Chương 4: Nỗi Buồn Không Tên
Bước chân Nakroth rời xa dần, hòa vào dòng người tấp nập. Zephys vẫn đứng yên tại chỗ, ngón tay vô thức siết chặt vạt áo.
Cậu không hiểu.
Tại sao lại như vậy?
Nakroth đã quên cậu thật sao? Hay là... ngay từ đầu, lời hứa năm đó chỉ có cậu xem là quan trọng?
Gió xuân vẫn nhẹ nhàng lướt qua phố phường nhộn nhịp, nhưng trong lòng Zephys chỉ còn lại sự trống rỗng.
Cậu cúi đầu, cười nhạt.
"Ngốc thật."
Là cậu đã hy vọng quá nhiều.
Có lẽ, Nakroth thực sự đã quên rồi.
Hoặc... có thể, cậu ấy chưa bao giờ nhớ.
Hết chương 4
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro