Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 11: Những Dấu Vết Cổ Xưa

Sáng hôm sau, khi ánh sáng yếu ớt xuyên qua cửa sổ kính của The Forgotten Pages, PP đã thức dậy sớm hơn thường lệ. Cảm giác bồn chồn trong lòng không thể nguôi ngoai sau đêm qua, khi cuốn sách cũ từ kệ trên cao rơi xuống. Đó không phải là một cuốn sách thông thường. Những dòng chữ cổ xưa bằng tiếng Thái mà PP không thể hiểu hết đã khơi dậy trong cậu một sự tò mò mãnh liệt.

Billkin đến muộn, nhưng không còn sự vội vã thường thấy trong những ngày trước. Anh bước vào cửa với một tách cà phê nóng trên tay và một nụ cười nhẹ nhàng. Khi ánh mắt anh chạm vào PP, anh nhận ra rằng cậu vẫn đang trầm tư, nhìn vào cuốn sách mà họ đã tìm thấy.

"Cậu vẫn đang nghĩ về nó à?" Billkin hỏi, đặt tách cà phê lên quầy.

PP khẽ gật đầu. "Đúng vậy. Tôi cảm giác cuốn sách này không chỉ đơn giản là một câu chuyện. Nó có thể là manh mối cho một bí ẩn gì đó."

Billkin nhìn vào cuốn sách cũ kỹ, đôi mắt anh ánh lên sự tò mò. "Cậu nghĩ nó liên quan đến gì?"

PP im lặng một lúc, suy ngẫm. "Tôi không chắc. Nhưng tôi cảm thấy rằng cuốn sách này đã tồn tại lâu hơn chúng ta tưởng. Nó có thể chứa đựng những ký ức, những câu chuyện bị lãng quên."

Billkin bước lại gần, ngồi xuống bên cạnh PP, lật mở cuốn sách. Những trang giấy mỏng manh, nhòe mực, và có vẻ như đã qua nhiều lần sửa chữa. Một mùi hương nhẹ của giấy cũ tỏa ra, khiến không gian quanh họ thêm phần huyền bí. Anh cẩn thận nhìn vào những ký tự lạ trên trang đầu tiên.

"Chúng ta cần dịch nó," Billkin nói, nhưng giọng anh mang chút bối rối. "Đây không phải là tiếng Thái hiện đại."

PP nhìn Billkin, ánh mắt cậu sáng lên. "Đúng vậy. Đây là tiếng Thái cổ, có thể là một phương ngữ từ rất lâu trước đây."

Cả hai im lặng một lúc, cảm nhận sự nặng nề của cuốn sách như đang đè nén lên họ. Đúng lúc đó, Nyx xuất hiện, nhẹ nhàng bước vào phòng như thể cũng cảm nhận được sự thay đổi trong không khí. Chú mèo nhìn vào cuốn sách, rồi quay sang nhìn PP và Billkin, như thể đang chờ đợi điều gì đó.

"Có lẽ chúng ta sẽ cần sự giúp đỡ," Billkin nói, ánh mắt anh đột nhiên sáng lên như vừa nghĩ ra điều gì. "Tôi có thể liên hệ với một người bạn, anh ấy là một chuyên gia về văn hóa cổ xưa. Biết đâu anh ấy có thể giúp chúng ta."

PP gật đầu đồng ý, nhưng vẫn cảm thấy có điều gì đó lạ lùng. "Anh ta có thể giúp chúng ta, nhưng liệu cuốn sách này có thực sự an toàn không?"

Billkin không trả lời ngay lập tức. Anh cầm cuốn sách, lật qua vài trang nữa, nhưng không có gì khác ngoài những ký tự cổ xưa. Những câu chuyện trong đó dường như mơ hồ và khó nắm bắt.

"Chúng ta sẽ cẩn thận," Billkin cuối cùng nói. "Nhưng tôi tin rằng cuốn sách này có thể dẫn chúng ta đến những câu trả lời mà chúng ta cần."

Suốt cả ngày hôm đó, PP và Billkin làm việc cùng nhau để cố gắng hiểu rõ hơn về cuốn sách. Tuy nhiên, dù họ đã thử nhiều cách, những dòng chữ trong đó vẫn như một bức tường chắn đứng giữa họ và sự thật. Nyx vẫn ở bên cạnh, như thể nó đang chăm chú quan sát từng hành động của họ, đôi mắt sáng lên mỗi khi một trang sách mới được lật.

Chiều đến, Billkin rời đi để gặp người bạn của mình. PP ở lại hiệu sách, không thể dứt ra khỏi những suy nghĩ về cuốn sách. Cậu cảm thấy như mình đang đứng trên bờ vực của một điều gì đó lớn lao, mà nếu không cẩn thận, có thể sẽ bị cuốn vào một cơn bão không thể kiểm soát.

Khi trời đã tối, Billkin quay lại với một người đàn ông lạ mặt, người này có vẻ ngoài nghiêm nghị và thần bí. Anh ta bước vào, mang theo một không khí nặng nề, như thể anh ta đã chứng kiến quá nhiều điều trong cuộc đời mình.

"Anh là người đã liên hệ tôi?" Người đàn ông hỏi, ánh mắt không rời khỏi cuốn sách.

Billkin gật đầu. "Đúng vậy. Đây là PP, người đang tìm hiểu về cuốn sách này."

Người đàn ông bước lại gần, tay chạm nhẹ vào trang sách. "Đây là một cuốn sách cổ xưa, có thể nó ghi lại những câu chuyện của những người đã qua đời. Nhưng nó cũng có thể chứa đựng những lời nguyền hoặc những bí ẩn mà không ai nên biết."

PP cảm thấy một nỗi sợ mơ hồ len lỏi trong tim. "Người đã viết những dòng này... họ là ai?"

Người đàn ông nhìn vào mắt PP, ánh mắt anh ta nghiêm túc. "Họ là những người từng sống ở Bangkok này hàng trăm năm trước. Những câu chuyện này không phải là những câu chuyện bình thường. Chúng là những ký ức mà thời gian không thể xóa nhòa."

Billkin và PP nhìn nhau, họ hiểu rằng cuốn sách này không phải là một trò chơi. Nó là chìa khóa mở ra một cánh cửa mà cả hai chưa thể hiểu hết. Nhưng một điều rõ ràng là, họ không thể bỏ cuộc.

"Chúng ta sẽ phải tiếp tục tìm hiểu về nó," PP nói, giọng kiên quyết.

Billkin mỉm cười, nhìn PP. "Đúng vậy. Và tôi sẽ ở đây cùng cậu, cho đến khi chúng ta tìm ra hết mọi bí mật của cuốn sách này."

Như vậy, hành trình tìm kiếm sự thật tiếp tục, với những dấu vết cổ xưa ngày càng dẫn dắt họ đến gần hơn với những câu chuyện mà thời gian đã chôn vùi. Mỗi bước đi, họ càng tiến sâu vào một thế giới mà không ai có thể đoán trước được.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: