Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

104 105 106

Chương 104: Anh ơi, năm mới vui vẻ, em yêu anh (gameshow kết thúc)

Hứa Trích Tinh tới đây hồi sáng, tới thành phố này gặp mặt một đoàn làm phim. Giữa trưa cô gọi điện cho Vưu Đào, mới biết tiến độ gameshow đã quay đến nơi này.

《 Xuyên qua 5000 năm 》 là kế hoạch một tay của cô, đương nhiên cô biết đêm nay có phân đoạn khách mời đuổi người đeo mặt nạ. Cảnh này không lộ mặt, sẽ không bị phát hiện, lại có cơ hội ngắm trộm idol, đương nhiên không thể bỏ qua!

Buổi chiều khi ID group đang quay trong vương cung, cô đã ở trên phố, mặc diễn phục đeo mặt nạ cùng đông đảo diễn viên quần chúng quậy với nhau, nghe sự chỉ đạo của đạo diễn luyện tập một chút.

Vẫn là lần đầu tiên cô làm chuyện này, tuy rằng chạy tới chạy lui hơi mệt, nhưng nghĩ đến buổi tối có thể nhìn thấy idol, đi ngang qua anh anh cũng không nhận ra mình, cô liền có tí hưng phấn kích thích.

Thỉnh thoảng bà chủ Hứa vẫn muốn lấy việc công làm chuyện tư một tí.

Nhưng đương lúc người đến người đi trên phố, liếc mắt một cái thấy anh, những cuộc tập luyện truy đuổi tránh né cô quên sạch đến chín tầng mây trong nháy mắt. Anh mặc hán phục màu trắng xanh, thân cao như ngọc, mặt mày xinh đẹp. Trong đầu cô liền nảy ra câu thơ cổ “Mạch thượng nhân như ngọc, công tử thế vô song”.

Cô ngửa đầu, ngơ ngác nhìn anh, đến chạy trốn cũng quên mất.

Mặt nạ bị tháo ra một nửa, cô mới giật mình tỉnh lại, đang định ngăn cản, anh lại che mặt nạ xuống.

Rốt cuộc làm sao idol nhận ra cô?! Chỉ bằng một cái cằm sao!

Bạn nhỏ Hứa Trích Tinh không khỏi bối rối.

Người bán hàng rong cầm những xiên hồ lô ngào đường đi qua, Sầm Phong cất bút đánh dấu đi, gọi người bán hàng rong kia lại: “Hồ lô ngào đường ăn được không?”

Người bán hàng rong hớn ha hớn hở nói: “Ngài hỏi lạ, không thể ăn tôi còn khiêng bán làm gì? Công tử mua không? Hai xu một xiên!”

Sầm Phong cầm hai xu tiền giao cho anh ta, nghiêng đầu tìm tòi, chọn một xâu hồ lô tròn đầy lớn nhất kéo xuống. Hứa Trích Tinh đang trông mong nhìn, thấy idol tự cắn trước một viên.

Anh ăn xong một viên, mới đưa hồ lô ngào đường cho cô: “Ăn được đấy.”

Hứa Trích Tinh cười khúc khích: “Anh ơi, anh thử độc giúp em đấy ạ?”

Anh gật đầu thờ ơ: “Ừa.”

Hứa Trích Tinh cười cong mắt, nhưng bởi vì đeo mặt nạ quỷ rất to, ăn gì cũng không  tiện, cô giơ hồ lô ngào đường dịu dàng nói: “Anh ơi, em sang ngôi nhà nhỏ bên cạnh ăn, anh cứ quay tiếp chương trình đi ạ.”

Vừa mới nói xong, idol đột nhiên túm chặt cổ tay cô, lôi kéo cô chạy sang bên cạnh.

Người quay phim theo đằng sau, thấy Sầm Phong chạy, cũng vội vàng đuổi theo. Nhưng trên đường quá đông người, chen chúc một lúc, thiếu niên kéo cô gái nhỏ rẽ đông rẽ tây, thoát khỏi mí mắt anh ta không còn thấy bóng dáng.

Thầy quay phim vội vàng liên hệ tổ đạo diễn: “Khách mời đi chung với tôi chạy mất rồi.”

Lúc chín người tách nhau ra, chính là chia màn ảnh làm chín phần, tổ đạo diễn mỗi người phụ trách riêng một nhóm. Vưu Đào nói mấy câu gì đó với tổ nhân viên phụ trách Sầm Phong, thầy quay phim liền nhận được chỉ thị: “Đừng nóng nảy, cứ bình tĩnh mà tìm.”

Mà lúc này, Sầm Phong ném camera ra đằng sau kéo Hứa Trích Tinh trốn vào một căn phòng nhỏ ở lầu hai khách điếm.

Trên đỉnh đầu có một cửa sổ lớn, tiếng huyên náo dưới lầu lọt thẳng vào. Hai người dựa lưng vào cửa sổ ngồi dưới đất, Hứa Trích Tinh còn đang thở hổn hển: “Tại sao…… tụi mình phải trốn ạ?”

Sầm Phong chống một chân lên, khuỷu tay gác trên đầu gối, quần áo xanh trắng buông trên mặt đất. Anh nhìn bức tranh tường đối diện, dường như không sao nói: “Anh quay mệt rồi, muốn nghỉ ngơi một lúc.”

Người Hứa Trích Tinh run lên: “Được! Nghỉ ngơi! Không quay nữa!”

Sầm Phong quay đầu nhìn cô, mặt nạ quỷ kia còn treo lơ lửng trên mặt cô, anh cười một chút, duỗi tay tháo hộ cô.

Rốt cuộc thấy đôi mắt sáng ngời của cô gái nhỏ.

Bị idol nhìn chăm chú ở khoảng cách gần như vậy, Hứa Trích Tinh đột nhiên có chút ngượng ngùng, cô rũ mắt nghiêng đầu sang bên cạnh, nghe thấy anh cười nói: “Nhanh ăn đi.”

Cô ngoan ngoãn gặm hồ lô ngào đường.

Từng viên hồ lô ngào đường to tròn bóng mượt làm quai hàm cô phình phình, cô cắn kẹo, phát ra tiếng răng rắc giòn vang. Khóe miệng cô dính chút đường, nhai xong hồ lô ngào đường, cô vươn đầu lưỡi liếm một liếm, lại cắn viên tiếp theo.

Sao lại ngoan như vậy chứ.

Hứa Trích Tinh ăn được một nửa, mới phát hiện idol đang chống đầu ngắm cô.

Cô hơi ngượng ngùng, thân người xoay sang một bên, chỉ chừa cho anh một cái má phồng phồng.

Sầm Phong không tiếng động cười rộ lên.

Chờ cô ăn xong hồ lô ngào đường, anh liền phải tiếp tục trở về quay chương trình.

Hứa Trích Tinh đang mang mặt nạ của mình lên lần nữa, mới phát hiện trên mặt nạ vẽ một hình trái tim. Cô hơi vui vẻ hỏi anh: “Anh ơi, anh đánh dấu cho em đấy ạ?”

Sầm Phong rũ mắt xử lý tay áo rộng, thản nhiên nói: “Ừa, chứng minh em đã thuộc về anh.”

Hứa Trích Tinh cảm thấy lời này có chút kì lạ, nhưng còn chưa kịp suy xét cẩn thận, đã nghe idol hỏi: “Chừng nào em đi?”

Cô ngoan ngoãn trả lời: “Quay xong part đêm nay là em đi ạ.” Cô nghĩ đến cái gì, lại thần bí nói: “Anh ơi, muốn em chỉ chỗ Trần A Kiều đang trốn ở đâu cho anh không?”

Sầm Phong bị giọng điệu như ăn trộm của cô chọc cười, ngón tay ấn lên trán cô một chút: “Không cần.”

Hứa Trích Tinh dẩu miệng: “Được rồi.” Cô trân trọng sờ sờ mặt nạ được idol vẽ trái tim, sau đó lại đeo lên, giơ nắm tay nhỏ với anh: “Anh ơi cố lên!”

Từ khách điếm đi xuống, thầy quay phim rốt cuộc thấy Sầm Phong, vội vàng cầm giá máy chạy tới. Hứa Trích Tinh đã lẫn vào trong đám đông. Bộ trang phục diễn to rộng có chút chói mắt trên người cô, hiện ra dáng người mảnh khảnh bên dưới. Cô tung tăng nhảy nhót, bóng dáng trông có vẻ rất vui.

Cách đó không xa truyền đến giọng thở hổn hển của Thi Nhiên: “Anh Phong, anh tìm được mấy người đeo mặt nạ rồi ạ? Em bắt được mười người, chẳng có ai là cổ hết, trời đậu, thế này phải tìm đến khi nào chứ!”

Buổi quay đêm lại tiếp tục.

Trong lúc đó ID group lại kích hoạt mấy cái nhiệm vụ nhỏ, hoàn thành nhiệm vụ sẽ nhận được manh mối nơi Trần A Kiều đang lẩn trốn. Phải quay đến hơn 12 giờ đêm, bọn họ mới vây được Trần A Kiều trong sân sau của xưởng nhuộm.

Thi Nhiên vô cùng đau đớn mà nói: “Hoàng Hậu nương nương, người đào địa đạo đấy ạ? Có phải người muốn chúng tôi đưa người về lại vương cung không thế?”

Trần A Kiều cười ngượng nghịu nhưng vẫn nhã nhặn.

ID group bắt được manh mối nơi giấu đá năng lượng, buổi ghi hình đêm nay đến đây là kết thúc. Tổ tiết mục sắp xếp cho các cậu mấy gian khách điếm để nghỉ ngơi. Sầm Phong trở về tắm rửa thay quần áo, khi tới trại của nhân viên, Hứa Trích Tinh đã đi rồi.

Vưu Đào đưa cho anh một hộp trái cây bọc màng nhựa, bên trong có bảy tám loại trái cây, đã được cắt và bày biện gọn gàng cạnh nhau. Bởi vì vẫn luôn đặt ở trong thùng lạnh xách tay, trái cây còn rất tươi, trên lớp màng bọc đọng một ít giọt nước.

Vưu Đào nói: “Trích Tinh để lại cho em đấy.”

Anh duỗi tay nhận lấy, kín đáo cười một cái.

Sáng hôm sau, ID group sửa soạn xong hành lý, tiếp tục hành trình vượt thời gian của họ. Lần này bọn họ xuyên không đến Tam Quốc, còn thể nghiệm tư vị cưỡi ngựa mặc áo giáp. Chu Minh Dục kì trước không xuất hiện lần này lại có mặt. Cậu chàng đóng vai Trương Phi, còn lôi kéo ID group cùng kết nghĩa vườn đào với cậu ta.

Cuối cùng show nhóm không cần quay đến tận 20 ngày, có lẽ vì mấy ông tướng này rất hay tìm được lỗ hổng để lách luật. Có một số nhiệm vụ cốt truyện đành phải chuyển lên trước, đến ngày thứ 17, bọn họ đã về tới hiện đại, chính thức kết thúc lần ghi hình gameshow này.

Đây hẳn là chương trình mệt nhất bọn họ từng quay kể từ khi debut tới nay. Đổi cảnh liên tục, vắt chân lên cổ chạy liên tục, làm nhiệm vụ theo cốt truyện liên miên, hơn nửa tháng này chưa sờ vào di động một lần, quả thật có cảm giác bị ngăn kết nối với thế giới thực.

Đoàn người mệt mỏi bước lên máy bay về thành phố B.

Công ty vẫn rất có tình người, cho các cậu được thả phanh ba ngày. Ba ngày này ID group cơ bản đều trong trạng thái ăn ngủ ngủ ăn. Kỳ nghỉ ba ngày kết thúc, họ chính thức tiến vào luyện tập biểu diễn cho đêm giao thừa.

Sầm Phong vốn dĩ nên chọn biểu diễn solo trong đài truyền hình đứng đầu, nhưng anh từ bỏ cơ hội lần này để lựa chọn cùng nhóm lên một kênh truyền hình có độ hot thấp hơn. Độ nổi tiếng của anh còn nhiều hơn tám cậu kia cộng lại, mọi người ngoài miệng không nói, nhưng trong lòng đều rất cảm động.

Lần này sân khấu giao thừa bọn họ vẫn biểu diễn tác phẩm tiêu biểu 《 Hướng dương 》, tập mãi thành quen, lúc tập cũng chẳng tốn bao nhiêu công. Sầm Phong dành càng nhiều thời gian để làm công tác tuyên truyền trước khi ra mắt album.

Sau khi TV thông báo khách mời đêm giao thừa, fans liền bắt đầu tranh vé.

Ban đầu Club Phong Tranh đều cho rằng idol sẽ đi đài đứng đầu. Đài đứng đầu mỗi năm đều toàn là lưu lượng, vé rất khó tranh, các cô đã chuẩn bị xong xuôi để đánh một trận ác liệt. Kết quả công bố xong mới phát hiện, hóa ra lại là kênh truyền hình truyền thống lâu đời à?

Thật ra kênh lâu đời cũng chẳng sao, vé còn dễ tranh hơn, chỉ là…… các lưu lượng khác đều đi đài đứng đầu, idol nhà mình không được mời, vẫn thấy hơi hụt hẫng.

Club Phong Tranh không chỉ có nghi hoặc: Chẳng lẽ chúng mình không xứng đáng lên đài đứng đầu sao?!

Fan lão thành trên Super Topic: 【 lên đài đứng đầu cái nỗi gì, lên sân khấu là tốt rồi 】

Phong Tranh:…………

Nói rất có đạo lý!

Không khí hụt hẫng hóa thành hư không, mọi người vui vui vẻ vẻ đi tranh vé.

Đang lúc ID group tập luyện cho sân khấu đêm giao thừa, Official weibo của Thần Tinh cũng tuyên bố album đầu tay 《It’s Me》 của Sầm Phong sẽ phát hành lúc 10h sáng ngày mùng 1 tháng 1.

Một năm mới, một ngày mới, một bắt đầu mới, It’s Me.

Một tôi mới.

Từ lúc debut đến giờ, thật ra Sầm Phong vẫn luôn có cảm giác như trong mộng, không chân thật. Tất cả tới quá dễ dàng, danh tiếng, nhiệt độ, địa vị, tài nguyên.

Có đôi khi thức giấc giữa đêm, anh đều hoài nghi đây có phải là mộng không. Tỉnh mộng rồi, anh lại trở về vũng bùn ăn thịt người kia, mặc cho anh giãy giụa thế nào cũng không thể trèo ra.

Mãi đến giờ phút này.

Biểu diễn xong sân khấu giao thừa, khi họ đi xuống sân khấu trong tiếng reo hò của người hâm mộ thì còn chưa đầy 2 tiếng nữa sẽ tới 12 giờ. ID group nói muốn đi ăn lẩu chúc mừng giao thừa.

Cửa sổ của nhà hàng lẩu đối diện với đồng hồ trên tòa nhà cao tầng.

Gần đến 12 giờ, mọi người đều cầm ly rượu đứng bên cửa sổ, nhìn cái đồng hồ rất lớn kia bắt đầu đếm ngược.

ID group trước sau như một ồn ào nhốn nháo, giọng nói theo gió đêm bay đi rất xa: “Mười, chín, tám, bảy…… Ba, hai, một! In Dream! Năm mới vui vẻ! Tiền đồ vô lượng! Cụng ly!”

Nơi nơi đều truyền đến những tiếng hoan hô.

Lần đầu tiên anh trải qua giao thừa với nhiều người như vậy.

Di động trong túi rung lên.

Anh cảm nhận được là ai đó, lấy ra nhìn thử, quả nhiên là Hứa Trích Tinh gọi tới.

Anh cười một cái, trả lời điện thoại: “Alo?”

Giọng nói háo hức của thiếu nữ vang lên trong ống nghe: “Anh ơi, anh nhìn xuống đi!”

Nhìn xuống?

Tiệm lẩu ở lầu ba, dưới lầu chính là bãi đỗ xe.

Sầm Phong đẩy đám ID group đang chen chúc ở cửa sổ sang một bên, nghiêng người nhìn xuống.

Trên bãi đất trống ở phía dưới, ngọn nến thắp thành một hình trái tim thật lớn, bên trong trái tim có một chữ ‘Phong’. Thiếu nữ mặc váy đỏ, đứng ở đầu chữ ‘Phong’.

Hình bóng nho nhỏ ngửa đầu vẫy tay với anh, anh nghe thấy cô vui vẻ hô to: “Anh ơi, năm mới vui vẻ, em yêu anh!”

[HẾT CHƯƠNG 104]

Chương 105: Cô thèm thân thể idol đến tình trạng này rồi sao???

Một năm nay, anh đã nghe bao nhiêu câu ‘em yêu anh’ rồi?

Rất nhiều rất nhiều, nhiều đến chính anh cũng không nhớ rõ. Mỗi một lần lên sân khấu, mỗi một lần hoạt động, đều có thể nghe thấy các cô nhiệt tình như lửa mà hô to em yêu anh.

Cô cũng như vậy, luôn dùng phương thức rõ ràng và nồng nhiệt như thế, biểu đạt tình yêu đối với anh. Cô vẫn luôn nỗ lực, để anh cảm nhận được tình yêu sâu đậm của thế giới này.

Cô làm được.

Ngay trong khoảnh khắc này, khi anh thấy ánh sáng màu cam của những ngọn nến vây lấy cô và cô đứng giữa đó vẫy tay với anh, tia sợ hãi cuối cùng đối với thế giới này trong lòng anh, cũng tan đi.

Đây không phải là mơ.

Thế giới này là có thật, ước mơ một lần nữa nắm trong tay là có thật, tình yêu là có thật.

Cô là có thật.

Anh cười rộ lên, vẫy vẫy tay với cô: “Năm mới vui vẻ, muốn lên ăn lẩu không?”

Nghe thấy anh đáp, cô càng nhảy nhót vui hơn phía dưới, hạnh phúc nói: “Không đâu ạ, chờ anh xem xong em phải dọn nến đi đây, mọi người trong bãi đỗ xe đều nhìn em chằm chằm á!”

Sầm Phong nói: “Vậy em chờ một tí, để anh chụp một tấm đã.”

Anh cầm lấy di động, click mở camera, nhắm vào trái tim bằng nến chụp một tấm.

ID group cạn xong ly, thấy đội trưởng ghé vào cửa sổ kì quái chụp tanh tách phía dưới, đều thò qua xem. Không xem không biết, vừa thấy đã bị dọa cho nhảy dựng, Thi Nhiên tức khắc kêu to: “Vờ lờ đội trưởng! Fan của anh thổ lộ với anh ở dưới lầu kìa!”

Đây là lầu ba tòa nhà, lại cách bóng đêm mông lung, mọi người đều nhìn không rõ người đứng phía dưới là ai.

Chỉ có ba người nhóm K-night của Thần Tinh cảm thấy thân hình này trông hơi giống đại tiểu thư. Vờ lờ??? Đại tiểu thư??? Ứng Hủ Trạch cả kinh trợn tròn mắt, lại hoảng sợ mà nhìn xuống phía dưới, vội vàng rụt đầu về.

Tui chưa nhìn thấy gì hết!!!

Sầm Phong chụp ảnh xong, ấn mấy cái đầu đang thò ra vào trong hết, sau đó đặt điện thoại di động bên tai: “Chụp xong rồi.”

Giọng nói của cô rất hân hoan: “Em thu nến đây, anh ơi hẹn gặp lại nha!”

Cúp điện thoại xong, dáng vẻ nhỏ bé phía dưới quả nhiên bắt đầu bận rộn thu nến. Sầm Phong nhìn hai cái, xoay người đóng cửa sổ, cầm lấy áo khoác và mũ đi ra ngoài.

Thi Nhiên còn quấn lấy Phục Hưng Ngôn uống chén rượu giao bôi, thấy thế xoắn cổ hô to: “Anh Phong anh đi đâu đấy?”

Bị Ứng Hủ Trạch tát một cái quay về: “Liên quan kẹc gì mài! Uống đê!”

Sầm Phong mặc đầy đủ áo khoác và mũ, kéo cổ áo đến trên cùng, khi cúi đầu, cả khuôn mặt đều khuất sau cổ áo. Anh đi thang máy xuống lầu, đi đến bãi đỗ xe.

Tới lúc đi qua, nến đều đã tắt hết, Hứa Trích Tinh ngồi xổm ở giữa, trong tay cầm một bao nilon, đi từng bước từng bước nhặt nến bỏ vào trong túi, trong miệng còn ngân nga bài《The fight》 của anh.

Tuy rằng lạc hết cả điệu, nhưng nghe cũng rất đáng yêu.

Hứa Trích Tinh nhặt xong ngọn nến trước mặt, lại xoay người chuyển qua nhặt đằng sau, bấy giờ mới thấy idol cách đó mấy bước.

Cô đứng phắt dậy, đôi mắt cong lên vì cười: “Anh ơi, sao anh lại xuống rồi? Bên ngoài lạnh lắm!”

Sầm Phong đi qua, “Em không lạnh sao?”

Vừa nói chuyện, anh cúi người nhặt ngọn nến lên, bỏ vào chiếc túi trong tay cô.

Hứa Trích Tinh vui vẻ đến rung đùi đắc ý: “Em không lạnh! Bản thể của em là mặt trời nhỏ đó!”

Cô ngồi xổm xuống cùng idol tiếp tục nhặt nến, ngửi thấy trên áo khoác anh có mùi lẩu, nhịn không được cười rộ lên: “Anh ơi, anh thơm quá đi, em muốn cắn một miếng.”

Tay Sầm Phong khựng lại, thấp giọng lặp lại lời cô nói: “Cắn một miếng?”

Hứa Trích Tinh: “!!!” Sao cái miệng cợt nhả này lại không giữ được trước mặt chính chủ cơ chứ! Nội tâm nhảy chồm chồm, trên mặt cô vẫn còn giả bộ ngây thơ vô tội: “Lẩu vị của anh nhất định ăn rất ngon!”

Sầm Phong: “…………”

Nhặt xong nến, Hứa Trích Tinh chỉ chỉ bãi đỗ xe cách đó không xa, “Anh ơi, xe em đậu ở kia. Anh mau đi lên đi, bên ngoài lạnh lắm.”

Sầm Phong nhìn bóng đêm hai cái, đột nhiên nói: “Đêm nay ăn không ngon miệng, anh không muốn ăn lẩu nữa.”

Hứa Trích Tinh hơi lo lắng: “A? Dạ dày khó chịu ạ? Anh muốn lên bệnh viện kiểm tra không? Có phải dạo này anh không ăn cơm đúng giờ không ạ?!”

Anh lắc đầu: “Không khó chịu, chỉ là so với lẩu thì anh muốn uống cháo trong nhà hơn.”

Hứa Trích Tinh nhanh chóng quyết định: “Sang nhà em! Em nấu cháo cho anh uống!”

Sầm Phong thản nhiên cười: “Được.”

Hai người cùng đến bãi đỗ xe, khi đến cạnh chiếc Maserati, Hứa Trích Tinh mở cửa xe đằng sau ghế lái cho anh, “Anh ơi, anh ngồi chỗ này đi! Chỗ này an toàn nhất!”

Kết quả Sầm Phong nói: “Anh lái cho.”

Mình sắp được lần đầu ngồi lên xe idol lái à! Hứa Trích Tinh kích động đến tâm thần nhộn nhạo, ngoan ngoãn gật gật đầu, sau đó trèo lên ghế phụ.

Sầm Phong lên xe cột kỹ đai an toàn, biết rõ còn cố hỏi: “Không ngồi vị trí an toàn nhất à?”

Hứa Trích Tinh: An toàn nào quan trọng bằng thưởng thức dáng vẻ lái xe đẹp trai của idol!

Cô kéo đai an toàn qua, vừa nhìn lén vừa ậm ừ: “Em phải ngồi trước chỉ đường cho anh chứ ạ.”

Sầm Phong cười một cái, khởi động xe, một tay xoay tròn bánh lái quay xe ra, sau đó xoay ngược lại đi về phía lối ra. Rõ ràng chỉ là động tác rất đơn giản và tầm thường, nhưng khi tới tay anh lại đẹp trai hơn người khác nhiều.

Hứa Trích Tinh quả thực xem đến mức hai mắt nổi bong bóng màu hồng, nhịn không được che ngực.

Đột nhiên cô nghĩ đến, gần đây công ty có hạng mục phim điện ảnh, chủ đề là đua xe, idol rất thích hợp với hình tượng nam chính lạnh lùng thờ ơ nha!

Chốt kèo!

Ngày mai kêu Ngô Chí Vân đi nói chuyện!

Sầm Phong lái xe nhiều năm, lại làm ở cửa hàng sửa xe rất lâu, lái xe vô cùng ổn định. Lúc cần nhanh thì không ẩu, khi cần chậm lại không tranh giành, Hứa Trích Tinh cảm thấy chiếc Maserati của mình ở trên tay anh mới phát huy được giá trị chân chính của xe thể thao.

Aizz, muốn tặng luôn cho idol.

Không! Hứa Trích Tinh! Mày bình tĩnh một chút! Không thể dùng tiền xúc phạm anh!

Cấp tài nguyên là được rồi! Để anh tự mình kiếm tiền mới có ý nghĩa!

Sầm Phong cũng không biết nội tâm thiếu nữ bên cạnh suy chuyển nhiều như vậy, anh vững vàng đánh xe vào gara, dừng tới vị trí Hứa Trích Tinh thuê xe.

“Tới rồi.”

Hứa Trích Tinh phục hồi tinh thần lại, kinh ngạc cực kỳ: “Anh ơi sao anh nhớ rõ vị trí xe em thế?”

Mới tới một lần mà, trí nhớ tốt vậy á?

Sầm Phong cởi bỏ đai an toàn, nghiêng đầu cười với cô: “Ừa, xuống xe đi.”

Lúc về đến nhà đã là rạng sáng.

Hứa Trích Tinh mở đèn, đóng cửa sổ đang mở lại, lại rót một ly nước ấm cho idol, sau đó vô cùng lo lắng mà chạy tới phòng bếp nấu cháo. Trước khi vào còn nghiêm túc dặn dò: “Lần này anh không được vào nha!”

Sầm Phong cười nói được.

Sàn nhà ấm dần lên khiến cả căn phòng trở nên ấm áp, anh đứng ở cửa sổ sát đất nhìn cảnh đêm một lát, lại trở về sofa ngồi xuống, lật lật tạp chí trên bàn trà.

Mấy quyển anh chụp trang bìa đều có, xem trình độ hư hao, hẳn là cô đã đọc đi đọc lại rất nhiều.

Khóe môi anh nhịn không được cong lên.

Đun cháo là một việc rất lâu, Hứa Trích Tinh để idol không phải chờ lâu nên không đun cháo nhỏ lửa mà cho luôn vào nồi áp suất nấu cho nhanh. Gạo trộn với đậu xanh, đậy nắp khoảng 20 phút là được rồi.

Cô còn xào một cây cải thìa, cắt một ít kim chi Vưu Đào mua về. Sợ cháo đậu xanh nóng quá, cô còn múc cháo ra bát to, đặt bát trong nước lạnh.

Lúc cô vui vẻ bưng thức ăn ra, mới phát hiện idol nửa dựa vào sofa thiếp đi rồi.

Cô biết mấy ngày nay anh rất mệt.

Vừa phải diễn tập, vừa phải tuyên truyền album, đêm nay còn phát sóng trực tiếp giao thừa. Trước đây cô có nói với Ngô Chí Vân đừng sắp xếp nhiều lịch trình quá cho anh, nhưng Ngô Chí Vân nói đây đều là yêu cầu của anh.

Thấy dáng vẻ idol dựa đầu vào sofa ngủ, Hứa Trích Tinh đúng là đau muốn nát lòng.

Cô nhẹ nhàng bưng đồ ăn lên bàn, sau đó đến cạnh sofa định đánh thức anh.

Khi ngồi xổm bên cạnh anh, thấy gương mặt mỏi mệt thiếp đi của anh, cô lại không nỡ.

Có lẽ anh ngủ không ngon, lông mi rũ trên mí mắt run run, hơi thở cũng lúc nhanh lúc chậm.

Hứa Trích Tinh ngẩng đầu nín thở ngưng thần, nhìn lén khuôn mặt say ngủ của idol, nhịn không được suy nghĩ, người này là yêu tinh lông mi à, sao lông mi vừa dài vừa dày như vậy, y như một cây quạt nhỏ.

Dáng môi cũng đẹp, sắc môi hơi nhạt, giống cánh hồng từ đậm đến nhạt, mềm mại lại xinh đẹp.

Cô thích anh nhiều lắm.

Đổi anh lấy cả thế giới cô cũng không chịu đâu.

Không biết qua bao lâu, Sầm Phong đột nhiên mở bừng mắt. Sau hoang mang ban đầu, tầm mắt liền tập trung lại, đưa cô vào đáy mắt mình.

Đôi môi mỏng của anh khẽ nhúc nhích, âm cuối còn có chút khàn: “Hứa Trích Tinh, em đang làm gì thế?”

Hứa Trích Tinh: “?”

Mình đang làm gì thế?

Hứa Trích Tinh cúi đầu nhìn chính mình một chút.

Cô phát hiện ra hai móng vuốt của mình đã đặt lên thắt lưng idol từ lúc nào, cả người sáp đến gần anh, sắp hôn lên mặt anh.

Vờ lờ????!!!!

Hứa Trích Tinh hoảng sợ đến mức đồng tử giãn to, đột nhiên giật người ra sau, cả người ngã đánh bẹp xuống sàn. Mông cô cọ lên sàn liên tục lui về phía sau, một mực thối lui đến giữa phòng khách, mới làm như sắp khóc nói: “Anh ơi em xin lỗi!!! Vừa rồi chắc em bị quỷ nhập đấy!!!”

Cô thậm chí còn không nhớ mình nhào lên lúc nào!!!

Chẳng lẽ là phản ứng bản năng của cơ thể???

Cô thèm thân thể idol đến tình trạng này rồi sao???

Trời xanh ơi!!! Mình phát rồ như vậy từ bao giờ!!! Có làm fan ** thì cũng phải có lương tri chứ! Hứa Trích Tinh, lương tâm của mày bị chó ăn rồi hả!!!

Sầm Phong nhìn cô bằng ánh mắt phức tạp.

Hứa Trích Tinh thật sự bật khóc: “Anh ơi xin anh đừng kiện em tội quấy rối tình dục huhuhu, em chỉ là nhất thời không kìm nổi thôi, em còn chưa làm gì mà huhuhu.”

Sầm Phong: “…………”

Tâm tình càng phức tạp.

Giá vừa nãy tỉnh dậy muộn hơn tí thì tốt rồi.

Anh ngồi thẳng dậy, đứng dậy đi về phía cô.

Hứa Trích Tinh cọ mông dưới sàn trốn ra sau, Sầm Phong có chút đau đầu, dừng bước: “Đứng lên đi.”

Cô gái nhỏ đỏ bừng cả mặt, ánh mắt trông mong mà nhìn anh: “Anh ơi, anh không tức giận sao?”

Anh “Ừ” một tiếng, tiến lên hai bước, ngồi xổm xuống, đưa tay ra với cô.

Hứa Trích Tinh nuốt nước miếng một cái, chầm chậm bắt lấy cổ tay anh, mượn lực đứng lên. Sầm Phong thấy cô đỏ cả tai lan đến sau gáy.

Anh hơi buồn cười, giả vờ không phát hiện ánh mắt né tránh của cô, đi đến bàn ăn ngồi xuống. Cháo đậu xanh và cải thìa tản ra hương thơm ngon miệng, anh cầm đũa, ngẩng đầu hỏi Hứa Trích Tinh đứng xa xa: “Ăn chung nhé?”

Hứa Trích Tinh liên tục lắc đầu.

Anh thì thầm: “Anh không thích ăn một mình.”

Hứa Trích Tinh vừa nghe, lập tức chạy đến phòng bếp cầm một cái bát, múc nửa bát cháo, lon ton chạy ra ngồi đối diện anh.

Nhưng toàn bộ hành trình cô đều cúi đầu, cơ hồ không dám nhìn anh.

Cơm nước xong, cô lại cúi đầu lon ton chạy về phòng bếp rửa bát.

Sầm Phong đứng ở phòng khách nhìn bóng dáng bận rộn trong bếp, nhịn không được tự hỏi, bây giờ lại tiếp tục giả bộ ngủ lần nữa, còn có cơ hội không.

[HẾT CHƯƠNG 105]

Chương 106: Mị chèo thuyền Thần Tinh!!! Chèo tới hừng đông!!!

Hứa Trích Tinh rửa bát xong đi ra, nhìn thấy idol đang đứng cạnh cửa sổ lớn từ trần đến sàn. Đêm giao thừa náo nhiệt dần dần yên lặng, ngoài cửa sổ chỉ còn ánh đèn neon nhấp nháy và tiếng gió xa xăm.

Cô cọ cọ tay vào góc áo, chầm chậm dịch qua, nhỏ giọng hỏi: “Anh ơi, anh đang nhìn gì thế ạ?”

Anh không quay đầu lại, chỉ cười: “Cảnh đêm ở đây rất đẹp.”

Hứa Trích Tinh nghe thấy vậy, lập tức chạy về chuyển ghế dựa tới, “Anh ơi, anh ngồi mà ngắm! Ngắm bao lâu cũng được ạ!”

Sầm Phong nhịn không được ý cười, quay đầu nhìn đồng hồ treo tường, thấp giọng nói: “Anh phải về thôi.”

Tuy rằng Hứa Trích Tinh rất muốn để idol qua đêm ở đây, dù sao muộn thế này còn phải chạy tới chạy lui thì bất lợi cho sự nghỉ ngơi của anh. Nhưng nói như vậy thì cảm thấy hơi bị mờ ám, hơn nữa mới nãy cô còn cầm lòng không đậu làm chuyện sai trái, bây giờ nếu lại đề nghị như vậy, phỏng chừng idol sẽ thật sự hoài nghi cô rắp tâm bất lương.

Cô chỉ có thể gật đầu: “ Dạ dạ dạ, anh gọi chị Đào Tử tới đón đi ạ!”

Sầm Phong vừa rồi đã nhắn tin cho Vưu Đào trước rồi, bây giờ chắc chị cũng sắp đến. Anh mặc áo khoác thật kín, Hứa Trích Tinh lưu luyến không rời tiễn anh đến ngưỡng cửa, dặn dò anh: “Anh ơi anh về phải nghỉ ngơi cho tốt nhé, chuyện tuyên truyền album anh cứ giao cho công ty là được rồi, đừng lo lắng!”

Anh đội mũ lên, đôi mắt ẩn trong bóng tối, thấp giọng đồng ý. Khi sắp mở cửa, lại quay đầu nói với cô: “Cháo đậu xanh ăn rất ngon.”

Hứa Trích Tinh liền cười cong mắt: “Lần sau lại nấu cho anh ăn!”

Sầm Phong cười vẫy tay với cô.

Anh không cho cô ra tiễn, đi thang máy xuống gara lên xe xong, mới nhắn WeChat cho cô: Anh lên xe rồi, em nghỉ ngơi sớm đi.

Hứa Trích Tinh nhắn lại hình chú mèo liên tục gật đầu, có chữ “được” đi kèm.

Meme của cô vừa nhiều vừa xinh, mỗi lần gửi sang cho anh đều không trùng lặp, Sầm Phong cảm thấy bảo cô nói chuyện chỉ dùng meme không cần đánh chữ hẳn là cũng không thành vấn đề.

Sau đêm giao thừa, sau hừng đông là tới buổi sáng đầu năm, bắt đầu công bố album đầu tay.

10 giờ sáng, các nền tảng âm nhạc lớn lên bản digital của 《It’s Me》, các web shop online thì đăng bán album 《It’s Me》 hàng sờ được. Thần Tinh tuyên truyền che trời lấp đất, chỉ cần mở bừa một cái APP, pop-up ads đều là poster tuyên truyền của 《It’s Me》.

Club Phong Tranh chờ mong đã lâu, tiền để chi cũng đã rục rịch rồi, sôi nổi dũng mãnh vào mua sắm. Đầu tiên order mấy chục bản digital, lại order hơn mười bản đĩa, chưa cần nói gì hết, mua cái đã!

Hứa Trích Tinh luôn thích ngủ nướng, nhưng cũng đặt đồng hồ báo thức trước 10 phút, đúng 10 giờ bèn bưng di động thét chói tai click vào giao diện mua sắm, digital đặt mua 5000 bản!!! Album đĩa mua 1000 cái!!!

Sau đó phát! Phát cho nhân viên, phát cho người thân, phát cho bạn học, phát cho Hứa Duyên!

Chu Minh Dục được chia vào nhóm bạn học, vì thế cũng nhận được 10 bản digital.

―― Chu Minh Dục: Ai mướn cậu phát cho tớ?! Tớ không biết tự mua à???

Hình ảnh: Chụp màn hình mua 100 bản album digital.

Hứa Trích Tinh:…………

―― Triệu Tân Tân:…… Oke, chị hiểu rồi, tí chị bận xong sẽ đi mua.

Trước kia còn nói đại tiểu thư không đu idol, bây giờ mới biết được thế nào là múa rìu qua mắt thợ.

―― Hứa Duyên:………………

Dùng tiền công ty nhà mình kiếm, mua album công ty nhà mình ra, tiền chưa ra đã xoay vòng, cứ thấy sai sai thế nào ấy.

Ngoại trừ fans, đám anti fan nhìn chằm chằm vào Sầm Phong cũng sôi nổi cống hiến một phần doanh số.

Không sai! Tụi tao muốn xem cái album original thằng này làm trong gần nửa năm nay rác rưởi đến mức nào!!! Sau đó chúng tao phải dùng sức cà khịa! Dìm hàng! Thị chết nó!!!

Kết quả lúc mở ra rồi.

Trợn tròn mắt.

Album gồm mười bài hát phong cách đa dạng, bao gồm rock and roll, rap, R&B, classical, chất lượng mỗi bài đều không thua gì single đầu 《The Fight》 được cả internet tán thưởng kia của anh.

Mở phần sản xuất âm nhạc ra xem, soạn nhạc là Sầm Phong, biên vũ là Sầm Phong, biểu diễn là Sầm Phong.

Trong mười bài hát có bảy bài vừa hát vừa nhảy, mấy bài anh solo, mấy bài hợp tác với Phoenix Club, vũ đạo vui tai vui mắt, mỗi một cái đều có thể làm bùng nổ sân khấu.

Các anti fan nghe từng bài một, xem từng cái MV, sau khi xem xong……

Anti fan: A a a a a a a a a anti chuyển sang fan!!!

Những công ty đối địch canh me thời gian album online, post bôi đen chửi bới đã chuẩn bị sẵn, nghe xong album, xám xịt bỏ post chửi đi.

Phong Tranh: Thực lực là thứ các người vĩnh viễn cũng không bôi nổi.

《It’s Me》 ra mắt một giờ liền thống trị no 1 trên bảng tiêu thụ của các nền tảng âm nhạc lớn. Lượng tiêu thụ digital vượt 100 vạn, lượng mua album đĩa trên các shop đột phá 10 vạn, mà các số liệu này vẫn còn đang liên tục tăng trưởng.

Hashtag # Album đầu tay của Sầm Phong đạt doanh số đứng đầu # cũng lên no 1 hot search, người qua đường cảm thấy hứng thú sẽ click mở mua một hai bài nghe thử, không có hứng thú thì xem số liệu official cũng không thể không cảm thán danh tiếng và sức hút của anh.

Nhất cử định càn khôn, chẳng có gì thuyết phục hơn nói chuyện bằng thực lực và tác phẩm.

Club Phong Tranh mua sắm điên cuồng giằng co rất nhiều ngày. Album đầu tay của idol cần phải có thành tích thật đẹp, hơn nữa chất lượng album lần này cũng xứng đáng với thành tích mà.

Sau khi đạt vị trí đứng đầu về doanh số, các bảng xếp hạng âm nhạc lớn cũng chiếm lĩnh được vị trí cao. 《The Fight》 đứng đầu bảng xếp hạng cả năm rốt cuộc xuống khỏi ngai vua, Club Phong Tranh cày rank cho ca khúc chủ đề trong album đầu tay lên hạng nhất.

Các cư dân mạng vừa hâm mộ danh tiếng của Sầm Phong, cũng phục lăn tài tuyên truyền của Thần Tinh, sôi nổi vọt tới dưới công ty chủ quản của idol nhà mình nhục mạ: Nhìn xem Thần Tinh nhà người ta!!! Lại nhìn các người đi!!! Đào tạo sao không bằng người ta, tuyên truyền không bằng người ta, mau dẹp tiệm thả tự do cho idol chúng tôi đi được không?!

Đang lúc Club Phong Tranh hân hoan hớn hở nghe hát cày rank làm số liệu, có một cái account marketing luôn đánh giá cao Sầm Phong đã up Weibo:

――@ Tám chuyện sao showbiz: Kinh ngạc phát hiện, trang phục trong tất cả MV ở album đầu tay 《It’s Me》 của Sầm Phong đều là hàng highend limited. Tài nguyên thời trang này quả là vô địch imba, tui ngưỡng mộ thay mọi người.

Ảnh kèm là hình chụp trong MV so với ảnh người mẫu catwalk trên sân khấu.

Club Phong Tranh phần lớn đắm chìm trong ca khúc vũ đạo và sắc đẹp, thật ra không để ý áo quần gì, được account marketing nhắc nhở như vậy, mới vội đi nhìn kỹ. Các cô mở ra liền thấy tạo hình của idol trong MV cũng cực kì đẹp, hơn nữa phong cách hơi giống với phong cách của anh lúc công diễn Thần tượng thiếu niên.

Phong Tranh: Việc này ngoại trừ Hứa Trích Tinh, không thể nghĩ ra người thứ hai.

# Sầm Phong mặc đồ hiệu quay MV # lại xông lên hot search.

Tên của Hứa Trích Tinh lại tiến vào tầm nhìn của công chúng thêm lần nữa.

Chuyện này mọi người đều không kinh ngạc, chỉ hâm mộ cực kì thôi.

Từ sau khi tư cách fan của Hứa Trích Tinh bại lộ, cô cũng không giấu diếm nữa, thỉnh thoảng Sầm Phong up bài PR gì cô cũng sẽ share lại, lợi dụng độ chú ý của mình tuyên truyền cho idol một chút.

Post Weibo mới nhất của cô là share bài tuyên truyền 1/1 Sầm Phong ra mắt album, cô share nói: Chỉ cần bạn mua 《It’s Me》, chúng ta chính là bạn bè.

Không ít người qua đường thích váy Thuyền Quyên đúng là mua thật, show bill trong comment section: Từ hôm nay trở đi tui chính là bạn bè của cô Hứa!

Mấy người bạn có quan hệ tương đối tốt trong giới thời trang với cô, tỷ như An Nam chẳng hạn, cũng đều share Weibo của cô, giúp cô tuyên truyền. Có vài nghệ sĩ hoặc người mẫu vì lấy lòng Hứa Trích Tinh, cũng sôi nổi order album, share lên Weibo ảnh bill của mình.

Hứa Trích Tinh dựa vào sức một người kéo một đống doanh số của album, Club Phong Tranh yêu cô muốn chết.

Các cư dân mạng vô cùng hâm mộ lên Weibo hỏi cô: Cô Hứa, có suy xét đổi idol không!!! Qua nghía con giai em tí đi!!!

Hứa Trích Tinh lạnh lùng cao ngạo reply ba chữ: Không suy xét.

Phong Tranh: Không được cạy góc tường fan trùm sò nhà tui!!! Fan only gì đó!!! Tránh ra!!!

Đám fan couple lần trước bị Bộ phận PR của Thần Tinh chèn ép im lắng một khoảng thời gian, đợt này lại sôi nổi trồi lên không xoắn gì ai:

―― Mị mặc kệ!!! Mị chèo thuyền Thần Tinh!!! Chèo tới hừng đông!!!

―― cầu xin các chị ship couple fan trùm X idol thần tiên này đi, sao không ship?! Ship cũng được mà???

―― So sorry em phải ship thôi……

―― nghe nói Hứa Trích Tinh xinh lắm á QAQ trong đầu mị đã có hình ảnh rồi

―― Chị gái vừa có sắc vừa có tài sao lại kín tiếng thế, đến Show Thuyền Quyên mọi năm cũng không lộ mặt, em muốn hóng hint couple mà hóng hổng có nổi

―― phất ngọn cờ idol, thôi đừng ship couple nữa, ảnh hưởng đến tiền đồ

―― haizz, fans nhà ảnh chill vl, chỉ duy trì mỗi nguyên tắc ‘ idol không rời sân khấu là tốt rồi ’. Em nghi nếu idol bảo cho yêu đương thì không giải nghệ, phỏng chừng các chế ấy cũng giơ tay ủng hộ anh ei yêu đê.

Club Phong Tranh:……………… Đậu má quỷ sứ hà QAQ, bị nhìn thấu rồi.

……

Số liệu album của Sầm Phong tốt như vậy, Hứa Trích Tinh càng thêm được cổ vũ tinh thần, vô cùng hăng hái. Nhân cơ hội này cô lại cấp cho idol hai deal đại diện thương hiệu.

Một deal là người phát ngôn Châu Á cho thương hiệu thể thao cao cấp, một deal là người phát ngôn mới cho nhãn hiệu điện thoại di động QVVQ. Hai nhãn hiệu này đều được rất nhiều nam nghệ sĩ xâu xé muốn làm đại diện. Sau tết Dương, Hứa Trích Tinh tự mình ra trận bàn với hai bên mấy hôm liền, cuối cùng mới deal được.

Lúc Ngô Chí Vân giao hợp đồng đại diện thương hiệu cho Sầm Phong, chính anh cũng có chút kinh ngạc.

Hai deal đại diện thương hiệu này cũng không phải nhãn hiệu bình thường. Chỉ có mấy thương hiệu thể thao cao cấp trên thị trường, mỗi năm bao nhiêu người trong giới tranh nhau làm người đại diện. Di động thì càng khỏi phải nói, nhãn hiệu quốc dân, thị trường rộng khắp từ từ phố lớn thủ đô tới nông thôn trấn nhỏ, quảng bá một cái là quảng bá luôn cả nước.

Ngô Chí Vân thấy anh khẽ nhíu mày, bèn vui vẻ hỏi: “Làm sao? Sợ có gian lận à?”

Sầm Phong lắc đầu, dừng một lúc lâu mới ngẩng đầu hỏi: “Những tài nguyên này lấy đâu ra vậy anh?”

Ngô Chí Vân mặt không đổi sắc tim không thình thình: “Còn lấy đâu ra nữa, anh giật cho chú chứ đâu, nhớ mời anh ăn cơm nhá.”

Anh ta nói đến là nhẹ nhàng, trong lòng Sầm Phong cho dù nghi hoặc, nhưng cũng không gặng hỏi thêm nữa. Rốt cuộc hợp đồng là thật, các điều khoản cũng không bất lợi cho anh, bây giờ anh có tâm tư hướng lên phía trước, đương nhiên sẽ không từ chối.

Kí xong hai deal đại diện thương hiệu cá nhân, Ngô Chí Vân lại lấy ra một deal đại diện thương hiệu cho cả nhóm. Đây là hãng dầu gội gần đây công ty nhận cho ID group, bảo anh kí chung.

Kí xong hợp đồng, Ngô Chí Vân hân hoan hớn hở cầm hết về, dặn dò anh thời gian quay chụp đại diện thương hiệu, Sầm Phong nhất nhất đồng ý. Đang định đi, anh ta đột nhiên lại nói: “À đúng rồi, còn có chuyện này.”

Sầm Phong quay đầu nhìn anh ta.

Ngô Chí Vân vui tươi hớn hở: “Gần đây công ty đang trù bị một hạng mục điện ảnh. Phim thần tượng hiện đại chủ đề đua xe, nam chính là một tay đua. Anh cảm thấy hình tượng của chú rất thích hợp với nhân vật kia, thế nào, có hứng thú không?”

Sầm Phong: “…………”

Tài nguyên quá ngon rồi đấy.

Ngô Chí Vân bị ánh mắt chăm chú của anh làm cho dựng tóc gáy.

Hồi lâu mới nghe thấy anh nói: “Không được, trước mắt em chỉ muốn tập trung tinh lực vào âm nhạc và sân khấu thôi ạ.”

Ngô Chí Vân hơi tiếc nuối, dù gì đóng phim điện ảnh dễ hot hơn làm âm nhạc nhiều. Nhưng thôi anh đã nói thế, vâng lời nguyên tắc không ép buộc của đại tiểu thư, anh ta vẫn đồng ý: “Ok, vậy bộ điện ảnh này anh tạm thời không bàn bạc với chú nữa. Mấy nữa có một bữa tiệc tối từ thiện, anh giúp chú nhận nhé.”

Sầm Phong gật gật đầu.
[HẾT CHƯƠNG 106]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #showbiz