Chương 8: Cơn Bão Tình Yêu
Ngày hôm sau, An Cẩm tỉnh dậy với tâm trạng nặng nề. Từ đêm qua, y không thể chợp mắt. Mọi thứ trong đầu y xoay vần, từ những lời đe dọa đến sự quyết tâm bảo vệ tình yêu của mình. Y quyết định phải tìm ra cách để đối phó với những âm mưu đang rình rập.
Khi y vào thư phòng, Như Ý đã chờ sẵn, vẻ mặt lo lắng hiện rõ. “Công tử, gần đây có nhiều người đến hỏi thăm về ngài và Vương gia. Họ đều hỏi liệu hai người có kế hoạch nào cho mối quan hệ này không,” nàng nói, ánh mắt đầy lo âu.
An Cẩm cảm thấy nặng lòng. “Ta biết. Họ không chỉ tò mò mà còn đang theo dõi chúng ta,” y thở dài. “Nhưng ta không thể để điều đó làm ta chùn bước. Nếu có ai muốn làm hại chúng ta, ta sẽ không đứng im.”
Như Ý gật đầu, nàng luôn ủng hộ quyết định của An Cẩm. “Nhưng công tử cần phải cẩn thận. Để bảo vệ bản thân và Vương gia, ngài phải có kế hoạch. Có thể... có thể chúng ta cần phải gặp Thái hậu một lần nữa.”
“Gặp Thái hậu?” An Cẩm ngập ngừng. “Yêu cầu gặp bà ấy sẽ càng làm mọi chuyện phức tạp hơn. Nhưng nếu chúng ta không hành động, có thể sẽ có điều tồi tệ xảy ra.”
An Cẩm quyết định sẽ gặp Thái hậu. Y biết rằng chỉ có cách này mới có thể tìm ra giải pháp cho tình huống hiện tại. Một cuộc đối thoại thẳng thắn có thể giúp làm sáng tỏ những âm mưu và cũng có thể giúp Vương Thừa Khải tránh xa những cạm bẫy.
---
Buổi chiều hôm đó, An Cẩm một lần nữa được dẫn vào cung. Lòng y như bị dồn nén bởi sự lo âu. Hình ảnh của Vương Thừa Khải hiện lên trong tâm trí, và y biết rằng y phải bảo vệ hắn khỏi mọi nguy hiểm.
Khi đến đại sảnh, An Cẩm thấy Thái hậu đang ngồi, vẻ mặt bà trang nghiêm hơn bao giờ hết. “Liễu An Cẩm, ngươi lại đến đây. Ta đã nghe nói về những rắc rối gần đây mà ngươi và Vương Thừa Khải đang gặp phải.”
An Cẩm quỳ xuống, lòng dũng cảm trỗi dậy. “Thưa Thái hậu, thần nhi không muốn mối quan hệ của mình với Vương gia gây rắc rối cho triều đình. Thần nhi muốn bàn bạc về những điều có thể xảy ra, và cách để giữ an toàn cho cả hai.”
“Ngươi thật thông minh, An Cẩm,” Thái hậu nói, nhưng giọng bà vẫn lạnh lùng. “Nhưng tình yêu của ngươi và Vương Thừa Khải không thể đơn giản như vậy. Có những người muốn lợi dụng điều này để gây bất lợi cho triều đình. Ngươi cần phải hiểu rằng danh dự và quyền lực là những thứ quý giá trong triều đình này.”
“Thần nhi hiểu điều đó, Thái hậu. Nhưng thần nhi cũng không thể từ bỏ tình cảm của mình. Vương gia không chỉ là một người có địa vị, mà là người mà thần nhi yêu thương,” An Cẩm thẳng thắn đáp.
Thái hậu im lặng trong giây lát, ánh mắt bà như xét nét từng cử chỉ của An Cẩm. “Ngươi thật sự yêu Thừa Khải?”
“Thưa Thái hậu, tình cảm của thần nhi là thật. Dù cho có bất kỳ khó khăn nào, thần nhi sẽ không từ bỏ Vương gia,” An Cẩm đáp, giọng y kiên định.
Thái hậu thở dài, nhưng có vẻ như bà đã thấu hiểu tâm tư của An Cẩm. “Vậy thì, nếu ngươi muốn giữ mối quan hệ này, ngươi cần phải chứng minh. Phải có sự chấp thuận của triều đình, và ngươi sẽ phải chịu trách nhiệm về sự lựa chọn của mình.”
An Cẩm cảm thấy một làn sóng lo âu dâng lên trong lòng. Y biết rằng Thái hậu không dễ dàng chấp nhận, nhưng ít nhất bà cũng không từ chối hoàn toàn. “Thần nhi sẽ làm mọi thứ để chứng minh tình yêu của mình và Vương gia,” y khẳng định.
“Được, nhưng ngươi phải cẩn thận. Mọi động thái của ngươi sẽ bị theo dõi,” Thái hậu nói. “Hãy nhớ, trong triều đình này, lòng trung thành và tình yêu có thể biến thành vũ khí sắc bén.”
---
Sau cuộc trò chuyện với Thái hậu, An Cẩm trở về phủ với lòng đầy lo âu nhưng cũng có chút hy vọng. Y biết rằng con đường phía trước sẽ không dễ dàng, nhưng y sẵn sàng đối mặt với mọi khó khăn vì tình yêu với Vương Thừa Khải.
Vương Thừa Khải đã chờ sẵn trong thư phòng, đôi mắt hắn ánh lên sự lo lắng khi nhìn thấy An Cẩm. “Ngươi đã gặp Thái hậu? Bà ấy có nói gì về chúng ta không?” hắn hỏi.
An Cẩm gật đầu, chia sẻ với hắn về cuộc trò chuyện. “Thái hậu không phản đối mối quan hệ của chúng ta, nhưng bà ấy muốn ta chứng minh tình yêu của mình. Có lẽ... chúng ta cần phải chuẩn bị cho một thử thách.”
Vương Thừa Khải siết chặt tay, ánh mắt kiên quyết. “Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua thử thách này. Dù có phải đối mặt với những gì, ta sẽ luôn bên cạnh ngươi.”
An Cẩm cảm thấy lòng ấm áp khi nghe những lời đó. Y biết rằng mối quan hệ này không chỉ đơn thuần là tình yêu, mà còn là sự quyết tâm cùng nhau chống lại những sóng gió.
---
Tối hôm đó, An Cẩm ngồi bên cửa sổ, nhìn ra bầu trời đầy sao. Mọi thứ xung quanh y như lặng im, nhưng trong lòng lại rộn ràng những suy nghĩ về tương lai. Vương Thừa Khải là ánh sáng duy nhất trong cuộc đời y, và y sẽ không để bất kỳ ai ngăn cản tình yêu này.
“An Cẩm!” Một giọng nói quen thuộc vang lên. An Cẩm quay lại, thấy Vương Thừa Khải đứng đó, ánh mắt tràn đầy sự dịu dàng. Hắn tiến lại gần, ngồi xuống bên cạnh y. “Ngươi đang suy nghĩ gì vậy?”
“Ta đang nghĩ về tương lai,” An Cẩm thẳng thắn đáp. “Chúng ta sẽ phải đối mặt với nhiều điều, nhưng ta không muốn điều đó làm chúng ta xa cách.”
“Đừng lo lắng,” Vương Thừa Khải nói, nhẹ nhàng nắm tay An Cẩm. “Chúng ta sẽ vượt qua tất cả. Dù có xảy ra chuyện gì, ta sẽ không bao giờ để ngươi một mình.”
An Cẩm nhìn thẳng vào mắt Vương Thừa Khải, cảm nhận được tình yêu chân thành và mãnh liệt trong đó. Y biết rằng dù tương lai có ra sao, y và Vương Thừa Khải sẽ cùng nhau đối diện. Tình yêu của họ sẽ vượt qua mọi sóng gió, và y sẽ không bao giờ từ bỏ.
---
Nhưng chỉ vài ngày sau, sự căng thẳng trong triều đình lại gia tăng. An Cẩm bắt đầu cảm nhận được những dấu hiệu đáng ngờ từ những người xung quanh. Một lần, y vô tình nghe thấy một cuộc trò chuyện giữa hai quý tộc trong bữa tiệc tại một phủ đệ.
“Họ đang nói về việc Vương gia và Liễu công tử không còn lâu nữa sẽ bị chia rẽ. Có thể Thái hậu sẽ không tha cho họ đâu,” một trong số đó nói.
“Chúng ta hãy chờ xem,” người kia đáp, nụ cười nham hiểm hiện lên. “Nếu họ muốn chơi trò này, thì chúng ta cũng có thể tham gia.”
An Cẩm cảm thấy sự tức giận bùng lên trong lòng. Những âm mưu đã bắt đầu hình thành, và y biết rằng y phải hành động ngay lập tức để bảo vệ Vương Thừa Khải và tình yêu của họ.
“Chúng ta cần phải tìm hiểu rõ ràng về những người này,” An Cẩm nói với Vương Thừa Khải. “Ta không thể để họ làm hại chúng ta.”
“Ta sẽ điều tra và theo dõi từng động thái của họ. Chúng ta sẽ không để bất kỳ ai chia rẽ,” Vương Thừa Khải khẳng định, ánh mắt hắn sáng lên với quyết tâm.
Nhưng một cơn bão tình yêu đang chờ đợi phía trước. Những âm mưu đen tối trong triều đình đang dần lộ diện, và An Cẩm biết rằng cuộc chiến này không chỉ đơn thuần là về tình cảm mà còn là về sự sống còn. Họ sẽ phải cùng nhau vượt qua mọi thử thách để bảo vệ tình yêu mà họ đã xây dựng.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro