Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Diên Vĩ

Tam Độc Thánh thủ giang hồ khiếp sợ
Giang tông chủ bất khả vu vạ
Giang thiếu gia kiêu ngạo ổn trọng
Tất yếu đều đã từng...
___

Canh ba không trăng, đèn đã cạn dầu, nhân... cũng nên đến lúc cạn tình

**

Hắn có một thói xấu, song cửa sổ bên phải góc tư phòng là nhật vẫn là dạ, là vũ là quang, dẫu phong dẫu tuyết, thủy chung không đóng, làm tổng quản cùng không ít đệ tử đau đầu.

Hắn cười trừ đó là bí mật riêng của hắn. Giang Trừng hắn, rõ ràng có nói cũng chẳng có ai nguyện ý nghe, 13 năm lau Trần Tình cũng vậy, Quan Âm miếu Vân Mộng song kiệt ân tình cũng thế

Nhấc lên độ cong vừa phải, tử liên chín cánh mành vải tím nhạt tung bay, vừa vặn che khuất bóng bạch y nhân

Hãy còn miên man, nhãn thần bị bóng râm che khuất.

- Ngươi như vậy thật không sợ cảm mạo?

- Trước cũng chết, sau cũng chết, sớm hay muộn, chung quy vẫn đến

- Haha, khác biệt, chết sớm là cô hồn chết sau là dã quỷ, đạo lý căn bản này là ngươi dạy ta, hẳn không quên đi

- Tu đạo lấy tâm làm gốc; linh tự có lối, vong tự có huyệt; vong linh, lệ quỷ, đi thi; vô gốc vô tri, tư dục tư cầu; tư bất khả, đạo bất dung

- Lục đạo chi lộ, duy hướng vô thường; hữu tình, tam hữu đồng đường; tam độc khó tránh, trừng tâm khó cầu.

Hạnh mâu cùng minh phụng nhãn đối diện, tựa tiếu ... phi tiếu ...

Đầu hạ năm ấy, một tiêu một kiếm vẽ nên khúc " Tuế Rằm " gọi thiên gia động lòng, trời trong bỗng chốc tối sầm, lệ châu nặng hạt, ai nấy nhanh tay hối nhau mau mau kiếm chỗ trú

Nhân gia cũng lẹ tay đón ái nhân vào trong. Mành lụa đong đưa, thủy chung lại chẳng vương thủy châu. Trong thất có huân hương, ấm áp hơn bên ngoài nhưng ái nhân thân thể mới tiếp thu, vẫn nên giấu kỹ càng chút.

Mưa rất lớn, trắng xóa cả một vùng liên hoa, tâm ngưòi cũng mãi mờ mịt như thế thì hay biết bao...

Dạ một thắt, yên tĩnh ăn nốt chén chè sen, thanh thanh ngọt ngọt, mát cả ruột gan. Quản sự tiếng chân không còn nghe rõ, hắn gập người nôn đến rối tinh rối mù, thoang thoảng dư vị máu tươi

Hài nhi cảm nhận được mùi máu hoan hỉ quẫy đạp, hắn cười, xoa phần bụng phình lên dị thường

Không có kim đan, không có ái nhân san sẻ linh lực thật sự rất khổ

Hài nhi thông thường chín tháng mới thành hình, hài tử này cũng cần chín tháng đi, gần đến rồi nhỉ

- Xú tiểu tử, ngươi xem ngươi, hài nhi nhà người ta đáng yêu như vậy, Kim Lăng khi bé cũng rất khả ái, ngươi nói xem ngươi có phải cũng sẽ rất khả ái không? Ngươi xem, hôm qua có tiểu hài nhi lạc vào liên hoa ổ, ngơ ngơ ngác ngác, ngốc không thể tả đi, Kim Lăng khi bé cũng một dạng như vậy, lẽo đà lẽo đẽo chẳng biết giống ai...

Mưa thật lâu, hắn cũng nói thật lâu, đứa bé này rất ít khi quẫy đạp, hắn gần như quên mất nó, tông chủ sự thật sự vô cùng nhiều, muốn ăn "đúng bữa", ngủ "đúng giờ", hắn phải thật sự tập trung xử lý, lại thường có người vây quanh, không thể ngày nào rỗi rảnh nói chuyện với nó

Nói nói đã đến giờ hợi, thổi tắt nến yên tĩnh nằm trên tông chủ giường, chờ tổng quản thật sự thần không biết quỷ không hay dạo hết tất cả phòng, Liên Hoa Ổ chìm vào yên tĩnh

Hắn ngồi dậy, ra ngoài, không đem ô, không áo choàng, chỉ mặc trung y đi đến hồ sen gần kết giới Vân Mộng, mưa lớn, đệ tử được miễn tuần tra, cũng thong dong phần nào, lấy ra dao nhọn đã sẵn, rạch từng đường một, lóc từng tảng da một, rơi vào hồ sen mất hút

Mưa xối đến da hắn tê dại, máu thịt hỗn độn. Tam Độc Thánh thủ ghét quỷ tu như địch nhân giết trăm họ, lại dùng quỷ đạo giữ gia môn, truyền ra ngoài, chính là chuyện cười cho toàn thiên hạ.

Ngày sinh, có hắn và hồng y nhân, không thể dùng mê dược, buộc phải thanh tỉnh lại không thể cử động

"Đau, thật sự rất đau", hơn cả một roi giới tiên, hủy đan điền; hơn cả cắt đứt gân mạch lấy kim đan. Có lẽ chỉ thua kia một Vân Mộng chìm trong biển lửa máu chảy thành sông, một Bất Dạ Thiên mất nốt thân tỷ, một Quan Âm miếu ân đoạn nghĩa tuyệt

"Hài nhi xuất thế, anh minh thần võ"

Hắn ngủ không sâu, hài nhi không khóc, không nháo, chăm chăm nhìn hắn. Hắn muốn cười, muốn gọi một tiếng "xú hài tử" nhưng là, gọi không được, cười cũng không nổi.

**

Ba tháng sau Vân Mộng Giang thị bố cáo thiên hạ, Giang tông chủ Giang Trừng bế quan, chức vị tông chủ truyền cho Giang Tâm đại đệ tử.

Sau đó một năm, Giang Trừng hắn vân du tứ hải, không Tam Độc, không Tử Điện.

Tử vong ban đầu với hắn vô cùng đáng sợ, lại dần dần trở nên bình lặng hiển nhiên. Tỷ như một ngày thu trời trong, hắn thấy một gia đình đoàn viên ấm áp, nữ hài trong sân chạy suýt ngã được hắn đỡ dậy vui vẻ cười cười cho hắn viên đường, hôm sau lại nghe tin nhân gia gặp cướp, tử toàn bộ. Lại như một hôm nào đó, lão bản thê tử là cái người mù, không thấy đường nhưng trù nghệ rất tốt, vui vẻ đối hắn hoán công tử chọn món, tháng sau đã bị đánh sảy thai. Lại như rất nhiều điều khác, trách hắn số đen đủi, đi đâu cũng toàn đem chuyện không hay.. Nhiều chuyện cho hắn thói quen viết ra một hồi tưởng truyện (là nhật kí đó mn)

Thoáng cái đã qua một năm, hồng y nhân đến thay hắn sắp xếp một chút, một căn nhà nhỏ vùng phụ cận Vân Mộng, cùng lúc báo địa điểm cho Lan Lăng cùng Vân Mộng, chẳng hiểu sao lại kéo đến cả Cô Tô Lam Cảnh Nghi cùng Thanh Hà Nhiếp Hoài Tang.

'Giang Trừng suy cho cùng cũng là thế gia công tử, lớn lên dáng dấp cùng đồng lứa đẹp mắt, bỏ đi một thân lệ khí cùng oán khí là cái đại mỹ nhân, ngu sao không đến nhìn nha' - lý giải, đây là Lam Cảnh Nghi cùng Nhiếp Hoài Tang đồng tư tưởng, cũng may Giang Trừng không biết, nếu biết, kết quả không cần nói, Giang gia xuất thân du hiệp, không có kiếm tuy bất tiện nhưng đánh hai kẻ 1 thiện mưu 1 thiện âm vẫn dư thừa...

Về phần Giang Trừng, đứa nhỏ Lam Cảnh Nghi này nghe đâu là của Lam gia môn sinh tử trận năm đó Bất Dạ Thiên, sống ở Vân Thâm Bất Tri Xứ, cùng Lam Tư Truy do chính tay Hàm Quang Quân cùng Trạch Vu Quân nuôi dưỡng chẳng hiểu sao lại dưỡng ra một đôi tính khí khác nhau một trời một vực song hài tử. Đứa nhỏ đó tuy ăn nói cư xử rất phù hợp Vân Mộng tiêu chuẩn, lại càng phải nói lúc nghiêm túc cùng đệ tử Vân Mộng cũng hoàn toàn tương đồng, Giang gia trời sinh hào sảng, không màng xuất thân, không luận bối cảnh, một lòng tu đạo, đứa nhỏ này học không thiếu một cái, gần 1 năm qua học tông chủ sự vụ đến ngay ngắn chỉnh chu, thậm chí lo đến chu toàn tứ phía huynh đệ bất hòa. Lam Tư Truy vốn là ứng viên tông chủ kế vị lại vì Kim Lăng mà trốn sang Kim Lân Đài ("đừng tưởng ta không biết ngươi là chán nản tiêu chuẩn ba tốt cũ kĩ của Lam gia mà trốn đi") chọc Lam lão tiên sinh khí một hồi cũng bị này lo đến chu toàn mọi sự tiểu bối hài lòng gật đầu ("có lúc hắn thật sự lo là Vân Mộng thất lạc hài tử lại dò trên dưới gần trăm lần, một cái ngư cũng không thiếu, thật sự quái lạ")

Chung quy thời gian tuy ngắn nhưng hắn sống rất tốt, rất an nhàn, trừ bỏ kia mỗi đêm vạn tiễn xuyên tâm cùng hết thảy đau đớn phản phệ...

Hôm nay hắn lúc dọn vật cũ chẳng biết Giang Tâm lôi từ nơi nào ra đưa đến, vô ý bắt gặp một dưới tà dương rực rỡ tử liên chín cánh phân nửa ngọc bội...

Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ

Vô duyên đối diện bất tương phùng.

.

Halo mn, thật lâu rồi mới gặp lại, hi vọng mọi người vẫn bình an và mạnh khỏe

Yêu mn nhiều💋💋

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro