chương 9 dẫn dụ
Hắn tiếp tục đi chung với 4 người trong đội 7 ngày tiếp theo và hắn kiếm được 4 aurin
Ngày thứ 9 cùng tổ lúc thương đội sắp đên Trong nơi làm nhiệm vụ mạo hiểm giả có một tổ đội ngồi với nhau
Tổ đội ngồi lại xung quanh bàn, Vĩnh Nguyên ngả người vào một chiếc ghê, ánh mắt chăm chú vào bản đồ đang trải ra trước mặt. Không ai nói gì . Một lúc sau, Vĩnh Nguyên lên tiếng, giọng nói đều đặn và tự tin: "Tôi nghĩ chúng ta nên chọn hầm ngục cấp B này. Cần phải có một số tiền lớn để trao đổi với thương đoàn, và với số tiền ấy, tôi có thể mua những trang bị mạnh mẽ giúp chúng ta kiếm thêm nhiều hơn."
Cả nhóm im lặng lắng nghe, ánh mắt bắt đầu quay sang nhau, những nét mặt ngập ngừng, một chút do dự trong không khí. Một thành viên trong nhóm, Minh Thành, khẽ lên tiếng: "Hầm ngục cấp B? Nó không phải là một lựa chọn dễ dàng đâu. Nếu không cẩn thận, chúng ta có thể sẽ phải trả giá đắt." Anh ta nhìn Vĩnh Nguyên một cách nghi ngờ, ánh mắt sắc bén như muốn tìm ra lý do thật sự đằng sau lời đề nghị này".
Vĩnh Nguyên không đáp ngay, chỉ nhếch môi mỉm cười nhẹ nhàng. Hắn nhìn lại bản đồ, tay chạm nhẹ lên một góc hầm ngục, rồi thong thả nói: "Đúng là hầm ngục cấp B không phải là nơi dễ đối phó, nhưng tôi đã nghiên cứu kỹ. Trước mắt, hầm ngục này trông có vẻ khá an toàn. Thêm nữa, tôi có thể sử dụng kỹ năng trinh sát của mình để tránh các bẫy. Nếu có bẫy, tôi sẽ dẫn đường cho mọi người."
Một tiếng động nhỏ vang lên khi một thành viên khác, trị liệu sư cô tên Tú Anh, khẽ nhíu mày, ánh mắt không rời khỏi Vĩnh Nguyên: "Vậy tại sao trước đây chúng ta chưa từng thử chọn hầm ngục này? Sao cậu lại đề xuất nó ngay lúc này?" Câu hỏi của một cô gái trị liệu sư khiến không khí càng thêm căng thẳng. Một cảm giác không ổn cứ lởn vởn trong đầu mọi người, nhưng chẳng ai lên tiếng ngay.
Vĩnh Nguyên không hề vội vàng trả lời. Hắn ngả người ra sau, ánh mắt thản nhiên như thể không có gì đáng phải lo lắng. "Lý do đơn giản thôi. Tôi đang thiếu tiền và thời gian đang gấp rút khi thương đoàn đến sớm . Nếu chúng ta thử vào đây, thì sẽ rất có thể có trang bị tốt hơn cho những chuyến đi tiếp theo giúp tổ đội tăng tiến nhanh chóng. Hơn nữa, tôi đã kiểm tra tất cả, hầm ngục này không có gì quá nguy hiểm nếu chúng ta đi cẩn thận. Chỉ cần một chút chiến thuật và sự phối hợp tốt giữa các kỹ năng, chúng ta sẽ không gặp vấn đề gì."
Một sự im lặng kéo dài thêm một lúc, từng ánh mắt đầy nghi vấn vẫn dõi theo Vĩnh Nguyên, nhưng cuối cùng, sự theo đuổi khát vọng thành tổ đội rank B và lòng tin vào kế hoạch của hắn đã khiến nhóm đồng ý. Họ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc tin tưởng vào lời nói của hắn, dù trong lòng vẫn còn chút e ngại.
"Được rồi," Minh Thành nói, giọng vẫn không giấu được sự hoài nghi, "Chúng ta sẽ làm theo kế hoạch của cậu, nhưng nếu có chuyện gì xảy ra, cậu phải chịu trách nhiệm."
Vĩnh Nguyên khẽ mỉm cười, nhưng nụ cười đó có phần lạnh lùng, khó đoán "Đừng lo, mọi chuyện sẽ ổn thôi."
Dù đồng đội đã đồng ý, nhưng trong ánh mắt của Vĩnh Nguyên vẫn có một cái gì đó khác biệt. Hắn biết mình đã thành công trong việc gieo vào lòng họ một chút hy vọng, và sự thiếu hiểu biết về cái bẫy mà hắn đã dọn sẵn chỉ là vấn đề thời gian.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro