Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

10 năm trước


Một thời gian sau ...


- Từ Hoa có thư kìa cháu ! – Bà ngoại kêu Từ Hoa

- Cháu lấy liền ạ . – Từ Hoa chạy ra lấy . Từ Hoa đem bức thư vào cô mở bức thư ra . Cô nhìn vài vòng , rồi đưa cho anh hai :

- Anh đọc đi

- Sao thế ? – Anh Từ Hoa cầm lấy đọc , xong , hỏi Từ Hoa :

- Em có muốn không ?

Bà không hiểu hai đứa nói thế , liền hỏi :

- Sao thế hai đứa ?

- Thưa bà , dì muốn hai anh em bọn cháu về thăm bố ạ . Bố đang ốm muốn nói chuyện với Từ Hoa . – Anh Từ Hoa nói nhìn qua Từ Hoa

- Thế hai đứa đi đi . – Bà khuyên

- Cháu không đi . – Từ Hoa dứt khoát

- Cho nên cháu mới lo ạ . – Anh Từ Hoa nghiêm túc . Mặc dù cậu chỉ mới 6 tuổi , nhưng từ lâu đã là chỗ dựa cho em gái .

- Từ Hoa , cháu đi đi , dù cháu có giận ông ấy thì cháu vẫn là con của ông ấy cháu cũng không nên bỏ mặc ông ấy , ít ra cháu cũng nên thăm ông ấy , dù gì lâu rồi cháu cũng chưa thăm ông ấy , đúng không ? – Bà nắm lấy tay Từ Hoa

- Từ Hoa : vậy ... cháu đi .

- Để anh chuẩn bị chút . Anh Từ Hoa liền chạy đi

- Cháu nhớ nói chuyện với ông ấy đàng hoàng . – Bà dặn dò

- Vâng . – Từ Hoa trầm giọng.

Sau đó hai anh em rời nhà ngoại về ngồi nhà lớn ấy sau bao năm không về . Lần này trở về gặp ba cô nhưng cũng có thể là lần cuối gặp ông ...

Hai người bước vào khu phòng ông ở . Nồng nặc mùi thuốc , không khí có ảm đạm . Người dì bước ra :

- Hai đứa về rồi . Dì còn sợ hai đứa không về nữa cơ chứ . Vào nhà đi

- Dì có chắc ông ta bị bệnh không ? – Từ Hoa lạnh lùng

- Từ Hoa – anh cô nhắc khéo

Dì : Không sao , nếu cháu không tin , thì có thể vào xem .

Hai anh em bước vào . Ông ấy đã tều tụy rất nhiều . Nhìn thấy hai anh em , ông ấy liền cố ngồi dậy . Dì đỡ ông ấy ngồi dậy , ông ấy thều thào :

- Các con về rồi ! Tốt thật , hai đứa đã lớn thế rồi , vậy mà chưa ngày nào ba tận mắt chứng kiến 2 đứa trưởng thành cả , ba đúng là người ba tồi tệ .

- Ông biết là tốt . – Từ Hoa trả lời giọng còn giận ông .

- Từ Hoa ! – Anh cô nhắc

Ba cô : Tiểu Tuyên , con ra ngoài trước đi , ba muốn nói chuyện với Từ Hoa

- Vâng ạ . – Anh Từ Hoa cùng dì ra ngoài

Từ Hoa vẫn im lặng . Ông ấy ho mấy tiếng . Từ Hoa nhìn một cái rồi nhìn chỗ khác .

Ba Từ Hoa : Từ Hoa lại đây cho ba xem thử .

Từ Hoa tiến lại mấy bước . Ông ấy xoa mặt cô rồi nói :

- Lớn rồi , ngày càng xinh đẹp , giống mẹ .

- Nhưng tôi sẽ không lấy người giống ông làm chồng đâu . – Từ Hoa đáp ngay .

Ông ấy im lặng , rồi lại vui vẻ đáp tiếp :

- Được không giống bố . – Rồi ông ấy lại trầm giọng

- Con không có gì muốn nói với ba sao ?

- Mong ông Châu Sinh có thể hồi phục sức khỏe . –Từ Hoa nói qua loa

- Vậy con kêu mọi người vào đi . – Ông ấy thều thào

Từ Hoa quay đi , rồi mở cửa . Mọi người đi vào , ai cũng khóc lóc , chả mấy người là thật sự đau lòng . Ba Từ Hoa lúc này đã yếu dần trước khi mất đã nói :

Nhất định phải bảo vệ nhà họ Châu !

Rồi ông ấy thấy mẹ Từ Hoa lúc trẻ , ông ấy dơ tay rồi tay hạ xuống đột ngột . Ông ấy đã ra đi . Mọi người càng khóc lóc hơn . Từ Hoa lúc này mới quay lại thì ông đã ra đi . Nước mắt Từ Hoa bỗng tuôn ra . Có lẽ Từ Hoa vẫn còn thương cha nhưng cô đã che giấu trong lòng ...

Mấy ngày sau tang , ai cũng cố gắng sắp xếp công việc của ông Châu Sinh . Hôm nay luật sư tới độc di chúc .

- Tôi xin đọc di chúc ông Châu Sinh như sau :

- Xét theo quy định nhà họ Châu con trai cả mang họ Châu Sinh , cho nên Châu Sinh Tuyên là con trai cả nhà họ Châu . Do ông Châu Sinh mất sớm nên hiện tại giao chìa khóa quản lý nhà cửa giao cho ông Châu Văn và đổi tên ông thành Châu Sinh Văn . Và về nội sự thì giao cho bà Tần Yến . Về phần thừa kế tài sản , tài sản của ông sau này nếu ai kết hôn trước 30 tuổi thì sẽ được tài sản tương ứng . Tôi xin hết !

- Tại sao không có phần con gái cả vậy ? – Chú Từ Hoa hỏi

- Phần này 10 năm nữa sẽ công bố !

- 10 năm nữa – Mọi người hoang mang .

Thật ra ngày hôm đó Từ Hoa đã đi tìm vị luật sư đó :

- Chú ơi , chú có thể sửa di chúc được không ạ !

- Tại sao thế cháu bé ? – Ông thắc mắc

- Ông Châu Sinh nhờ cháu ạ ! – Từ Hoa nhỏ nhẹ

- Thật à ? – Vị luật sư nhìn vào mắt Từ Hoa . Ông ấy chợt hiểu ra

Vị luật sư : Vậy ông Châu Sinh nhờ cháu nói với chú sửa gì ?

Từ Hoa nói nhỏ bên tai vị luật sư .

- Chú hiểu rồi .

- Dạ cháu cảm ơn ! – Từ Hoa rời đi

- Chắc là cô bé đó là Châu Từ Hoa . – Ông nói thầm

Sau khi tang lễ kết thúc , anh trai cô dọn vào nhà lớn , còn cô còn ở nhà ngoại . Ba tháng sau , anh Từ Hoa được gia đình đưa đi Đức học . 1 năm sau cô cũng rời Trấn Giang rồi học ở nơi khác .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro