điều anh hoài niệm...
« Điều tôi hoài niệm? »
« Đều vụn vặt cả. »
« Tôi nhặt nó từ những mảnh vỡ kí ức, cũng đã lâu rồi, thành ra mọi thứ đều
đã phủ bụi. »
« Nhưng rất đẹp, phải không? »
« Khoảng thời gian ấy. »
« Đã yêu em cả một thanh xuân
lại thêm một vạn một trăm lẻ hai ngày thương nhớ. »
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro