Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chales, May và Kế Dương (1)

"Khó chịu chỗ nào?"


Kế Dương nhăn mặt vùi đầu vào lồng ngực anh:"Chổ nào cũng khó chịu hết" mắt nhắm nghiền nhưng ôm rất chặt. Giống đang làm nũng

Vương Hạo Hiên đưa tay sờ trán hạ sốt kha khá rồi cũng đã xuất viện dù sao trong nhà cũng có một bác sĩ nói theo Tống Lam là: Tôi chăm sóc bản thân rất tốt, vừa yêu thương bản thân vừa không lãng phí tài nguyên quốc gia. 

Kế Dương gác chân lên người anh lúc lắc người lại vùi đầu như một con mèo nhỏ đáng yêu:"Em đói, em muốn ăn" sau đó lại cười khì khì:"Còn nữa anh đấm lưng cho em đi, cả người em đều nhức mỏi" mặc kệ Chales đi giờ phút này cậu chỉ muốn ở cạnh anh lâu một chút thôi, cảm giác rất dễ chịu những chuyện đau buồn đều muốn vứt ra khỏi đầu.

Vương Hạo Hiên có nấu cháo khẽ nói:"Anh đi múc cho em"

Bệnh cũng tốt quá đi có thể nằm lười cả ngày, không bị ai làm phiền không nghe đạo diễn cằn nhằn nữa ăn hết cháo lại tiếp tục nằm dễ chịu đến sắp ngủ mất tiêu. Đang nằm điện thoại Kế Dương  có tin nhắn, số lạ: Có thời gian cùng anh đi ăn đi - Chales

Kế Dương vội úp điện thoại xuống giống như không cho anh nhìn, chừng năm giây mới ngẩng đầu thấy anh mắt khép hờ ôm cậu không hề nhìn thấy gì. Sao anh ta biết số mình, cậu không nén nổi tò mò sao anh ta biết số mình. Hỏi đoàn phim sao? Tâm tư Kế Dương lại mệt mỏi trở lại, mím môi. Lúc này May đang viết một số thông tin, cũng nhận được tin nhắn tương tự đáp: Ok, anh chọn chỗ đi.

Sao đó ném điện thoại lên sofa, bàn tay gõ phím nhanh hơn một chút...Laughing mang trái cây ra lúc Chales nhắn nơi hẹn ra cũng lướt qua một cái day trán:"Loại chiến tranh không thuốc súng này anh có thể không tham gia không?"

"Được" cô quay sang anh:"Tại vì trước khi chiến tranh em sẽ chôn anh trước"

Laughing có chút khổ sở:"Anh yêu hòa bình và ghét chiến tranh"

May:"Đây là lí do em không muốn anh và Tống Lam nói chuyện lâu một chút, thật là... thêm một nhà thương thuyết nữa rồi. Anh hâm mộ anh ấy đến sắp đem anh ấy lên thờ rồi đó."

Hôm đó Kế Dương đến sớm nhất, vốn là muốn rõ không ngờ một lát May và Laughing cũng tới. May nhìn thấy cậu liền cười khẩy chế nhạo người kia một cái cũng ngồi vào bàn tròn:"Cũng được hẹn à?"

Kế Dương đành chịu cậu muốn từ chối nhưng anh kiên quyết quá đành nhận lời. 

Chừng năm phúc Vương Hạo Hiên cũng đi cùng Chales tới. 

Kế Dương "..."

Laughing lau chén đũa lại một lần, xem như không thấy gì? Im lặng sẽ giúp bạn an toàn, xui lắm thì không chết sớm..

Chales làm như xúc động vỗ vai Hạo Hiên như bạn tốt lâu năm gặp lại nói:"Trước khi tôi ra nước ngoài có hợp tác với Hạo Hiên một lần, không ngờ thời gian trôi nhanh như vậy.. "

Hóa ra là từng hợp tác  cón tưởng gặp người quen nữa chứ. 

Sau đó rất nhanh đi đến bên May, bỏ qua Laughing đang ngồi bên cạnh khoác vai cô ấy thân mật giọng nói rất dịu dàng:"Đây là Mayra chắc cậu biết cô ấy rồi, cô ấy là bạn tốt của tôi ở Anh" Chales lại đi sang Kế Dương thắm thiết ôm:"Đây cũng vậy" nói rồi còn nháy mắt. 

Người Kế Dương cứng đờ, muốn đẩy người ra nhưng anh ta đã buông rồi, dừng một chút anh ta liền nhìn Laughing đang miệt mài với công việc lau chén đũa hỏi:"Đây là.. "

"Vệ sĩ" Laughing thuận miệng nói

Chales nhìn một chút vui miệng nói:"Vệ sĩ mà dùng đồng hồ Omega De Ville à,  không tệ" nhưng sau đó anh ta nhìn thấy gì không nói nữa kéo ghế ngồi cạnh Kế Dương.  Kế Dương và Hạo Hiên ngồi đối diện nhau lúc cậu nhìn lên gương mặt anh thản nhiên như không, cậu thở dài như thế cậu nên vui phải không. 

Đồ ăn dọn ra Kế Dương gắp đồ ăn vào chén chưa động tới, Chales vẫn đang nói chuyện thấy động tác đó của cậu thì dừng một chút, nói:"Sao vậy không muốn ăn à, sao lần này gặp lại thấy em không giống như người trong trí nhớ anh từng biết?"

Kế Dương:"Vậy sao?" nói rồi cúi đầu ăn 

Chales không hỏi nữa bắt qua May:"Sao em không làm họa sĩ nữa,  anh nhớ em thích vẽ tranh mà lúc em ngồi chăm chú vẽ tranh thật sự rất đẹp"

May chớp mắt:"Tôi tưởng mình lúc nào cũng đẹp chứ? Tôi thích thì tôi làm thôi. Không phải anh đang ở nước ngoài phát triển đột nhiên cũng về nước hay sao?"

Chales ánh mắt có chút thê lương nhưng khí khái vẫn rất cao lãnh, bàn tay khẽ dừng động tác một hồi lâu mới nở nụ cười hết sức êm ái:"Về để tìm lại thứ đã bỏ lỡ"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro