Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 55

[ Lời trước khi viết ]

CP Hi Trừng, kịch tình viết theo hướng ABO.

Nhân vật thuộc về Mặc Hương đại đại, OOC thuộc về tôi.

Các tiểu thiên sứ thân mến, tôi nhớ các bạn chết được!!!

Ẩn Lâm Lang

(Năm mươi lăm)

"Trạch Vu Quân, tục ngữ nói thật đúng, mãnh hổ khó lòng địch nổi đàn khỉ." Theo tiếng cười tràn đầy ác ý của Kim Nghê, trong và ngoài phòng không ngừng vang lên tiếng kêu rên khác thường, "Dù tu vi ngươi có siêu việt, liệu có thể một mình đương đầu với đám quái vật ba đầu sáu tay này không?"

Thôn dân quanh gian phòng đều kêu la thảm thiết làm người ta sởn gai ốc, thân thể của bọn họ run giật rất mạnh, phòng lên như quả cầu, dòng máu đặc sệch tuông trào ra khỏi hốc mắt, dưới hai bên nách và phần eo mọc ra những chiếc chi dài không thuộc về con người, bên trên phủ đầy lông tơ cứng rắn và vuốt sắc như đao, lộ ra làn da trắng xám giống như đã chết, sau đó hình thành mụn nhọt đen xì, trong nháy mắt, mụn nhọt liền lan khắp toàn thân, trong tiếng kêu rên của thôn dân nổ tung ra, biến thành một lớp áo giáp đen đỏ vững vàng bao trùm toàn thân, mùi tanh hôi khiến người ta chẳng thở nổi xông vào mũi. Ánh tà dương từ ngoài cửa sổ chiếu vào, làm cả gian phòng đỏ rực như máu, khiến những bóng người giẫy giụa trong đó càng làm người ta sợ hãi. Đợi đến lúc tiếng kêu rên và giãy giụa dừng lại, trong gian phòng này, ngoại trừ Lam Hi Thần và Kim Nghê, đã không còn bất cứ ai gọi là con người nữa. Có điều Lam Hi Thần rất nhanh phát hiện ra, không chỉ gian phòng này, mà toàn bộ người sống trong thôn, đều bị biến thành quái vật giống như thế.

Cho dù vết thương cứ chảy máu không ngừng, Kim Nghê vẫn tươi cười mãn thỏa mãn, uy lực của hoa Chu Mẫu lớn hơn rất nhiều so với dự đoán của hắn. Các thôn dân đã biến thành những con Nhện to lớn nằm phục trên mặt đất, nhìn chằm chằm vào Lam Hi Thần. Lam Hi Thần nhíu mày, nghiêng đầu liếc mắt nhìn Kim Nghê. Kim Nghê nhân cơ hội này, bỗng nhiên hô to "Tiến lên!". Chỉ thấy quái vật khắp căn phòng nghe tiếng mà hành động, kêu lên những âm thanh quái dị đánh về phía Lam Hi Thần.

Nhưng phản ứng của Lam Hi Thần nhanh hơn so với dự liệu của Kim Nghê. Y đạp một cước vào không trung nhảy lên, ở bên dưới nơi y vừa đứng, mấy con quái vật vồ hụt, đụng mạnh vào nhau. Lam Hi Thần cầm Sóc Nguyệt, bay vút lên trời xoay người giáng xuống, nhẹ nhàng chém bay đầu mấy con quái vật. Đột nhiên, nơi khóe mắt nhấp nhoáng tia sáng trắng, Lam Hi Thần lập tức ngửa mặt ra sau, một sợi tơ Nhện dinh dính xẹt qua trước mặt y. Nếu bị nó bắt dính, chỉ e sẽ lặp tức không động đậy được. Những con quái vật may mắn còn sống sót không ngừng phun tơ nhện về phía Lam Hi Thần, muốn bắt lấy y. Nhưng động tác Lam Hi Thần quá nhanh, hoặc là đá bay cái bàn trong phòng đỡ lấy tơ nhện, hoặc là dụ bọn quái vật phun tơ nhện về phía chúng nó, làm bọn chúng lưỡng bại câu thương. Bởi vì không gian bên trong căn phòng có hạn, thân hình quái vật lại quá to lớn, chỉ một lát chừng mười con quái vật liền dính chặt lại với nhau, Sóc Nguyệt của Lam Hi Thần lóe lên, dễ dàng thu dọn đám quái vật không còn sức chiến đấu.

(*) Lưỡng bại câu thương: Cả hai cùng bị thương tích, tranh đấu mà không bên nào có được lợi gì.

Nhưng mà, chẳng qua đây chỉ là mới bắt đầu. Trên nóc nhà vang lên đủ mọi loại âm thanh. Mười mấy con quái vật phá tan nóc nhà, đánh xuống chỗ Lam Hi Thần. Y giơ kiếm chặn lại, khóe mắt nhìn thấy Kim Nghê đang vịnh vách tường đi khỏi. Kim Nghê trông thấy Lam Hi Thần bị đám quái vật cuốn lấy, nghĩ rằng y không rãnh đi quản mình, liền nhanh chóng nhân cơ hội này chạy trốn. Không ngờ đằng sau xẹt đến một tiếng, Kim Nghê giật mình quay đầu lại, Sóc Nguyệt đã bay tới trước mặt hắn, chuẩn xác không chút sai phạm đâm vào bàn tay hắn đang vịnh lên trên tường, đem hắn lần nữa đóng lên trên tường.

Kim Nghê gào thét thảm thiết, nhìn chủ nhân của Sóc Nguyệt. Chỉ thấy Lam Hi Thần đứng trên nóc nhà bị phá nát, đằng sau là ánh tà dương rực lửa, dưới ánh dư quang, khuôn mặt Lam Hi Thần hung ác lúc ẩn lúc hiện làm người ta rét run. Mồ hôi lạnh trên người Kim Nghê thấm ướt quần áo sau lưng hắn, hắn không hề nghi ngờ Lam Hi Thần sẽ phóng một đao kết liễu hắn, chỉ có thể liều mạng dùng tay còn lại chưa bị ghim chặt kia nắm chặt hoa Chu Mẫu, truyền linh lực vào trong đó, điều khiển bọn quái vật gia tăng công kích.

Sau khi Lam Hi Thần dùng Sóc Nguyệt ghim chặt Kim Nghê, vũ khí trong tay cũng chỉ còn lại mỗi Liệt Băng, mà bầy quái quật kia nghe thấy hiệu lệnh của hoa Chu Mẫu, liền từ khắp bốn phương tám hướng vọt tới. Lam Hi Thần nhìn như bị bọn quái vật như thủy triều ập tới vây công, chẳng hề biến sắc đem Liệt Băng đặt lên trên môi.

Tiếng tiêu vừa vang lên, một luồng gió mạnh sắc như đao từ chỗ Lam Hi Thần thổi ra khắp nơi, đẩy lùi đám quái vật vây quanh. Tiếng tiêu kéo dài không dứt, nghe thì tưởng chỉ là khúc nhạc bình thường, nhưng trong những nốt nhạc âm trầm dường như mang theo những mũi gai nhọn, sinh sôi chui vào trong đầu chúng, ngay lập tức làm người khác đau đớn muốn chết.

Kim Nghê bị đóng ở trên tường, không có đường trốn, chỉ có thể bịt được một bên tai mà kêu rên, đau đến hai chân loạn choạng. Mà đám quái vật ở gần Lam Hi Thần càng ôm đầu nắm tóc, kêu la thảm thiết, lăn lộn trên đất, xung quanh cảnh tượng tán loạn. Lam Hi Thần nhìn bọn họ, trên mặt lạnh lùng, đầy kiên quyết lẫn tàn nhẫn, giơ Liệt Băng lên thu lại âm cuối —— chỉ thấy đám quái vật vây quanh y tất cả thất khiếu đều chảy máu, gào thét một tiếng, liền dồn dập ngã lăn khỏi nóc nhà. Không còn động tĩnh.

Kim Nghê trợn to đôi mắt, cảm giác cổ mình như bị một bàn tay vô hình bóp lấy. Tu vi Lam Hi Thần cao, hoàn toàn vượt khỏi dự liệu của hắn. Cùng lúc đó, hỏa diễm đố kỵ cùng với không cam tâm bốc cháy hừng hực trong lòng hắn. Lẽ nào tất cả Lam Hi Thần có, không phải vốn dĩ thuộc về hắn sao? Nếu như không bị tu chân giới tiêu diệt, nắm giữ sức mạnh như vậy, địa vị như thế, hẳn phải là Ôn Nghê hắn mới đúng! Hắn thuộc huyết thống Ôn thị cao quý, làm sao có thể bị những tên giun dế này đánh bại! Hắn vất vả lắm mới lợi dụng Già Phù Dung xâm nhập hủy hại tu tiên giới, lại bắt được Giang Vãn Ngâm, chỉ còn chút nữa là thành công, tuyết đối không thể ngay lúc này trở thành dã tràng xe cát!

Hắn dùng cánh tay khác không bị ghim nắm chặt hoa Chu Mẫu, truyền toàn bộ linh lực vào trong hoa, ngẩng đầu hung ác nhìn Lam Hi Thần đứng vững vàng trong cơn gió đêm.

Từ màu đỏ sẫm giữa bầu trời, truyền tới tiếng hí vang kinh sợ. Càng nhiều con quái vật nhện tụ tập đến thôn trang này, mà những con quái vật trước đó bị Lam Hi Thần đánh ngã, dưới sự điều động và điều khiển của hoa Chu Mẫu, cũng loạng choạng đứng lên, ánh mắt đỏ ngầu phát ra ánh sáng đỏ kinh người, trong đó phản chiếu bóng người của Lam Hi Thần.

Trong tay Lam Hi Thần chỉ có Liệt Băng, nhưng vẫn đứng sừng sững, khá là bình tĩnh. Lũ quái vật hết con này tới con khác phóng lên trên cao, tiếng gào thét như cơn mưa rào đánh tới chỗ Lam Hi Thần. Y nhanh chóng thổi Liệt Băng, linh lực thông qua nhạc luật lưu chuyển, hình thành một lớp lồng linh lực vô hình ở quanh người, bảo vệ Lam Hi Thần. Những quái vật kia chạm vào lồng linh lực, lại bị nội lực của Lam Hi Thần hất văng ra thật xa, tay chân gãy rạn nứt ngũ tạng vỡ nát, đau đớn không thể tả, nhưng mà thân thể lại bị hoa Chu Mẫu khống chế, cho dù sống hay chết, đều bị cưỡng chế kêu gọi, ập đến chỗ Lam Hi Thần.

Lam Hi Thần vừa thổi Liệt Băng vừa nhìn khắp nơi, đám quái vật càng lúc càng đông, cho dù bây giờ có thể chống đỡ, nhưng về lâu dài cũng không phải biện pháp, huống chi bây giờ cũng không biết tình hình của Giang Trừng thế nào, y cũng không muốn lãng phí thời gian ở đây, nhất định phải tốc chiến tốc thắng, mau chóng chạy đến bên cạnh Giang Trừng cứu người ra.

Lam Hi Thần dời mắt nhìn sang Kim Nghê, khuôn mặt người đằng sau bị sự phẫn nộ xen lẫn đố kỵ xé toang, ánh mắt đỏ lòm như máu phẫn hận không thể xé xác Lam Hi Thần, hoa Chu Mẫu trong tay hắn phát ra ánh sáng chói mắt, sáng choang khiến người khác không thể nhìn vào. Lam Hi Thần nhíu nhíu mày, trong lòng đã có biện pháp. Y biến hóa giai điệu, lần nữa làm đám quái vật đầu đau muốn vỡ tung, sau đó nhân cơ hội đó, lướt qua đám quái vật đang ngã xuống nhanh chóng lao tới chỗ Kim Nghê. Kim Nghê thấy Lam Hi Thần tập kích tới, không kịp trở tay, phẫn hận trong chớp mắt biến thành hoảng sợ, Lam Hi Thần duỗi tay, Sóc Nguyệt đột nhiên rút khỏi, bay về trong tay Lam Hi Thần, bắn ra vết máu tung tóe. Kim Nghê khàn giọng kêu thảm thiết, theo bản năng vung tay che lấy mình. Chỉ thấy một luồng sáng bạc, Sóc Nguyện chém xuống, nhưng vẫn chưa làm Kim nghê bị thương, chỉ đem hoa Chu Mẫu trong tay hắn, cắt làm đôi.

Trong nháy mắt đóa hoa rơi xuống, cả đóa hoa dường như bị lửa thiêu đốt qua, hóa thành tro tàn đen thui, một luồng gió ma quái phóng thẳng tới Lam Hi Thần, Lam Hi Thần liền giơ Sóc Nguyệt lên ngăn cản. Luồng gió ma quái gào thét lướt qua bên cạnh y, toàn bộ chiến trường nhất thời yên tĩnh lại.

Lam Hi Thần quay đầu nhìn, đám quái vật vừa nãy còn đang công kích y, nháy mắt dường như đã hóa đá cả, vẫn duy trì tư thế công kích, đứng ngây ra không nhúc nhích nữa.

Người Kim Nghê lắc lư một lúc, mới nhận ra đã phát sinh việc gì. Hắn vươn bàn tay đầy máu tươi ra, nhưng không bắt được hoa Chu Mẫu rớt xuống.

"Hoa của ta. . . bảo bối của ta. . . a, a, a a a a!"

Tiếng Kim Nghê gào khóc xé rách sự yên tĩnh quỷ dị, hắn ôm đầu quỳ trên mặt đất thất thanh khóc lớn. Hắn từng thử vô số loại tiên thảo ma hoa, chỉ có hoa Chu Mẫu phối hợp với Già Phù Dung, mới có thể thuận lợi biến người khác thành những con quái vật to lớn mặc hắn thao túng. Giờ đây, bông hoa Chu Mẫu đã bị hủy, "Quân đội" của hắn, chiến lực báo thù mà hắn toang tính, cũng đã không còn tồn tại nữa. Vọng tưởng tan tành, thống khổ và khủng hoảng, làm hắn như một đứa trẻ oa oa khóc lớn, không để ý thương thế của mình, liều mạng muốn phục hồi lại đóa hoa như cũ. Nhưng đóa hoa đã biến thành tro, sao có thể khôi phục được? Kim Nghê run lẩy bẩy, chỉ có thể tuyệt vọng gào khóc thảm thiết.

Lam Hi Thần nhìn Kim Nghê, trong nét mặt không hề đồng tình, y giơ Sóc Nguyệt chỉ về phía Kim Nghê, Vãn Ngâm vẫn đang đợi y, y sẽ không thương hại bất cứ ai thương tổn đến Vãn Ngâm.

Nhưng đúng lúc này, phía sau Lam Hi Thần, truyền đến động tĩnh lạ.

Lam Hi Thần cảnh giác quay đầu nhìn, liền thấy đám quái vật kia, dùng những tư thế vặn vẹo, từng đợt từng đợt, phát ra những âm thanh khanh khách lộc cộc, bắt đầu chuyển động. Trong lòng Lam Hi Thần kinh hãi, hoa Chu Mẫu đã bị hủy, chẳng lẽ bọn họ vẫn còn muốn công kích mình sao? Nói thì chậm, diễn biến lại nhanh, bầy quái vật kia như sét đánh ập tới, Lam Hi Thần xoay người vung Sóc Nguyệt lên, chém chết vài con trước mặt, nhưng mà còn những con quái vật khác, lại phóng qua người Lam Hi Thần, nhảy xuống phía sau y.

Lam Hi Thần sững sờ, đúng lúc này, tiếng kêu thảm thiết của Kim Nghê từ đằng sau truyền tới.

Bầy quái vật kia, mất đi sự khống chế của hoa Chu Mẫu, đánh về người khởi xướng đem bọn họ biến thành kẻ người không ra người quỷ không ra quỷ, điên cuồng cắn xé Kim Nghê.

"Cứu mạng! Trạch Vu Quân cứu ta! ! ! A a a a a a a a a a a! ! !"

Kim Nghê kêu thảm thiết, thê thảm cực kỳ, móng vuốt sắc bén và ranh nanh của bầy quái vật cắn xé da thịt hắn, loại đau đớn này người bình thường vốn không thể chịu nổi. Lam Hi Thần liền thổi Liệt Băng lên, đánh đám quái vật kia văng ra. Nhưng mà những con quái vật kia dường như chẳng còn cảm thấy đau đớn, cho dù bị linh lực Lam Hi Thần gây thương tích, trừ khi tay chân nứt gãy, ngũ tạng vỡ nát, nếu không vẫn chẳng hề buông tha đánh tới tên Kim Nghê kia, mà bầy quái vật bị đẩy lùi ra sau, không thể tiếp cận Kim Nghê được, thậm chí bắt đầu công kích đồng bạn, có một vài con vì bị Lam Hi Thần cản đường, cũng định cắn xé luôn Lam Hi Thần, đều bị Sóc Nguyệt chém một chiêu nát bét.

Lam Hi Thần cũng không muốn cứu Kim Nghê, nhưng y nhất định phải cứu hắn, chỉ có hắn biết Giang Trừng đang ở đâu. Hơn nữa khắp cả núi đồi, số lượng bầy quái vật thật khủng khiếp, nếu như không thể tiêu diệt hoàn toàn, nhất định sẽ gây nguy hại cho dân gian, tạo thành thảm họa.

Không có thời gian cho Lam Hi Thần do dự, y đem Liệt Băng đặt lên môi, ngưng tụ linh lực, thổi ra giai điệu mãnh liệt nhất đêm nay.

TBC

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro