Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phóng đãng

Giữa trưa, Long Hiên đang chuẩn bị cùng Sở Ly đến nhà hàng Tây phương gần công ty dùng cơm, thư ký gọi điện thoại tới, "Chủ tịch, Tô Thư tiểu thư tới chơi."

Long Hiên nhíu mày, vị hôn thê của "Kỳ Hiên" tới làm cái gì?

"Nói cô ấy chờ."

"Dạ."

Long Hiên đưa tay kéo xuống khuôn mặt khó coi của Sở Ly, đặt lên môi cậu một nụ hôn, "Lúc trước ngươi là vì cô ta mà từ chức sao?"

Sở Ly quay mặt đi không nói. Long Hiên thở dài, vỗ vỗ bờ vai của cậu, "Chúng ta trước đi gặp cô ta đã, cùng nhau ăn một bữa cơm, trở về ta tiếp tục nói chuyện."

"Kỳ Hiên" cùng Tô Thư căn bản là do hai gia tộc có ước định, hai người tuy rằng trai tài gái sắc, nhưng không có tình yêu. Tô lão gia là nhân tài kiệt suất trong giới kinh doanh, khoa học kỹ thuật đều tân quý. Nhưng là mọi thứ đều thay đổi trong nháy mắt, nhân lực càng lúc càng yếu kém, trước cơn sóng gió tùy thời có thể chết ở trên bờ cát, cho nên lão muốn dựa vào dưới những cây cổ thụ để giữ an toàn, tỷ như những người như Kỳ gia.

Mà lão Kỳ gia trước đây cũng muốn mượn dùng những phát minh khoa học kỹ thuật kia, hai bên ăn nhịp với nhau, Kỳ Hiên cùng Tô Thư này trở thành hai quân cờ không thể phản kháng. Bản thân Kỳ Hiên vốn là GAY, hắn cảm thấy cưới ai cũng không sao cả, nếu như bắt buộc phải kết hôn một lần, vậy nếu đám cưới này có thể lấy thêm chút lợi ích thì cũng tốt, cho nên hắn đã đáp ứng đính hôn. Sở Ly cũng bởi vậy mà xích mích với hắn.

Sở Ly nói: "Ta hận bàn tay bẩn thỉu trái ôm nữ phải ấp nam của ngươi."

Long Hiên ở trong lòng nói thầm, hắn kiếp trước còn không phải là "tên bẩn thỉu" như Sở Ly nói sao? Tô Thư này có chút từ bế (sống khép kín), ít tham gia hoạt động xã hội, xưa nay lui tới đều chỉ là vài người bạn thân thiết, cùng là một nhóm các tiểu thư quý tộc. Cô thích đọc manga, xem anime, thích đọc sách, thích chữ thập thêu, nghe nói cô còn mua rất nhiều búc bê, mỗi ngày cho chúng thay những bộ đồ do tự cô thiết kế. Cô tốt nghiệp loại trung, nhưng hiện tại không có công việc gì chính thức, chỉ ngẫu nhiên gửi bản thảo cho các tạp chí, nghe nói chúng cũng không được đón đọc nhiều nhưng cũng không sao cả, dù sao nhà cô cũng quá đủ để lo cho cô cuộc sống đầy đủ.

Là một cuộc sống tiểu thư sung sướng an nhàn tự tại. Trong cuộc đời cô đã bị tổn thương lớn do bị người cha xâm phạm tình dục. Cô cảm thấy uất ức nên đã tự sát, phải nằm viện ba tháng mới hồi phục. Sau khi phát sinh sự kiện kia, cô luôn luôn ở lại trong trường, mùa hè năm nay tốt nghiệp lại cùng bạn thuê một căn phòng nhỏ.

Cha mẹ của cô đã sớm ly hôn, cô đi theo cha, vào đầu tháng ba năm ấy rốt cục xảy ra chuyện. Sau đó cha lại tìm người đàn bà khác, nhưng luôn luôn không cưới, người đàn bà kia sinh cho lão một người con trai, lão nhận nuôi đứa trẻ, nhưng vẫn không cưới bà ta. Này cũng không phải chuyện lạ trong giới quyền thế, bên ngoài phúc hậu như tiên, bên trong lại biến thái cùng cực. Lão còn bao dưỡng rất nhiều nữ sinh, còn có nữ minh tinh, mỗi người đều có nét giống Tô Thư. Tô Thư đối với lão cực kỳ sợ hãi. Tô Thư cảm thấy đàn ông trên đời đều là lũ quái vật ghê tởm. Khi Kỳ Hiên hướng cô thẳng thắn thừa nhận mình là GAY thì cô ngược lại nhẹ nhàng thở ra.

Hôm nay Tô Thư mặc bộ áo liền váy thuần một màu trắng, yểu điệu thục nữ, tóc cột lên kiểu công chúa, mái tóc đen nháy xinh đẹp, không giống thanh niên hiện đại ăn mặc tạp nham, ngũ quan thanh lệ, khí chất thanh thuần, ánh mắt lại cô đơn có chút dễ thương. Nếu tiến hành dạy dỗ, đủ để trở thành báu vật có một không hai.

Long Hiên đáy lòng âm thầm tiếc hận, hắn đối với vật phẩm có chút tỳ vết trước nay đều không thể tha thứ. Nữ tử nhập cung, thậm chính là thị nữ, đều là cần nghiệm thân, hoàng đế có thể có hậu cung ba nghìn nữ tử, nhưng những nữ nhân này lại chỉ có thể bảo đảm chắc chắn chỉ có một người nam nhân là hoàng đế. Nói đến chủ nghĩa nam quyền cực đoan, hoàng đế được xem như đăng phong tạo cực (vua là nhất). Long Hiên coi như tiếp nhận tri thức xã hội hiện đại tiên tiến, đối với thâm căn cố đế thứ bậc nam nữ trong xã hội lại không cách nào thay đổi cái nhìn. Cho nên, hắn đối với nữ nhân hiện đại rất là không thích. Đây cũng là nguyên nhân hắn chỉ thuỷ chung với Sở Ly, lại không định tìm nữ tử "thị tẩm".

Sở Ly là nam nhân, nam nhân có thể cùng hắn ngang hàng đàm điều kiện, hắn cũng có tâm tư đi chinh phục dạy dỗ, nhưng là nữ tử nhất định phải đối với hắn tuyệt đối kiện phục tùng vô điều mới có thể, nếu không hắn tuyệt đối không cần. Hắn biết xã hội hiện đại không có như vậy nữ tử. Ngay cả bên ngoài thì làm bộ làm tịch, thì trong đáy lòng cũng không biết có bao nhiêu yêu cầu: nhà, xe, tiền tài, địa vị, con cái, sĩ diện,.... Long Hiên không cần nữ nhân hiện đại.

"Thân thể của ngươi không có việc gì chứ?" Trong thời gian đợi thức ăn được mang lên, Tô Thư chủ động hỏi.

"Không có việc gì, căn bản cũng phải là chuyện gì lớn."

Bởi vì còn thêm luyện công nên thân thể Long Hiên so với trước kia cường tráng hơn rất nhiều, năng lực hồi phục cũng tăng cường không ít, căn bản đã hoàn toàn hồi phục.

"Vậy là tốt rồi." Tô Thư nhỏ giọng nói.

Sở Ly cùng Long Hiên ngồi ở một bên, quay đầu nhìn ngoài cửa sổ. Không khí có điểm áp lực. ngón tay Tô Thư vặn vẹo mép khan trải bàn thành một nhúm, mặc dù biết "Kỳ Hiên" vô hại, cô vẫn là cảm thấy căng thẳng, "Cái kia... Kỳ Hiên, ta có thể phiền ngươi một việc?"

"Ngươi nói?" Long Hiên đối với mục đích của cô cảm thấy rất tò mò.

"Ta muốn có một căn nhà riêng cho mình."

Long Hiên cười rộ lên, "Tốt, là muốn loại nhà nào? Biệt thự nhà vườn hay căn phòng cao ốc?"

"Ở cao ốc, nhỏ nhỏ một chút là tốt rồi. Phòng lớn quá ta có cảm giác không an toàn."

Long Hiên đáp ứng, "Không thành vấn đề, buổi chiều ta sẽ cho người đi lo liệu, ngày mai đưa chìa khoá cho ngươi."

"Ngươi không hỏi ta tại sao à?" Tô Thư mặt có chút trắng bệch.

"Nếu ngươi muốn nói, mời nói."

"Ta cùng người bạn cùng thuê một căn phòng, nhưng là người bạn ấy có bạn trai, cô thường xuyên mang bạn trai về nhà..."

Long Hiên rõ ràng, "Đây quả thật là bất tiện."

"Ta sẽ không ở không của ngươi." Tô Thư cố lấy toàn bộ dũng khí, "Ta sẽ giúp ngươi sinh con."

Sở Ly đột nhiên quay đầu lại, trừng mắt Tô Thư. Khuôn mặt Tô Thư vì ngượng mà đỏ bừng, "Sở Ly ngươi đừng hiểu lầm, ta là nói việc thụ thai qua ống nghiệm, ngươi, ngươi cũng biết, ta... Ta tuyệt đối không thể cùng nam nhân..."

Nước mặt rơi xuống, Tô Thư nhỏ giọng khóc nức nở. Long Hiên còn đang trong trạng thái khinh ngạc. Sở Ly ngược lại không đành lòng, đưa tay vỗ vỗ bàn tay cô, "Tô Thư, ngươi đừng tự uỷ khuất bản thân như thế."

"Không, tuyệt không ủy khuất, chính ta cũng thích trẻ con, hơn nữa..." Cô ngẩng đầu lên, hai mắt đẫm lệ chăm chú vào nhìn Long Hiên, "Sau này ngươi có thể giúp ta cắt đứt quan hệ với Tô Hành không? Cuộc đời này ta không bao giờ ... nữa muốn gặp mặt hắn nữa."

Tô Hành, là một tinh anh tiếng tăng lừng lấy trong giới thượng lưu, nhưng trong mắt con gái mình lại không khác gì ma quỷ. Long Hiên suy đi nghĩ lại. trong một tháng ngắn ngủi, hắn cơ hồ không ngủ không nghỉ tiếp thu tri thức, căn bản còn không kịp suy nghĩ vấn đề con cái, Tô Thư nhắc tới hắn mới nhớ ra.

"Cái gì là thụ thai qua ống nghiệm?" Hắn tò mò.

Sở Ly xấu hổ một phen giải thích đơn giản cho hắn nghe. Long Hiên bị chấn động. Nam nữ không cần đi Chu công chi lễ (nhận quà của Chu công, làm việc đó đó) cũng có thể sanh con dưỡng cái sao? Xã hội này phát triển thật nhanh. Hắn thích!

"Làm sao ngươi ngay cả thụ thai trong ống nghiệm cũng không hiểu?" Tô Thư đối với hắn đồng dạng tò mò.

"Hắn mất trí nhớ." Sở Ly nói, "Trở nên không bình thường."

"Ta đáp ứng ngươi, Tô tiểu thư." Long Hiên rất nhanh đã nghĩ kỹ việc an bài chu toàn cho Tô Thư, cho nên mới không để ý ở trước mặt cô lộ rõ bản thân.

"Cám ơn." Gương mặt cô giãn ra. Cô mắc chứng sợ chốn đông người, còn mắc bệnh trầm cảm, lại mẫn cảm với đàn ông, cô không thể sống một mình, một cành hoa đã từng bị bẻ gãy giờ càng thêm yếu ớt. Giữa cha và Kỳ Hiên, cô phải dứt khoát lựa chọn chỗ dựa sau này.

Sau khi về công ty, Long Hiên nói, "Cho cô ấy phòng trọ, sau đó tìm hai người giúp việc tới, tiếp tục tìm một bảo mẫu tới điều dưỡng than thể cô ấy cho tốt, con ta là nhất định phải kiện kiện khang khang (khoẻ mạnh)."

Sở Ly cau mày.

"Ly Ly, ta là nhất định phải có con, nếu không cơ nghiệp trăm năm sau này lưu cho ai?"

Cổ nhân trước kia luôn quan niệm "bất hiếu hữu tam, vô hậu vi đại" (có ba tội bất hiếu, không có con nối dõi là tội nặng nhất), ở trong đầu Long Hiên chính là thâm căn cố đế, so với nam nữ b ình thường xem còn kiên cố hơn.

Sở Ly hừ lạnh một tiếng."Vậy cứ cưới một cô gái rồi sinh con không phải tốt hơn sao? Ta trước đây cũng từng nghĩ tới."

Hắn thậm chí muốn biết kỹ thuật nuôi trẻ con trong ống nghiệm này, hắn thật muốn tự mình nuôi dưỡng một cô gái như thế, nuôi cô ta lớn để cô ta sinh con cho mình, như vậy có thể đảm bảo được cô ta hoàn toàn trung thành với mình. Có thể đối với người hiện đại mà nói quan niệm này rất kinh khủng, nhưng đối với hắn là đương nhiên. Sở Ly căn bản không thể lý giải.

"Ly Ly, ngươi cần sinh con, ta cũng cho phép." Long Hiên suy bụng ta ra bụng người, không ích kỷ như trước, nếu là nam sung trước kia thì chỉ có thể chết già trong cung mà thôi. Đã làm người hiện đại, hắn cũng phải nhập gia tùy tục, "tự do, công bằng, bình đẳng" một chút.

"Ngươi đi chết đi!"

"Như vậy cũng không được, vậy ngươi rốt cuộc đang giận cái gì?"

"Mẹ nó, vì cái gì ta lại đi thích nam nhân?" Sở Ly hung hăng đá một cước bồn hoa, sau đó ôm chân kêu lên đau đớn."Nếu ngươi là nữ nhân ta cũng sẽ thích ngươi, khi đó con ta nhất định phải do ngươi sinh ra."

Long Hiên rốt cục hiểu được cậu là đang đố kỵ."Ta hiểu."

Hắn đành nhượng bộ, đứng yên để mặc cậu đánh đấm. Chạng vạng tan tầm, Sở Ly về nhà trước, Long Hiên có nói về lời mời Trịnh Ân. Sở Ly mặt không chút thay đổi rời đi. Long Hiên bất đắc dĩ nhún nhún vai.

Long Hiên hiện tại đang lạc đường trong thành phố, Trịnh Ân phải lái xe tới đón hắn đến một nhà hàng Trung Quốc. Hai người lựa chọn một gian phòng, gọi là "Cúc Thất". Mai Lan Trúc Cúc tứ gian nhã thất, Trịnh Ân nở nụ cười đê tiện lựa chọn tiểu cúc hoa. Bồi bàn thân mặc sườn xám truyền thống ở bên cạnh châm trà, Trịnh Ân gọi món ăn, Long Hiên nhìn thấy dáng người yểu điệu kia không khỏi nhớ tới Kỳ Dương. Không biết cậu ta hiện tại như thế nào.

"Sao vậy? Đối với nữ nhân cũng cảm thấy hứng thú sao?" Trịnh Ân thấy ánh mắt của hắn chăm chú nhìn người bồi bàn kia, chờ đợi bồi bàn rời đi, có chút hồ nghi hỏi.

Long Hiên ha ha cười, "Không có gì, chỉ là nhớ tới một người thú vị thôi."

Trịnh Ân nhún vai, "Giờ nhắc tới nữ nhân lại thấy phiền, mẹ ta hai ba ngày này thúc ta đi xem mắt, không nghĩ xem con trai có thực muốn không, nếu thật muốn kết hôn, còn cần đi xem mắt sao?"

"Vậy tại sao không kết hôn?"

"Chơi chán sẽ cưới, ta hiện tại mới hai mươi sáu tuổi, đến lúc ba mươi sáu tuổi kết cũng không muộn."

Long Hiên dựa lưng vào ghế, hai chân vắt chéo, đan hai tay, "Ngươi thấy cùng người lạ trên giường có cảm giác thú vị? Hơn nữa mười mấy năm cũng không thấy chán?"

"Không nói đến kẻ xa lạ, chính là người quen cũng không thấy thú vị?" Trịnh Ân toàn thân hư nhuyễn nằm sấp trên bàn, nâng mắt cho Long Hiên một cái mị nhãn.

Long Hiên chớp mắt mấy cái, đứng lên, kéo Trịnh Ân ngồi trên đùi mình, đem y ôm vào trong lòng, "Thử xem người quen có thật vô vị hay không?"

Trịnh Ân so với Sở Ly có thấp hơn một chút, vừa vặn ôm trọn vào trong lòng, Long Hiên đặt tay trên đùi y nhẹ nhàng xoa nắn, cảm giác ngứa ngáy khiến Trịnh Ân mà bắt đầu không an phận vặn vẹo. Trịnh Ân không giống như Long Hiên coi trong trung tiết, không gì kiêng kỵ thứ gì, chỉ cần có thể hưởng thụ, ngay cả loạn luân cũng có thể nhận (so với Tô Thư còn mạnh mẽ hơn).

"Kỳ Hiên, ngươi trước kia vì cái gì không chạm vào ta?" Y dang tay ôm lấy cổ Long Hiên, đem hắn kéo xuống cùng y hôn môi, đưa cái lưỡi ra để cho hắn trêu đùa.

"Bởi vì khi đó ta không biết ngươi."

Nhưng thật ra là, Kỳ Hiên thật không muốn ăn hang ổ biên thảo (ăn tạp =.=), trừ bỏ Sở Ly, hắn và đồng sự trong công ty đều là quan hệ sạch sẽ thuần khiết. Kỳ Hiên căn bản sống có nguyên tắc hơn Long Hiên.

"Chúng ta quen biết cũng khá lâu rồi." Tuy rằng không phải bạn học cùng lớp, cũng đồng học."Bởi vì Sở Ly không cho ta chạm vào ngươi."

"Hiện tại hắn lại đồng ý sao? A... Ngươi niết thật sướng, nguyên lai ngươi còn là một cao thủ... Ân ân, nhanh lên đem quần cởi ra."

"Ngươi thực dâm đãng." Long Hiên hung hăng nắm giữ chặt linh khẩu ướt át, tiểu yêu tinh lại a a kêu to, thắt lưng vặt vẹo như rắn. Trịnh Ân đem quần đá sang một bên, xoay người cưỡi lên người Long Hiên.

Tiếng đập cửa truyền đến."Một lát sẽ có cơm đưa lên." Tiếng bước chân rời đi.

Trịnh Ân nhanh chóng xoay người lại, hai tay kéo phăng thắt lưng của Long Hiên, lột quần của hắn xuống, phân thân to lớn chảy ra dâm dịch đột nhiên nhảy ra làm y giật mình, hai tay khép lại hung hăng vuốt mạnh một cái, sau đó quỳ ở trên sàn nhà, kích động cúi đầu ngậm lấy cái phân thân kia, vừa mơ hồ than thở, "Kỳ Hiên, ta yêu ngươi..."

"Ngươi cũng rất mê người." Long Hiên lấy tay ngăn chặn đầu của y, thở hổn hển, đối với Sở Ly, hắn luôn trân trọng, không dám làm quá, chính là đối với Trịnh Ân bất đồng, y rất phóng đãng, căn bản không cần thật cẩn thận."Tiểu đệ đệ." Long Hiên cực kỳ hưng phấn, như vậy đứa trẻ thẳng thắn này cũng không tệ.

Trịnh Ân ngậm lấy dương vật nóng rực, lại không an phận đưa tay muốn chạm tới cái động phía sau của Long Hiên, bị Long Hiên bắt được. Lấy nước trà đổ vào động huyệt phía sau của Trịnh Ân, nhẹ mát xa vài cái, Long Hiên đem hắn đặt lên bàn cơm, từ sau lưng tiến vào. Trịnh Ân kỳ thật rất ít làm người dưới, trước kia đối tượng chơi đùa của y đa phần là nữ nhân, cùng nam tử chỉ là ngẫu nhiên tò mò gây nên, cho nên nơi đó liền gặp trở ngại, đau đến chảy nước mắt, nhưng y cắn răng nhịn xuống, y thật sự rất thích cái đó của Long Hiên.

Nghĩ tới đây là lần đầu của y, Long Hiên xuất ra mọi thủ đoạn tinh xảo dâm kỹ, khiến Trịnh Ân hô to gọi nhỏ sảng khoái như lên thiên đường. Hơn nữa nhờ công lực thâm hậu thiên phú, chờ đến lúc hắn phóng thích thì Trịnh Ân đã muốn hít vào nhiều mà thở ra không bao nhiêu (hô hấp khó khăn), cả người xụi lơ.

"Ta thật ghen tỵ với Sở Ly, khó trách hắn đem ngươi trở thành bảo bối, canh giữ cẩn mật." Trong lúc Long Hiên giúp y xử lý tốt hậu quả thì Trịnh Ân nhàn nhã ở trong lòng ngực của hắn bộ dạng uể oải nói.

Long Hiên cúi người hôn y, như có suy nghĩ gì. Hắn hiện tại đang ở trong một trạng thái vô cùng mâu thuẫn. Hắn đã ba mươi bảy năm sống thành thói quen, khiến cho hắn phi thường chán ghét bị người cưỡng ép, mà Sở Ly hiển nhiên mong muốn ở bên hắn, độc chiếm hắn. Có thể là đối với Sở Ly không hiểu yêu thích cùng thương tiếc, lại luôn tận tâm chăm sóc cho hắn, muốn thỏa mãn yêu cầu của hắn. Kiếp trước vẫn đều là chơi đùa, phóng túng cũng phóng túng, hồ nháo cũng hồ nháo, hiện đại chơi đùa với loại ngây thơ si tình có lẽ không tồi? (tóm lại a coi Ly Ly như món lạ, muốn ăn thử mà thôi)

"Trịnh Ân, ngươi có nghĩ tới cả đời chỉ yêu một người, chỉ cùng một người làm tình không?" Hắn hỏi.

"Nghĩ tới. Lúc chưa mất đi đồng trinh cũng có nghĩ tới. Ở trong cổ mộ, cùng Tiểu Long Nữ sánh đôi."

"Cái gì?" Long Hiên không biết cái gì là cổ mộ, ai là Tiểu Long Nữ.

"Ai nha, ngươi này Hoa Hoa công tử (Play Boy) mà đi hỏi cái vấn đề buồn nôn này a?" Trịnh Ân không kiên nhẫn.

"Sở Ly nếu biết ta và ngươi làm việc này, hắn đại khái sẽ nổi trận lôi đình đi? Hắn dường như rất coi trọng việc này."

Trịnh Ân hừ một tiếng, "Cái con mọt sách kia."

"Trịnh Ân, làm người của ta đi?"

"Ân?"

"Sau này ta chỉ muốn ngươi cùng Sở Ly, sẽ không chạm qua những người khác." Đây đã là hắn căn cứ vào điều kiện bản thân cùng điều kiện hiện đại, đề ra thoả hiệp lớn nhất.

"Đầu ngươi có phải đã hỏng rồi không?" Trịnh Ân càng ngày càng cảm thấy được không thể lý giải hắn.

"Chỉ mình Sở Ly căn bản không thỏa mãn được ta, ít nhất cũng phải có thêm một người, ta thực thích ngươi." Long Hiên nói.

Trịnh Ân nghiêng đầu cắn môi, "3P sao? Ta phải suy nghĩ đã."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: