Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

người dẫn dắt lạc lỗi

0.Thế giới tồn tại kẻ được coi là sứ giả của thần. Kẻ đó có sứ mệnh dẫn dắt các linh hồn lạc lối về "nguồn sáng", hay còn gọi là vòng tuần hoàn.

Con người không có đủ sức mạnh để can thiệp vào vòng tuần hoàn của linh hồn. Những thiên thần lúc nào cũng tuân thủ luật lệ của thiên giới và rất ít khi can thiệp vào chuyện của nhân giới. Vậy nên trở ngại duy nhất của sứ giả là những linh hồn đã bị tha hóa hoặc...ác quỷ.

Asta là sứ giả của thời đại này. em đã dẫn dắt gần đủ số lượng linh hồn rồi, chỉ cần vài người nữa thôi là em sẽ được chuyển kiếp.

"Sắp rồi..." em thì thầm.

...nhưng mọi việc chẳng hề như em muốn.

"Con chiên nhỏ tội nghiệp. Chúng ta sẽ còn gặp lại nhau trong tương lai. Sớm thôi." giọng nói hắn tràn đầy sự trễ giễu và hả hê.

"Câm miệng đi tên ác quỷ khốn khiếp!" Asta gào lên, chẳng thể giấu được sự bất lực trong giọng nói. Em chỉ có thể trơ mắt nhìn những linh hồn biến mất trước mặt mình.

Sứ giả không được phép để mất dù chỉ là một linh hồn. Một khi để điều đó xảy ra sứ giả sẽ mất quyền luân hồi, tồn tại vất vưởng như một hồn ma chờ ngày tan biến. Asta biết rõ điều đó, những sứ giả luôn được dặn đi dặn lại về hình phạt họ phải chịu khi mắc lỗi. Vậy mà, ngay lúc em nghĩ mình sắp được chuyển kiếp, Asta lại đánh mất một lượng lớn linh hồn.

1. Asta nhìn cơ thể mình trở nên hư hóa rồi lập tức ổn định lại. Em nhìn chiếc đèn dầu đang nhanh chóng trở nên cũ kỹ rồi cứ thế hóa thành cát bụi trong tay em. Thứ đó là minh chứng cho thân phận của em, là công cụ giúp em dẫn dắt linh hồn đồng thời cũng là thứ cung cấp năng lượng cho linh hồn em, là thứ giúp em tồn tại suốt hàng trăm năm qua. Nó biến mất em cũng chẳng thể tồn tại được lâu.

2. "Licht!" Asta thử gọi tên người nọ. Dù hơi thất vọng nhưng như em nghĩ. Lý trí của tên nhóc này không hoàn chỉnh, có lẽ một phần đã bị phong ấn cùng với tên ác quỷ kia.

"Đừng lo. Ta sẽ không làm hại các ngươi đâu." Asta cười nhạt khi cảm thấy dao động từ linh hồn Lumiere.

Khi dao động từ linh hồn biến mất em cũng rời đi. Tiếc thật, mất đi năng lực của sứ giả nên em chẳng thể giao tiếp với Lumiere được. Lần nào Asta tới đây linh hồn của cậu ta cũng dao động. Dù không hiểu được cậu ta nói gì nhưng em luôn cười và trấn an Lumiere.

3. Asta bắt đầu cuộc chu du của mình sau hơn năm mươi năm cắm rễ ở gần đầu lâu ma thần.

4. Asta nghĩ lần này mình đã đi hơi xa. Em cứ bay theo mặt biển rồi gặp một quốc gia với văn hóa em chưa thấy bao giờ. Đừng nói là em bay ra khỏi lục địa của mình rồi nhé?

"Ta vừa có một vị khách đặc biệt hử?"

Asta nhìn chằm chằm người đàn ông tóc đen. Vì nguồn năng lượng không ổn định nên đôi khi em trở lại nhục thể khiến người khác của thể thấy em nhưng Asta có thể chắc chắc rằng mình đang ở dạng linh thể. Việc một người còn sống nhìn thấy em không bình thường chút nào.

"Haha đừng cảnh giác như thế." gã đàn ông phì cười. "Nhìn này." hắn tháo bịt mắt, để lộ đồng tử có ấn ký kỳ lạ.

"Ta là koujiro tướng quân của hòm đảo này."

5. Chấp nhận lời mời của Koujirou em ở lại Nhật quốc một thời gian. Phải mất mấy hôm Asta mới nhớ ra tiền nhiệm của em từng kể về nơi này. Chịu thôi, chuyện từ hàng trăm năm trước rồi, em quên mất cũng phải.

Koujiro nói vợ hắn đang mang thai. Nếu là con gái hắn sẽ đặt tên là Ryuu, nếu là con trai sẽ đặt là Ryuya.

Khi nghe Koujiro nói về hai cái tên Asta chỉ im lặng. Em biết Koujiro đã dành rất nhiều thời gian để suy nghĩ về tên của đứa trẻ trong bụng Muchiru-vợ của hắn. Nhưng khi nghe thấy hai cái tên em thực sự rất muốn hỏi rằng hắn ta thực sự mất hàng tháng trời để nghĩ tên cho con mình sao?

5.2. Sau này khi đến Nhật quốc một lần nữa và thấy con trai của Koujiro được mọi người gọi là Ryu em chỉ biết trầm mặc. Hắn ta có biết Ryuu là cái tên Koujiro sẽ đặt cho hắn nếu hắn là nữ không?

6. Asta có thể cảm nhận được ở Clover có một linh hồn bị nguyền rủa bởi ác quỷ. Em tìm tới người bị nguyền rủa bằng cách cảm nhận dao động từ linh hồn người đó.

'Là lời nguyền ăn mòn linh hồn.'

Asta ngồi trên cửa sổ nhìn người phụ nữ đang đọc truyện cổ tích cho hai đứa con. Thực ra là bốn đứa lận, chỉ là người lớn tuổi nhất thì đang đọc một thứ khác còn đứa nhỏ nhất thì đã ngủ mất rồi.

Em nghiêng đầu tự hỏi mình có thể làm gì được không. Với năng lực của em hiện giờ phá bỏ lời nguyền là điều không thể. Nhưng Asta có thể thử can thiệp vào lời nguyền.

Em giật thót nhìn đòn tấn công vừa xuyên qua mình. Cơ thể em dù chưa vật chất hóa nhưng đã hiện hình từ lúc nào.

"Ngươi là ai?" cậu con trai hỏi với vẻ dè chừng.

Asta không trả lời. Em bước vào phòng, nhận thấy người phụ nữ đã bao bọc những đứa trẻ bằng ma pháp của cô và sẵn sàng tấn công Asta nếu em có động thái kỳ lạ.

Asta giơ hai tay lên, mỉm cười.

"Người có thể giúp hai người chống lại lời nguyền."

Em có thể thấy mắt của cả hai mở to.

7. Asta nghĩ em biết những linh hồn mình để mất đang ở đâu rồi. Vài người ở Clover có hai linh hồn trong một cơ thể. Một là linh hồn con người và một là của tộc elf.

8. Asta nhìn đứa trẻ ở đằng xa. Linh hồn elf trong người cậu ta có dao động mạnh mẽ nhất. Nếu em đoán không sai thì vài năm nữa elf đó sẽ ý thức.

Asta thở dài. Hầu hết các elf đều ở trạng thái ngủ say. Em chẳng biết việc có elf tỉnh dậy là tốt hay xấu nữa.

9. Ma pháp của đứa trẻ em đang quan sát khiến em nhớ tới một người. Một thiếu nữ bị nguyền rủa bởi chính ma pháp của mình.

Asta biết về một người bị nguyền rủa khác qua lời của Acier khi em hỏi cô về gia tộc chuyên về lời nguyền ở Clover. Vì tò mò mà em đã tới gặp người thiếu nữ đó.

Dù người đó quả thật bị nguyền rủa nhưng em không định giúp. Một linh hồn mạnh mẽ như cô gái đó sẽ không bị đánh bại bởi lời nguyền như vậy đâu. Và nếu biết cách sử dụng, lời nguyền đó sẽ giúp cô trở nên mạnh hơn. Để phòng hờ, Asta vẫn hiện hình và dạy cô vài cách kìm hãm lời nguyền.

10. Em lượn lờ ở Clover thêm vài năm thì biết tới sự tồn tại của Bạch Dạ Ma Nhãn. Thủ lĩnh, elf trong người William, tự xưng là Licht. Điều đó thực sự khiến em rất khó hiểu, dù vậy không thể phủ nhận rằng gương mặt của cậu ta rất giống Licht.

11. Asta đành phải quan sát (và nhúng tay vào) mọi kế hoạch (cực kỳ cực đoan) để hồi sinh tộc elf (và tận diệt loài người) của cậu elf đó.

12. "Không tính tạm biệt con gái mình luôn sao?" Asta hỏi khi thấy Nữ Hoàng Phù Thủy nhìn về phía những người vừa rời đi bằng cổng không gian.

"Là ngươi gọi con bé tới đây?" Nữ hoàng Phù Thủy trả lời bằng một câu hỏi khác.

"Trả lời người ta đã chứ." em bĩu môi "ta đã nói rồi mà, ta sẽ đưa đứa trẻ đó về đây một lần nữa. Nhốt con bé lại hay thả đi là quyền của bà."

Nữ hoàng Phù Thủy liếc nhìn người kia. Bà không nói gì. Lúc đó bà đã tính ngăn cản Vanessa rời đi nhưng sự xuất hiện đột ngột của kẻ kia đã giúp con bé chạy thoát. Nữ hoàng Phù Thủy không truy bắt Vanessa cũng vì câu nói của người này. Cậu ta sẽ đưa Vanessa về, giữ hay thả là lựa chọn của bà.

Nữ hoàng Phù Thủy bỗng nhớ về nụ cười khúc khích của người kia. Khi đó cậu ta đã nói:

"Rồi bà sẽ mủi lòng và cho cô con gái đáng yêu của mình sống tự do ở ngoài kia thôi."

"Đi đi. Sắp tới ngươi sẽ bận rộn đấy." bà lạnh nhạt nói ra lời tiên đoán của mình.

"Ể đừng lạnh lùng vậy chứ? Không cần ta giúp dọn dẹp khu rừng luôn sao?" Asta bay theo người kia.

"Không cần."

"Thôi nào, nhờ ta cả hai mới làm lành đấy."

13. "Wah" Asta không khỏi thốt ra một tiếng khi nhìn thấy vòng tròn ma thuật bao phủ cả kinh đô.

'Tên nhóc đó chơi lớn nha.'

Asta nheo mắt nhìn mọi việc ở đằng xa kia. Em không muốn đến gần trận chiến với cơ thể không ổn định này. Ai biết được khi vừa lên tới đó cơ thể em có đột nhiên vật chất hóa không chứ.

Ồ Julius vừa bị đâm. Không có dấu hiệu linh hồn sẽ thoát ra, vậy là không chết được. Biết được điều đó nên em cũng chẳng lao lên làm gì. Cùng lắm thì Julius trở nên suy yếu trong một thời gian thôi.

"Suy yếu...suy yếu...chết thật!" Asta nhanh chóng bay đến nơi người đó bị phong ấn. Julius mà trở nên suy yếu thì người đó sẽ thoát ra mất thôi.

14. Ngay khi cảm thấy cơ thể mình đang rơi từ trên không xuống. Em chỉ có thể nguyền rủa nguồn năng lượng bất ổn trong em thôi.

Khác với tưởng tượng của mình Asta vừa rơi thẳng vào vòng tay của một kẻ khác. Em có thể thấy nụ cười mình từng rất quen thuộc.

"Thoát ra thật rồi..." Asta thở dài, lầm bầm trong cổ họng.

15. Người đó bảo hiện tại sẽ không làm gì đâu nên em không cần lo.

Asta chỉ có thể trân trân nhìn bóng lưng người đó xa dần. Ừ thì hiện tại không làm nhưng tương lai thì có á hả?

Em bỏ qua chuyện đó và bay tới nơi tên ác quỷ vừa xuất hiện. Nhóc elf chơi trội đó giải thoát cho ác quỷ luôn rồi. Cũng tốt, vừa hay em cũng chán việc chờ đợi rồi.

16. Asta lạnh nhạt nhìn con quỷ bị đày trở lại minh giới. Tiếc thật, dù chỉ là quỷ trung cấp nhưng với sức mạnh hiện giờ của mình em chẳng thể giết hắn được.

'Lẽ ra nên ghé qua mượn Liebe một chút mới phải.'

17. "...Anh ơi?"

Asta quay lại nhìn người kéo góc áo mình. Khuôn mặt này, giọng điệu này...chẳng phải tên nhóc em từng cứu vào một ngày đông đây sao?

"Yuno?" Asta ngờ vực hỏi lại.

"Vâng!"

Đáp lại em là cái gật đầu và nụ cười rạng rỡ của người kia.

Yuno cúi đầu xuống đón lấy cái xoa đầu của Asta. Suốt quãng thời gian dừng chân tại nhờ thờ ở làng Hage em vẫn thường hay xoa đầu hắn như thế này. Có như vậy Asta mới nhận ra đứa bé năm xưa giờ đã cao lớn đến nhường nào.

"Yuno cười kìa! Cậu ấy cười kìa!" Bell hoảng loạn bay khắp nơi. Dù vậy vẫn không ai quan tâm tới cô nàng.

18. "Licht!" Asta bước tới chỗ Licht.

Em muốn chuộc lỗi. Ngoài việc dẫn dắt cho linh hồn ở nhân giới, sứ giả như em còn có nhiệm vụ ngăn chặn sự can thiệp từ những kẻ đến từ minh giới hoặc thiên giới. Việc xảy ra với tộc elf một phần là lỗi của em.

"Không sao đâu." Licht ôm chầm lấy người kia.

Anh biết người này luôn tự trách bản thân vì những gì xảy ra với tộc elf. Nhưng em ơi, đó đâu phải lỗi của em. Đừng có nhận phần tội do kẻ khác gây nên về phía mình như vậy em hỡi.

Trong lúc lý trí không hoàn thiện Licht có thể nghe thấy, nghe thấy tất cả những gì em nói khi tới gặp anh. Asta đến và kể về những câu chuyện vu vơ nghe thật dễ thương, để rồi tất cả những câu chuyện của em luôn kết thúc bằng một khoảng lặng cùng câu "xin lỗi" thật nặng nề.

Licht không thể hiểu được tại sao em cứ xin lỗi mãi như vậy. Và anh biết Asta sẽ vĩnh viễn không nói cho mình câu trả lời.

19. Asta ngồi thẫn thờ đón gió sau khi kết thúc trận chiến với tên ác quỷ sử dụng ngôn ma pháp mà em chẳng thèm nhớ tên.

"Nhìn người cứ như buông bỏ tất cả mọi thứ rồi vậy."

"Có lẽ là vậy...đi." em cười nhạt nhìn sứ giả hiện tại, đồng thời là người kế vị của em.

Asta nhích sang một chút, em vỗ vỗ chỗ bên cạnh mình. Thấy vậy người kia cũng ngồi xuống.

"Huh...một thiên sứ nói với em những sứ giả phạm phải lỗi có thể trở thành thần chết và vĩnh sinh đấy." người đó nói đều đều, không nghe ra chút cảm xúc gì.

"Tên nhóc nhà ngươi vẫn chẳng chịu bộc lộ cảm xúc gì cả. Lo cho ta thì cứ nói thẳng ra đi." Asta phì cười. Rồi em lầm bầm "Thần chết cũng đâu có kiếp sau..."

"Người có vẻ có chấp niệm sâu nặng với việc chuyển kiếp nhỉ?"

"Haha!" em cười khan chẳng thể trả lời câu hỏi của người kia. Em cũng không nhớ tại sao mình lại muốn đầu thai như vậy.

"Thế, người định làm gì tiếp?"

"Tậm hưởng quãng thời gian còn lại chăng? Dù sao thì ta cũng bất ngờ vì bản thân có thể tồn tại đến giờ đấy."

Asta đứng dậy, quay một vòng để rồi đứng ngược sáng. Cơ thể em dần trở nên mờ ảo rồi nhanh chóng trở lại bình thường.

"Người luôn tàn nhẫn với bản thân thật. Nhiều lúc em tự thấy tội nghiệp bản thân và những kẻ lỡ yêu thương người đấy." người đó thở dài rồi rời đi. Để lại cơ thể em ngã quỵ nằm bất động dưới đất.

____còn tiếp (hay không thì tôi không chắc)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro