153 153 155 156
Chương 153: Phải quen việc ăn thức ăn chó của đôi này thôi
(Thức ăn cho chó – cẩu lương: từ chỉ việc một cặp đôi thể hiện tình yêu nhiều, khiến các bạn độc thân cảm thấy GATO. Các bạn độc thân bên Tàu bị gọi là chó FA, nên phải ăn thức ăn chó)
Hôm nay Hứa Trích Tinh vốn định đi ra sân bay đón, nhưng bỗng nhiên vướng phải cuộc họp, họp xong cô liền vô cùng lo lắng chạy đuổi về nhà.
Lúc về đến nhà, Sầm Phong đã đợi sẵn trong xe một lúc, đang xác nhận kế hoạch lịch trình tiếp theo với Ngô Chí Vân, ngẩng đầu lên liền thấy chiếc xe màu vàng vội vã chạy vào.
Ngô Chí Vân cất bảng hành trình đi, thở dài nói: “Đi đi đi đi, hành lý anh giúp chú đem về trước.”
Sầm Phong mỉm cười xuống xe.
Chiếc xe màu vàng đã vào gara, nháy đèn hai cái, giống như đang chào hỏi anh. Hứa Trích Tinh rất nhanh đỗ xong xe. Sau khi xuống xe nhìn thấy idol đứng ở cách đó không xa đang cười rất tươi, cảm xúc vội vàng vừa rồi chợt biến mất, trong lòng cô mềm nhũn cả đi, còn pha thêm chút ngượng ngùng sau thời gian ly biệt.
Sầm Phong thấy cô đứng đó ngượng ngùng xoắn xít, lắc đầu cười, dang hai tay ra, “Còn không lại đây?”
Cô gái nhỏ lúc này mới nhào vào lòng anh.
Cô ôm cổ anh dịu dàng nói: “Anh ơi, em rất nhớ anh ạ.”
Anh cúi đầu hôn cô: “Anh cũng nhớ em.”
Ngô Chí Vân còn chưa đi, nhịn không được nhấn còi xe inh ỏi, nhô đầu ra, hận sắt không thành thép nói: “Không sợ bị paparazzi chụp được à? Mau lên lầu đi!”
Hứa Trích Tinh có chút ngượng ngùng cúi đầu, Sầm Phong vẫy tay với anh ta, sau đó nắm tay cô gái nhỏ đi lên.
Lần trước đến nhà cô vẫn là cái lần sau Tết Dương, anh gấp gáp trở về từ đoàn phim, tỏ tình với cô trong đêm ấy. Bốn tháng trôi qua thật nhanh, cô cũng đã thuộc về anh.
Hứa Trích Tinh vừa vào đến phòng đã bị idol ấn lên tường.
Một cái hôn vừa triền miên vừa thâm nhập, mang theo nỗi nhung nhớ phát điên trong khoảng thời gian này, tựa như muốn đánh tan xương cốt cô nuốt vào bụng. Cô bị hôn đến mức đứng không vững, Sầm Phong nhấc bổng cô lên, bạn nhỏ không cần thầy dạy cũng hiểu, hai chân thon dài cuốn lấy eo anh.
Sầm Phong ôm cô chuyển đến sofa.
Cô nửa quỳ nửa ngồi trên đùi anh, đôi tay bám vào vai anh, tư thế này phải cúi đầu, có cảm giác động tình xấu hổ.
Hứa Trích Tinh cảm thấy nếu cứ hôn tiếp như vậy có lẽ sẽ xảy ra chuyện mất, cô sắp chịu hết nổi rồi đây, idol chắc càng khỏi phải nói. Giãy giụa rời khỏi môi anh, cô nâng thẳng người một chút, nhỏ giọng thở hổn hển: “Anh ơi, anh đã đói bụng chưa? Muốn ăn gì không ạ?”
Mắt anh đã tối hẳn đi, nhưng không tiến thêm bước nữa, xoa xoa đầu cô, âm cuối hơi khàn: “Gì cũng được.”
Hứa Trích Tinh vội vàng leo xuống khỏi người anh, lắp bắp nói: “Em đi xem tủ lạnh có gì.”
Chờ cô đi rồi, Sầm Phong mới chậm rãi đứng dậy, vào phòng vệ sinh rửa mặt bằng nước lạnh.
Gần đây hầu như lúc nào cô cũng bận rộn ở công ty, không hay ở nhà nấu cơm, tủ lạnh trống trơn, chỉ có mấy quả cà chua và một hộp trứng gà. Cô thò đầu ra từ phòng hỏi: “Anh ơi, ăn mì trứng cà chua được không ạ?”
Sầm Phong đi qua: “Được, để anh nấu cho.”
Hứa Trích Tinh liên tục lắc đầu: “Để em để em ạ, anh đi nghỉ ngơi đi!”
Anh cười một cái, chậm rì rì nói: “Anh nấu mì trứng cà chua ngon lắm đấy.”
Động tác của Hứa Trích Tinh khựng lại, xem xét anh mấy cái, cô nuốt nước miếng theo bản năng, chần chờ hỏi: “Thật ạ?”
Sầm Phong gật đầu: “Thật chứ.”
Hai mắt Hứa Trích Tinh sáng lên: “Em muốn ăn ạ!”
Vì thế phòng bếp liền nhường cho idol.
Cô chạy đi đun hai ly cà phê, lại lấy một ít dưa nhà tự muối mà Tô Mạn cho cô cắt thành đĩa nhỏ. Đến lúc bày lên mặt bàn, tuy rằng không được phong phú như bữa tiệc lớn, nhưng lại có cảm giác ấm áp thường ngày.
Idol nói anh nấu mì ngon, quả nhiên ăn rất ngon.
Cũng có thể là do filter của fans, Hứa Trích Tinh cảm thấy đây là bát mì trứng cà chua ngon nhất cô được ăn từ khi cha sinh mẹ đẻ. Ăn hai miếng xong liền không nhịn được cầm di động chụp một tấm, up lên Weibo:
――@ Nếu như anh hóa thành cơn gió: Anh các cậu về sau không lăn lộn trong giới nữa thì có thể về mở tiệm mì đó.
Phong Tranh:????!!!!
―― không thể! Không thể giải nghệ được!!! Hứa Trích Tinh cậu là cái đồ móng heo, ăn xong là vứt bỏ bọn tớ đấy à!
―― sau khi có bồ anh nhà lại phát triển sự nghiệp thứ hai à?
―― không phải chiều nay máy bay của anh nhà vừa mới về thành phố B sao? Chưa gì đã ăn với nhau rồi à? Chưa gì đã phải ăn thức ăn cho chó rồi
―― Hứa Trích Tinh sao cậu lại bắt thần tiên nấu ăn cho cậu thế tớ cắn chết cậu
―― mị biết tối nay ăn gì rồi, mì trứng cà chua, để đi cheap moment
―― đừng chụp mì nữa cậu ơi! Chụp một tấm của bảo bối xem nào!
―― mau mau mau, giơ máy lên tí thôi! Tớ muốn ngắm anh tớ ăn mì!
……
Hứa Trích Tinh không chịu nổi sự thúc giục của nhóm các chị em. Cũng đúng, mình ăn mì, cũng phải nhường canh cho các bạn ấy hút chứ. Thừa dịp idol cúi đầu, cô chụp lén một tấm, up thêm trong phần bình luận:
―― tiên tử ăn mì.
Club Phong Tranh lúc này mới cảm thấy mỹ mãn:
―― a a a a a a a lông mi dài quá!
―― một cái cúi đầu dịu dàng quá QAQ
―― bảo bối của mị được yêu thương như vậy, ấm áp quá, bây giờ mới giống hình ảnh người bình thường đang sống chân thật nè
―― em mót con ảnh nhé, up vào vòng bạn bè của em, nói mẹ em đừng giới thiệu đối tượng cho em nữa, bạn trai em đang ngồi đối diện em ăn mì đây
……
Cơm nước xong trời vẫn chưa tối, hai người cùng nhau thu dọn phòng bếp. Sầm Phong đeo khẩu trang lên, nắm tay Hứa Trích Tinh xuống lầu đi dạo.
Nơi cô ở là một khu nhà xa hoa, an ninh rất tốt, không sợ có paparazzi trà trộn vào. Nhưng thôi bây giờ hai người cũng chẳng sợ bị chụp, lượn một lát để tiêu thực xong, còn tới tiệm bánh ngọt mua chiếc bánh kem nhỏ rồi mới về nhà.
Em gái bán hàng ở tiệm bánh ngọt nhận ra hai người, kích động không chịu nổi, chờ lúc họ rời đi mới chụp trộm một tấm bóng dáng share lên Weibo: Vợ chồng Thần Tinh tới tiệm tớ mua bánh kem nhỏ nè! Hai người ngọt ngào lắm, còn ngọt ngào hơn bánh kem của tớ nữa!
Ảnh chụp bị account marketing share một tràng, lại lên một cái hot search ở top dưới.
Các cư dân mạng tỏ vẻ, từ nay về sau phải quen việc ăn thức ăn cho chó của cặp này thôi.
Sau khi Sầm Phong về thành phố B thì hành trình nhiều lên, ngoại trừ chụp tạp chí chụp đại diện thương hiệu, hoạt động quan trọng nhất trước mặt là chuẩn bị cho Liên hoan Âm nhạc Trung Quốc.
Phần vote của fan đã kết thúc, Club Phong Tranh bảo vệ được hạng nhất cho idol, giải thưởng Nghệ sĩ được yêu thích nhất năm đã là chuyện trong tầm tay. Trừ cái đó ra, trong lễ trao giải sẽ còn trao các giải thưởng khác, album thứ hai 《 Lắng nghe tiếng gió 》 của Sầm Phong có hi vọng đạt được giải Album xuất sắc nhất năm.
Giải Album xuất sắc nhất năm có ý nghĩa rất lớn, không chỉ yêu cầu tác phẩm có chất lượng và doanh số cao, cũng yêu cầu phải có độ phổ biến cao. Mấy năm rồi các ca sĩ nhận được giải thưởng Album xuất sắc nhất cơ bản đều phong thần, fans cực kì chờ mong với lễ trao giải trong Liên hoan Âm nhạc lần này.
Đây là lịch trình công khai đầu tiên kể từ sau khi idol bế quan đóng phim hơn bốn tháng, vừa có thảm đỏ vừa diễn trên sân khấu còn được trao giải, Club Phong Tranh đều dốc hết sức lực tranh vé, khí thế có vẻ muốn chiếm trọn chương trình.
Hứa Trích Tinh đi dạo Super Topic, xem xét tình hình, lại đặt thêm 2000 đơn với bên xưởng làm merch vẫn luôn hợp tác chung.
Thú bông chibi của cô đã gửi bản mẫu qua, nhà xưởng bắt đầu sản xuất theo số đơn. Chờ lúc sắp bắt đầu hoạt động gửi sang, Hứa Trích Tinh nhận được mấy túi búp bê bông.
Số lượng nhiều, một xe để không đủ được.
Dù sao xe của cô cũng không chứa nổi hết.
Vì thế cô không thể không mượn của công ty một chiếc xe việt dã, nhờ tài xế hỗ trợ vận chuyển. Đến ngày hoạt động, cô hẹn địa điểm trước với nhóm Tiểu Thất. Lúc xe đi tới, nhóm các chị em đang vừa hút trà sữa vừa chờ.
Idol không hoạt động, các cô cũng lâu lắm rồi không gặp nhau. Đây là lần đầu gặp mặt offline các chị em kể từ khi công bố tình cảm, Hứa Trích Tinh vừa xuống xe đã bị nhóm các chị em vây quanh mồm năm miệng mười.
Tiểu Thất: “Cái miệng này đã hôn anh nhà chưa? Để tớ hôn cái coi! Cho tớ được hôn môi với idol!”
Hứa Trích Tinh: “…………”
Mẹ của A Phong vẻ mặt mẹ hiền mỉm cười, kéo tay cô nhét vào một bao lì xì: “Con dâu, đây là bao lì xì mẹ chồng chuẩn bị cho con, đừng chê ít nhé!”
Hứa Trích Tinh mở ra nhìn nhìn, bên trong đúng là có tiền thật, 99 tờ 9 tệ.
A Hoa lắc vai cô điên cuồng: “Mau mau mau mau mau tớ muốn nghe tình sử giữa cậu và anh nhà không được ít hơn 3000 chữ nhé!!!”
Hứa Trích Tinh bị cái nhóm người này làm buồn cười gần chết, duỗi tay ngăn lại: “Dừng dừng dừng, dọn đồ xuống giúp tớ đã nào, lần này merch chiếm chỗ quá.”
Cửa xe vừa kéo ra, các chị em bị mấy bao búp bê làm cho sợ ngây người.
Một đám như thể người làm công về nhà ăn Tết, mỗi người kéo một cái bao tải hùng hổ đi tới ngoài chương trình, hấp dẫn ánh mắt của bao người qua đường.
Tới địa điểm xong, Hứa Trích Tinh theo lệ thường chụp ảnh up Weibo. Thú bông lần này được làm cực kì tinh xảo đáng yêu, hình mới lên Weibo đã kute đến mức tim phổi mọi người đều run lên. Club Phong Tranh nghe tin mà đến, xếp thành hàng dài tới nhận merch.
Mỗi người nhận xong, đều sẽ chúc phúc Hứa Trích Tinh một câu.
―― Nhược Nhược, hạnh phúc dài lâu với anh nhà nhé.
―― Nhược Nhược chúc mừng cậu đã thực hiện được ước mơ của mỗi fangirl đu idol, chúc cậu và bảo bối mãi mãi hạnh phúc!
―― mau kết hôn nha! Tớ muốn ăn kẹo mừng!
―― ba năm hai cháu nhé, tớ muốn xem Bố ơi mình đi đâu thế!
―― phải sống với anh nhà thật tốt nha, tớ mãi mãi chúc phúc cho hai người
Đây là món quà các cô đã trộm thương lượng muốn tặng cho Nhược Nhược. Cô tốt đẹp như vậy, ngoại trừ chúc phúc, dường như các cô không thể cho cô cái gì.
Hứa Trích Tinh được các cô chúc phúc xúc động phát khóc.
Thú bông lần này làm mấy ngàn con, phát một lúc chưa xong ngay được, nhóm Tiểu Thất cũng đều giúp đỡ phát. Đang bận rộn, xung quanh đột nhiên vang lên tiếng chụp ảnh tanh tách.
Không ít truyền thông chẳng biết đã cầm camera vây tới từ khi nào, lại còn còn có người đang live stream.
“Mọi người có nhìn thấy được không? Hứa Trích Tinh bây giờ đang phát merch ở bên ngoài chương trình, fans đều xếp hàng này, rất có trật tự. Lại gần một chút nhé? Để tôi thử một chút xem tôi có thể tới phỏng vấn hai câu được không.”
Hứa Trích Tinh: “…………”
Các người không tới thảm đỏ chờ minh tinh, đến đây chụp tôi làm cái khỉ gì vậy?
Cánh truyền thông vây xem càng lúc càng nhiều, máy quay hướng về phía Hứa Trích Tinh, ánh sáng trắng loé lên khiến cô không mở nổi mắt, nghiêng đầu trốn sau Tiểu Thất đứng cạnh.
Tiểu Thất tức khắc hô to: “Không được chụp ảnh! Các người làm cái gì thế? Không được chụp!”
Nhóm Phong Tranh còn đang nhận merch cũng phát hiện có biến. Cả hàng dài rã đám ngay, toàn bộ vây về giữa, che Hứa Trích Tinh bên trong, trách cứ nói: “Đừng chụp linh tinh! Chúng tôi không phải minh tinh, các người chụp làm gì! Còn chụp nữa chúng tôi sẽ kiện các người tội xâm phạm quyền công dân!”
Phong Tranh ở xung quanh vốn dĩ đã nhiều, nhìn thấy cánh báo chí vây chỗ này, đều vội vàng chạy tới hỗ trợ.
Họ rất nhanh kéo thành tường người, bảo vệ Hứa Trích Tinh ở tận cùng bên trong.
Truyền thông chẳng làm sao chụp nổi, trong đám người có người hô một câu: “Bà chủ Hứa, tâm sự chuyện tình yêu giữa cô và Sầm Phong đi!”
Hứa Trích Tinh còn chưa nói gì, A Hoa đã trung khí mười phần mắng ngay: “Biết gọi cậu ấy là bà chủ Hứa mà còn dám quay chụp linh tinh? Không muốn lăn lộn trong cái giới này nữa phải không! Anh là người của báo nào? Tôi nhớ kỹ anh rồi đấy! Ngày mai sẽ khiến nhà anh phải sập tiệm!”
Hứa Trích Tinh: “Pfft……”
To chuyện đến vậy, truyền thông vây xem mới miễn cưỡng bỏ đi dần.
Xác định bọn họ đi xa không quay lại nữa, Club Phong Tranh mới bỏ bức tường người, lại hi hi ha ha xếp hàng. Ai chưa nhận merch thì nhận tiếp, người nhận rồi thì đứng cạnh đó bảo vệ, đề phòng lại có người muốn cọ nhiệt độ tới live stream.
Hứa Trích Tinh có chút buồn rầu, “Có phải về sau tớ không phát nổi merch nữa không?”
Mấy bạn Phong Tranh bên cạnh hốt cả hền.
Một bạn trong đó nói: “Phát được chứ, cùng lắm thì về sau mang cái mặt nạ chống nắng ý.”
Hứa Trích Tinh: “?”
Các cậu muốn nhận merch đến biến thái vậy á?!
[HẾT CHƯƠNG 153]
Chương 154: Một bước thành thần
Phong Tranh: Dù sao đi nữa, trùm merch không thể chạy được.
Cùng lắm thì về sao lần nào cũng dựng tường người là được mà.
Chúng mình không chỉ dựng tường người cho idol đâu, chúng mình còn có thể dựng tường người cho bạn gái idol nữa!
Chờ Hứa Trích Tinh phát hết thú bông, sắc trời đã tối sầm. Cô vo hết đám túi không nhét vào trong thùng rác, sau đó đi theo đám Tiểu Thất chạy tới hiện trường thảm đỏ.
Hiện trường biển người tấp nập, hàng trước không chen nổi nữa, Tiểu Thất và A Hoa kéo tay áo cô làm nũng: “Bọn tớ vì giúp cậu mới không chen được lên hàng đầu đấy, chẳng được nhìn gần anh nhà nữa rồi! Tí nữa hoạt động xong cậu phải đưa bọn tớ đi gặp nhé? Liếc mắt một cái cũng được!”
Hứa Trích Tinh vung tay lên: “Chốt kèo!”
Nhóm các chị em sáng mắt lên, bắt đầu chuẩn bị tâm lý sắp được đu tận mặt idol.
Vị trí lên thảm đỏ của Sầm Phong là ở giữa, trang điểm và làm tóc hôm nay của anh là do một stylist khác làm, cũng là một stylist nghệ sĩ có tiếng trong giới.
Từ sau khi xác định quan hệ yêu đương xong, Hứa Trích Tinh đã bị idol đơn phương sa thải rồi. Studio ký hợp đồng với stylist khác, Hứa Trích Tinh bị bắt ‘thất nghiệp’. Dùng cách nói của idol thì anh không muốn làm sếp của cô.
Cũng may năng lực nghiệp vụ của stylist này cũng rất mạnh, hôm nay idol vẫn mặc một bộ đồ tây tối màu đầy quý phái. Khi lên thảm đỏ anh mỉm cười dịu dàng, trông thân thiện hơn trước kia nhiều.
Các fan đương nhiên cũng phát hiện khí chất của anh đã thay đổi, ánh mắt anh đã ấm áp hơn nhiều, đây là dáng vẻ mà các cô luôn kỳ vọng.
Mọi người cùng nhau hô to, điên cuồng tiếp ứng.
Ánh mắt anh lướt qua, mỉm cười vẫy tay đáp lại.
Hứa Trích Tinh tuy rằng chẳng nhìn thấy gì, nhưng vẫn nỗ lực tiếp ứng chung với mọi người. Tiểu Thất thọc thọc cô nói: “Cậu đừng gọi tên, cậu gọi chồng ơi đi, nói không chừng anh nhà nghe thấy sẽ tới đây đó!”
Hứa Trích Tinh im lặng một chút, ngay sau đó kêu: “Chồng ơi!!!”
Sau đó bốn phía có không ít Phong Tranh cũng đồng thời hô theo: “Chồng ơi!!! Chồng ơi!!! A a a a a chồng ơi!!!”
Hứa Trích Tinh quay đầu nhún vai với Tiểu Thất: “Đấy cậu xem.”
Tiểu Thất: “…………”
Thôi được rồi.
A Hoa cạn lời nhìn các cô, “Các cậu như thế không ổn rồi! Nhìn tớ đây này!” Cô bạn húng hắng giọng, gào thật to: “Anh ơi Hứa Trích Tinh ở đây này nhìn bên này này!!!”
Hứa Trích Tinh: “???”
Fan ở xung quanh vẫn luôn chuyên chú xem giờ mới phát hiện Nhược Nhược cũng đứng ngay sau các cô, không biết ai nói “Tớ đếm 3 2 1, chúng mình cùng hô nhé!”
Hứa Trích Tinh: “???”
“Ba! Hai! Một!” Ngay sau đó fan bốn phía đồng thời hô to: “Anh ơi nhìn bên này, Hứa Trích Tinh ở đây ạ!!!”
Ước chừng hô ba lần.
Sầm Phong đã đi lên bậc thang khựng bước chân, xoay người nhìn qua, tầm mắt theo tiếng hô rơi về phía các cô, sau đó mỉm cười phất tay.
Phong Tranh xung quanh suýt thì điên cuồng gào ầm lên.
Cũng hút vô số ánh mắt của hiện trường, đến đám truyền thông cũng có không ít phóng viên xoay người chụp sang.
MC cũng cười gần chết, chờ Sầm Phong chụp xong đi đến khu vực giữa kí tên, anh ta đưa microphone lên, cố ý cười hỏi: “Vừa rồi fans của anh hô gì đó?”
Lúc anh bước lên thảm đỏ luôn rất kiệm lời, mỗi lần chỉ nói hai ba câu khiến MC cạn hết cả lời, sau đó đuổi vội cho anh đi. Lần này anh lại tươi cười ôn hòa, không nhanh không chậm nói: “Các cô ấy hô tên bạn gái tôi.”
Phía dưới lại vang lên một trận hét chói tai, MC “Úi chà” một tiếng, tiếp tục nói: “Đúng vậy, chúng ta đều biết, trong ngày đầu tiên của năm mới, cũng chính là ngày mùng 1 Tết, Sầm Phong đã công bố chuyện tình cảm. Tôi thấy các cư dân mạng đều nói lại tin tưởng vào tình yêu rồi, vậy anh thấy trước và sau khi yêu cảm xúc có thay đổi gì không ạ?”
Ánh sáng trắng không ngừng lóe lên, anh khẽ rũ mắt, nụ cười trên khóe môi lại rất dịu dàng: “Tôi cảm thấy yêu thế giới này hơn trước đây.”
Anh đã từng xa lánh căm ghét thế giới này, thậm chí oán hận tất cả xung quanh.
Anh muốn chạy trốn thật xa, muốn rời đi, thậm chí đã nghĩ tới chuyện hủy hoại.
Chỉ không nghĩ tới tình yêu.
Mãi đến khi cô gái nhỏ của anh xuất hiện.
Ánh sáng mặt trời, những đám mây trắng, hương hoa, tiếng chim hót, và cả những khuôn mặt nhiệt tình của đám đông lại tìm về được màu sắc và độ ấm ở trong mắt anh.
Anh nguyện ý vì cô mà nhiệt tình yêu thương cái thế giới có cô này lần nữa.
Chả cần đến MC, truyền thông và fans dưới đài đều sửng sốt một chút.
Khi phản ứng lại, hốc mắt của không ít fans đã thấy đau xót.
MC phục hồi tinh thần lại, mỉm cười khuấy động bầu không khí: “Xem ra hai người thật thật sự rất ngọt ngào nhỉ, nghe nói anh theo đuổi cô ấy à?”
Sầm Phong cười: “Đúng vậy.”
MC: “Có thể chia sẻ một ít chi tiết cho chúng tôi được không?”
Sầm Phong: “Không thể, cô ấy hay xấu hổ lắm.”
MC cười to một lúc, rốt cuộc không tiếp tục nữa: “Được rồi, tôi đổi vấn đề thôi, mọi người đều biết bộ phim điện ảnh đầu tiên của anh vừa mới đóng máy. Sắp tới anh có kế hoạch đầu quân vào giới phim ảnh không? Việc âm nhạc có thể bị gác lại không?”
Nói đến chuyện công việc, giọng điệu anh trở nên nghiêm túc: “Không đâu, âm nhạc trước mắt vẫn là trọng tâm của tôi, làm xong lịch trình sắp tới tôi sẽ lại bế quan, bắt đầu làm album.”
Fans vừa nghe có album, lại gáy rất to.
MC cười nói: “Xem ra fans rất kích động nhỉ, mọi người đều rất chờ mong album của anh, hy vọng có thể sớm ngày nghe được bài hát mới. Vậy chúng ta cùng hoan nghênh Sầm Phong tiến vào lễ trao giải liên hoan âm nhạc đêm nay, cầu chúc đêm nay anh sẽ nhận được thành tích tốt.”
Chờ idol rời đi, mấy chị em đã hô khản cả tiếng túm lấy Hứa Trích Tinh điên cuồng lắc: “A a a ai cậu ngọt quá anh nhà yêu chiều cậu quá đi!!!”
Tai Hứa Trích Tinh đã đỏ nhừ từ lúc anh nói ra từ “Bạn gái” trước mặt công chúng.
A cái anh này thật là…… Nói chuyện ngọt xớt!
Thảm đỏ kết thúc, người xem lục tục vào hội trường.
Đêm nay đã định là sân nhà của Sầm Phong.
Lúc các ca sĩ khác biểu diễn, Club Phong Tranh cũng chưa bật lightboard, thứ nhất là để tiết kiệm điện, thứ hai là để tỏ lòng tôn trọng. Mãi đến khi Sầm Phong được giàn máy nâng lên, mở màn bằng bài 《 Thế giới của người điên 》, ánh sáng màu cam chợt lóe lên trong cả trường quay, biển cam mênh mông, cực kì hoành tráng.
Màn trình diễn sân khấu không thấy suốt bốn tháng vẫn có mị lực như cũ.
Vẫn là câu nói đó, khi anh biểu diễn trên sâu khấu, đôi mắt của bạn không thể rời khỏi anh được nữa.
MC công bố các giải do fans vote đầu tiên, trong đó có giải Ca sĩ được yêu thích nhất năm.
Sau khi trao xong những giải thưởng này, tiếp theo chính là những giải thưởng lớn được vạn chúng chờ mong, tỷ như Bài hát xuất sắc của năm, Nghệ sĩ mới xuất sắc nhất, và giải Album xuất sắc nhất năm.
Tiểu Thất lo lắng siết chặt tay Hứa Trích Tinh: “Cậu đã đi hỏi thăm chưa? Album xuất sắc nhất có phải của nhà mình không?”
Hứa Trích Tinh: “Tớ không, tớ cũng không biết nữa.”
Tiểu Thất không vui lườm cô một cái: “Vậy cậu làm bà chủ Hứa còn có nghĩa lý gì nữa? Không bằng để cho tớ! Chẳng biết lấy việc công làm chuyện tư gì cả!”
Hứa Trích Tinh: “Nếu tớ nhúng tay, lỡ như bị bôi nhọ là tớ can thiệp vào sự công bằng của giải thưởng, táy máy sau màn thì làm sao bây giờ?”
Tiểu Thất: “…… Nói cũng đúng, thôi, cầu nguyện đi vậy. Anh nhà đêm nay nhất định phải phong thần nha!”
Trên thực tế, chuyện album thứ hai đã giành giải vàng là chưa từng có tiền lệ trong giới âm nhạc.
Nhưng Club Phong Tranh không hiểu sao lại rất tin tưởng idol nhà mình.
Dường như anh được sinh ra để phá vỡ các quy tắc và kỉ lục, những chuyện người khác làm không được, anh đều có thể thực hiện dễ như trở bàn tay.
Lúc MC trên sân khấu đọc “Chúc mừng Sầm Phong đạt được Giải thưởng Album vàng của năm”, toàn bộ fans ngoại trừ lớn tiếng gào thét, cơ bản đều không cảm thấy kinh ngạc.
So với hồi xưa lúc idol nhận được giải Nghệ sĩ mới xuất sắc nhất thì bình tĩnh hơn nhiều.
Chưa đầy ba phút sau khi giải thưởng được công bố, official weibo của lễ trao giải liên hoan âm nhạc đã up video trao giải trực tiếp và post chúc mừng. Các báo lớn và account marketing cũng sôi nổi post bài:
【 《 Lắng nghe tiếng gió 》 của Sầm Phong đạt được giải album vàng, một bước thành thần. Là người trẻ nhất trong giới âm nhạc đạt được giải thưởng album vàng, phá vỡ kỉ lục trong lịch sử giải album vàng 】
Nhóm Phong Tranh không ở hiện trường cũng đang mở live stream ra xem, chờ giải thưởng vừa ra, quần chúng đều kích động. Tuy rằng đã sớm chuẩn bị tâm lý, nhưng idol thật sự đoạt giải thì vẫn rất hào hứng.
Super Topic sửa miệng đến là nhanh, đã bắt đầu gọi anh là “Phong thần”.
Mấy nhà phê bình âm nhạc có tiếng trong nghề đều rất tán thành giải thưởng này, cho rằng Sầm Phong hoàn toàn xứng đáng.
Theo sự công bố của giải Album vàng, địa vị của Sầm Phong ở giới âm nhạc như nước lên như thuyền lên. Biểu hiện dễ thấy nhất là phí chạy sô của anh ngày càng cao, những deal đại diện thương hiệu cao cấp chủ động tìm đến cũng ngày càng nhiều.
Dùng cách nói của Ngô Chí Vân là có thể kiếm thêm thật nhiều tiền cưới vợ.
Sau khi gấp rút đuổi hai tháng lịch trình, Ngô Chí Vân lại lắp bắp truyền đạt mấy cái kịch bản, có phim điện ảnh, cũng có phim truyền hình. Ai dè anh ta chưa kịp phát biểu đập tan mấy lí do thoái thác, Sầm Phong đã chưa thèm nhìn từ chối liền.
“Mấy tháng tới em muốn bế quan làm album.”
Ngô Chí Vân đau lòng nói: “Album làm lúc nào chẳng được, vào đoàn phim làm cũng được ấy!”
Sầm Phong: “Em muốn ra nước ngoài, Vưu Đào đã thuê xong phòng rồi, visa cũng làm rồi.”
Ngô Chí Vân: “???” Anh ta suýt thì phun ra một búng máu, “Một mình chú?”
“Đương nhiên không.” Sầm Phong ngẩng đầu cười với anh ta một cái, “Đi với bạn gái em nữa.”
Ngô Chí Vân: “???”
Đậu má chú bế quan hay chú đi nghỉ mát hả???
Anh ta vừa ra khỏi cửa đã gọi ngay cho đại tiểu thư, vô cùng đau đớn trách cứ: “Nó yêu vào lủng não thì cháu cũng yêu vào đần luôn hả?! Còn chạy ra nước ngoài nghỉ phép?! Cháu có tin chú mách anh trai cháu không!”
Hứa Trích Tinh: “Chú có tin cháu trừ lương chú không?”
Ngô Chí Vân: “?”
Bị hai người kia làm cho tức ngất rồi.
Dù sao, phòng đã thuê, vé máy bay đã đặt, visa đã làm, anh ta cũng chả cản được.
Vì thế lúc giữa hè, Hứa Trích Tinh bàn giao hết dự án của công ty, kéo vali nhỏ vui vui vẻ vẻ ra nước ngoài nghỉ phép với idol.
Máy bay bay lúc 10h sáng. Sáng sớm, Vưu Đào lái xe tới trước biệt thự đón Sầm Phong, sau đó lại đi đón Hứa Trích Tinh.
Hai người cũng chưa mang thứ gì, chỉ có một ít quần áo để thay và nhu yếu phẩm. Hứa Trích Tinh luôn luôn để tới nơi thì mua. Cầm theo túi lớn túi nhỏ thì đúng là không tiện.
Sầm Phong mua bữa sáng cho cô trên đường, Hứa Trích Tinh vừa đi vừa ăn. Lúc đến sân bay cô ôm Vưu Đào một cái, hứng thú bừng bừng nói: “Em sẽ mua quà cho chị ạ!”
Sự phấn khích trên gương mặt cô có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Dù sao cũng là lần đầu tận hưởng kì nghỉ với idol, từ ngày anh đề nghị cô đã rất mong chờ rồi.
Trước khi xuống xe Sầm Phong đeo sẵn khẩu trang, lại đội chiếc mũ của mình lên đầu cô, sau đó một tay kéo hành lý một tay nắm tay cô đi vào sân bay.
Lần này là lịch trình riêng, không công bố ra bên ngoài, fans đương nhiên không biết, không có người tới tiễn ở sân bay.
Người qua đường đều đang vội vã, vội vàng lên chuyến bay, chẳng mấy người người chú ý tới bọn họ, hai người cả quãng đường đều rất nhẹ nhàng. Nhưng thật tình cờ và thật bất ngờ, lúc lấy vé máy bay lại gặp Chu Minh Dục đang bị vây quanh.
Cậu chàng chạy vội chạy vàng, thúc giục trợ lý vào bốt lấy vé: “Nhanh lên nhanh lên, họ sắp đuổi tới rồi! Trời ơi không phải là fan của tui chứ, làm sao chạy thoát bây giờ!”
Vừa dứt lời, Hứa Trích Tinh liền nghe thấy cậu chàng kinh ngạc nói: “Anh Phong?! Hứa Trích Tinh? Sao hai người lại tới đây?” Vẻ mặt cậu ta như người tha hương gặp được cố nhân, hớn ha hớn hở, “Trùng hợp thế! Hai người đi đâu đấy?”
Hứa Trích Tinh nói: “Ra nước ngoài nghỉ phép, gần đây không phải cậu cũng nghỉ phép hả?”
Chu Minh Dục hơi kích động: “Đúng vậy, giờ tớ cũng tính đi nghỉ phép mà nhỉ? Hai người đi đâu đấy, tớ đi Paris!”
Hứa Trích Tinh: “Không nói cho cậu.”
Sầm Phong lấy được vé rồi, vẫy tay với cậu chàng: “Đi nhé, lần sau về nước gặp.”
Chu Minh Dục vội vàng nhào lên: “Đừng mà, tâm sự tí đê, không phải còn sớm hả. Em cùng check in với hai người luôn nhé.”
Hứa Trích Tinh lời lẽ chính đáng từ chối cậu chàng: “Không được! Chưa có ai phát hiện ra bọn tớ đâu, cậu tránh xa ra một chút đi! Đừng làm bọn tớ bị lộ! Chào nhé chào nhé!”
Nói xong, cô lôi kéo Sầm Phong vội vã đi về phía trước.
Sầm Phong cười một cái, quay đầu lại vẫy vẫy tay với Chu Minh Dục.
Chu Minh Dục tức tối làm mặt quỷ với bọn họ.
Xa xa đằng sau truyền đến tiếng thét chói tai của đám người vây xem, chạy lên vây lấy Chu Minh Dục.
Cậu chàng vội vàng chạy hai bước, không biết nghĩ đến điều gì, lại đột nhiên dừng lại.
Ngay sau đó Hứa Trích Tinh chưa đi xa bao nhiêu liền nghe thấy tiếng cậu chàng bóp giọng hét lên: “Oa, kia không phải là Sầm Phong và Hứa Trích Tinh sao! Sầm Phong! Trời ơi là Sầm Phong đó! Là Sầm Phong và Hứa Trích Tinh đó!”
Hứa Trích Tinh: “???”
Còn chưa kịp chửi bậy, idol liền kéo cô chạy về phía trước, phía sau vang lên từng trận hô hoán, xem ra họ đã bỏ qua cho Chu Minh Dục, ầm ầm chạy về phía hai người.
Sau đó hai người bị đuổi theo đến tận cửa kiểm soát an ninh.
Hứa Trích Tinh suýt thì mệt chết ở sân bay.
Con mẹ nó, về nước phải đì chết Chu Minh Dục.
[HẾT CHƯƠNG 154]
Chương 155: Cuộc đời đắng ngắt, có mỗi Thần Tinh ngọt lịm
Chờ lúc hai người check in xong, toàn bộ internet đều biết chuyện vợ chồng nhà Thần Tinh nắm tay ra nước ngoài nghỉ phép. Fan couple trước đây còn lo lắng anh trai ra nước ngoài bế quan thì em gái lại phòng không gối chiếc mỗi người một nơi, bây giờ xem như vui quá rồi, sôi nổi dặn dò trên Weibo: Nắm chặt thời gian và cơ hội tạo người đi nhớ!
Sau khi lên máy bay, Hứa Trích Tinh gửi cho Chu Minh Dục một cái meme “Mày chết chắc rồi chờ đấy cho ông”, sau đó thở phì phì mở chế độ máy bay lên.
Khoang hạng nhất không kín chỗ, ngoại trừ bọn họ, cũng chỉ có một đôi vợ chồng già và một cô gái trẻ. Cô gái trẻ kia vốn dĩ đeo tai nghe đang nghe nhạc, lạnh lùng cao ngạo nhìn ra ngoài cửa sổ.
Mãi đến khi Hứa Trích Tinh và Sầm Phong đi vào, đầu tiên cô hơi sửng sốt, sau đó đồng tử mở lớn, vẻ lạnh lùng cao ngạo tức khắc không còn sót lại chút gì, biến thành kích động mừng như điên.
Cô gái lại mở di động lên, ngay trước khi máy bay cất cánh đi vào Super Topic của Thần Tinh up Weibo: Đù đù đù mị ngồi chung máy bay với anh trai và em gái nè!!! Cả quãng đường này mị phải soi hint đến chết!!!
Thiên đường của fan couple cùng lắm cũng chỉ đến thế này thôi.
Tiếp viên hàng không rất nhanh kiểm tra xong cabin, máy bay bắt đầu hoạt động, Sáng nay Hứa Trích Tinh thức dậy quá sớm, ngái ngủ ngáp một cái thật to, nhẹ nhàng dựa lên vai idol. Sầm Phong chùng người xuống, vươn tay ra sau đầu cô ôm lấy cô, để cô có thể dựa thoải mái hơn.
Cô gái thấy một màn này kích động lấy tay che miệng, suýt thì không nhịn được gáy thật to.
Tận mắt soi hint, ngọt đến ngất mất thôi.
Mau! Mau ghi hết lại! Hint không thể giữ cho riêng mình!
Fan couple nhịn kích động xuống lấy di động ra click mở bản ghi nhớ, viết ngay một bài văn về tình yêu của Thần Tinh.
Lúc Hứa Trích Tinh đi WC có nhìn lướt qua cô gái, cái ánh mắt hưng phấn phát sáng kia cô quen quá mà, lập tức cười thân thiện với cô gái, đi xong WC còn chủ động đi qua hỏi cô gái: “Bạn là Phong Tranh à?”
Cô gái kích động nói: “Không phải! Tớ là fan couple! Em gái ngoan quá hiu hiu! Có thể kí tên cho tớ được không?”
Là Phong Tranh còn dễ nói chuyện, nói tới fan couple là Hứa Trích Tinh liền có chút ngượng ngùng, hơi túm đuôi tóc, “Được, nhưng tớ kí xấu lắm.”
“Không sao không sao!” Cô gái móc trong túi ra một quyển vở, Tự mình viết dòng chữ ‘Couple Thần Tinh ân ái đến đầu bạc’ lên vở trước, sau đó hào hứng đưa cho cô, “Kí vào chỗ trống nào cũng được á!”
Hứa Trích Tinh cầm bút kí tên lên, cô gái lại thì thào hỏi: “Em gái, cậu có thể qua nhờ anh trai kí tên được hong?”
Hứa Trích Tinh nhịn không được cười nói: “Tự bạn đi tìm anh ấy đi.”
Cô gái le lưỡi: “Tớ không dám đâu, anh trai trông lạnh lùng quá.”
Hứa Trích Tinh nói: “Anh ấy dịu dàng lắm.”
Cô gái: “Chỉ dịu dàng với bạn thôi! A a a đây là tình yêu tuyệt đẹp!!! Anh trao mình em tất cả sự dịu dàng của cuộc đời anh!”
Hứa Trích Tinh: “…………”
Fan couple soi hint đúng là không coi ai ra gì.
Cô cầm cuốn vở về trong ánh mắt trông mong vô hạn của cô gái. Sầm Phong còn đang đeo tai nghe xem phim, click pause cười hỏi: “Đang nói chuyện gì thế em?”
Hứa Trích Tinh đưa vở qua, nhỏ giọng nói: “Fan couple, ký tên.”
Sầm Phong nhướn mày, nhìn câu nói trên vở cười một cái, lấy bút kí tên mình cạnh tên cô, lại viết thêm đằng sau một câu: ‘Cảm ơn lời chúc phúc, chúng tôi sẽ’.
Cô gái lấy vở về nhìn thấy câu nói ở mặt trên suýt thì kích động xỉu luôn.
Máy bay bay mười mấy tiếng đồng hồ, rạng sáng hôm sau mới hạ cánh. Trước khi hạ cánh Hứa Trích Tinh còn chủ động đi hỏi fan couple kia có muốn chụp ảnh chung không. Cô gái liên tục xua tay: “Không được không được không được! Tớ không xứng xuất hiện trong ảnh có couple tuyệt mỹ!!!”
Cô gái kéo vali hành lý, cuối cùng tha thiết nhìn bọn họ một cái, thấm thía nói: “Đều là người trưởng thành rồi, chuyện gì nên làm đều có thể làm rồi ha, sớm ngày thực hiện việc hài hòa cuộc sống, tranh thủ cống hiến vì sức mệnh tái tạo loài người nhé!”
Hứa Trích Tinh: “…………”
Sầm Phong mỉm cười: “Được.”
Fan couple: “Éc!”
Ôi giồi ôi, cuộc đời viên mãn rồi.
Còn chưa ra khỏi sân bay, một bài văn dài 3000 chữ đã được up lên Super Topic của Thần Tinh, ghi lại kỹ càng tỉ mỉ những tương tác ngọt ngào giữa vợ chồng nhà Thần Tinh trong chuyến bay kéo dài mười mấy giờ này. Cái gì mà em gái dựa vào vai anh trai xem phim rồi anh trai tìm tiếp viên hàng không mang sữa bò cho em gái uống, lúc em gái ngủ anh trai còn dùng tay kéo đầu em gái, dịu dàng hôn lên trán em gái.
A, nhóm dẩy thuyền Thần Tinh xem đến độ khóc thút thít như bão táp phong ba.
Cuối cùng blogger còn post một tấm hình, là trang giấy có chữ kí của cô trên máy bay.
Chữ của em gái thanh thoát đáng yêu, chữ của anh trai tự do phóng khoáng, đến chữ viết cũng xứng đôi như vậy QAQ cuối cùng còn câu anh trai viết tay, sự yêu chiều và ngọt ngào đều thể hiện hết trên trang giấy.
Hai người ngọt như thế, có cân nhắc tham gia gameshow tình ái để tụi tui được soi hint ăn đường không?
Cuộc đời đắng ngắt, có mỗi Thần Tinh ngọt lịm thôi QAQ
Vợ chồng nhà Thần Tinh ngọt ngào lúc này đã ngồi lên chiếc xe được sắp xếp trước đến đón ở sân bay.
Lúc Sầm Phong bế quan không thích ở khách sạn, bởi vì anh phải sáng tác, sử dụng nhạc cụ ở khách sạn thì không tiện. Cho nên phần lớn anh đều nhờ Vưu Đào thuê một căn nhà ở nơi yên tĩnh, ở khoảng một hai tháng, làm gì cũng tiện hơn.
Lần này căn nhà họ thuê nằm ở một thị trấn nhỏ gần biển. Đi dọc đường quốc lộ khoảng 5km, xuyên qua một cánh đồng hoa, chính là một vách biển nổi tiếng ở địa phương, nghe nói là nơi tốt nhất để ngắm bình minh và hoàng hôn.
Tài xế là Hoa kiều, cũng tiện giao tiếp. Dọc đường lái xe anh ta còn giới thiệu phong cảnh và đồ ăn vặt ven đường, lúc xuống xe anh ta cho hai người một tấm danh thiếp, bảo hai người có cần bất cứ thứ gì thì cứ gọi anh ta.
Bây giờ là hơn ba giờ sáng giờ địa phương.
Hứa Trích Tinh ngồi trên xe rất buồn ngủ, sau khi xuống xe nhìn thấy một ngôi nhà nhỏ kiểu châu Âu xanh trắng đan xen, nghe thấy tiếng sóng vỗ rì rào không xa, nháy mắt liền tỉnh táo hẳn.
Bên ngoài căn nhà xinh đẹp còn có hàng rào vây quanh, những bông hoa tím nhỏ mọc đầy. Đẩy hàng rào ra, đi qua con đường sỏi trắng nhỏ, Sầm Phong lấy chìa khóa ra từ hòm thư như đã thông báo trước.
Nội thất đã trang bị đầy đủ, quét tước rất sạch sẽ, phong cách giản lược tươi mát, hoa tươi được cắm ở mấy nơi. Hứa Trích Tinh đi vào liền thích vô cùng, dạo trong ngoài một vòng, chạy ra bổ nhào vào lòng idol: “Em rất thích nơi này ạ!”
Sầm Phong cười hôn cô: “Thích thì mình ở lâu một chút nhé.” Anh lấy đồ dùng sinh hoạt trong vali hành lý ra, “Tắm một cái đã, đi ngủ sớm một chút, ngày mai lại sửa soạn.”
Hứa Trích Tinh ngoan ngoãn vâng một tiếng.
Tắm rửa xong thay áo ngủ đi ra, phòng ngủ đã sáng đèn, Sầm Phong đang treo quần áo ở trong phòng. Cô nheo mắt, mím môi, lặng lẽ xoay người mở một gian phòng khác.
Là thư phòng.
Lại mở một gian khác, đặt dương cầm và đàn ghi-ta, là phòng tập đàn mà Vưu Đào dặn dò chuẩn bị riêng cho Sầm Phong.
Mở hết các phòng khác ra xem, cũng chưa tìm được phòng ngủ thứ hai.
Hứa Trích Tinh lon ton chạy về phòng ngủ duy nhất, vịn vào cửa hỏi: “Anh ơi, chỉ có một phòng ngủ ạ?”
Sầm Phong đã treo xong quần áo của cả hai, quay đầu: “Ừ.”
Hứa Trích Tinh: “…… Thế em ngủ ở đâu ạ?”
Anh nhướn mày, cười như không cười: “Em nói đi?”
Hứa Trích Tinh: “Éc……”
Sầm Phong đặt hương xông cô hay dùng lên đầu giường, sau đó lấy áo ngủ của mình ra, “Em buồn ngủ thì ngủ trước đi, anh đi tắm một cái.”
Cô trông mắt nhìn theo idol vào phòng tắm, lại quay đầu lại nhìn chiếc giường lớn đã trải đệm xong, tai dần dần đỏ lên. Chuẩn bị tâm lý thật lâu, cuối cùng cô cắn răng nhắm mắt, bổ nhào lên giường bọc chăn lại.
Sầm Phong tắm rửa xong quay về liền thấy cô gái nhỏ cuộn tròn lại nằm bên mép giường.
Anh không tiếng động cười một cái, lau khô tóc xong thì đi kiểm tra cửa sổ một lần, sau đó tắt đèn đi vào phòng ngủ.
Hứa Trích Tinh còn cuộn tròn, giả vờ mình đã ngủ rồi.
Nệm chùng xuống, anh nằm lên, ngay sau đó lách cách một tiếng, đèn cũng đã tắt. Tim Hứa Trích Tinh chẳng hiểu sao run lên, nhớ tới câu nói hôm nay lúc xuống máy bay của bạn fan couple, nghĩ thầm, nhanh như vậy đã phải thực hiện sứ mệnh hài hòa cuộc sống rồi à?!
Cô còn chưa chuẩn bị tâm lý thật tốt mà!!!
Cái gì gì đó kia cũng chưa mua nữa!!!
Đang miên man suy nghĩ, eo bị idol ôm lấy. Anh nghiêng người dựa sát vào, hai ba cái ấn cô vào lồng ngực mình.
Hàm răng Hứa Trích Tinh run rẩy: “Anh…… Anh ơi……”
Cằm Sầm Phong chống lên đầu cô, giọng nói hơi trầm: “Hôm nay quá mệt mỏi, anh không làm gì đâu, ngủ đi.”
Hứa Trích Tinh thở phào nhẹ nhõm một hơi, cơ thể cũng dịu lại, an an ổn ổn nhắm hai mắt lại. Ngủ chưa được mấy giây, đột nhiên lóe lên trong đầu.
Từ từ đã???
Hôm nay quá mệt mỏi không làm gì đâu???
Nghĩa là từ mai hết mệt sẽ bắt đầu làm à???
[HẾT CHƯƠNG 155]
Chương 156: Cùng nhau đi tới chân trời góc biển
Hứa Trích Tinh nơm nớp lo sợ thiếp đi trong lòng idol.
Cảm nhận được tiếng thở đều đều say giấc của cô, Sầm Phong mới mở bừng mắt trong bóng tối, không tiếng động cười một chút, cúi đầu hôn hôn lên tai cô, nhẹ giọng nói câu “Bảo bối ngủ ngon”.
Hai người ngủ đến tận buổi chiều ngày hôm sau.
Ngoài phòng truyền đến tiếng xe đạp leng keng leng keng nghiền qua đá sỏi, thỉnh thoảng lúc yên tĩnh còn có thể loáng thoáng nghe thấy tiếng sóng biển vỗ vào rặng đá ngầm.
Hứa Trích Tinh tóc tai rối bù kéo rèm ra, ánh mặt trời rọi vào phòng, cô híp mắt duỗi cái eo lười nhác, lại vui vẻ mà nhào về phía giường: “Anh ơi, hôm nay thời tiết đẹp lắm ạ! Chúng mình đi mua sắm đi!”
Căn nhà này tuy rằng chỉ cần xách túi vào là sống được, nhưng tóm lại vẫn thiếu một ít đồ dùng sinh hoạt, tủ lạnh cũng trống không, cần phải bổ sung nguyên liệu nấu ăn.
Hứa Trích Tinh rửa mặt xong, thay bộ quần áo, đầu tiên sắp xếp hết những phần hành lý còn chưa dọn xong hôm qua với idol, sau đó liền cầm di động note lại những đồ cần mua tí nữa.
Ăn ngoài hai ba ngày thì cũng ok, nhưng ngày nào cũng ăn thì phỏng chừng chịu không nổi, vẫn nên tự mình nấu cơm. Dụng cụ nấu bếp đều đầy đủ, chỉ thiếu gia vị và nguyên liệu nấu ăn, Sầm Phong vừa đọc phía trước, Hứa Trích Tinh vừa note lại đằng sau.
“Bên này có thể mua được cẩu kỷ không nhỉ? Nấu canh phải dùng.”
“Phải mua nhiều trái cây một chút, còn có thể làm kem trái cây!”
“A, vậy phải mua cả khuôn kem nữa.”
“Trời hơi nắng đấy, phải mua cả dù che nắng nữa, phòng tia tử ngoại.”
“Tối hôm qua hình như anh nghe thấy có muỗi, nhang điện chống muỗi nhớ thêm vào!”
“Đồ ăn vặt thì để mình đi rồi chọn sau.”
(Cẩu kỷ: Kỷ tử hay còn gọi là câu kỷ tử là thảo dược quý giá mà thiên nhiên ban tặng. Nó có công dụng chống lão hóa, đẹp da, bổ mắt, sáng mắt, tăng cường sinh lý. )
……
Chờ lúc xác định xong tất cả mọi thứ, bản ghi nhớ đã dài thật dài. Nghĩ tới lát nữa sẽ bổ sung hoàn chỉnh cho căn nhà này, Hứa Trích Tinh đột nhiên có cảm giác kỳ diệu như đang bố trí phòng tân hôn với idol.
Âm thầm ngượng ngùng.
Hai người dùng bữa đã rồi mới đi mua.
Trấn nhỏ ở ven biển, tổng thể phong thái cũng tươi mát hơn bình thường, phần lớn đều là những căn nhà sơn trắng ngói xanh. Cách vách nhà họ có một ông lão tóc vàng mắt xanh, đang làm cỏ trong vườn hoa trước cửa, thấy hai người đi tới, còn mỉm cười vẫy vẫy tay với họ.
Sống ở xứ người, cũng không phải lo paparazzi chụp lén và người qua đường vây xem, hai người nắm tay đi trên phố dưới ánh mặt trời rạng rỡ, tâm tình vui sướng chưa từng thấy.
Tiếng Anh của Hứa Trích Tinh lưu loát, Sầm Phong kém hơn cô một chút, nhưng giao tiếp hằng ngày thì hoàn toàn không thành vấn đề, cơm nước xong còn hỏi ông chủ vị trí siêu thị, biết được siêu thị gần nhất ở cách đây 10km.
“Hai người có thể tới nơi thuê xe ở chỗ ngoặt bên kia nhé.” Ông chủ nhiệt tình giới thiệu bằng tiếng Anh, “Lái xe qua tiện lắm.”
Hai người cảm ơn ông chủ, đi theo chỉ dẫn, trước mặt quả nhiên có một tiệm thuê xe.
Phần lớn đều là xe đạp, trấn nhỏ này hầu như toàn dùng xe đạp thay đi bộ. Cũng có xe thể thao mui trần kiểu cũ, nhìn qua đặc biệt có cảm giác vintage, hơi giống xe của các công tử nhà giàu trong phim chiếu rạp Mỹ thế kỷ XX.
Hứa Trích Tinh còn chưa từng được ngồi loại xe này, có chút hưng phấn sờ đông sờ tây ngắm nhìn, ngước đầu hỏi nhỏ: “Anh ơi, chúng mình lái xe này được không?”
Sầm Phong mỉm cười, nói mấy câu với chủ tiệm thuê xe, đại khái là dò hỏi thời hạn sử dụng và tính năng xe, cuối cùng còn được ông chủ đồng ý mở động cơ kiểm tra xem có hỏng hóc gì không.
Xác định xe không có vấn đề gì, anh liền giao tiền.
Đường tới siêu thị đi dọc theo một con đường ven biển, trời biển giao hoà, ánh nắng vàng kim rẩy đầy mặt biển tĩnh lặng, ánh vàng rực rỡ khắp nơi, liếc mắt nhìn mãi không thấy điểm dừng, Hứa Trích Tinh vịn cửa xe nhìn rất lâu, xoay người vui vẻ nói với anh câu gì đó.
Khi chạy xe gió biển thổi vù vù, Sầm Phong không nghe rõ, hơi giảm tốc độ, quay đầu sang hỏi: “Cái gì?”
Cô cười đến đôi mắt cong cong, đôi tay bưng bên miệng làm thành hình loa, hô lớn giữa gió thổi: “Anh ơi! Chúng mình giống như đưa nhau đi trốn vậy á!”
Sầm Phong nhịn không được cười rộ lên, một bàn tay nắm tay lái, một bàn tay vươn ra xoa đầu cô.
Hứa Trích Tinh cọ cọ vào lòng bàn tay anh, rung đùi đắc ý hát: “Chuyện lãng mạn nhất em có thể nghĩ ra, chính là cùng anh chạy trốn đến chân trời góc biển ~!”
Lúc đến siêu thị, mái tóc dài thả tới vai của Hứa Trích Tinh đã bị thổi tung cả lên, cô không thể không soi kính xe cột một cái đuôi ngựa cao cao. Thật ra cô rất hợp buộc tóc đuôi ngựa, khoe được cần cổ thiên nga xinh đẹp và vành tai tinh xảo, cả người đều có vẻ tươi đẹp mỹ lệ.
Siêu thị không đông lắm, nhưng đồ đạc đều đầy đủ hết, còn có riêng một khu đồ ăn Trung Quốc. Hai người đẩy một cái xe đẩy lớn, Hứa Trích Tinh lấy di động ra click mở bản ghi nhớ, bắt đầu mua từng thứ một.
Đây là lần đầu hai người đi dạo siêu thị với nhau.
Cảm giác hạnh phúc trong đáy lòng Hứa Trích Tinh quả thực muốn tràn ra ngoài, nhìn thấy cái gì cũng muốn mua. Sầm Phong cũng không ngăn cản, cô muốn mua gì đều để cô mua hết.
Đến người bán hàng đang sắp xếp kệ hàng cũng cho rằng đây là một đôi vợ chồng mới cưới ngọt ngào, giới thiệu nước hoa với Sầm Phong: “ Vợ anh xinh đẹp y như hoa hồng vậy, anh có thể chọn mùi hoa hồng này ”
Hứa Trích Tinh nghe thấy cô ấy nói “wife”, đỏ mặt lên. Sầm Phong rất tự nhiên cầm lấy nước hoa mùi hoa hồng, cười nói: “Tôi cũng thấy vậy.”
Chờ người bán hàng đi xa, Hứa Trích Tinh mới nhỏ giọng nói: “Vừa nãy cô ấy nói wife đó……”
Sầm Phong nghiêng đầu nhìn cô một cái, cười cực kỳ bình tĩnh: “Tiếng Anh của anh không tốt lắm, không biết từ này có nghĩa gì, cô ấy nói không đúng sao?”
Hứa Trích Tinh: “…………”
Quỷ mới tin anh ý!
Idol đúng là càng ngày càng tệ!
Mua xong đồ ăn vặt, khu vực trước mặt là hàng hoa tươi, trên khoảng trống có một cái đài, một anh chàng đẹp trai người nước ngoài mặc áo bành tô đang biểu diễn ảo thuật.
Xung quanh có không ít người đang vây xem, Hứa Trích Tinh cũng lại gần hóng hớt. Nơi này hiếm thấy người Châu Á, cô vừa tới ảo thuật gia liền chú ý tới cô. Hôm nay cô gái nhỏ mặc áo thun trắng phối với váy ngắn, eo thon chân dài da trắng xinh đẹp, cực kì đáng chú ý.
Vừa hay màn ảo thuật tiếp theo cần tương tác, anh đẹp trai đi thẳng đến trước mặt Hứa Trích Tinh, đầu tiên rất ga lăng khom lưng duỗi tay với cô, giữa tiếng vỗ tay xung quanh nhảy một vòng quanh cô, sau đó vòng tay qua sau tai cô, trên tay liền xuất hiện một một đoá hồng đỏ xinh đẹp.
Anh đẹp trai mỉm cười đưa hoa hồng cho cô. Hứa Trích Tinh có chút được yêu mà sợ, mỉm cười nhận lấy hoa hồng, nói câu cảm ơn, sau đó chạy đến bên cạnh idol, rất vui vẻ nói: “Anh ơi, xem này!”
Sầm Phong liếc mắt một cái, không nói gì.
Hứa Trích Tinh tự lấy làm vui: “Người nước ngoài thật nhiệt tình!”
Chờ lúc mua hết các thứ trên danh sách, xe đẩy đã đầy ụ. Hứa Trích Tinh cầm hoa hồng nhảy nhót đi theo idol đến quầy tính tiền.
Lúc đi qua hàng bán nhu yếu phẩm hằng ngày, Hứa Trích Tinh đột nhiên thấy trên kệ bày ba con sói.
Mới liếc mắt một cái mà cô đã sợ đến mức hồn phi phách tán, không nhảy nhót nữa, thật cẩn thận nhấp môi, trộm nhìn nhìn idol, nghĩ thầm, anh cố ý đi qua bên này sao?
Định mua đấy à???
Chọn trước mặt cô luôn ư???
Vờ lờ thế này thì kích thích quá rồi? Vậy lúc anh mua cô nên giả bộ không để ý hay nên cho một chút ý kiến nhỉ? Không được! Hay là cô nên giả bộ một tí, làm như ngăn cản???
Aizzz, tuy rằng đều là người lớn rồi, cô cũng không kháng cự lắm, nhưng mà……phải thể hiện rụt rè tí chứ nhỉ?
Nội tâm cô gái nhỏ trăm mối ngổn ngang, cảm xúc phập phồng, đang miên man suy nghĩ, liền thấy bước chân idol không ngừng, mắt nhìn thẳng đi xuyên qua lối đi nhỏ, đẩy xe đẩy đi xa.
Hứa Trích Tinh: “???”
Không mua sao???
Sầm Phong đi được mấy bước thấy cô gái nhỏ không theo kịp, quay đầu lại, thấy cô vẻ mặt u oán đứng tại chỗ, khẽ hỏi: “Còn muốn mua gì à?”
Hứa Trích Tinh: “…………”
Anh không chủ động mua, chẳng lẽ lại để em chủ động hỏi à?!
Em mới không mắc mưu đâu!
Cô nâng bước chạy tới, dắt lấy tay anh, đầu nhỏ hếch cao: “Không có!”
Thanh toán xong, hai người xách mấy cái túi to quay lại chiếc xe cổ, lái xe về nhà.
Ánh nắng buổi chiều vẫn xán lạn như trước. Sầm Phong chạy xe đến cửa nhà trước, lấy hết đồ để vào nhà, sau đó mới lái xe về cửa hàng trả. Hứa Trích Tinh không đi theo, ngồi xổm trong phòng sửa soạn thành quả mua sắm hôm nay.
Tủ lạnh trống rỗng nhanh chóng được chất đầy, bày trái cây và đồ ăn vặt lên xong, phòng khách trống trải cũng có sinh khí hơn. Cô còn mua nửa con gà, chuẩn bị tối nay hầm canh gà cho idol uống.
Lúc Sầm Phong trở về cô đã chặt xong gà bỏ vào nồi, đang nêm nếm gia vị. Anh cầm trong tay một phần pizza, là do ông lão nhà bên tặng lúc anh về, nói là quà cho hàng xóm mới.
Hứa Trích Tinh ngẫm nghĩ: “Chúng ta cũng phải đáp lễ cho ông ấy mới được! Sủi cảo thì sao anh?”
Sầm Phong: “Sủi cảo thì phải biết làm vỏ sủi cảo đấy, em biết làm không?”
Hứa Trích Tinh: “Baidu một tí là em biết liền ý mà!”
Sầm Phong cười một cái, cầm cái muôi trên tay cô đảo đảo canh gà, “Ok, vậy em đi Baidu đi, chỗ này để cho anh.”
Hứa Trích Tinh nhón chân hôn lên cằm anh, gỡ tạp dề của mình ra đeo lên eo cho anh, vui vẻ chạy về phòng ngủ Baidu.
Tự làm vỏ sủi cảo đúng là có hơi phiền phức, nhưng cũng không tính là khó, huống chi vốn dĩ là khách du lịch, thời gian nhiều lại không bận gì, mấy chuyện như làm sủi cảo cũng là một thú chơi khá vui.
Cô nhớ kỹ nguyên liệu và bước làm, nhìn xem còn thiếu gì không. Thừa dịp idol đang nấu cơm trong phòng bếp, cô lại ra ngoài một chuyến, tới siêu thị nhỏ gần nhà mua chút đồ cần thiết, sau khi về nhà liền bắt đầu thử nhào bột.
Cô không có kinh nghiệm cán bột, thất bại rất nhiều lần. Sầm Phong nặn bột hỏng của cô thành những dải dài, rưới súp gà và gia vị lên, làm thành bánh phở.
Lúc chạng vạng, đồ ăn lên bàn, vỏ sủi cảo của Hứa Trích Tinh cuối cùng cũng ra hình dạng, ngày mai hẳn là có thể thành công!
Thừa dịp idol đang bê thức ăn, cô vui vui vẻ vẻ đi lấy cái bình sứ thon dài mua hồi chiều đặt lên bàn cơm, chuẩn bị cắm đóa hoa hồng mà ảo thuật gia tặng cho cô vào, để bữa cơm đầu tiên ở đây tràn ngập tình thú!
Kết quả tìm rất lâu mà không thấy hoa đâu.
Cô nhớ rõ ràng là mình để trên bàn trà mà.
Hứa Trích Tinh lon ton chạy vào phòng bếp hỏi idol đang nấu canh gà: “Anh ơi, anh có nhìn thấy hoa hồng của em không?”
Sầm Phong không quay đầu lại, nhàn nhạt “Có” một tiếng.
Hứa Trích Tinh: “Ở đâu ạ?”
Sầm Phong: “Trong nồi.”
Hứa Trích Tinh: “???”
[HẾT CHƯƠNG 156]
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro