Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Quá khứ


Tiếng mở cửa ...

Ba con mới về . – Hiếu Đông thưa nhẹ rồi thẳng vào phòng .
Lát sau ...
Hiếu Đông thay một cái áo thun rồi bước xuống nhà ăn . Một người đàn ông dường như đã chờ sẵn từ trước . Cậu vừa ngồi xuống ông ta đã hỏi :Dạo này học như thế nào ?Dạ cũng tạm ! – Hiếu Đông trả lời qua loa như mọi khiVậy sao ? – Ông ta nhau mày , tỏ ý không hài lòng với câu trả lời của con . Hiếu Đông thấy sắc mặt của ba có chút lo .Ý ba là sao ?Đợt kiểm sáng nay con chỉ được 62 điểm , thế là tạm sao ? – Bố Hiếu Đông có chút thất vọngCó sao đâu ! Con cũng quen rồi . – Hiếu Đông tỏ ra rất bình thườngQuen sao ? Có phải con muốn chọc tức bố không ? Ông ta tức giậnPhải . Nhưng sao bố biết ? Tụi con chưa được trả điểm mà . – Hiếu Đông nhớ sực lạiBố hỏi thầy đấy . – Ông ấy tự hàoÀ đúng rồi ! Bố nghe nói là con có bạn cùng bàn mới à . Cũng giỏi đấy ! Đợt kiểm tra trước , thầy nói con bé tới 99 điểm , cao nhất lớp đấy ! Hay là con nhờ bạn dạy thêm cho con đi . – Ông ấy khuyên .Con không muốn ! – Hiếu Đông phản ứng mạnh
Bố Hiếu Đông : Tại sao ?Cậu ta vừa lằn nhằn mà còn nói đạo lí này nọ nữa ! Như bà tám vậy !
Sau đó ông ấy chỉ cườiBa cười như vậy là sao ? – Hiếu Đông không hiểuKhông có gì , chỉ là bố nhớ ba và mẹ lúc trẻ thôi !
Hiếu Đông đứng dậy , rồi rời đi về thẳng phòng . Bố Hiếu Đông cũng không trách con trai . Hiếu Đông rời đi , ông ấy quay sang giúp việc :Thằng bé còn nhớ mẹ nó , nên còn giận tôi lắmKhông trách chú được ! – Cô giúp việc an ủi .
Ở trong phòng , Hiếu Đông ngắm di ảnh mẹ , tâm sự :Mẹ , đã 8 năm rồi , con nhớ mẹ quá ! Mẹ biết không hôm nay con gặp 1 bạn con bỗng thấy bạn ấy đẹp thật ! Hồi đó giờ con chưa có cảm xúc đó ! Con không hiểu lắm , ước gì mẹ có thể giải thích cho con thì tốt biết mấy !
Tối đến , Từ Hoa chẳng ngủ được nên mặc áo khoác ra ngoài . Vì đang là mùa đông nên gió lạnh . Cô bước ra đường nhìn lên bầu trời , lòng nghĩ thầm :Mẹ con nhớ mẹ quá .

Bỗng nhiên , người đó quay lại , quả nhiên là Hứa Hiếu Đông . Từ Hoa bước tới , ngồi chiếc xích đu bên cạnh

Hình như cậu không vui hả ? – Từ Hoa nhẹ nhàng hỏi
Hiếu Đông : Ừ . Nhưng mà sao giờ này sao cậu chưa ngủ ?Buồn , còn cậu . – Từ Hoa quay sangTôi cũng thế . Mà cậu cũng biết buồn à ? – Hiếu Đông quay sang Từ Hoa .Con người mà ai mà không buồn chứ . Mà sao cậu buồn ? Có phải lại cãi nhau với ba không ? – Từ Hoa có chút buồn nhưng vẫn hỏi thăm Hiếu Đông .Sao hả , không được sao ? À sao cậu buồn thế ? Cãi nhau với bạn trai à ? – Hiếu Đông quan tâm hỏi
Từ Hoa : Không đâu ! Chỉ là hôm nay tôi đọc được một câu chuyệnNói thử xem . – Hiếu Đông tò mò
Quá khứ ...
Từ Hoa : Có một cô bé nọ sống trong một gia đình hạnh phúc , cô bé rất vui , rất vui . Thế nhưng được một thời gian thì ba cô bé quyết định đưa mẹ , anh và cô bé đi . Cô bé cứ tưởng rằng về ngôi nhà to hơn thì càng vui hơn nữa . Thế nhưng chuyện mới thật sự bắt đầu . Biến cố hàng loạt ập tới . Người lớn thì phản đối ba mẹ con họ , khó khăn lắm anh cô mới có thể mang họ Châu Sinh , nhưng với điều kiện mẹ kh6ng có danh phận . Ban đầu ba cô không đồng ý , nhưng dưới sự thuyết phục của mẹ cô thì ba cô đã đồng ý . Tưởng chừng đã sống yên biển lặng , thế nhưng biến cố cuộc đời cô đã tới . Mẹ cô trong ngày sinh nhật cô đã bị tai nạn giao thông và qua đời . Cô bé vô cùng đau khổ , nhưng rồi cô lại vô tình thấy điều bất thường tại hiện trường mẹ cô mất , nên muốn xin cảnh sát điều tra kỹ hơn . Vì vậy cô đã xin cha . Nhưng cha không đồng ý . Cô ấy không hiểu tại sao . Và vào ngày cô hận nhất , và có lẽ đã thay đổi một phần tính cách của cô . Sau mấy ngày hết tang mẹ , cô bị nhốt trong phòng . Vì không hiểu tại sao mọi người lại nhốt mình , cô đã trốn ra ngoài . Cô bước ra khỏi phòng đi đâu cũng có chữ hỉ . Nghĩ là chắc sợ mình phá đám cưới nên mới nhốt mình . Cô tiếp tục đến phòng ba cô . Bước vào cô thấy ba đang kết hôn với người khác. Từ Hoa bất chợt mắt bình tĩnh , lớn tiếng giọng có chút chất vấn ba :Người phụ nữ này là ai ? Tại sao ba lại kết hôn với người này ! Mẹ con còn chưa lạnh người mấy ngày mà ba nỡ đối xử với mẹ là sao thế ? – Từ Hoa nhìn người phụ nữTừ Hoa , con nói thế là sao ? Đây là dì con đấy ? – Ba Từ Hoa giải thíchDì ! Ba con mặt mũi giới thiệu người phụ nữ này sao ? – Từ Hoa chỉ vào người phụ nữ bên cạnh .
Ba Từ Hoa : Nhưng ...Ba đừng nói nữa ! Con không muốn nghe ! Con hận ba ! – Từ Hoa tức giận rời đi .
Cùng đêm đó cô cũng yêu cầu anh cô về nhà ngoại . Từ đó 2 anh em cũng không liên lạc gì với nhà họ Châu một thời gian .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro