bìa da mòn cũ, chứa đựng những ký tự kỳ lạ, giống như những lời cảnh báo, như thể mọi chuyện đang dẫn dắt họ vào một cuộc phiêu lưu nguy hiểm mà họ không thể thoái lui.

Billkin bước vào như mọi ngày, nhưng lần này không giống như trước. Mắt anh có vẻ mệt mỏi, những dấu hiệu của sự lo âu rõ ràng hơn bao giờ hết. Anh đến gần quầy, đặt một chiếc túi lên mặt bàn rồi nhìn PP.

"Tối qua tôi không ngủ được," Billkin lên tiếng, giọng anh trầm xuống. "Mọi thứ trong đầu tôi cứ xoay vòng quanh cuốn sách đó."

PP không nói gì, chỉ nhẹ nhàng gật đầu. Cậu cũng cảm thấy sự đe dọa từ cuốn sách ấy, mặc dù không thể giải thích được tại sao. Lời nguyền trong những trang sách đã bắt đầu hiện rõ trong tâm trí của cả hai người. Cả hai đều biết, không thể đơn giản gấp cuốn sách lại và bỏ qua như bao cuốn sách khác. Nó không phải là một cuốn sách bình thường.

Billkin thở dài, rồi ngồi xuống ghế đối diện với PP. "Tôi không biết mình nên làm gì. Cuốn sách này... Nó cảm giác như đang gọi tôi, như có một thứ gì đó muốn tôi khám phá."

"Chúng ta sẽ không bỏ cuộc," PP nói, ánh mắt cậu sáng lên với sự kiên định. "Tôi cảm thấy điều này không chỉ là ngẫu nhiên. Cuốn sách này đã đưa chúng ta lại gần nhau, và tôi tin rằng chúng ta có thể khám phá nó."

Billkin mỉm cười nhẹ. Anh biết, PP nói đúng. Cuốn sách này không phải chỉ là một vật phẩm, mà là một cánh cửa mở ra những bí mật không ai ngờ đến. Nhưng liệu họ có đủ sức mạnh để đối mặt với tất cả những gì cuốn sách sẽ mang lại?

Khi họ bắt đầu nghiên cứu cuốn sách một lần nữa, PP lật từng trang, tìm kiếm bất kỳ manh mối nào có thể giúp giải mã những ký tự cổ xưa. Mỗi trang sách dường như đang chờ đợi được khám phá, như thể chúng có thể tự động hé lộ những bí mật mà họ chưa hiểu. Một lúc lâu sau, PP đột ngột dừng lại.

"Anh nhìn này," cậu chỉ vào một đoạn văn trong sách, "Đây là một câu thần chú. Nó không chỉ là những từ ngữ bình thường, mà là một chuỗi âm thanh có thể gây ra sự thay đổi."

Billkin cúi xuống nhìn, cảm giác một nỗi sợ hãi dâng lên trong lòng. Những ký tự đó không chỉ là chữ viết; chúng như một phép thuật, một sức mạnh cổ xưa mà họ chưa thể lý giải.

"Chúng ta có nên thử không?" Billkin hỏi, giọng anh thấp, như thể sợ rằng việc thử nghiệm với cuốn sách sẽ dẫn đến những hậu quả không lường.

PP suy nghĩ một lúc lâu, rồi quyết định. "Chúng ta không còn lựa chọn nào khác. Nếu không thử, chúng ta sẽ không bao giờ biết được sự thật."

Cả hai đứng dậy, PP mở cuốn sách ra trước mặt mình, và Billkin đứng bên cạnh, tay đặt lên vai PP như một cách thể hiện sự hỗ trợ. Sau vài phút trầm lắng, PP bắt đầu đọc những lời trong sách. Đoạn văn ấy giống như một câu thần chú, mỗi từ phát ra từ miệng cậu đều mang một sức mạnh kỳ lạ.

Khi âm thanh dừng lại, không khí trong hiệu sách trở nên tĩnh lặng đến kỳ lạ. Chỉ có tiếng nhịp tim của họ vang lên, mạnh mẽ và dồn dập. Nhưng đột ngột, một luồng gió lạnh lẽo thổi qua, khiến cánh cửa hiệu sách đóng lại mạnh mẽ.

"Chuyện gì đang xảy ra?" Billkin hỏi, nhìn quanh.

PP cảm thấy mình như bị cuốn vào một thế giới khác. Mọi thứ xung quanh bỗng mờ dần, và trong không gian ấy, một hình ảnh hiện lên rõ ràng. Đó là một ngôi nhà cổ, có một người phụ nữ đang đứng, nhìn họ với ánh mắt đầy thách thức.

"Cô ta là ai?" PP hỏi, giọng cậu run rẩy.

Billkin nhìn kỹ, nhận ra rằng đó chính là hình ảnh của người mẹ đã mất của mình, người mà anh chưa bao giờ quên. "Mẹ tôi..." Anh nghẹn ngào.

Người phụ nữ trong hình ảnh chỉ vào họ, rồi mỉm cười lạnh lẽo. "Các ngươi đã bước vào quá sâu. Không thể quay lại nữa."

Một tiếng động lớn vang lên, và PP vội vàng lật lại trang sách. Lúc đó, một dòng chữ mới xuất hiện, cảnh báo họ về những cái giá mà họ sẽ phải trả nếu tiếp tục khám phá cuốn sách. Cậu không thể tin được những gì đang diễn ra.

"Chúng ta phải ngừng lại," PP nói, giọng cậu khản đặc. "Cuốn sách này, nó không chỉ là một cuốn sách. Nó là một lời nguyền."

Billkin nắm chặt tay PP. "Chúng ta không thể quay lại. Chúng ta sẽ cùng nhau giải quyết nó."

Khi đêm buông xuống, The Forgotten Pages lại chìm vào một tĩnh lặng u ám. Nhưng lần này, cả PP và Billkin đều biết, cuộc hành trình này chỉ vừa mới bắt đầu. Những lời nguyền trong cuốn sách không chỉ là một thử thách. Nó là một lời nhắc nhở rằng có những điều không thể tránh khỏi, và đôi khi, chúng ta phải đối mặt với chúng để tìm thấy sự thật - dù có phải trả giá thế nào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: