Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2

........

Một mình bước đi trên con đường dài, cô trầm mặc suy nghĩ hồi lâu . Hôm nay là một ngày đông, từng cơn gió táp vào mặt khiến cô lạnh buốt . Nhưng cái lạnh của thời tiết không thể lạnh lẽo bằng cái lạnh trong trái tim cô lúc này . Kỉ niệm mười năm trước đây giống như vừa mới xảy ra hôm qua lại hiện lên trước mắt Tiểu Úc :

"Anh gì ơi , anh làm rơi ví ."

Đó là ngày đầu tiên cô gặp anh . Chỉ vì đang đi dạo trên sân trường mà cô nhặt được ví của anh , cũng nhờ vào chiếc ví định mệnh ấy mà cô quen được anh .

Kể từ ngày đó, cô luôn đi theo anh chỉ mong được nhìn anh , từ căng tin đến thư viện, nơi nào có anh là lại thấy bóng dáng cô ở đó .Cô gần như đã thuộc được hết các thói quen của anh , cô luôn nhớ rằng khi ăn cơm ở căng-tin vào mỗi buổi trưa , anh thường mua thêm cho mình một vài chai nước khoáng , không biết bây giờ anh có còn như vậy hay không ?.

Cô còn nhớ có lần anh từng nói với cô :

"Cố Tiểu Úc , em không phải học hay sao mà ngày nào em cũng đi theo tôi thế ?"

Cô lắc đầu , anh nhìn cô bật cười . Đó là lần đầu tiên cô thấy anh cười , nụ cười của sự ấm áp. Đi theo anh nguyên cả một kỳ học , cô phát hiện ra anh thật sự là một con người rất ưu tú , những cô gái thích anh có thể nói là nhiều không đếm hết nhưng tại sao anh lại chọn cô , có lẽ vì cô đặc biệt chăng ?

......

Đó là một ngày nắng , trường cô được nghỉ , đang ngân nga trên con đường bên cạnh nhà, cô bỗng nghe thấy tiếng chuông xe đạp từ xa . Mắt cô không bị làm sao chứ ? Là anh , thật sự là anh sao ? Anh với vẻ mặt rạng rỡ nhìn cô . Lúc đó, cô thật sự đã nghĩ rằng hôm nay anh bị chập điện mới đến tìm cô . Anh dừng xe ngay trước mặt cô :

"Cố Tiểu Úc , em có muốn đi với tôi không ?"

Cô ngơ ngác nhìn anh hồi lâu , mãi vẫn chưa có phản ứng . Thấy cô không nói gì , anh liền kéo cô lên xe luôn mà không cần hỏi ý kiến .

.........

"Lã Tuấn Kiệt , anh đưa em đi đâu vậy ?"

Anh xoa đầu cô một cách nhẹ nhàng:

"Cứ đi là được rồi ."

Anh dừng lại trước một khu vườn đầy hoa . Một vườn hoa rất đẹp , giống như trong các câu chuyện cổ tích cô được nghe mẹ kể khi còn bé vậy .

"Em thấy có đẹp không ?"

Cô nhìn vườn hoa hồi lâu rồi lắc đầu :

"Em không thích hoa ."

Có lẽ anh sẽ nghĩ cô lạ đời , là một đứa con gái mà hoa không thích . Đúng vậy , cô không thích hoa , hoa đối với cô chẳng có chút thực tế nào cả , đem về nhà rồi cũng sẽ héo thôi .

"Thế em thích gì , tôi sẽ tặng cho em ."

"Em thích anh .Anh tặng anh cho em được không ?

Anh lặng im nhìn cô . Cô cảm thấy không khí này thật có chút ngại ngùng:

"Này , anh tưởng thật đấy à, vậy thì em thích vườn hoa này , anh tặng nó cho em nhé!"

Nói rồi cô quay người bước đi, chợt có bàn tay giữ cô lại . Anh kéo cô vào lòng mình , khẽ đưa đôi tay vuốt mái tóc cô , anh nói :

"Tôi sẽ tặng tôi cho em . Còn nữa em đã chọn tôi rồi thì đừng thích thứ gì khác , tôi sẽ ghen đấy ."

......

Vậy đấy , cô và anh đã yêu nhau như vậy , họ cùng nhau sống một cách hạnh phúc , bình yên. Anh giúp cô học bài ,thỉnh thoảng anh gõ đầu cô , nói cô ngốc . Còn cô , tan trường cô đứng đợi anh , rồi sánh vai nhau cùng về dưới ánh nắng ấm áp. Nhưng đúng như người ta thường nói hạnh phúc thì chẳng được bao lâu . Mẹ anh không đồng ý cho anh yêu cô . Cũng giống như trong mấy bộ phim truyền hình , mẹ anh cho rằng cô yêu anh vì tiền của nhà anh , vì lợi dụng anh ,sau đó mẹ anh đến gặp cô , đưa tiền cho cô rồi muốn cô rời xa anh . Thật sự quá nực cười rồi . Cô cứ tưởng rằng anh sẽ không đồng ý nhưng mà đâu có ngờ anh lại bỏ cô . Ngày anh đi , cô cố không khóc nhưng nước mắt lại cứ trào ra . Cũng chính từ lúc đó, cô không thể tin vào tình yêu được nữa , cô thề rằng sẽ không yêu ai .

.......

Về đến nhà , Tiểu Úc mệt mỏi nằm trên giường . Cô không muốn nghĩ nhưng có lẽ là không được . Mẹ cô từng nói cô giống như một bà cụ vậy, lúc nào cũng suy nghĩ . Cô nhăm mắt thở dài , dần chìm vào giấc ngủ .

.....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: