Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

83

Chương 83 – Hắc hóa Thánh kỵ sĩ

Ân

3 comments

6 Th4 2020

Hắc hóa Thánh kỵ sĩ | Vụ Thỉ Dực

Đàm Ưu | Hân

Chương 083: Cậu giả ngầu tôi giả ngơ!

Vào buổi sáng ngày diễn ra vòng loại của Giải đấu giao lưu giữa các Học viện Phép–Võ, Hynes lấy được thông tin về Elvira OGorman.

Tất nhiên là lấy được ở chợ đen với giá cao, song điều khiến Hynes hết sức không hài lòng là thông tin quá mức sơ sài, chợ đen trả lời y rằng tiểu thư Elvira OGorman thoắt ẩn thoắt hiện, khó lòng thu thập thông tin về cô trong một thời gian ngắn.

Elvira OGorman, con gái công tước OGorman của đế quốc Laluna ở phía Đông đại lục, lúc mới sinh được kiểm tra ra là không thể học phép thuật hoặc đấu khí, năm mười tuổi đính hôn với Đại vương tử, người thừa kế hợp pháp nhất của đế quốc Laluna, năm mười lăm tuổi giải trừ hôn ước, về sau bị lừa vào rừng Misp của đại lục phía đông, sống một mình trong rừng một tháng, lúc về được kiểm tra ra thiên phú về phép thuật, vào học ở Học viện Phép–Võ Laluna

Đọc chỗ tư liệu mình có xong, Hynes khinh bỉ ra mặt, một kẻ vô dụng lúc nhỏ không học được phép thuật và đấu khí mà dám cướp người của y. Rồi nét mặt y trở nên dữ tợn, vì sao Giản Lục lại chú ý đến loại vô dụng này như vậy, thậm chí còn vì trở nên khác thường? Chẳng lẽ vì cô ta là con gái, lại xinh đẹp, là mẫu người Giản Lục thích?

Hynes biết Giản Lục chưa từng có ý gì với đàn ông, là một chàng trai rất bình thường, y tin Giản Lục thích một cô gái.

Nhưng Giản Lục là một người cực kỳ lý trí, sẽ không có chuyện vì thứ phù phiếm như sắc đẹp mà yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên, lại càng không có chuyện bối rối vì người mới gặp lần đầu.

Nếu chỗ tư liệu này chính xác, thì Giản Lục lớn lên tại thành Cabel ở phía Tây đại lục không thể quen biết Elvira của đế quốc Laluna ở phía Đông đại lục. Từ khi y được Giản Lục dẫn về Thần điện Ánh Sáng vào năm tuổi, y vẫn luôn ở cùng Giản Lục, biết mọi chuyện của Giản Lục, trừ khi đó là chuyện trước năm Giản Lục tám tuổi

Hynes giật nảy người.

Y không biết những chuyện trước khi Giản Lục lên tám, ngày trước cũng không để ý nên chưa điều tra bao giờ, nếu Giản Lục gặp Elvira trước năm tám tuổi, thì tất cả đều thông suốt. Nhưng, có thật là Giản Lục gặp cô gái kia từ trước hay không?

Hynes, đi thôi!

Nghe Giản Lục gọi, Hynes bình thản dùng đấu khí đốt tư liệu thành tro bụi, lúc từ ban công vào đã thấy Giản Lục sửa soạn xong rồi, pháp bào màu trắng phối với chiếc áo bên trong được cài cúc cẩn thận lên đến cổ, mái tóc bạc buông thõng sau lưng, trông thanh cao lạnh lùng, hờ hững như áng mây trắng phía chân trời.

Hynes lại gần vuốt phẳng nếp nhăn trên vai áo cậu.

Vừa nãy ai tới à? Giản Lục hỏi, vừa rồi cậu nghe thấy tiếng mở cửa.

À, đi nhầm thôi. Hynes tỉnh bơ.

Nghe vậy, Giản Lục cũng chẳng nghĩ nhiều, cùng Hynes ra khỏi ký túc xá, đến quảng trường trung tâm của Học viện Phép–Võ Mepstead.

Hôm nay là ngày đầu tiên của Giải đấu giao lưu giữa các Học viện Phép–Võ, sau khi tổ chức lễ khai mạc tại quảng trường của Học viện Phép–Võ Mepstead, họ di chuyển đến đấu trường.

Đấu trường mới xây thôi, khá giống đấu trường La Mã, nhìn từ ngoài vào thì không lớn, vào trong mới phát hiện nơi này dùng phép nới rộng không gian, có thể chứa được mấy trăm nghìn khán giả.

Thời gian thi đấu tổng cộng năm ngày, ngày đầu tiên học viên của năm Học viện Phép–Võ thi đấu riêng lẻ, chia đấu trường thành nhiều khu, các khu đều có pháp trận bảo vệ chuyên biệt.

Thật ra hai ngày đầu không có gì đáng xem, gần như là vòng loại, loại bớt thí sinh.

Tuy mỗi trường chỉ có hai mươi người được chọn đi thi, nhưng đây không phải giải đoàn thể mà là giải cá nhân, chú trọng năng lực của từng người, sau cùng sẽ chọn ra mười thí sinh đứng đầu, từ đó xếp hạng trường học, trường có nhiều học sinh lọt vào top mười nhất xếp thứ nhất, tiếp đó là thứ hai.

Dù ở thế giới nào đi nữa, loại đấu giao lưu kiểu này đều gắn mác tình cảm xếp nhất, thi đấu xếp nhì, nên quy tắc đã được phổ biến ngay từ đầu, trong đó cấm cố tình gây thương tích, cấm giết người, vân vân, còn bọn học viên lách luật thế nào lại là một chuyện khác.

Giản Lục, Amelia và Priestley cùng ngồi tại phần khán đài dành cho Remulas xem thi đấu, rất ngạc nhiên khi phát hiện cách so tài của đám học viên khá buồn cười, nhất là lúc Luyện kim sư đấu với Chiến sĩ, Pháp sư đấu với Chiến sĩ, Chiến sĩ đấu với Dược sư, Dược sư đấu với Pháp sư, vân vân, đủ mọi tổ hợp, tất nhiên khi hai đối thủ xứng tầm gặp nhau sẽ có một trận đấu đặc sắc khiến người xem liên tục reo hò, nếu năng lực không cân sức thì trận đấu sẽ nhanh chóng kết thúc, chẳng có gì đáng xem.

Ngày đầu, tất cả đều tham gia, khi bước vào vòng loại, mỗi người có năm lượt đấu, thắng ba trận là có thể vào vòng tiếp theo.

Ở sàn đấu số hai, Giản Lục thấy nữ chính Elvira bước lên sàn, hôm nay cô thắt mái tóc đen thướt tha thành bím vòng quanh cổ, phong thái ung dung, khuôn mặt xinh đẹp kết hợp hoàn hảo cả phương Đông lẫn phương Tây lập tức thu hút ánh mắt của hơn nửa bọn con trai trên khán đài.

Giản Lục hãy còn để tâm đến nữ chủ lắm, vì muốn biết hiện giờ năng lực thực chiến của cô ra sao, vậy nên khi cô xuất hiện, cậu lập tức nhìn qua kính viễn vọng cầm tay để quan sát cô thi đấu.

Hynes thấy hành động của cậu thì mặt mày sa sầm đến mài được ra mực.

Amelia và Priestley cũng phát hiện đối tượng khiến Giản Lục chú ý, họ cũng nhìn sang sàn đấu thứ hai, khi phát hiện ở đó có một cô gái tóc đen, cả hai không khỏi sửng sốt, sắc mặt trở nên quái lạ.

Đây là lần đầu tiên họ thấy Giản Lục để ý đến một cô gái như vậy, chẳng lẽ

Hai người trầm ngâm một lát, hết nhìn Giản Lục đang chăm chú rồi lại nhìn sang Hynes đang xụ mặt, nhanh chóng vỡ lẽ.

Chỉ có Thú nhân ngu ngơ là chẳng hay biết gì, thấy Giản Lục nhìn, hắn cũng nhìn theo rồi vỗ đùi thốt rằng: Úi chà, giống cái Nhân loại này xinh đẹp thật, làm bạn đời thì phải biết!

Mặt mày Hynes càng sa sầm lại, nhịp thở bất thường, ngoài Thú nhân và Giản Lục không cảm nhận được gì thì những người ngồi cạnh y đều muốn tránh xa.

Đáng sợ quá đi mất QAQ.

Elvira thi đấu rất nhanh, đối thủ của cô là một nam Pháp sư của Học viện Phép–Võ Deaton, mới được hai chiêu Pháp sư nọ đã bị một con rồng lửa hung hãn của Elvira quật rớt đài, thời gian thi đấu không đến một phút đồng hồ, nhanh đến nỗi khiến người xem ai nấy đều chấn động.

Lúc mới thấy Elvira lên sàn, mọi người nhao nhao lên bảo nam Pháp sư của Học viện Phép–Võ Deaton hãy thương hoa tiếc ngọc, nhẹ tay thôi, nhưng ngờ đâu kết quả lại ngược đời như vậy. Học viên được tham gia dự thi của các trường không ai kém cỏi cả, Elvira có thể giải quyết đối thủ nhanh đến thế, chắc chắn là rất có năng lực.

Thời gian thi đấu ngắn quá nên mọi người chưa đánh giá được sức chiến đấu của Elvira, nhưng qua trận đấu này mà biết đến sắc đẹp của Elvira và nhớ kỹ cô.

Giản Lục thấy hơi tiếc, ngần ấy thời gian không đủ để đánh giá kỹ thuật chiến đấu của nữ chính, chưa biết giữa cô và Hynes thì ai mạnh hơn, nếu Hynes gặp Elvira trên sàn đấu, liệu ai sẽ thắng đây. Là đồng đội, tất nhiên cậu muốn khẳng định rằng Hynes sẽ thắng, nhưng khi nhìn phần đánh giá về nữ chính của hệ thống, Giản Lục lại không dám chắc.

Nữ chính của truyện được giới thiệu là: một sát thủ hàng đầu thế giới xuyên thành một kẻ không học được phép thuật và đấu khí, nhưng lúc xuyên qua được kế thừa một ít năng lượng của Thần nên thiên phú thay đổi, biến cô từ một người thường có độ hung tàn ẩn là 100 trở thành thiên tài học được cả phép thuật lẫn đấu khí với độ hung tàn ẩn nhảy vọt lên 10000, ngang bằng với tín đồ bạo lực Hynes mang dòng máu Rồng Hoàng Kim.

Đó là hai người duy nhất của đại lục Olaven có độ hung tàn ẩn đạt đến 10000, mạnh ngang nhau, không ai làm gì được ai, vậy nên cuối cùng họ chỉ có thể hợp tác chứ không thể trừ khử được đối phương.

Vì vậy Giản Lục không thể quả quyết rằng Hynes sẽ thắng, nhất là khi bây giờ dòng máu Rồng Hoàng Kim của Hynes còn chưa thức tỉnh.

Tất nhiên cậu vẫn mong Hynes sẽ thắng.

Elvira đấu xong, Giản Lục cất kính viễn vọng, tiếp tục ngồi xem thi đấu với vẻ mặt vô cảm.

Hynes không nhịn được nữa, y kề sát vào Giản Lục, nói rất nhỏ nhẹ: Giản, cô gái vừa thi ở sàn đấu số hai là học viên của Học viện Phép–Võ Laluna ở phía Đông đại lục, anh quen cô ta à?

Không quen!

Vậy sao anh để ý tới trận đấu của cô ấy thế? Giọng điệu của Hynes càng nhỏ nhẹ hơn: Hay là vì hôm trước gặp nhau trên phố?

Cô ấy rất mạnh! Vẻ mặt Giản Lục vô cùng nghiêm túc: Hynes, ta có linh cảm cậu và cô ấy sẽ là những người cuối cùng đứng trên sàn đấu, đó sẽ là trận đấu tuyệt vời nhất. Vậy nên từ giờ trở đi cậu phải quan sát cách đánh của cô ấy cẩn thận để bản thân có thêm lợi thế.

Hynes ngạc nhiên lắm, y không ngờ Giản Lục đánh giá cao về cô gái kia đến vậy, cậu rất nể cô ta.

Vấn đề không nằm ở việc phụ nữ sinh ra đã yếu hơn đàn ông, tại thế giới phép thuật này, chỉ cần có thiên phú và nỗ lực hết mình, thì phụ nữ không hề thua kém đấng mày râu, nhưng nhiều cô gái dù có thiên phú vẫn quan tâm đến ngoại hình và một số điều kiện bên ngoài của mình hơn, rất hiếm có ai quyết tâm tôi luyện bản thân như đàn ông.

Người ta chỉ thấy Elvira là một cô nàng xinh đẹp, xinh đẹp đến nỗi khiến họ quên đi năng lực của cô, chỉ xem cô như là một người phụ nữ phụ thuộc vào đàn ông.

Sau khi nói một cách nghiêm túc, Giản Lục chăm chú quan sát biểu tình của Hynes, đau lòng nhận ra người anh em này đang cười.

Cậu vỗ đầu y một cái: Ta nói thật đấy!

Hynes hơi cúi đầu để cậu vỗ, cong môi nở nụ cười tỏa nắng: Em biết rồi! Giản, nếu mọi chuyện đúng như lời anh, thì anh mong ai thắng?

Tất nhiên là cậu! Thế mà cũng hỏi? Hai kẻ bạo lực tương lai sẽ cùng hủy diệt thế giới đều là nhân vật nguy hiểm, nhưng dù thế nào chăng nữa cũng phải ủng hộ đàn em mình nuôi lớn.

Hynes càng mừng rỡ hơn, y cười tủm tỉm: Anh chú ý đến cô ấy cũng là vì biết cô ấy rất mạnh nên muốn thăm dò năng lực à?

Giản Lục gật đầu, nhủ thầm câu hỏi này cũng thừa nốt?

Tâm trạng của Hynes lập tức chuyển từ âm u sang nhiều mây, từ nhiều mây sang quang đãng, cảm xúc bực dọc đè nén suốt hai ngày cuối cùng cũng được giải tỏa, nếu không phải bây giờ đang ở bên ngoài, y đã nhào lên ôm chầm thanh niên mang vẻ mặt nghiêm túc này.

Nhưng sao anh lại biết về năng lực của cô ấy? Hynes quấn một lọn tóc của cậu vào ngón tay mình, hỏi với vẻ tò mò. Tài liệu chợ đen cung cấp sáng nay cũng không nói rõ về năng lực của Elvira OGorman, còn về việc cô ta được kiểm tra ra có thiên phú, cũng chỉ nói rằng ăn cái gì đó trong rừng rồi đột nhiên có mạch phép.

Hynes chẳng tin cách giải thích ấy, mạch phép là do trời sinh, y chưa từng nghe nói có thứ gì thay đổi được thiên phú của một người. Vậy nên chắc chắn Elvira OGorman đang nói dối, nếu chuyện của cô ta được biết đến, chắc rằng rất nhiều thế lực có hứng thú với cách cô ta có được thiên phú.

Chuyện đó cậu không cần biết. Giản Lục không biết giải thích như nào nên tỏ ý không vui, giả vờ nói với nét mặt cao thâm khó đoán.

Quả nhiên cậu chỉ cần trưng bộ mặt này ra, thì không chỉ Hynes ngừng hỏi mà những người khác cũng ngừng nói, tuy không biết họ đang nói gì nhưng đột nhiên Giản Lục thấy mình rất vĩ đại.

Giả ngầu xong, chợt nhớ tới một chuyện, Giản Lục bổ sung thêm một câu: À, cô ấy còn là một thiên tài học cả phép thuật lẫn đấu khí.

Hynes:

Nét mặt Hynes hơi thay đổi.

Giản Lục không nhịn đươc nhìn y chằm chằm, sợ y kinh ngạc quá nên không tin. Học cả phép thuật lẫn đấu khí chỉ là một cụm từ nhưng mỗi lần xuất hiện đều có sức chấn động lớn với người trên đại lục Olaven, đại lục Olaven có người đưa ra khái niệm học cả phép thuật lẫn đấu khí nhưng xưa nay chưa có ai học được cả hai, khiến nó trở thành truyền thuyết.

Nay chợt biết bên cạnh mình có người học được cả phép thuật và đấu khí, sự chấn động này chẳng khác nào khi biết được sự thật rằng hóa ra trước đây Thần cũng là Thánh mà thôi.

Vẻ mặt Hynes hơi thay đổi, sau đó bình tĩnh trở lại, nói với Giản Lục vẫn luôn nhìn mình: Giản, em hiểu rồi.

Giản Lục chớp mắt, cậu hiểu cái gì vậy? Người an hem, có thể phát biểu chút cảm nghĩ không?

Nhưng bấy giờ Hynes đã quay đầu xem trận đấu bên dưới.

Trận đấu của Hynes là vào buổi chiều.

Bọn người Amelia, Giản Lục và Priestley đều chúc y may mắn, tuy họ tin rằng với thực lực của Hynes, thắng là chuyện hiển nhiên mà thôi, nhưng cần chúc thì vẫn nên chúc, thế là Tinh linh vốn luôn có thành kiến với y cũng làm phép một lời chúc phúc của Tinh linh đơn giản.

Thấy Priestley đã đạt đến trình độ hiểu sơ về câu thần chú Lời chúc phúc của Tinh linh, bọn Giản Lục đều khá ngạc nhiên, không ngờ Priestley lại tài giỏi như vậy.

Priestley, lát nữa ta ra sân, cậu cũng cho ta một Lời chúc phúc của Tinh linh nhé. Taylor hí hửng rằng, Lời chúc phúc của Tinh linh giúp tăng tỷ lệ thắng, không ai chê nó cả.

Priestley hừ giọng mũi: Chỉ có Lời chúc phúc xui xẻo thôi lấy không?

Không lấy! Taylor lắc đầu, thẳng thừng: Cậu là Tinhlinh chứ đâu phải Pháp sư bóng tối tà ác, nghiên cứu Lời chúc phúc xui xẻo làm gì?

Con thú ngu ngốc! Da cậu thô dày như vậy còn cần Lời chúc phúc của Tinh linh làm gì hả?

Một Thú nhân một Tinh linh lại bắt đầu lao vào đánh nhau, người xung quanh đã quen quá rồi nên chẳng để vào mắt, ai nấy đều điềm nhiên quay đầu xem trận đấu của Hynes.

Đối thủ của Hynes là học viên của Học viện Phép-Võ Mepstead, là một Chiến sĩ cơ bắp cực kỳ vạm vỡ, phần bắp tay lộ ra từng thớ cơ săn chắc, trông vô cùng khoa trương. So với cậu ta, Hynes có vóc người cao ráo thon thả hơn, trông điển trai cực kỳ, bấy giờ ánh mặt trời đang chói chang, chẳng mấy chốc đã trở thành điểm sang của sàn đấu, rất nhiều nữ sinh đều hò hét với y, vội vã tìm hiểu thông tin về y, thậm chí còn cầm quả cầu tinh thể phép thuật dùng để quay phim lưu trữ lại.

Đây là một thế giới chú trọng nhan sắc!

Khi trận đấu bắt đầu, Hynes và người bên kia đánh vài đòn, chỉ dung một chân đã đá người nọ ra khỏi sàn, động tác lưu loát dứt khoát, thời gian thi đấu còn chẳng đến một phút.

Người vạm vỡ bị đá khỏi sàn vẫn còn mang vẻ mặt ngơ ngác, một lúc sau mới nhận ra rồi quay đầu nhìn chàng thiếu niên tóc vàng đang hất cằm nhìn mình, trong lòng đầy từ chửi rủa. Trận đấu bắt đầu này sao mà uất ức quá, chưa gì đã bị đá ra ngoài rồi? Dáng người to con như cậu ta mà sao người này lại chỉ dung một chân đã đá bay cậu ta ra ngoài được?

Học viên nữ của bốn Học viện Phép–Võ khác hét ầm lên, mê tít dáng vẻ đá người rất ư lạnh lùng của Hynes, đúng là đẹp trai đến mức khiến người ta không khép chân lại được. Người đẹp thì làm gì cũng đẹp.

Học viên Remulas nhìn trời, họ đã quá quen với dáng vẻ lạnh lùng của Hynes, và quen hơn nữa là sự bạo lực của tên này, lúc đánh nhau thì hung hăng thôi rồi, chẳng thấy y đẹp đẽ chỗ nào, mà còn muốn đập vào mặt y là đằng khác.

Thời gian thi đấu của Hynes ngắn quá, thậm chí còn chưa dùng chiêu thức gì nên những người muốn tìm hiểu cách đánh của y cũng phải bó tay.

Jane Gruffudd.

Giản Lục đang nhìn Hynes trên sàn đấu, chợt nghe tiếng gọi, cậu chậm mất nửa nhịp mới nhận ra đối phương đang gọi tên ở thế giới này của cậu.

Cậu quay sang nhìn thì bắt gặp cô gái tóc đen xinh đẹp đang đứng trên lối đi, đôi mắt đen láy như biết cười nhìn cậu, nét mặt rạng rỡ, rõ ràng rất vui khi được gặp cậu ở đây.

Nơi này là khán đài dành cho học viên Remulas, Giản Lục ngồi ở vị trí khá gần lối đi, nhưng dù vậy, khi có nữ sinh trường ngoài đứng đó gọi tên Giản Lục, đám học viên Remulas vẫn chú ý tới, ai nấy đều đồng loạt nhìn sang.

Elvira bị nhìn mà nhíu mày, nhanh chóng phát hiện dường như Học viện Phép–Võ Remulas là một Học viện bí ẩn đến độ tách khỏi đại lục Olaven. Còn Giản Lục dù đang ngồi giữa một đám học viên toàn người đẹp, dù ngay cạnh cậu có một Vương tử Tinh linh đẹp không kém cậu, nhưng vẫn khiến người ta phải nhìn cậu đầu tiên.

Cậu là một người rất đặc biệt.

Elvira liếc nhìn Vương tử Tinh linh Priestley, vẫn cảm thấy Giản Lục là người có ngoại hình xuất sắc nhất mà cô từng gặp, xuất sắc đến mức không thể tìm ra chút khuyết điểm nào. Vẻ đẹp ấy rất hài hòa, rất bổ mắt.

Elvira thích người đẹp, nét đẹp của Giản Lục vừa hay phù hợp với mắt thẩm mỹ của cô, tuy không có tình cảm đặc biệt gì với chàng trai này, nhưng điều đó không ảnh hưởng đến việc cô muốn kết bạn với cậu.

Xin lỗi đã làm phiền. Thiếu nữ tóc đen hành lễ quý tộc một cách tao nhã: Còn chưa tự giới thiệu, ta tên Elvira OGorman.

Giản Lục lẳng lặng nhìn cô, đau tim muốn chết.

Vì cái quái gì nữ chính lại đến tìm cậu? Chẳng lẽ vì cậu không phải hàng chính hãng, không toàn tâm toàn ý hướng về Thần điện Ánh Sáng, đối đầu với nữ chính, nên nữ chính mới tỏ vẻ nhã nhặn với cậu như vậy? Còn đích thân đến tìm cậu?

Có việc gì?

Giản Lục, người mất một lúc lâu mới rặn ra mấy chữ này không biết rằng trong mắt người khác lại là như vầy: Tên này lạnh lùng gớm, người đẹp chủ động đến tận nơi tìm cậu ta mà vẫn bình tĩnh được đến thế, còn chẳng thèm nhìn. Sự thật chỉ vì cậu thót tim nên nhất thời không biết phải đối mặt với nữ chính hung hãn thế nào thôi.

Không có việc gì thì không thể đến tìm cậu à? Elvira hơi nghiêng đầu nhìn cậu.

Giản Lục sững sờ, đoạn đáp với giọng từ tốn: Không phải vậy.

Nụ cười trên mặt Elvira càng thêm rạng rỡ, trong nét rạng rỡ ấy còn có sự quyến rũ khó nói thành lời, cuốn hút đến lạ. Đây là sức mê hoặc của Nữ thần Bóng tối, vào nhiều trường hợp có thể mang lại cho cô vẻ huyền bí khiến người khác không thể chối từ.

Giản Lục càng đau lòng.

Rõ ràng cậu biết nhờ chút năng lượng mà Nữ thần Ánh Sáng để lại trên người nữ chính, nữ chính mới có thể bá đạo như vậy, nhưng cậu lại chẳng thể làm gì.

Ngày đó cậu giúp ta, ta còn chưa cảm ơn cậu, nếu cậu rảnh, ta muốn mời cậu

Anh ấy không rảnh!

Một giọng nói lạnh lùng cất lên ngắt lời Elvira, không những khiến Elvira sửng sốt mà còn khiến đám học viên Remulas đang hóng chuyện lộ ra vẻ mặt quả nhiên là vậy, không ngạc nhiên chút nào.

Học viên Remulas ai cũng biết xưa nay Hynes và Giản Lục như hình với bóng, tuy Giản Lục lớn tuổi hơn Hynes, là anh trai Hynes, nhưng thực tế thì Hynes luôn sắm vai một con rồng dữ tợn bảo vệ Giản Lục, quản lý mọi chuyện của Giản Lục như thể người giám hộ của cậu vậy.

Cũng vì Giản Lục một lòng vùi đầu học tập, mặc kệ mọi chuyện bên ngoài, y mới có thể phách lối đến thế.

Giờ có thiếu nữ xinh đẹp đến mời Giản Lục, một nam một nữ dễ khiến người ta nghĩ theo chiều hướng mờ ám, làm gì có chuyện tình bạn đơn thuần, tên yêu anh trai đến phát cuồng như Hynes không chen ngang mới lạ đấy.

Elvira quay đầu, khi thấy Hynes thì sửng sốt, sau đó rất rộng lượng nói với y rằng: Hóa ra là cậu, Hynes Stuttgart, vừa rồi thi đấu không tệ, thật ra chân cậu vẫn chưa chạm vào đối thủ, chỉ mượn gió mà thôi, đòn đánh nào cũng hóa giải được, chỉ tốc độ là không thể né tránh, cực nhanh sẽ sinh ra gió.

Khi nghe câu đòn đánh nào cũng hóa giải được, chỉ tốc độ là không thể né tránh, những người có mặt ở đây đều nhìn Elvira với vẻ mặt kinh ngạc, bởi câu này có rất nhiều sức gợi, thậm chí vài người có vẻ mặt như vỡ lẽ, nhìn cô với đôi mắt khác.

Chỉ có Giản Lục thẫn thờ đến nói không nên lời.

Còn Hynes chẳng tỏ vẻ gì, đi lướt qua cô ngồi xuống cạnh Giản Lục.

Elvira thấy người này không để ý gì đến mình cũng không giận, tên này vừa nhìn đã biết là thiếu niên mới lớn kiêu ngạo tự phụ, EQ bằng không nên mới ra vẻ như cậu chàng nhà giàu, so đo với y chỉ có mình bị tức chết mà thôi.

Do đó cô nhìn Giản Lục, tiếp tục đề tài vừa rồi: Cậu Gruffudd, sau khi kết thúc buổi thi đấu hôm nay, cậu có thời gian chứ?

Giản Lục im lặng một lúc, dưới cái nhìn thúc giục của Hynes, cậu nói với cô: Xin lỗi.

Không sao. Elvira tiếc nuối ra mặt: Mong rằng lần sau cậu sẽ rảnh.

Giản Lục gật đầu một cách thanh cao lạnh lùng, tiếp tục giả ngầu.

Chương 084: Tư thế bị kabe-don hơi sai sai!

Buổi thi đấu đầu tiên của Giải đấu giao lưu Phép–Võ kết thúc vào chập tối, tất cả các học viên dự thi đều đã đấu từ hai đến ba trận, có người thắng kẻ thua.

Là những học viên đại diện cho Học viện Phép-Võ Remulas đi thi, hôm nay Hynes và Taylor toàn thắng cả ba trận, dù thua hai trận ngày mai cũng không sao, chỉ cần thắng ba trong năm trận là có thể tăng thứ hạng, lọt vào vòng trong.

Thú nhân Taylor có thừa niềm tin vào bản thân, nói với người đã chung sống với mình nhiều năm như sau: Cậu chống mắt lên nhìn ta đây giành giải quán quân đi! Lúc đó đừng có mà lấy dây leo đánh ta nữa đấy!

Priestley liếc nhìn Hynes rồi lạnh lùng cười ha ha.

Taylor nhác thấy Hynes đang sóng vai với Giản Lục tiến lại gần, rất biết thân biết phận: Vị trí thứ hai chắc chắn là của ta, cậu cứ chờ mà xem.

Cả đời xếp thứ hai thì có gì mà hí hửng? Priestley giễu cợt hết lời, cứ thấy con thú ngu ngốc này khoe khoang là Tinh linh lại khó chịu, không thể không mỉa mai hắn.

Hừ, cậu đừng coi thường vị trí thứ hai này, bao nhiêu người muốn mà không được đấy, nếu tên nhóc Hynes không hung bạo vượt ngưỡng quy định của Nhân loại, thì mấy năm nay ta phải lùi về số hai chắc? Ta là số hai đấy thì sao

Giản Lục nghe vậy, không thể không liếc nhìn Thú nhân bằng đôi mắt âu sầu, nhận ra Thú nhân này ngày càng ngốc nghếch, chẳng lẽ Tinh linh và Thú nhân sau khi sống chung với nhau vài năm thì đều trở nên như thế sao? Tinh linh lạnh lùng kiêu ngạo cơ mà? Thú nhân ngông cuồng cả đời say mê chiến đấu cơ mà?

Thi đấu xong rồi, ắt phải đến nhà ăn dùng bữa.

Học viện Phép-Võ Mepstead có nhà ăn riêng cho học viên, nếu không thích đồ ăn trong đây, có thể vào nhà hàng bên ngoài giải quyết ba bữa, tiền đề là bạn phải có đủ vàng, hơn nữa còn tốn nhiều thời gian hơn, đây là lựa chọn của đa số quý tộc. Nhưng vào thời điểm thi đấu thế này, đa số đều muốn tranh thủ nên sẽ không phí nhiều thời gian ra khỏi trường ăn tối.

Bọn Giản Lục vào nhà ăn cho học viên của Học viện Phép-Võ Mepstead thì gặp một đám người tụ tập gây sự.

Nhưng trường nào cũng có quy định rõ ràng, học viên không thể đánh nhau, xích mích cá nhân có thể xin lên lôi đài quyết đấu, Học viện Phép-Võ Mepstead cũng không ngoại lệ. Nên khi thấy trong nhà ăn có đánh nhau, ai nấy đều ngạc nhiên.

Nhưng những chuyện này không liên quan gì đến họ, học viên Remulas chỉ nhìn thoáng qua rồi thờ ơ bỏ đi, học viên của bốn Học viện Phép-Võ khác thấy vậy thì cho rằng học viên của học viện không tên không tuổi và cực kỳ bí ẩn này quá mức lạnh lùng, chẳng bình thường chút nào.

Giản Lục và Hynes đi lấy bữa tối của họ, vừa ngồi xuống chuẩn bị dùng cơm đã thấy đội bảo vệ của Học viện Phép-Võ Mepstead đến giải quyết đám ồn ào, khi mọi người tản đi hết, Giản Lục vừa hay nhìn thấy người đứng giữa đám đông.

Thấy người nọ, tất cả học viên Remulas không khỏi liếc nhìn Giản Lục.

Người nọ không phải ai xa lạ mà chính là học viên Học viện Phép-Võ Laluna từng đến tìm Giản Lục, Elvira OGorman.

Tất nhiên, một trong những nguyên nhân khiến người ta nhớ cô là vì cô xinh đẹp.

Ồ, là cô ấy? Taylor là người lên tiếng đầu tiên: Jane, cô nàng này là giống cái Nhân loại từng tới tìm cậu để cảm ơn gì gì ấy đây mà?

Giản Lục nhìn hắn bằng gương mặt vô cảm.

Hynes cũng nhìn hắn đầy ẩn ý.

Thú nhân lập tức im thin thít.

Nhờ sự can thiệp của đội bảo vệ Mepstead, họ nhanh chóng được biết đầu đuôi mọi chuyện, hóa ra là có người không ưa Elvira bèn nhân cơ hội này gây sự, nhưng nữ chính là sát thủ, và còn là một người bạo lực kiêu ngạo theo kiểu bà đây thứ hai thì thế gian không ai thứ nhất, chưa bao giờ để mình chịu thiệt thòi, đó mà là kiểu người chịu để cho kẻ khác bắt nạt à? Tất nhiên là phải vả mặt bôm bốp rồi.

Không những vậy, cô còn là người đúng, dù có đánh nhau cũng đầy đủ lý do, không bị tước quyền thi đấu, chỉ những người gây sự với cô mới bị đội bảo vệ của Học viện Phép-Võ Mepstead nhốt vào phòng tối.

Nghe nói tiểu thư OGorman này trước lúc mười lăm tuổi bị phát hiện là không học được đấu khí và phép thuật, hơn nữa còn không biết điều đi quyến rũ người thừa kế hợp pháp nhất của đế quốc Lalula: Hoàng tử Randy.

Được người có tâm là học viên thuộc nhóm tham quan đến từ Học viện Phép-Võ của đế quốc Laluna giải thích, họ nhanh chóng biết thông tin về Elvira OGorman.

Elvira sinh ra trong gia tộc OGorman quyền lực nhất đế quốc Laluna, là con trưởng của Ogorman, vốn phải được nâng như trứng, hứng như hoa, tiếc rằng không lâu sau khi sinh, trong cuộc kiểm tra thiên phú định kỳ bị phát hiện là không học được phép thuật lẫn đấu khí, cuộc đời xuất hiện bước ngoặt lớn.

OGorman là dòng dõi quý tộc lâu đời của đế quốc Laluna, một dòng họ quyền quý có thể tồn tại lâu dài tất nhiên sẽ chú trọng tài năng phép thuật và đấu khí của con cháu trong gia tộc, đó mới là nguyên nhân quan trọng nhất để gia tộc được bền vững, với dòng máu được di truyền, tộc OGorman có thể sinh ra những đứa trẻ thiên phú thấp, nhưng không bao giờ có chuyện không học được đấu khí và phép thuật, vậy nên sau khi trong nhà đột nhiên xuất hiện một kẻ vô dụng, gia tộc OGorman trở thành trò cười của đế quốc Laluna, Elvira OGorman lớn lên trong sự chế nhạo.

Nhưng điều nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người là Elvira OGorman chẳng những không thấy nhục nhã, có lẽ là do không học được đấu khí và phép thuật nên cũng chẳng còn gì để mất, cô còn lợi dụng danh tiếng của gia tộc OGorman để làm xằng làm bậy, trở thành trò cười cho toàn đế quốc Laluna, năm mười lăm tuổi đã yêu Hoàng tử Randy của đế quốc ngay từ cái nhìn đầu tiên, mè nheo đòi Công tước OGorman giúp cô đính hôn với Hoàng tử.

Công tước OGorman cực kỳ thất vọng về đứa con gái không học nổi phép thuật và đấu khí này, nhưng dù sao cũng là con gái đầu lòng, hơn nữa cô vô cùng xinh đẹp, cũng coi như có ưu điểm, vừa lúc có thể thông gia, vì thế sau khi bàn bạc với các vị trưởng lão trong nhà, bèn quyết định giúp con gái lớn leo lên vị trí công tước phu nhân, sau này Hoàng tử Randy kế vị sẽ trở thành Vương hậu.

Dưới sự nỗ lực của Công tước OGorman, cuối cùng Elvira cũng đính hôn với Hoàng tử.

Có lẽ là do làm quá nhiều chuyện thất đức nên nhiều năm qua dù đã rất cố gắng thân thiết với Vương hậu và các tình nhân, Quốc vương Laluna vẫn chỉ có một Hoàng tử, Hoàng tử này không những có thiên phú cực cao về đấu khí mà mặt mày cũng tuấn tú, khí chất hơn người, quả đúng là người tình trong mộng của của tất cả các cô gái trong đế quốc Laluna, là cậu con rể vàng, số tiểu thư nhà quý tộc ao ước có một mối tình ngắn ngủi với hắn nhiều không đếm xuể.

Vậy nên việc tình nhân trong mộng bị một kẻ không thể học phép thuật hay đấu khí cướp mất đã chọc giận tất cả các cô gái, Elvira OGorman trở thành kẻ thù quốc dân của mọi phụ nữ trong đế quốc Laluna. Dẫu vậy, là con gái lớn của gia tộc OGorman, Elvira chẳng những không để bụng mà thậm chí từ sau khi trở thành vị hôn thê của Hoàng tử Randy, cô bắt đầu tích cực tìm đường chết.

Vô số motip trong tiểu thuyết nói với độc giả rằng khi một cô gái vừa vô dụng vừa mê trai tìm đường chết, kết quả thường chỉ có một, đó là tự giết mình thật.

Do đó nữ chính đích thực xuyên tới.

Mười ba tuổi, trong lúc đi rèn luyện, cô đột nhiên mất tích hai năm, cũng chính là lúc nữ chính xuyên tới. Trong hai năm đó, không ai biết cô đã đi đâu, nhiều người nói cô đã chết rồi, ngoài Công tước phu nhân OGorman đau lòng đến chết đi sống lại, thì ai nấy đều vui mừng khôn xiết với giả thiết này. Nhưng mấy ai biết được chữ ngờ, Elvira trở về sau hai năm biệt tích!

Sau khi Elvira quay lại, trước hết là sửa lại thói mê trai, chẳng thèm đoái hoài đến Hoàng tử Randy, là người không học được phép thuật lẫn đấu khí thật đấy, nhưng khi bị đám con gái nhà quý tộc khiêu khích, cô có thể hạ gục cả đám, mặt mũi của bọn tiểu thư bị cô đạp hết dưới chân. Tiếp đó là cho Hoàng tử một bạt tai trong buổi tiệc do Vương hậu của đế quốc tổ chức với lí do tốt đẹp là trả thù cho nguyên chủ, nguyên chủ yêu Hoàng tử đến vậy mà Hoàng tử lại thờ ơ, đúng là khốn khiếp! Cuối cùng là tuyên bố giải trừ hôn ước với Hoàng tử Randy bằng thái độ khinh bỉ, ngạo mạn kinh người.

Chuyện này càng kích thích đám tiểu thư quyền quý của đế quốc Laluna, họ bắt đầu trả thù. Nên ngay sau đó, có kẻ lừa cô vào rừng Misp một tháng, một tháng sau, Elvira trở về, phát hiện ra thiên phú về phép thuật rồi vào học trong Học viện Phép-Võ Laluna

Elvira quấn lấy Hoàng tử Randy, tình nhân trong mộng nhà người ta đòi đính hôn rồi lại trở mặt chẳng coi ra gì giải trừ hôn ước, chẳng ai chịu nổi, nghiễm nhiên trở thành kẻ thù của toàn thể phụ nữ trong đế quốc Laluna. Tuy mấy năm nay sự trở về đầy khí thế và sức mạnh của cô thuyết phục nhiều người bắt đầu chấp nhận cô, kính nể cô, nhưng số người ghét cô vẫn không ít.

Nhất là đây là tiểu thuyết, ngoài nữ chính và mấy em gái đi theo nữ chính, thì nhân vật mang giới tính nữ đều là vật hi sinh đần độn, là nữ phụ tay nhanh hơn não, tồn tại chỉ để nữ chính vả mặt kiếm điểm kinh nghiệm. Trò hề hôm nay do nữ phụ độc ác lên kế hoạch để Elvira đánh người, vi phạm quy tắc thi đấu và bị loại.

Tiếc rằng chẳng được trò trống gì.

Giản Lục liếc nhìn học viên A đang giải thích cho họ, tinh ý phát hiện hẳn là đối phương có thù oán với nữ chính nên mới ra sức bôi nhọ nữ chính.

Theo như motip thường thấy trong tiểu thuyết, đây là một vật hi sinh điển hình, đối đầu với nữ chính thì không sống được lâu, nhưng đám vật hi sinh luôn làm tròn trách nhiệm của mình, quyết tâm bôi nhọ hình ảnh của nữ chính để toàn thế giới đều biết nguyên thân của nữ chính là loại người gì, sau đó nữ chính xuyên không sẽ lội ngược dòng một cách ngoạn mục, vả mặt bôm bốp.

Đó là kiểu mẫu của sảng văn, tuy cũ rích song vẫn còn khá ổn.

Vốn đây chính là một quyển sảng văn NP nữ cường, chẳng cần phải bắt bẻ mấy chuyện như vậy, thậm chí có thể nói logic đã chết rồi.

Sau khi vật hi sinh hoàn thành nhiệm vụ và xuống sân khấu, đám Remulas tiếp tục dùng bữa, có người cười khẩy: Tên này bị ngu à? Tự dưng chạy đến chỗ chúng ta nói xấu Elvira OGorman?

Cũng không đến mức ngu, nhưng khá thú vị.

Hai người nọ vừa nói vừa cười, do chuyện không liên quan đến mình nên dần quên đi.

Đám anh tài trong Remulas trời sinh đã thấy mình vượt trội, cảm giác này không chỉ đến từ thế lực sau lưng họ, mà còn bởi thiên phú của họ, nên đúng là họ có hơi mắc bệnh của thiếu niên mới lớn, nhưng cũng chỉ có thế, công cuộc giáo dục của Remulas rất thành công, không để họ trượt dài trên con đường ảo tưởng.

Có thể kiêu ngạo, nhưng không được tự cao, có thể nổi loạn, nhưng không được không biết điều.

Lúc trước câu đòn đánh nào cũng hóa giải được, chỉ tốc độ là không thể né tránh của Elvira được rất nhiều học viên Remulas ủng hộ, nên tuy hiện giờ có kẻ bôi nhọ nữ chính, nhưng vẫn có người không tin mấy.

Sau khi đội bảo vệ của Học viện Phép-Võ Mepstead rời đi, Elvira bấy giờ không chịu tổn thương gì cùng tùy tùng là Maria tiếp tục dùng bữa tối của họ. Lúc đi ngang qua, vừa hay bắt gặp học viên của Học viện Phép-Võ Remulas cùng với Giản Lục ngồi trong đám đông, bước chân cô chuyển hướng.

Ngay lập tức, mọi ánh mắt lại đổ dồn lên mặt Hynes, quả nhiên khói đen u ám.

Chào cậu Gruffudd, thật trùng hợp. Elvira khẽ cười, khuôn mặt mỹ miều nhanh chóng thu hút sự chú ý của cả bọn.

Phải thừa nhận rằng vẻ ngoài của nữ chính thật sự rất đẹp, xứng tầm tuyệt thế mỹ nhân. Nhưng càng xinh đẹp thì càng bị ghen ghét, đó là một quy luật trong tiểu thuyết nữ chính, vậy nên lúc này rất nhiều cặp mắt hâm mộ hay ghen tị nhìn sang, song Elvira ngó lơ tất.

Giản Lục khẽ gật đầu với cô nàng, đặt dao nĩa xuống: Bọn ta no rồi, tiểu thư OGorman cứ tự nhiên.

Nói rồi Giản Lục cùng những học viên Remulas đã ăn xong đứng dậy bỏ đi, không dây dưa lằng nhằng.

Elvira hơi nheo mắt, chăm chú nhìn theo người của Học viện Phép-Võ Remulas.

Giản Lục không quay đầu lại, nhưng vẫn có cảm giác bị thứ gì đó tà ác theo dõi, chẳng cần nhìn cũng biết là nữ chính. Cậu biết hiện giờ nữ chính hơi có thiện cảm với mình, loại thiện cảm đến từ khuôn mặt, nhưng có sự trợ giúp của hệ thống, cậu cũng biết sau khi nữ chính phát hiện mình là Thánh tử Thần điện Ánh Sáng, hai bên sẽ không đội trời chung.

Từ khi nữ chính kế thừa linh hồn của Nữ thần Bóng Tối thì đã thuận theo nguyện vọng Nữ thần Bóng Tối để lại, đó là tiêu diệt Thần điện Ánh Sáng đối đầu với Nữ thần Bóng Tối, thành lập Thần điện Bóng Tối, thu thêm nhiều tín đồ.

Vì vậy, dù chẳng làm gì, họ đã là kẻ địch ngay từ đầu rồi.

Não cả lòng.

Giản, anh đang nghĩ gì thế?

Đến khi bị Hynes túm lấy cánh tay và ấn vào tường Giản Lục mới hoàn hồn, hóa ra họ đã về đến ký túc xá rồi.

Cậu chớp mắt, nhận ra mình bị Hynes đè lên tường, lưng áp sát bức tường lạnh như băng, bóng dáng cao gầy của Hynes mang đến một loại áp lực, gần như bao trùm cả người cậu trong hơi thở của y, Giản Lục hơi ngẩn ra.

Giản, em gọi anh rất nhiều lần Hynes hơi cúi đầu, hơi thở nóng bỏng lướt qua mặt cậu.

Giản Lục

Sao cái tư thế này kỳ quá vậy? Nếu bỏ qua giới tính của họ, thì đúng kiểu tổng tài bá đạo và vợ nhỏ yêu kiều ==!

Cõi lòng Giản Lục dậy sóng, nhìn y bằng khuôn mặt vô cảm một lúc, đoạn duỗi tay toan đẩy y ra, lần thứ nhất không được, lần thứ hai mới chịu nhúc nhích.

Chiến sĩ khỏe hơn Pháp sư yếu ớt không biết bao nhiêu lần, nếu Pháp sư không dùng được phép thuật, chỉ trông vào sức mạnh của cơ bắp, thì có nước ngỏm củ tỏi. Tuy Hynes rất muốn làm gì đó, nhưng đối diện với khuôn mặt lạnh lùng của cậu, y đành cam chịu để cậu đẩy ra.

Y hỏi với giọng dửng dưng: Giản, vừa nãy anh nghĩ gì thế? Trông nhập tâm lắm.

Thần điện Ánh Sáng. Giản Lục dừng một lúc rồi nói tiếp: Nếu ngày nào đó Thần điện Ánh Sáng gặp nguy hiểm, cậu có bỏ đá xuống giếng, và giúp nữ chính hủy diệt Thần điện Ánh Sáng như trong truyện hay không?

Hynes bĩu môi: Với địa vị của Thần điện Ánh Sáng trên đại lục, em chẳng tưởng tượng nổi nó sẽ gặp phải nguy hiểm gì, điều đó thật phi lí. Rồi y lại cười rằng: Hơn nữa dù có xảy ra chuyện gì thật, thì Nữ thần Ánh Sáng và Giáo hoàng mới là người cần lo lắng, không liên quan gì đến anh hết.

Giản Lục phải thừa nhận rằng y nói đúng, tuy Thánh tử Thánh nữ là người đại diện cho Thần điện Ánh Sáng, nhưng trong Thần điện, họ khá giống con rối, có việc thì phái đi làm đại biểu, không có việc thì đứng sang một bên đừng làm vướng chân. Tất nhiên đôi lúc Thánh tử Thánh nữ còn đóng vai trò người đưa tin, được Thần điện chú trọng bồi dưỡng, dùng cũng tiện.

Giản Lục cho rằng Thánh tử của Thần điện Ánh Sáng như cậu sớm muộn gì cũng có ngày đối đầu với nữ chính, đấu một trận thật to.

Hynes! Giản Lục bỗng nhìn y một cách nghiêm nghị.

Hynes hơi nghiêng đầu: Sao thế?

Nếu ngày nào đó

Thấy cậu đột ngột dừng lại, vẻ mặt kỳ lạ, Hynes ngạc nhiên nhìn cậu, linh cảm mách bảo y rằng những điều Giản Lục sắp nói rất quan trọng, nhưng cậu bất chợt im lặng.

Giản?

Giản Lục nhìn y bằng nét mặt phức tạp, lạnh nhạt rằng: Không có gì.

Khi đã về phòng đóng cửa, cậu không nhịn nổi duỗi tay lặng lẽ cào tường.

Hệ thống khốn khiếp, vì cái quái gì phải ngăn cản cậu? Cậu đâu có định tiết lộ nội dung, chỉ muốn nói với Hynes rằng sau này đừng phản bội Thần điện Ánh Sáng, chẳng lẽ có thế thôi mà cũng không được à?

Lần đầu tiên Giản Lục nhận ra rằng hóa ra hệ thống cặn bã gần như vô hình cũng có lúc nhảy ra thể hiện độ tồn tại bằng cách ngăn cậu nói chuyện, não cả ruột.

***

Hôm sau, trận đấu lại tiếp tục.

So với ngày đầu tiên, ngày tiếp theo tuy vẫn là vòng loại nhưng sôi nổi hơn hôm trước nhiều, tinh thần thi đấu cũng tăng cao, dù sao thì buổi thi hôm nay còn liên quan đến vòng tiếp theo, nhiều người đã lật một vài con át chủ bài.

May mắn thay, vòng thứ nhất, rồi vòng thứ hai, cả Hynes lẫn Taylor đều không gặp phải nữ chính, nhưng các học viên khác của Remulas ít nhất đã bị ghép một trận với cô, đương nhiên kết quả chỉ có một, đó là trở thành hòn đá kê chân cho nữ chính trở nên nổi tiếng, bị đánh đến ngơ ngác.

Không chỉ các Học viện Phép-Võ khác ngơ ngác, đám anh tài của Remulas còn ngạc nhiên hơn họ.

Mỗi lần Elvira lên sàn, cô đều đạp người khác ra khỏi sàn đấu ngay lập tức, vừa nhanh gọn vừa bạo lực, có gặp phải ai mạnh hơn một tí, thì thời gian thi đấu cũng không vượt quá mười phút, với kết quả vẫn là bị cô đạp xuống, không thua trận nào. Học viện Phép-Võ nào cũng có học viên đạt được chiến tích như vậy, nhưng không nhiều, Elvira là nữ Pháp sư duy nhất.

Từ ngày đầu tiên đến ngày thứ tư, Elvira dần bộc lộ tài năng, trở thành người duy nhất chưa từng bại trận trong số các thí sinh của Học viện Phép-Võ Laluna, thực lực mạnh mẽ, không thể khinh thường.

Trong bốn ngày tranh tài, Elvira có một chiêu khiến đám đông say sưa bàn tán.

Phượng Hoàng Trùng Sinh!

Cho đến thời điểm hiện tại, trong số những phép thuật Elvira đã dùng, phép thuật hệ lửa chiếm đa số, khiến người ta đoán rằng cô là pháp sư hệ hỏa, trong đó chiêu lợi hại nhất là Phượng Hoàng Trùng Sinh, với nước đánh hiểm hóc, sức sát thương lớn, người trúng chiêu Phượng Hoàng Trùng Sinh đều mất hết sức lực, cuối cùng bị khiêng đi uống thuốc phép.

Ngoài ra, Phượng Hoàng Trùng Sinh chẳng những có hiệu quả tấn công mà hiệu ứng âm thanh ánh sáng cũng không tệ, điểm tô cho cô lộng lẫy như tiên nữ giáng trần, được không ít người thán phục và mến mộ.

Elvira OGorman trở thành một tiềm năng sáng giá, các giáo viên vốn chỉ chú ý tới việc thi đấu của học viên Remulas cũng kinh ngạc, trầm trồ không ngớt.

Hynes và Giản Lục lại rất bình tĩnh, Hynes được Giản Lục báo trước rằng Elvira biết cả phép thuận và đấu khí nên bắt đầu nghiêm túc hơn, sau khi quan sát, y phát hiện khi chiến đấu, Elvira chỉ dùng phép thuật, nhưng chỉ riêng trình độ phép thuật đã rất cao siêu rồi. Nếu kết hợp thêm kỹ năng chiến đấu, thì thực lực vượt xa khả năng của một học viên.

Cô ta rất mạnh.

Lúc đưa ra kết luận này, mọi tế bào trên người Hynes như thể đang kêu gào, đó là sự phấn khích khi gặp được đối thủ trong chiến đấu. Tất nhiên, nếu có thể xử lý cô ta trong lúc giao chiến thì càng tốt.

Không thể phủ nhận rằng dù ngoài mặt Hynes giả vờ chính trực hào sảng đến mức nào, thì bản chất vẫn là một kẻ lạnh lùng quái gở, không cần biết nguyên nhân vì sao Giản Lục chú ý Elvira quá mức, Hynes đã nảy sinh suy nghĩ đen tối muốn tiêu diệt cô ta, chỉ cần cho y cơ hội, chắc chắn y sẽ ra tay.

Tiền đề là không để Giản Lục phát hiện.

Cô gái này mạnh thật đấy! Taylor cũng khá ngỡ ngàng.

Hắn đang kinh ngạc thì lại tiếp tục bị quất bay, rồi nghe thấy giọng trầm thấp của Tinh linh: Dù cô ta có mạnh đến cỡ nào, cậu là học viên Remulas, nếu cậu dám thua thì ăn rau một tháng đi.

Với Thú nhân không có thịt thì không ngon miệng, ăn rau là việc quá sức chịu đựng, điều này chọc trúng điểm yếu của hắn.

Sao ta bại bởi một cô gái được? Taylor khẳng định bằng lời lẽ đanh thép: Ta chính là dũng sĩ Thú nhân mạnh nhất!

Priestley ha ha vào mặt hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: